Thứ sáu, 7-11-25 13:40:25
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Một thời “ngang dọc”

Báo Cà Mau

Ai cũng có một thời tuổi nhỏ. Tuổi nhỏ của bạn là gì? Của tôi, tôi gọi đó là một thời “ngang dọc”. Đủ trò bày ra để có những lúc suýt hiểm nguy, bị người lớn mắng, bè bạn thì bực tức trong sự khoái chí của mình. Thế đó, mà nhớ lại thời ấy cũng có biết bao kỷ niệm để kể cho con cháu bây giờ nghe...

Tôi vốn nghịch ngợm từ nhỏ. Hồi 4 - 5 tuổi đã leo cầu khỉ qua UBND xã xin “uống trà” với mấy chú cán bộ (nhà tôi cách trụ sở Ủy ban một con rạch nhỏ). Cây cầu khỉ bắc ngang con rạch có tay vịn, nhưng tôi còn thấp bé, tay với không tới, nên đã từng trượt chân ngã xuống nước suýt chết đuối. Vậy mà tôi vẫn không sợ, ngày ngày vẫn sang bên đó chơi.

Cạnh bờ ao có cục đá mài hình chữ nhật (lúc đó tôi không biết đó là đá để mài dao), thấy cục đá đẹp muốn “rinh” về nhà chơi, nhưng bưng không nổi, bực quá tôi lăn nó xuống đìa luôn. Một chú qua nhà tôi chơi, kể có cục đá mài cũng bị ăn trộm, tôi nín thinh. Mấy bữa sau mới nói với bà nội, nội dẫn tôi qua Ủy ban để tôi chỉ chỗ xô cục đá, cho chú ấy mò lên mài dao. Rồi tôi còn tập tành câu cá, móc cả lưỡi câu vô ngón tay, khóc bù lu bù loa, chạy đi kiếm mẹ gỡ. Khi ngồi xuồng theo mấy chú đi bắn chim ở cái đầm mọc đầy cây chà là, thì đạp gai, Tết phải ngồi ở nhà, không được ăn bánh tét…

Năm tôi 6 tuổi, nhà chuyển lên thị xã, tôi chính thức vào lớp 1, đi học hay bị các bạn to con bắt nạt, tôi thường kiếm cách để “trả đũa” sau đó, chứ không dễ bị khuất phục. Lên cấp 2, tôi bắt đầu “học lỏm” vài miếng võ của mấy thằng bạn hàng xóm, tuy là “võ cua võ còng” nhưng cũng có thể “tranh tài” với mấy bạn nam trong lớp, để “lấy số” dù số còn “to”. Có lần vào giờ giải lao, mấy bạn tôi chơi đá cầu, văng trúng đầu một em nữ (nhỏ hơn một lớp), em ấy ỷ có học võ, chửi mấy anh om sòm, còn thách thức này nọ. Mấy anh là nam không thể “đánh nhau” với nữ được, đành ngậm bồ hòn làm ngọt. Có thằng bạn khích tôi “thách đấu” với em đó. Tôi thật e dè, vì có thắng cũng chẳng “hay ho” gì, còn bị kỷ luật, mà thua thì “trốn” luôn, trong khi khả năng thua lại rất cao. Em đó chân dài, học Thái cực đạo rất hợp, tung ra những đòn đá đẹp, nhanh, mạnh chứ không hề yểu điệu như vóc dáng... Tôi đành đấu “võ mồm” bất phân thắng bại, cũng được tụi bạn an ủi cho “chầu” nước mía.

Ảnh minh họa: Internet

Chiều đi học về, tôi hay rủ mấy đứa hàng xóm leo cây bần bên sông hái trái, leo cây bạch đàn ngoài vườn lấy tổ chim hoặc qua khu ký túc xá trường Kinh tế bẻ chuối. Khu nhà ấy biệt lập với nhà cửa của dân với một cái mương nước bao quanh rộng chừng 2 thước. Vô cửa chính thì sẽ “đụng độ” chú bảo vệ, nên cả nhóm đi đường bên hông, kiếm một cây so đũa để bắc qua mương. Qua xong thì rút cây giấu vô bụi cỏ, chừng nào về thì lại kéo cây ra bắc cầu…

Tôi thích đọc truyện Đông Chu, xem phim Tam Quốc, nói chung là thích các nhân vật là những nhà mưu lược nổi tiếng. Học cấp 3 thì tìm đọc Tam thập lục kế, Thất thập nhị huyền mưu… Không còn “đi quyền” thì tôi lại bày “mưu mẹo” cho các bạn chọc phá “thiên hạ” trong trường.

Do thời học sinh, tính tôi “hung hăng”, nên lúc xin đi dạy, gặp hiệu trưởng trường, cũng là cô giáo cũ, cô nói chỉ sợ một điều là tôi… đánh nhau với học trò. Dĩ nhiên sau 4 năm học sư phạm, tôi đã khép mình vào một “khuôn khổ”. Tuy vậy những năm đầu đứng trên bục giảng, sự từ tốn của tôi vẫn còn nghiêng về mặt “hình thức”, chứ chưa thật sự “thay đổi” từ bên trong.

Cho đến một ngày tôi bị cơn bạo bệnh, trong thời gian tĩnh dưỡng, thư giãn tôi cảm thấy mình như được hồi sinh. Khi “qua cơn mê”, tôi đã nguyện phải sống tử tế hơn, dù biết rằng điều đó không hề dễ dàng. Cuộc đời này đầy rẫy những điều bất như ý, nhưng nếu vì thế mà sống không tốt, thì càng gặp nhiều bất trắc hơn mà thôi. Và tôi đã có được những ngày tháng thật bình yên trước khi (biết đâu được) có một trận “cuồng phong” nào đó lại ập đến...

