ĐT: 0939.923988
Thứ sáu, 25-7-25 23:53:36
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Gia đình 3 thế hệ gìn giữ và bảo tồn nghề di sản

Báo Cà Mau (CMO) Nghề gác kèo ong mật ở rừng U Minh Hạ được Bộ Văn hoá - Thể thao và Du lịch công nhận là di sản văn hoá phi vật thể cấp quốc gia vào năm 2019. Và sản phẩm mật ong rừng U Minh Hạ cũng được Hội kỷ lục Việt Nam thuộc Liên minh kỷ lục thế giới xếp vào top 100 đặc sản quà tặng Việt Nam năm 2021.

Gia đình 3 thế hệ (từ trái sang phải): Ông Trần Út Nhì, con Trần Văn Chơn và cháu nội Trần Tuấn Anh trong một buổi đi “ăn ong”.

Nghề gác kèo ong mật hình thành, tồn tại và phát triển lâu đời, trở thành nguồn sống chủ yếu của một bộ phận người dân U Minh Hạ. Hiện nay, nơi đây có hàng trăm người đang sống bằng nghề này (gọi là đi “ăn ong”), nhưng có thể nói ông Trần Út Nhì, Ấp 1, xã Nguyễn Phích, huyện U Minh là gia đình hiếm hoi được truyền nghề qua nhiều thế hệ. Hiện tại cả 3 thế hệ cùng chung sống trong một ngôi nhà, cùng gìn giữ, bảo tồn và phát huy nghề di sản này.

Rừng tràm U Minh Hạ có diện tích khoảng 30.000 ha và có sản lượng mật ong khá lớn, nuôi nấng nhiều thế hệ con người sống dưới tán rừng.

Ông Trần Út Nhì năm nay 64 tuổi, đã gác kèo ong từ năm 17 tuổi và đến nay đã có thâm niên 47 năm hành nghề. Con trai ông là anh Trần Văn Chơn, 43 tuổi, cũng đã thành thạo nghề từ năm 16 tuổi và cháu nội là Trần Tuấn Anh, 12 tuổi cũng theo ông vào rừng “ăn ong” những lúc ngoài giờ học và mong muốn của cháu là sẽ nối nghiệp ông, cha.

Hoa tràm là nguồn nguyên liệu chính để ong làm mật. Mật ong hoa tràm được xem là thứ mật tốt nhất so với các loại mật ong từ các loại hoa khác.

Ông Út Nhì cùng với 40 hộ gia đình ở địa phương thành lập tập đoàn phong ngạn từ trước năm 1975 (đề ra các luật lệ trong quá trình khai thác mật ong). Đây là 1 trong 47 tập đoàn phong ngạn duy nhất còn tồn tại ở rừng U Minh Hạ đến nay.

Mỗi năm vào mùng 3 Tết hoặc mùng 5/5 (âm lịch), gia đình ông Trần Út Nhì tổ chức lễ cúng để cầu mưa thuận gió hòa, tri ân thần rừng và các bậc tiền nhân đã ban tặng mật ong - món quà quý để người dân sống nghề rừng ngày càng có cuộc sống tốt đẹp hơn.

Tập đoàn hiện nay được nâng lên Hợp tác xã để có tính pháp lý cao hơn trong các giao dịch. Hợp tác xã tiếp tục thừa hưởng 540 ha đất rừng sản xuất từ Công ty Lâm nghiệp U Minh Hạ để trồng, bảo vệ và khai thác gỗ (theo tỷ lệ ăn chia với công ty). Đồng thời, khai thác nguồn tài nguyên dưới tán rừng - trong đó ong mật là nguồn thu đáng kể nhất.

Chọn điểm gác kèo để ong đến làm tổ là cả một nghệ thuật và bí quyết riêng của mỗi gia đình dòng họ, trong đó ít nhất phải đạt 3 yếu tố: Nơi êm gió, có ánh sáng mặt trời chiếu vào và phải có độ dốc 450. Mỗi lần đi gác kèo, ông thường dẫn cháu nội theo để truyền nghề.

