ĐT: 0939.923988
Chủ nhật, 20-7-25 20:17:58
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Góc quê

Báo Cà Mau Về đến cửa nhà, mùi mắm kho quyện với mùi sả, ớt, ngò om thơm nức mũi, nó ùa vào trong và gọi: “Mẹ ơi, con với nhỏ bạn về rồi nè!”.

Về đến cửa nhà, mùi mắm kho quyện với mùi sả, ớt, ngò om thơm nức mũi, nó ùa vào trong và gọi: “Mẹ ơi, con với nhỏ bạn về rồi nè!”.

Mẹ ngồi bên bếp củi, nồi mắm kho cá phi sôi ùng ục, mồ hôi ướt cả trán. Mẹ cười bảo, chỉ cần thêm mớ bông súng nữa là bày tiệc lẩu mắm đãi khách được.

Nó giành nhổ bông súng với mẹ. Nước lạnh làm nó thu mình lại. “Lạnh thì riết lên, ở đó cười hoài, nãy giờ chưa nhổ được bông nào”, mẹ thúc. “Mẹ yên tâm, lâu lâu mới có dịp trầm mình, con đang tận hưởng làn nước mát. Chỉ cần một phút 30 giây là có một đống bông súng ngay”, vẫn cái lối “nổ” tí cho vui, nó đối đáp lại mẹ.  Rồi nó nhổ được một đống thật.

Miền quê yên ả.                                                     Ảnh: T.D

Nhà nó tuy cũng nằm trong vùng quy hoạch nước mặn nuôi tôm nhiều năm nay, nhưng cái ao cha nó đào vẫn chưa bị thấm mặn, dành để trồng thêm bông súng, rau muống, rau ngổ cải thiện bữa ăn. Ở xóm, cha nó được biết đến là người “mát tay” nên trồng loại nào cũng tốt mịt.

Mới 8 giờ hơn, mẹ đã dọn cơm. Ngày nghỉ cuối tuần ở thành phố có khi giờ đó người ta mới bắt đầu thức rồi mới đi ăn sáng, uống cà phê, chứ ở quê nó quen ăn cơm sớm vậy rồi. Nói không quá chứ có nhà 6-7 giờ là ăn cơm rồi, với cách nghĩ: ăn cho xong bữa rồi muốn đi làm gì thì làm khỏi sợ đói…

Ăn lẩu nên mẹ dọn xuống sàn xi-măng đã được quét kỹ ở căn nhà lá phía sau cho mát và ngồi thấp như vậy cho dễ nhúng rau. Nhỏ bạn ban đầu rụt rè, sau tỏ vẻ thích thú, lại thêm mọi thứ toàn cây nhà lá vườn tươi ngon nên ăn lấy ăn để không khách sáo nữa. Nó còn khẳng định “đây là cái lẩu mắm đầu tiên ngon nhất mà tao từng ăn, lần sau mầy về lại rủ tao nhé!”. Dứt lời, đã thấy đôi đũa nhỏ bạn vớt con cá phi cho vào chén. Nó cười thầm, lòng tự nhủ, mầy yên tâm, nhất định chuyến sau về tao lại rủ mầy theo.

Bây giờ nó đã lập gia đình, vợ chồng nó sống riêng ở một xã khác, vậy mà về chơi nhà mẹ, ăn xong nó còn vô keo mang thức ăn về nhà. Ngoài lẩu mắm ra, nó còn học theo cha chế biến thành nhiều món khác. Cuối tuần, nó thích đi chợ sớm để tìm miếng ba rọi tươi, có gân, đem về bằm nhuyễn với mắm, rồi đập thêm vài trứng vịt, cộng với gia vị tiêu, bột ngọt, lát ớt, lát hành tím cho vào tô rồi chưng. Nấu riết thành quen, giờ nó khỏi phải canh nước sợ khét, cứ nhắm lượng nước, đến khi nước gần hết cũng là lúc mắm vừa ăn. Khi thành phẩm, cứ nhìn hạt tiêu đen, lát hành tím trên bề mặt vàng nghệ của tròng đỏ trứng vịt là muốn nhấc nồi cơm xuống ăn ngay cho nóng.

