Thứ sáu, 7-11-25 13:41:35
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Bữa cơm quê

Báo Cà Mau

Ngày còn nhỏ, ở quê, không chỉ riêng tôi mà hầu như đứa trẻ con nào cũng thế, luôn khao khát được “thoát ly” khỏi lũy tre làng. Mười tám, đôi mươi - những đứa trẻ năm xưa lớn lên rồi lần lượt rời làng quê. Thời gian vô tình cuốn trôi cộng với nỗi lo cơm, áo, gạo, tiền đã đẩy chúng tôi xa dần quê hương. Nhưng rồi, những ngày tha hương ấy, lòng tôi lúc nào cũng nhớ quê, thèm được trở về ăn một bữa cơm quê nhà.

Bữa cơm quê nhà với tôi là bữa cơm thiêng liêng hơn bất cứ bữa cơm nào trên đời. Bởi bữa cơm quê nhà sẽ luôn có bóng hình mẹ cha, có anh em ruột thịt thân thương. Những năm tuổi thơ tôi lớn lên vẫn chưa có điện, nấu ăn đều phải dùng bếp củi. Chái bếp bên hông nhà cha tôi chất đầy củi khô và rơm rạ khô. Những bữa ăn tốn nhiều thời gian hơn khi phải nấu bằng bếp củi. Có thể nhiều người không nhận ra nhưng cơm nấu bằng bếp củi sẽ khác với cơm nấu bằng nồi cơm điện rất nhiều. Khói củi bằng một cách nào đó nó đã lẩn quất vào trong những hạt gạo tạo nên một mùi vị rất riêng.

Tôi đặc biệt để ý tới bữa cơm quê gạo mới. Cơm gạo mới luôn có một hương vị đặc biệt, hạt cơm cũng dẻo thơm bội phần. Cơm nấu gạo mới ăn rất “tốn cơm” (nói theo cách của mẹ tôi hay đùa). Mặc dù đã căng no bụng nhưng dường như ai cũng muốn ăn thêm nữa.

Minh họa: Internet

Bữa cơm quê thời nghèo khó không có bóng dáng sơn hào hải vị, nhưng với tôi vẫn ngon một cách lạ kỳ. Thường thì thức ăn của gia đình tôi chủ yếu là rau củ vườn nhà, tôm cá dưới ao hoặc bắt ở đồng ruộng. Hiếm khi lắm mẹ đi chợ mới mua được dăm ba lạng thịt heo. Cách nấu của mẹ cũng giản đơn, chẳng cầu kỳ. Những món ăn cứ lặp đi lặp lại năm này qua năm khác nhưng anh em tôi vẫn không biết chán.

Bữa cơm quê không chỉ đơn giản chỉ là ăn mà còn là nơi những đứa con thấm nhuyễn bao nhiêu bài học từ bậc mẹ cha. Cha mẹ dạy cho anh em chúng tôi phải biết học ăn học nói, học gói học mở, nhường cơm xẻ áo, kính trên, nhường dưới, ăn trông nồi, ngồi trông hướng… Nghĩa là phải biết kính trên nhường dưới, có miếng gì ngon cần chú ý để phần cho người khác, không giành lấy ăn hết. Mỗi bữa cơm là sự kết nối, nhân lên tình cảm gia đình, và là lúc để mọi thành viên thể hiện tình cảm với nhau. Đời người thật hạnh phúc khi có nơi chốn để trở về và càng hạnh phúc hơn nữa khi có  đầy đủ mẹ cha, người thân quây quần bên mâm cơm gia đình. Cho dù ta có xuôi ngược nơi đâu thì lòng lúc nào cũng hướng về quê nhà như câu ca: “Giang hồ ta chỉ giang hồ vặt/ Nghe tiếng cơm sôi cũng nhớ nhà”.

Tăng Hoàng Phi

Bảo tồn Nghệ thuật Nhạc trống lớn của người Khmer

Vùng đất Cà Mau, nơi những dòng sông uốn quanh đồng lúa và những ngôi chùa mái cong rực rỡ, đồng bào Khmer đã và đang gìn giữ một báu vật tinh thần vô giá – Nghệ thuật Nhạc trống lớn (Plêng Skor Thom). Đây là loại hình nghệ thuật trình diễn dân gian độc đáo, vừa mang giá trị tôn giáo sâu sắc, vừa thể hiện bản lĩnh sáng tạo của cộng đồng người Khmer ở tỉnh Cà Mau.

Giữ lửa tài tử Nam Bộ

Trải qua bao thăng trầm, nghệ thuật Đờn ca tài tử (ĐCTT) Nam Bộ vẫn được gìn giữ và phát huy trên đất Cà Mau nhờ tình yêu, niềm say mê của nhiều thế hệ. Từ nông thôn đến thị thành, tiếng đờn, lời ca đã trở thành "món ăn tinh thần" thân thuộc trong đời sống người dân địa đầu cực Nam Tổ quốc.