Chọn xơ dừa (vỏ quả dừa khô) để bó đuốc, tạo khói xua đuổi đàn ong (nhưng không để đàn ong bị chết) trước khi lấy mật.

Trong phạm vi 13,5 ha đất rừng do gia đình cai quản, ông Út Nhì gác 250 kèo ong, mỗi năm thu hoạch ăn chắc 600 lít mật (tương đương 300 triệu đồng), kết hợp với các nguồn thu khác, tổng cộng trên 500 triệu đồng/năm, nên có thể nói cuộc sống gia đình ông rất ổn định.

Sau 10 đến 20 ngày thì ong làm tổ trên những thân kèo vừa gác và sau 45 ngày thì có thể thu hoạch mật lần đầu tiên. Một tổ ong có thể được thu hoạch 6 lần/năm, mỗi lần từ 3 - 4 lít mật, cá biệt có tổ 10 lít mật.

 Những chiếc xuồng đầy ắp mật ong theo chân ông Út Nhì cùng các  thành viên HTX 19/5 về nhà sau 1 ngày len lỏi trong rừng.

Với thâm niên 47 năm hành nghề, ông Trần Út Nhì đã ngang dọc và hiểu rừng U Minh Hạ như trong lòng bàn tay. Nhìn hoa tràm nở ông biết năm đó trúng hay thất mùa. Nhìn đàn ong bay, ông biết chúng chọn nơi làm tổ gần hay xa. Nhìn địa thế của cây kèo ông xác định được tỉ lệ đàn ong sẽ chọn làm tổ... Cuộc đời ông nhiều lần sung sướng tột độ khi “ăn ong” được mùa, gia đình ấm no, hạnh phúc và cũng đau đến thắt lòng khi chứng kiến cảnh rừng bị cháy, môi trường bị tàn phá.

Công đoạn cuối cùng: Vắt và lược mật khỏi tạp chất trước khi đóng chai cho khách hàng. Mật ong rừng U Minh Hạ chính gốc có thể để lâu năm không đổi màu, không biến chất.

Ông cháu cùng tham gia trồng rừng: “Rừng là vàng, nếu ta biết bảo vệ và gìn giữ thì rừng rất quý”, “Vì sự nghiệp 10 năm thì phải trồng cây”…, Ông Út Nhì mong muốn đứa cháu thấm nhuần lời dạy thiêng liêng của Bác Hồ như chính bản thân ông.         

Ông Út Nhì xứng đáng là một nghệ nhân của nghề gác kèo ong mật rừng U Minh Hạ mà Nhà nước cần quan tâm và có đãi ngộ đặc biệt, để họ truyền lửa nghề cho con cháu, đó là cách tốt nhất để giữ gìn và phát huy nghề di sản phi vật thể cấp quốc gia này./.

          Nguyễn Thanh Dũng

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Hùng vĩ thác Bản Giốc

Giữa chốn non xanh nước biếc của vùng biên giới Cao Bằng, thác Bản Giốc hiện lên như một bản tình ca bất tận của thiên nhiên, nơi dòng Quây Sơn xanh biếc hoá thành dải lụa bạc đổ xuống từ độ cao gần 30 m, tạo nên một kiệt tác sơn thuỷ hữu tình giữa đất trời Đông Bắc. Mỗi tầng thác, mỗi cột nước tung bọt trắng xoá đều mang dáng vẻ phóng khoáng, hoang sơ, như chưa từng bị bàn tay con người chạm đến.

Khám phá Hung Thoòng

Ẩn mình sâu trong vùng lõi Vườn Quốc gia Phong Nha - Kẻ Bàng (tỉnh Quảng Trị), hệ thống hang động Hung Thoòng là điểm đến mới mẻ nhưng đầy cuốn hút với những ai đam mê khám phá và chinh phục thiên nhiên hoang dã.

Nét xưa nhà cổ

Nằm trong làng cổ Ðông Hoà Hiệp (thuộc xã Ðông Hoà Hiệp, huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang), căn nhà cổ gần 200 năm tuổi của ông Trần Tuấn Kiệt là một trong những ngôi nhà đẹp nhất tại đây và được mệnh danh là một "cửu đại mỹ gia" (9 ngôi nhà đẹp) tại Việt Nam.

