Thời gian qua, hoạt động mại dâm núp bóng dưới hình thức massage, karaoke, quán nhậu có tiếp viên… tập trung khá nhiều tại TP Cà Mau. Các dịch vụ này hiện không còn hoạt động đơn lẻ như trước đây mà “buôn có bạn, bán có phường” và hoạt động ngày càng công khai hơn.
Thời gian qua, hoạt động mại dâm núp bóng dưới hình thức massage, karaoke, quán nhậu có tiếp viên… tập trung khá nhiều tại TP Cà Mau. Các dịch vụ này hiện không còn hoạt động đơn lẻ như trước đây mà “buôn có bạn, bán có phường” và hoạt động ngày càng công khai hơn.
Theo số liệu thống kê của Chi cục Phòng, chống tệ nạn xã hội, toàn tỉnh hiện có trên 2.400 cơ sở kinh doanh dịch vụ dễ bị lợi dụng hoạt động tệ nạn xã hội. Trong đó, TP Cà Mau là địa bàn có nhiều cơ sở nhất, hơn 1.744 cơ sở, có 7 nhà hàng - khách sạn; 4 nhà khách; 43 khách sạn; quán nhậu có tiếp viên nữ 94 cơ sở; quán cà phê đèn mờ 62; nhà trọ qua đêm 116; nhà cho thuê tháng 1.254; massage 17 cơ sở; 58 điểm karaoke. Đặc biệt, có 3 điểm hoạt động dưới dạng vũ trường.
Muôn mặt mại dâm
Vào quán karaoke B.X trên đường Trần Văn Bỉnh, phường 5, TP Cà Mau, tay quản lý tên A, tuy còn rất trẻ nhưng có thâm niên ở quán này. Thấy khách đến, A nhanh nhảu mời khách vào phòng hát. Sau khi mở dàn âm thanh, bia mồi đầy đủ, anh ta liền hỏi mấy anh có nhu cầu cho em út vào phục vụ góp vui không. Sau khi khách đồng ý, lập tức A cho mấy em mặc váy ngắn ngủn vào phục vụ rót bia, chọn bài hát, A cũng không quên nhắn nhủ “nếu không vừa ý, mấy anh có thể đổi em khác, miễn sao mấy anh vui là được”.
Hoạt động mại dâm núp bóng dưới hình thức massage, karaoke, quán nhậu có tiếp viên ngày càng phát triển ở TP Cà Mau. |
Sau khi phục vụ khách hát hò vui vẻ, đến lúc tính tiền thì em H, có vẻ là trưởng nhóm, nói với chúng tôi: “Mấy anh có muốn vui vẻ nữa không, chỉ 500.000 đồng thôi”. Thấy khách không có nhu cầu nên H đại diện xin cho mỗi em 100.000 đồng tiền boa và đưa cho chúng tôi số điện thoại cùng những lời nói lả lơi: “Có nhu cầu gì thì gọi cho em nhé!”.
Một lần chúng tôi vào quán karaoke P.L, đường Trần Văn Thời, phường 8, TP Cà Mau. Thoạt đầu cứ tưởng quán karaoke bình thường, nhưng khi bước ra phía sau mới phát hiện có gần chục tiếp viên ăn mặc hở hang đang trang điểm chuẩn bị phục vụ khách. Các em ở đây có vẻ rất “chịu chơi”, không chỉ rót bia, chọn bài hát mà khi khách hát các em này còn ra nhảy rất sexy. Với ánh sáng mờ mờ ảo ảo, nếu để ý rất dễ phát hiện một chiêu mà các em này thường dùng là chỉ rót một nửa lon bia rồi quăng xuống thùng. Hoặc là dưới gầm bàn thường có các xô nước đá, các chị em cứ tha hồ đổ bia xuống đó. Thế nên không có gì ngạc nhiên khi vài người có thể uống hết 2, 3 két bia. Đến khi tính tiền thì méo mặt.
Nằm trên đường Nguyễn Tất Thành, phường 8, TP Cà Mau, cơ sở massage S.H nổi lên là một trong những điểm hẹn của các “quý ông” sau những cuộc nhậu. 23 giờ, lúc này bắt đầu đông khách, giá vé 100.000 đồng/lượt, giống như những nơi khác, khách có thể đổi tiếp viên tuỳ thích. Sau khi tắm xong, các “quý ông” được vào từng phòng riêng, nhân viên massage bắt đầu bằng màn “bẻ tay, bẻ chân” cho khách, sau đó bắt đầu sờ soạng vào những chỗ nhạy cảm. Muốn “vui vẻ” thì khách chỉ cần chi từ 300.000-500.000 đồng, tuỳ theo độ “hot” của tiếp viên.
