Thứ hai, 22-12-25 07:04:55
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Hủ tíu gõ thời sinh viên

Báo Cà Mau

“Thời gian không bao giờ trở lại, chỉ có lòng người trở lại với thời gian…”. Một chiều hè, tôi vội về nhà sau lúc tan tầm, bỗng dưng lòng chùng xuống khi thấy cánh phượng buồn rơi trước gió. Bất chợt thèm mùi vị của ngày xưa, thèm tô hủ tíu gõ gần trường đậm vị những yêu thương.

Có lẽ không chỉ với riêng tôi, hủ tíu gõ là một mảnh ghép ký ức rất thân quen của rất nhiều người, của thời sinh viên thắt lưng buộc bụng hay xen kẽ gói mì là tô hủ tíu “đủ” dưỡng chất hơn. Nó ngon, vị ngon vô cùng đặc biệt. Thỉnh thoảng bây giờ tôi nằm thao thức ước ao - nếu có thể, thời gian hãy cho tôi trở về một lần với bè bạn ngày xưa. Khi tan học kéo nhau đến quán hủ tíu trước Cơ sở 1 Trường đại học Bạc Liêu, hoặc dùng dằng vì có đứa lại muốn ở Cơ sở 2, chỉ để hít hà mùi khói nghi ngút bay, phảng phất giữa không trung chen lẫn những mái tóc xanh tuổi trẻ… Dân Ngữ Văn mà, nói chuyện lúc nào ít nhất cũng chêm vô vài từ ướt át. Có lần cả đám đi ăn, đứa này ăn hết liền xin cái trứng cút thì bị đứa kia từ chối: “Mày có biết trứng cút chính là linh hồn của tô hủ tíu này hay không? Nên tao không cho nhé. Cho rồi chỉ còn thể xác chẳng mấy gì vui”. Mấy đứa còn lại chỉ biết lắc đầu, tới ăn mà nó cũng còn lý sự.

Lắm lúc tôi hay tự cười mình, có nhiều cái đến tuổi mười tám đôi mươi mới biết. Nhà ở trong quê, xem phim hay cải lương hoặc nghe người lớn nói hủ tíu gõ mà chẳng biết nó khác gì với hủ tíu thường mẹ nấu. Chỉ nghe hai cậu nói hủ tíu gõ bán ở TP. Cần Thơ rất ngon và rẻ, “chỉ 5.000 đồng là ăn no nốc luôn”. Rồi khi ôn đại học ở TP. Cần Thơ, lần đầu tiên tôi ăn thì đúng là vị ngon trong các vị ngon nhất trần đời. Ngày đó được “người ấy” khao mà tôi lại ăn liền… 3 tô một lúc, về nghĩ lại có khi nào bị mất điểm hay không.

Cũng mấy năm học ở TP. Bạc Liêu, tô hủ tíu gõ là món ăn không thể thiếu trong thực đơn cả tuần. Giống như mì gói, ăn chẳng bao giờ biết ngán. Rồi năm thứ ba đại học, tôi dời ra ở trọ một mình. Xóm trọ tuềnh tàng ngày ấy là những mái thiếc lụp xụp nằm san sát với nhau, mùa nắng nóng bưng, càng bật quạt càng thấy nóng. Mùa mưa thì nước rơi lộp độp, nghe ầm ầm bởi những đợt mưa lâu. Đêm nào đói bụng là được cô bán hủ tíu đem qua một tô, ngồi ăn mà gãi chân bởi tiếng muỗi kêu quanh, lòng não nề vì tiếng xạt xào lá chuối. Quê cô tận ngoài Quảng Ngãi, hai mẹ con cô trôi dạt xứ người và chọn Bạc Liêu làm điểm dừng chân. Cô bán ở Cơ sở 2 cũng đã từ lâu lắm. Cô hay kể chuyện đời, chuyện nghề hủ tíu gõ. Giọng cô buồn buồn nghe đặc trưng tiếng Quảng, dáng người cô khắc khổ tảo tần. Cô có cậu con trai hiền lành chỉ biết ngày ngày theo mẹ bán buôn, anh ít nói nhưng đầy tình cảm. Tôi gắn bó xóm trọ ấy hơn một năm rồi dời đi nơi khác, thỉnh thoảng có ghé tạt quán cô, vừa ngồi ăn vừa nghe cô kể chuyện. Chuyện thằng Tùng với bồ nó cãi nhau, chuyện con Huyền quăng đồ chồng ra ngoài vì giận không muốn ở chung, chuyện chủ nhà đòi tăng tiền trọ, chuyện mùa này Quảng Ngãi lũ lụt lắm con ơi, rồi thằng Sự nghe đâu dắt bạn gái về phòng tổ chức nấu ăn các kiểu… tôi bật cười, cô vẫn như xưa, hay để ý chuyện xung quanh rồi tìm người để kể. Nhưng từ khi ra trường đến nay, dòng đời xô đẩy ngược xuôi, hình như đã 8 năm rồi tôi chưa gặp lại cô. Có tìm đến mấy bận nhưng vẫn cảnh cũ mà chẳng thấy người xưa. Trước khung cảnh lề đường rộng thênh thang, trống trơn buồn tẻ, những hình ảnh rời rạc tìm về. Tôi nhớ lại có những lần cùng mấy đứa bạn đi chơi đêm, ăn uống hát hò thả ga rồi cả đám kéo nhau đến quán cô làm vài tô, húp xì xụp nước xúp mà tấm tắc khen ngon như đói khát tự bao giờ. Cô nhớ tên từng đứa một, thiếu đứa này cô sẽ hỏi đứa kia, “Ủa Minh đâu, nó không đi cùng hai con sao Ny, Ý”… Có những thứ quá lâu tuy đứt đoạn ngắt khúc nhưng lại rõ từng chút một. Vẫn nhớ khuôn mặt bần thần, tủi hờn của con bạn gần phòng khi mới bị “bồ” chia tay, ăn hủ tíu mà cố tình bỏ sa tế thật nhiều để cay luôn khóe mắt. Thấy nó nước mắt chan tô, nuốt trệu trạo cọng giá mà giận sự bi lụy ấy đến nỗi run cả người. Nhưng rồi ai trong chúng ta cũng sẽ yên bề, hạnh phúc. Thi thoảng nhắn tin qua Zalo, Facebook nói “ui, ăn hủ tíu gõ giải sầu không?” là tự động hiểu rồi gửi icon mặt cười.

Kẻ ở người đi, mấy ai gắn bó với mảnh đất này khi tha hương mỗi nơi một đứa. Những cô cậu bạn “nối khố” ngày xưa, một củ khoai, trái ổi chia nhau giờ mỗi người mỗi ngã, để hôm nay trời nhá nhem tối, tôi lại một mình lang thang giữa ánh đèn đường thành phố tấp nập, bộn bề. Một mình ngồi ăn tô hủ tíu gõ ngày xưa ở cái nơi quen thuộc, ngước mặt lên trời để ngăn nước mắt chảy ra…

Và tất cả những điều giản dị ngọt ngào đó, tôi luôn gọi là hồi ức của riêng mình.

Trần Như Ý

Trưng bày triển lãm “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”

Sáng 15/12, Bảo tàng tỉnh Cà Mau phối hợp với Đảng uỷ, UBND xã An Trạch và Trường THCS Võ Nguyên Giáp tổ chức khai mạc trưng bày triển lãm chuyên đề “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”.

Một thời hoa lửa

U Minh Hạ mùa sa mưa. Trong cái nắng mới cố xiên mình qua những đám mây đen nặng oằn chực chờ trút xuống, thoang thoảng mùi bông tràm nở muộn.

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.