ĐT: 0939.923988
Thứ sáu, 8-8-25 13:17:57
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Chênh chao một chiều cuối thu

Báo Cà Mau (CMO) Tháng Mười khẽ lướt qua trên phím lá dịu dàng bằng những cơn heo may xao xác. Gió đồng về chiều mơn man se lạnh, dọc hai lối mẹ về cỏ may ken kín những bước chân. Triền đê gầy oằn bóng mẹ nghiêng nghiêng, tất tả bước xiêu vẹo. Chiều cuối thu luôn mang đến cho con người những cảm xúc đặc biệt, hoang hoải, chênh chao những nỗi niềm diệu vợi…

Cuối thu, cánh đồng mẹ đã gặt xong chỉ còn trơ gốc rạ nhưng hương lúa thì vẫn còn quẩn quanh, quyện mùi bùn non ngai ngái. Cánh đồng quê đã in không biết bao nhiêu dấu hài của tuổi thơ, những lần theo mẹ đi cấy, đi gặt, những lần chăn thả trâu bò cùng chúng bạn, những lần buồn chán, một mình thong dong giữa mùa lúa chín… Cánh đồng như một người bạn, vỗ về và bao dung ta mỗi khi mỏi mệt hay vui buồn. Vô tình, khi cúi xuống thửa ruộng ta gặp lại bông lúa vàng tươi, trĩu hạt sót lại, lòng lại xót xa cho những tháng ngày chắt chiu của cha mẹ, đổ từng giọt mồ hôi, nước mắt để làm nên những hạt ngọc trắng tinh. Ta lớn lên và trưởng thành cũng nhờ từng hạt ngọc này và ký ức cứ mủi lòng mỗi khi xa quê nghe dư vị quê hương tròn đầy của cánh đồng đang vẫy gọi.

Minh hoạ: MINH TẤN

Cuối thu, mặt hồ vẫn còn những nụ sen, nụ súng, ngồi bên hồ nhấp ngụm trà chiều lòng thấy thanh thản lạ kỳ, thấy nhịp sống cứ chầm chậm trôi. Mùa thu luôn chiều lòng người, cảnh vật vì thế cũng nên thơ hơn bao giờ hết. Hương thơm của sen, súng thoang thoảng, dìu dịu, lẩn quất theo từng bước chân, đậu lên những làn tóc mây thướt tha. Dường như bông sen, bông súng vẫn đang còn cố gom góp cho mình vị đằm thắm, thanh tao cuối cùng, chờ một gương mặt quen ghé qua gửi tặng những làn hương nồng nàn, níu chân người trở lại. Ở phố, hiếm hoi lắm mới có thể tìm được không gian thơ mộng như vậy, bởi đất chật người đông, hễ ngó mặt ra ngoài là thấy ồn ào xe cộ, khói bụi mịt mù.

Những chiều cuối thu nắng vẫn đang còn hanh hao lắm. Và mỗi đợt nắng cuối mùa như thế này, bà và mẹ lại mang chăn chiếu, áo xống ra giặt giũ, phơi phóng. Dây phơi chật quá rồi, hàng rào vô tình lại là nơi để giăng mắc những chăn, những áo. Trong mắt ta, chiều cuối thu hiện lên đẹp hơn bao giờ hết với hàng rào rực rỡ sắc màu. Ngày còn ở nhà, ta cũng lăng xăng giúp bà, giúp mẹ phơi phóng và làm việc nhà. Vui làm sao khi thấy mẹ cười, ánh mắt bà trũng sâu giếng khơi móm mém nhai trầu khen đứa cháu bé bỏng giỏi giang. Đôi khi một lời khen, một lời nhắn nhủ cũng đủ làm lòng ấm lên những yêu thương. Mỗi mùa thu sang, nhớ về hàng rào lòng thật nhẹ bỗng, bình yên như thể hít một làn khói quê trong chiều hanh hao gió thổi. Dù bây giờ bà đã trở thành người thiên cổ, khói sương đã bảng lảng trước sự vô thường của vạn vật, nhưng những chiều cuối thu như thế không thể nào tan loãng trong trí nhớ mà thấm sâu hơn bất cứ nỗi nhớ nào.

Chiều cuối thu chênh chao những nỗi cô đơn trong người kẻ xa quê! Phố đông nghịt người mà lòng thấy quạnh hiu, buồn đến không ngờ. Thảng bóng hình của những ông bố, bà mẹ dắt tay con cái dạo phố, lòng lại nhớ quê nhà, nhớ bếp lửa hồng bập bùng bên chái bếp với khói rơm thơm giữa chiều thu. Thèm xiết bao được cầm trên tay củ khoai, khúc sắn mẹ nấu, nó nghèo dân dã nhưng lại ngon vô cùng. Nhớ chiếc giường be bé mấy anh chị em quây quần, xúm xít cười đùa rôm rả.  Cũng trong chiều cuối thu những năm mười bảy, mười tám ta vụng trộm trao đi nụ hôn đầu đời. Cũng đã bấy lâu, mùa thu đi qua, dường như ta gạt bỏ kỷ niệm, giấu kín trong lòng. Vậy mà cứ khắc khoải khi bắt gặp hình ảnh cũ hiện về lòng thắt!

Con người ta khi đã thật sự trưởng thành, đã “sương gió” với cuộc đời, nếm đủ mọi ngọt bùi, đắng cay thì tâm tưởng luôn có xu hướng hướng về quê hương, ngược dòng thời gian tìm về quá khứ. Những chiều cuối thu như sương khói bồng bềnh, ta muốn đưa tay chạm lấy nhưng bỗng nhận ra đó chỉ là ảo ảnh hư vô. Ta rón rén ngồi nép lặng, nhấp ngụm trà sen, mường tượng phút giây ngày xưa, những chiều thu yêu dấu!./.