Cám cảnh gái mại dâm
Tìm hiểu về cuộc sống của các tiếp viên trong các cơ sở karaoke, massage, quán nhậu có tiếp viên, được biết nhiều tiếp viên có hoàn cảnh rất éo le. Trước đây, L chỉ muốn kiếm tiền để trang trải cho việc học và gửi về cho ba mẹ già ở quê nên mới chọn nghề massage. Do vậy, khi tìm được công việc có thù lao cao là cô không ngại, cô nghĩ nghề này có thể dứt ra được. L tâm sự: “Vì nhiều lý do khác nhau nên đến nay em chưa dứt ra khỏi nghề này được. Hầu như ai đi làm nghề này cũng có hoàn cảnh, có người có con mà không có chồng. Có người vì kinh tế khó khăn nên hơn 30 tuổi mà hằng đêm vẫn phải đi khách. Có người làm riết rồi thời gian trôi qua lúc nào không hay, khi nhìn lại thì đã ngoài 30 tuổi”.
Trưởng Khoa Truyền thông, Trung tâm Phòng, chống HIV/AIDS tỉnh Cà Mau Lê Thành Công cho biết, luỹ kế tính từ năm 1994 đến ngày 30/11/2015 phát hiện 2.743 trường hợp nhiễm HIV, số chuyển sang AIDS là 1.029 trường hợp, tử vong 419 trường hợp. Ðường lây truyền HIV chủ yếu qua đường tình dục không an toàn, chiếm tỷ lệ cao nhất, 75%. Hiện có 9/9 huyện, thành phố và trên 98% số xã, phường, thị trấn trên toàn tỉnh có người nhiễm HIV/AIDS. Về cơ bản, chưa khống chế được dịch HIV/AIDS, vẫn tiềm ẩn các nguy cơ lây nhiễm HIV nếu không có những biện pháp can thiệp hiệu quả. |
“Dứt bỏ nghề ư, cũng khó đó! Tuy nghề này muốn làm phải trốn chui trốn lủi với những người xung quanh, kể cả người nhà nhưng bỏ được cũng phải mất một quá trình. Anh cứ nghĩ nó giống như những người nghiện thiếu thuốc vậy. Làm không được quán này thì em đi quán khác, làm nghề này miễn có chút nhan sắc là không sợ ế. Em cứ làm đến khi nào tới tuổi bị sa thải thì nghỉ với chút vốn liếng buôn bán nho nhỏ”. H, tiếp viên quán karaoke B.X, bộc bạch.
24 giờ, thời tiết khá lạnh, chúng tôi chạy đến đường Lê Đại Hành, phường 5, TP Cà Mau. Đi được một đoạn, có một cô gái khoảng 30 tuổi bước ra vẫy tay. Chúng tôi dừng lại nói với cô gái: “Chúng em trả cho chị 100.000 đồng, mình nói chuyện một chút được không?". Cô gái tên P đồng ý và bắt đầu kể ngọn nguồn từ ngày đôi chân còn lấm bùn đất khi từ quê nghèo lên phố sinh sống, đến con đường bị bạn bè rủ rê để trót đưa chân vào nghề này thay vì làm công nhân vất vả.
P chia sẻ: “Em bắt đầu ra đây đứng đón khách từ 22 giờ, có đêm đi được vài lượt cũng có tiền chi tiêu, có đêm thức trắng mà chẳng kiếm được một đồng. Khách đến với dịch vụ "sung sướng" giá rẻ này chủ yếu là tầng lớp lao động có thu nhập thấp như công nhân, lái xe, xe ôm. Có người khách lịch sự còn boa thêm tiền, có người chỉ đưa 100.000 đồng, thậm chí quỵt luôn. Nhưng bọn em sợ nhất là những khách tìm đến sau khi mới “đập đá”, vì những người này hành vi của họ không kiềm chế được nên rất nguy hiểm". Bên cạnh đó, một điều rất nguy hiểm cho chị em làm nghề này chính là những người khách không chịu sử dụng bao cao su, nhiều chị em bị khách truyền cho những căn bệnh quái ác như lậu, giang mai..., thậm chí có người còn mắc cả căn bệnh thế kỷ HIV.
Một, hai giờ, trong màn đêm yên tĩnh, những tiếng mời gọi khách rôm rả, tiếng cười khoái chí vẫn phát ra từ khách làng chơi. Còn những chị em hành nghề ở đây thì phải hết “ca trực” mới trở về nhà trọ. Sau một ngày kiếm tiền bằng “vốn tự có”, con đường phía trước của họ càng thêm mù mịt./.
Phóng sự của: Quách Nguyên
Bài 2: Chưa có cơ chế quản lý chặt chẽ