NGUYỄN TIẾN SỸ

Bảo tồn Nghệ thuật Nhạc trống lớn của người Khmer

Vùng đất Cà Mau, nơi những dòng sông uốn quanh đồng lúa và những ngôi chùa mái cong rực rỡ, đồng bào Khmer đã và đang gìn giữ một báu vật tinh thần vô giá – Nghệ thuật Nhạc trống lớn (Plêng Skor Thom). Đây là loại hình nghệ thuật trình diễn dân gian độc đáo, vừa mang giá trị tôn giáo sâu sắc, vừa thể hiện bản lĩnh sáng tạo của cộng đồng người Khmer ở tỉnh Cà Mau.

Giữ lửa tài tử Nam Bộ

Trải qua bao thăng trầm, nghệ thuật Đờn ca tài tử (ĐCTT) Nam Bộ vẫn được gìn giữ và phát huy trên đất Cà Mau nhờ tình yêu, niềm say mê của nhiều thế hệ. Từ nông thôn đến thị thành, tiếng đờn, lời ca đã trở thành "món ăn tinh thần" thân thuộc trong đời sống người dân địa đầu cực Nam Tổ quốc.

Tuyển chọn từ 168 tác phẩm Logo, Biểu tượng và Slogan tiêu biểu Ngày hội Cua Cà Mau 2025

Ngày 31/10, tại Liên hiệp các Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Cà Mau, Hội đồng tuyển chọn đã công bố kết quả các tác phẩm được tuyển chọn trong Cuộc vận động sáng tác Biểu trưng con cua Cà Mau (Logo); Biểu tượng vui về con cua và Slogan tuyên truyền cho Ngày hội Cua Cà Mau năm 2025, với chủ đề “Cua Cà Mau: Hương rừng - Vị biển”.

Chùa Cao Dân – Di sản văn hoá và lịch sử

Chùa Cao Dân được xây dựng từ năm 1922 và được di dời đến địa điểm hiện tại vào năm 1958, tọa lạc bên bờ sông Bạch Ngưu, thuộc ấp 7, xã Tân Lộc, tỉnh Cà Mau. Nơi đây không chỉ là trung tâm sinh hoạt văn hóa, tín ngưỡng, tôn giáo của đồng bào dân tộc Khmer và cộng đồng các dân tộc ở địa phương mà còn là nơi ghi dấu một chặng đường lịch sử vẻ vang trong quá trình đấu tranh cách mạng trên địa bàn tỉnh Cà Mau.

Câu lạc bộ Cao niên – Sống vui, sống khỏe, sống có ích

Trải qua 2 thập kỷ hình thành và phát triển, Câu lạc bộ (CLB) Cao niên thuộc Trung tâm Văn hoá tỉnh khẳng định sức sống bền bỉ của mái nhà chung - nơi những người đã đi qua tuổi trẻ vẫn cháy hết mình với đam mê nghệ thuật, lan toả niềm vui sống và tinh thần cống hiến.

Nét đặc sắc của tín ngưỡng thờ Bà Thiên Hậu ở Cà Mau

Trong dòng chảy văn hoá tại vùng đất địa đầu cực Nam Tổ quốc, tín ngưỡng thờ Thiên Hậu Thánh Mẫu (còn gọi là Bà Thiên Hậu) của cộng đồng người Hoa đã trở thành một nét sinh hoạt tâm linh đặc sắc, góp phần quan trọng trong việc định hình bản sắc văn hóa Cà Mau. Tín ngưỡng này, với tâm điểm là Lễ hội Vía Bà Thiên Hậu, không chỉ là nơi gửi gắm ước vọng an lành mà còn là minh chứng sống động cho sự giao thoa văn hóa các dân tộc Kinh – Khmer – Hoa tại địa phương.

“Mong đợi… ngày sếu trở về”

Vừa qua, tại Ðường Sách TP Hồ Chí Minh (đường Nguyễn Văn Bình, phường Sài Gòn), diễn ra Lễ khai mạc triển lãm và giới thiệu sách ảnh “Sếu đầu đỏ”, với chủ đề “Mong đợi... ngày sếu trở về”, của tác giả - Nghệ sĩ Nhiếp ảnh (NSNA) Nguyễn Trường Sinh.

Bất khuất Nọc Nạng

Có dịp về Cà Mau, du khách hãy ghé qua Di tích Quốc gia Nọc Nạng tại phường Giá Rai, sẽ được nghe kể về trận chiến đẫm máu của gia đình Mười Chức để bảo vệ hạt lúa, thửa ruộng quê hương năm 1928. Ðã gần thế kỷ trôi qua, tinh thần bất khuất trước kẻ thù của những nông dân chất phác nhưng mang khí phách anh hùng mãi là niềm tự hào của xứ sở.

Tiềm năng du lịch văn hoá từ ngôi chùa cổ

Toạ lạc tại ấp Đường Đào, xã Hồ Thị Kỷ, chùa Rạch Giồng (chùa Serymengcol) là một trong những ngôi chùa Khmer Nam tông có lịch sử lâu đời ở tỉnh Cà Mau. Trải qua hơn 230 năm hình thành và phát triển, ngôi chùa không chỉ là trung tâm tín ngưỡng của đồng bào Khmer, mà còn là nơi lưu giữ những giá trị đặc sắc về văn hoá, kiến trúc và nghệ thuật dân gian Nam Bộ.

Về miền biên viễn

Anh Nguyễn Văn Huy vốn mê nhiếp ảnh từ nhỏ, thầm ấp ủ ước mơ sắm được chiếc máy ảnh cho riêng mình. Tuy nhiên, vì nhiều lý do, anh chưa thể thực hiện đam mê này. Mãi đến năm 2020, ở tuổi gần 50, anh mới bắt đầu chạm vào nhiếp ảnh.