Thanh âm thép rèn giữa đại ngàn

Ai từng đặt chân đến miền đất biên cương Cao Bằng, chắc hẳn không thể quên hình ảnh bản làng nằm nép mình bên sườn núi, nơi mỗi buổi sáng những làn khói quyện cùng tiếng đe búa vang lên giòn giã. Ở đó, bản Phúc Sen (xã Phúc Sen, huyện Quảng Hoà, tỉnh Cao Bằng) hiện lên như điểm sáng văn hoá, nơi lưu giữ và phát huy nghề thủ công truyền thống đặc biệt: Nghề rèn dao của dân tộc Nùng An.

Hành trình về với lịch sử và thiên nhiên hùng vĩ

Côn Ðảo, quần đảo nằm ngoài khơi bờ biển phía Nam Tổ quốc, không chỉ nổi tiếng với vẻ đẹp hoang sơ, hùng vĩ mà còn là di tích lịch sử đặc biệt.

Khóm Tắc Cậu mùa gai ngọt

Giữa những ngày của tháng 5 mang theo một chút oi nồng của nắng, cái rực rỡ của bầu trời và mùi đất bốc lên sau những cơn mưa đầu mùa. Ở Tắc Cậu, vùng đất cù lao nằm giữa 2 con sông: Cái Lớn và Cái Bé, thuộc huyện Châu Thành, tỉnh Kiên Giang, bắt đầu một mùa vụ khóm chín trải dài trên những luống ruộng bạt ngàn xanh mướt. Từ tháng 5 đến tháng 6, khắp vùng của xã Bình An - nơi được ví như thủ phủ khóm của miền Tây, nông dân lại tất bật vào vụ thu hoạch, những trái khóm to căng mọng được người nông dân xem như món quà của đất trời. Không ồn ào, không rộn ràng tiếng máy móc, mùa khóm ở đây lặng lẽ và bình dị như chính người dân nơi đây.

Cáp treo 3 dây vượt biển dài nhất thế giới

Cáp treo Hòn Thơm (TP Phú Quốc, tỉnh Kiên Giang) có chiều dài 7.899,9 m, xuất phát từ ga An Thới, qua đảo Hòn Dừa, Hòn Rỏi và kết thúc ở Hòn Thơm. Di chuyển trên cáp treo, du khách không chỉ được trải nghiệm chuyến du ngoạn kỳ thú trên không trung mà còn được chiêm ngưỡng thiên nhiên hoang sơ, hùng vĩ, khám phá trọn vẹn vẻ đẹp tựa thiên đường của mây trời Nam đảo ngọc.

Về với Ðông Bắc...

Có những chuyến đi không chỉ là dịch chuyển giữa những địa danh, mà là hành trình đánh thức mọi giác quan, khiến trái tim bồi hồi và để lại dư âm rất lâu trong tâm trí. Với tôi, một người con từ vùng đất cuối trời Tổ quốc, chuyến hành trình được tham gia cùng đoàn tham quan, đặt chân đến Ðông Bắc vừa qua chính là một trải nghiệm quý giá như thế.

Ðất thiêng Côn Ðảo

Những ngày tháng Tư lịch sử, từng dòng người đến với đất thiêng Côn Ðảo, đến để tưởng nhớ và tri ân những thế hệ kiên trung trong đấu tranh cách mạng đã viết nên trang sử bi hùng giữa biển khơi...

Nghề làm nón lá bàng xứ Huế - Hành trình sáng tạo từ đam mê thiên nhiên

Huế từ lâu đã nổi tiếng với nghề làm nón lá, một nét văn hoá truyền thống gắn bó qua bao thế hệ. Những làng nghề như Kim Long, Tây Hồ, Mỹ Lam, Phú Cam, hay Ðốc Sơ không chỉ sản xuất hàng triệu chiếc nón mỗi năm phục vụ đời sống và du lịch, mà còn là nơi lưu giữ hồn cốt của đất Cố đô.