Tuyển chọn từ 168 tác phẩm Logo, Biểu tượng và Slogan tiêu biểu Ngày hội Cua Cà Mau 2025

Ngày 31/10, tại Liên hiệp các Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Cà Mau, Hội đồng tuyển chọn đã công bố kết quả các tác phẩm được tuyển chọn trong Cuộc vận động sáng tác Biểu trưng con cua Cà Mau (Logo); Biểu tượng vui về con cua và Slogan tuyên truyền cho Ngày hội Cua Cà Mau năm 2025, với chủ đề “Cua Cà Mau: Hương rừng - Vị biển”.

Chùa Cao Dân – Di sản văn hoá và lịch sử

Chùa Cao Dân được xây dựng từ năm 1922 và được di dời đến địa điểm hiện tại vào năm 1958, tọa lạc bên bờ sông Bạch Ngưu, thuộc ấp 7, xã Tân Lộc, tỉnh Cà Mau. Nơi đây không chỉ là trung tâm sinh hoạt văn hóa, tín ngưỡng, tôn giáo của đồng bào dân tộc Khmer và cộng đồng các dân tộc ở địa phương mà còn là nơi ghi dấu một chặng đường lịch sử vẻ vang trong quá trình đấu tranh cách mạng trên địa bàn tỉnh Cà Mau.

Câu lạc bộ Cao niên – Sống vui, sống khỏe, sống có ích

Trải qua 2 thập kỷ hình thành và phát triển, Câu lạc bộ (CLB) Cao niên thuộc Trung tâm Văn hoá tỉnh khẳng định sức sống bền bỉ của mái nhà chung - nơi những người đã đi qua tuổi trẻ vẫn cháy hết mình với đam mê nghệ thuật, lan toả niềm vui sống và tinh thần cống hiến.

Nét đặc sắc của tín ngưỡng thờ Bà Thiên Hậu ở Cà Mau

Trong dòng chảy văn hoá tại vùng đất địa đầu cực Nam Tổ quốc, tín ngưỡng thờ Thiên Hậu Thánh Mẫu (còn gọi là Bà Thiên Hậu) của cộng đồng người Hoa đã trở thành một nét sinh hoạt tâm linh đặc sắc, góp phần quan trọng trong việc định hình bản sắc văn hóa Cà Mau. Tín ngưỡng này, với tâm điểm là Lễ hội Vía Bà Thiên Hậu, không chỉ là nơi gửi gắm ước vọng an lành mà còn là minh chứng sống động cho sự giao thoa văn hóa các dân tộc Kinh – Khmer – Hoa tại địa phương.

“Mong đợi… ngày sếu trở về”

Vừa qua, tại Ðường Sách TP Hồ Chí Minh (đường Nguyễn Văn Bình, phường Sài Gòn), diễn ra Lễ khai mạc triển lãm và giới thiệu sách ảnh “Sếu đầu đỏ”, với chủ đề “Mong đợi... ngày sếu trở về”, của tác giả - Nghệ sĩ Nhiếp ảnh (NSNA) Nguyễn Trường Sinh.

Bất khuất Nọc Nạng

Có dịp về Cà Mau, du khách hãy ghé qua Di tích Quốc gia Nọc Nạng tại phường Giá Rai, sẽ được nghe kể về trận chiến đẫm máu của gia đình Mười Chức để bảo vệ hạt lúa, thửa ruộng quê hương năm 1928. Ðã gần thế kỷ trôi qua, tinh thần bất khuất trước kẻ thù của những nông dân chất phác nhưng mang khí phách anh hùng mãi là niềm tự hào của xứ sở.

Tiềm năng du lịch văn hoá từ ngôi chùa cổ

Toạ lạc tại ấp Đường Đào, xã Hồ Thị Kỷ, chùa Rạch Giồng (chùa Serymengcol) là một trong những ngôi chùa Khmer Nam tông có lịch sử lâu đời ở tỉnh Cà Mau. Trải qua hơn 230 năm hình thành và phát triển, ngôi chùa không chỉ là trung tâm tín ngưỡng của đồng bào Khmer, mà còn là nơi lưu giữ những giá trị đặc sắc về văn hoá, kiến trúc và nghệ thuật dân gian Nam Bộ.

Về miền biên viễn

Anh Nguyễn Văn Huy vốn mê nhiếp ảnh từ nhỏ, thầm ấp ủ ước mơ sắm được chiếc máy ảnh cho riêng mình. Tuy nhiên, vì nhiều lý do, anh chưa thể thực hiện đam mê này. Mãi đến năm 2020, ở tuổi gần 50, anh mới bắt đầu chạm vào nhiếp ảnh.