Nó nhớ, ngày xưa lúc còn học phổ thông, đầu con hẻm nhà trọ nó mướn, có 1 chiếc xe đẩy bán món này. Khi đó 1 chén giá 5.000 đồng. Mà 5.000 đồng thời đó còn giá trị lắm, thế nên cũng lâu lâu mới được ăn 1 lần. Ăn còn phải nhín chừa lại, chiều bỏ vô nồi cơm hâm ăn tiếp. Cái thời khó khăn ấy vậy mà vui. Nó nghĩ bụng, lần sau về nó sẽ trổ tài lẻ làm cho con bạn nó ăn, cả món mắm sống xé miếng vừa ăn trộn với gừng, chanh, ớt. Con bạn nó ăn xong có mà mê tít mắt.

Tuần rồi, nó lại rủ nhỏ bạn về quê. Bữa cơm hôm ấy, nó ước giá như có đầy đủ các thành viên trong gia đình thì hay biết mấy. Hôm ấy, cha nó thì về bên vuông, anh và chế Hai nó sống và công tác ở Cần Thơ, lâu lâu mới về một lần, còn chồng nó thì bận cuộc họp ở cơ quan. Lâu lắm rồi gia đình nó không quây quần đông đủ bên bữa cơm. Tánh nó bao năm qua vẫn vậy, ăn món gì ngon lại nhớ đến gia đình, người thân.

“Ðang mơ mộng gì vậy mầy, ăn riết lên để dẹp rồi còn dẫn tao ra vuông chơi nữa. Tao phải tận hưởng không khí quê chứ biết khi nào về nữa”. Nó giật mình lấp liếm: “Mộng mơ gì, tao đợi mầy thôi chứ tao xong lâu rồi. Mầy muốn thì chừng nào về cho hay, tao đưa về, chứ có gì đâu mà khó”. “Giờ tao mới hiểu sao tuần nào làm việc xong, mầy cũng về quê, ở đây không khí trong lành, vườn tược cây cối xanh tươi, rộng rãi, mát mẻ. Mới biết ở quê không quá buồn như tao vẫn nghĩ…”.

Nó đỡ tay con bạn dắt xuống chiếc xuồng đậu ở phía sau nhà. Vừa lui ra khỏi rạp đã thấy hàng dừa nước xanh miết thẳng tắp chạy dài từ hết mé vườn đến tuốt trên đầu đất, che mát rượi cả hai bên con kinh, những quầy dừa trĩu nặng oằn xuống soi mình dưới mặt nước. Tiếng nhỏ bạn reo lên vì thích thú. Nó cũng phấn khích bơi tăng tốc, lòng nghe thật yên bình, thoải mái. Nó cũng nhận ra, không đâu bằng được sống trên quê hương mình. Dù có đi đâu, làm gì thì góc quê hương vẫn giữ một vị trí quan trọng trong tâm hồn nó, không bao giờ phai nhạt, khiến nó luôn muốn hướng về./.

Trần Diễm

Lan toả đam mê

Chị Ðặng Thị Thanh Mai không nhớ rõ mình bén duyên với nhiếp ảnh từ khi nào. Chỉ nhớ cách đây hơn 10 năm, lúc chưa nghỉ hưu, nhưng vì mê dịch chuyển đó đây, nên tranh thủ ngày cuối tuần, ngày phép... cứ có dịp là chị lại thu xếp thực hiện nhiều chuyến đi.

Gìn giữ con chữ, vun bồi bản sắc

Cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, luôn quan tâm giữ gìn, lưu truyền chữ viết của dân tộc và duy trì thường xuyên các lớp giảng dạy, với sự hỗ trợ của các ban, ngành, đoàn thể tỉnh. Những lớp học ấy không chỉ là nơi truyền dạy ngôn ngữ, mà còn là cầu nối thế hệ, vun bồi bản sắc, văn hóa của một cộng đồng giàu truyền thống.