Mai Hoàng


 

Những người kể chuyện lịch sử thời hiện đại

Giữa nhịp sống hối hả, có những người lặng lẽ giữ gìn và lan toả ký ức lịch sử dân tộc theo cách đặc biệt, đó là những thuyết minh viên tại các khu di tích lịch sử. Họ không chỉ là người dẫn đường, mà còn là “người kể chuyện lịch sử”, góp phần thắp sáng tinh thần yêu nước, khơi dậy lòng tự hào trong mỗi thế hệ.

Biểu diễn văn nghệ phục vụ gần 2.000 người dân dịp 27/7

Sáng 26/7, ông Dương Hoàng Giang, Giám đốc Trung tâm Văn hóa tỉnh Cà Mau cho biết, đơn vị vừa hoàn thành chương trình biểu diễn văn nghệ lưu động tại 4 địa phương, nhân kỷ niệm 78 năm Ngày Thương binh – Liệt sĩ (27/7/1947 – 27/7/2025).

Chương trình nghệ thuật “Rạng rỡ Cà Mau”: Thanh âm của niềm tin, khát vọng

Tối 22/7, tại Công viên Văn hóa phường Giá Rai, Trung tâm Văn hoá tỉnh Cà Mau phối hợp Phòng Văn hoá - Thể thao phường tổ chức chương trình nghệ thuật với chủ đề “Rạng rỡ Cà Mau”. Chương trình thu hút đông đảo cán bộ, người dân và các bạn trẻ đến cổ vũ, thưởng thức, tạo nên bầu không khí vui tươi, rộn ràng.

Người “giữ hồn” nghệ thuật Nhạc trống lớn

Ông Hữu Văn Kel, Đội trưởng Đội Nhạc trống lớn ấp Cây Khô (xã Hồ Thị Kỷ) vinh dự là 1 trong 15 cá nhân của tỉnh Cà Mau vừa được đề nghị xét tặng danh hiệu “Nghệ nhân ưu tú” trong lĩnh vực Di sản văn hoá phi vật thể lần thứ IV-2025, thuộc loại hình “Nghệ thuật trình diễn dân gian Nhạc trống lớn của người Khmer”. 

Quảng bá hình ảnh quê hương

Sinh ra và lớn lên ở TP Hải Dương, năm 1996, anh Nguyễn Hiệp (Nguyễn Văn Hiệp, sinh năm 1979, hội viên Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Lâm Ðồng) vào Nam lập nghiệp. Ngoài công việc chính là kinh doanh hàng ăn tại Phường 1 - Bảo Lộc, tỉnh Lâm Ðồng, những lúc rảnh rỗi anh tìm đến nhiếp ảnh như cách để xả stress.

Thắp sáng ước mơ cho tài năng trẻ Cà Mau

Ca sĩ Hồ Tuấn Phúc mong mỏi lớp thanh nhạc của mình tại quê nhà Cà Mau sẽ mở ra thêm cơ hội cho các bạn trẻ có đam mê ca hát tiếp cận với nền âm nhạc chuyên nghiệp một cách dễ dàng hơn.

Phát huy hiệu quả thiết chế văn hoá sau sáp nhập xã

Sau sáp nhập đơn vị hành chính cấp xã, nhiều trụ sở, trong đó có Trung tâm Văn hoá - Thể thao, trở nên dôi dư. Song, các địa phương đã linh hoạt tận dụng, phát huy hiệu quả các thiết chế này nhằm tránh lãng phí tài sản công và đáp ứng nhu cầu sinh hoạt văn hoá của người dân.

Lan toả đam mê

Chị Ðặng Thị Thanh Mai không nhớ rõ mình bén duyên với nhiếp ảnh từ khi nào. Chỉ nhớ cách đây hơn 10 năm, lúc chưa nghỉ hưu, nhưng vì mê dịch chuyển đó đây, nên tranh thủ ngày cuối tuần, ngày phép... cứ có dịp là chị lại thu xếp thực hiện nhiều chuyến đi.

Gìn giữ con chữ, vun bồi bản sắc

Cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, luôn quan tâm giữ gìn, lưu truyền chữ viết của dân tộc và duy trì thường xuyên các lớp giảng dạy, với sự hỗ trợ của các ban, ngành, đoàn thể tỉnh. Những lớp học ấy không chỉ là nơi truyền dạy ngôn ngữ, mà còn là cầu nối thế hệ, vun bồi bản sắc, văn hóa của một cộng đồng giàu truyền thống.

Khi sắc màu dẫn lối

Tay máy nữ Nguyễn Bích Thu hiện sinh sống và làm việc tại TP Hồ Chí Minh. Ðam mê nhiếp ảnh từ năm 2020, tuy không sinh hoạt chính quy ở tổ chức nào, nhưng tình yêu dành cho nhiếp ảnh trong chị luôn được nuôi dưỡng, vun đắp, duy trì qua rất nhiều những chuyến đi kết hợp giữa sáng tác nhiếp ảnh và du lịch trải nghiệm. Ngoài chủ đề yêu thích nhất là ảnh phong cảnh, chị cũng thích chụp ảnh chân dung, đời thường và nhiều chủ đề khác theo phong trào của anh em nhiếp ảnh tại TP Hồ Chí Minh.