Khi sắc màu dẫn lối

Tay máy nữ Nguyễn Bích Thu hiện sinh sống và làm việc tại TP Hồ Chí Minh. Ðam mê nhiếp ảnh từ năm 2020, tuy không sinh hoạt chính quy ở tổ chức nào, nhưng tình yêu dành cho nhiếp ảnh trong chị luôn được nuôi dưỡng, vun đắp, duy trì qua rất nhiều những chuyến đi kết hợp giữa sáng tác nhiếp ảnh và du lịch trải nghiệm. Ngoài chủ đề yêu thích nhất là ảnh phong cảnh, chị cũng thích chụp ảnh chân dung, đời thường và nhiều chủ đề khác theo phong trào của anh em nhiếp ảnh tại TP Hồ Chí Minh.

Bác Ba Phi kể chuyện miệt rừng giờ đã thành miệt ước mơ

“Mấy chú ơi, đừng tưởng tui già rồi không biết thời cuộc nhen. Ừ thì tóc rụng, răng rụng, chớ tai mắt còn thính lắm. Tui nghe người ta nói Cà Mau giờ không còn là cái chấm cuối bản đồ nữa đâu nghen. Mà là chấm khởi đầu cho giấc mơ mới đó. Tui nghe mấy ổng gọi là... Cà Mau mới! Mới là phải rồi, vì mình đâu có như hồi xưa nữa!”.

Cà Mau: Đoàn kết phát triển - vững bước tương lai

Chương trình nghệ thuật và bắn pháo hoa chào mừng sự kiện hợp nhất tỉnh Bạc Liêu và tỉnh Cà Mau với chủ đề: “Cà Mau: Đoàn kết phát triển - Vững bước tương lai” được truyền hình trực tiếp trên sóng Báo và Đài Phát thanh, truyền hình Cà Mau (CTV), Báo và Đài Phát thanh – Truyền hình Bạc Liêu (BTV) và trên các nền tảng công nghệ số.

Tổng duyệt chương trình nghệ thuật chào mừng sự kiện hợp nhất hai tỉnh Cà Mau - Bạc Liêu

Tối 29/6, tại Quảng trường đường Trần Hưng Đạo (Phường 5, TP Cà Mau), Sở Văn hoá - Thể thao và Du lịch tỉnh Cà Mau tổ chức tổng duyệt chương trình nghệ thuật đặc biệt chào mừng sự kiện hợp nhất tỉnh Cà Mau và tỉnh Bạc Liêu.

Khi Bác Ba Phi gặp Công tử Bạc Liêu

Trong một buổi trò chuyện ở xứ Cà Mau, khi bàn về hình ảnh biểu tượng cho sự hợp nhất giữa 2 tỉnh Bạc Liêu và Cà Mau, một bác nông dân cười hóm hỉnh: “Thì để bác Ba Phi gặp Công tử Bạc Liêu thử coi!”.

Ðậm tình với đất quê

Sinh ra và lớn lên ở Xứ Thanh, tác giả Hiệp Sơn (Phan Trung Sơn), Phó ban Nhiếp ảnh (thuộc Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Thanh Hoá), gắn bó máu thịt với quê hương, cả trong đời sống và sáng tác.

Bạc Liêu đến thấy yêu, xa thấy nhớ

Chẳng có cảnh sắc hùng vĩ do thiên nhiên ban tặng như nhiều nơi, vùng đất Bạc Liêu với những “đặc sản” là tính cách mến khách, nghĩa tình, những nét văn hóa không pha lẫn đã nhẹ nhàng gieo vào lòng du khách những tình cảm đặc biệt.

Trang sách mở…

​Thật lòng bây giờ nghe nói đến nhập nhập, tách tách, xuống xuống, lên lên là tôi rất… “oải chè đậu”. Hơn 30 năm theo Đài Phát thanh - Truyền hình (PT-TH) tỉnh, tôi đã quá thấm cảnh “lên bờ, xuống ruộng”.