Dạo quanh hành lang các bệnh viện, chúng ta luôn bắt gặp hình ảnh những người nuôi bệnh tận dụng khoảng trống trước phòng bệnh để nghỉ ngơi, ăn uống. Cái khổ của người nuôi bệnh là vừa chăm sóc người bệnh, vừa phải chịu vất vả, mệt mỏi.
Dạo quanh hành lang các bệnh viện, chúng ta luôn bắt gặp hình ảnh những người nuôi bệnh tận dụng khoảng trống trước phòng bệnh để nghỉ ngơi, ăn uống. Cái khổ của người nuôi bệnh là vừa chăm sóc người bệnh, vừa phải chịu vất vả, mệt mỏi.
Anh Nguyễn Dũng Tiến, xã Nguyễn Huân, huyện Ðầm Dơi, nuôi mẹ tại Bệnh viện Ða khoa Cà Mau, cho biết: “Tôi phải bỏ việc làm tại Bình Dương hơn 1 năm nay để về lo chạy chữa bệnh thận cho mẹ. Khoảng 2 tháng nay, mẹ tôi phải chạy thận 3 lần 1 tuần, đường xa, thêm phần gia đình khó khăn nên tôi quyết định ở tạm hành lang bệnh viện cho đỡ tốn kém chi phí đi lại. Do chỉ chạy thận nên không có giường nằm, vì vậy 2 mẹ con tôi phải trải chiếu trước phòng bệnh để chờ đến ngày chạy thận”.
Hình ảnh vất vả của người nuôi bệnh tại hành lang Bệnh viện Ða khoa Cà Mau. |
Việc lo lắng về bệnh tình, chăm chút từng viên thuốc, miếng ăn, giấc ngủ cho người bệnh rất khó khăn đối với người nuôi bệnh, trong khi đó họ còn thức trắng đêm hoặc ngủ vật vờ dưới gầm giường bệnh hay hành lang phòng bệnh. Những gia đình có đông người nuôi bệnh thì thay phiên nhau ngủ. Không ít trường hợp, người bệnh chưa khỏi bệnh thì người nuôi bệnh đã bắt đầu kiệt sức.
Khuôn mặt phờ phạc sau nhiều ngày chăm sóc chồng bị bệnh tim, bà Nguyễn Ngọc Anh, 65 tuổi, ở Ấp 4, xã Khánh Bình, huyện Trần Văn Thời, thở dài: “Tôi đã ở đây hơn 1 tuần, tối nào tôi cũng trải chiếu xuống gạch ra hành lang để ngủ. Tuổi đã cao, lại ngủ dưới gạch nên đau lưng lắm, có đêm thức trắng”.
Không ít gia đình bệnh nhân đang điều trị bệnh tại Bệnh viện Ða khoa Cà Mau hoàn cảnh khó khăn. Việc có tiền trị bệnh cho người thân đã khó, thì người nuôi bệnh sao dám nghĩ đến việc ăn uống, ngủ nghỉ nơi quán xá. Họ phải tay xách nách mang những thứ có sẵn ở nhà như bình thuỷ, ly, chén, muỗng... thậm chí có người mang theo đồ ăn để tiết kiệm tối đa chi phí.
Mỗi người nuôi bệnh là một hoàn cảnh khác nhau, có người khá giả, kẻ nghèo khổ nhưng đi nuôi bệnh tất cả đều rất vất vả. Nếu người thân bệnh tình thuyên giảm thì người nuôi bệnh an lòng, có những trường hợp bệnh nhân đối diện “thập tử nhất sinh” thì người nuôi ăn ngủ không yên.
Vào bệnh viện chăm sóc cha, chị Nguyễn Thị Ơn, xã Tân Lộc Bắc, huyện Thới Bình, chia sẻ: “Cha tôi bị tai biến, nằm viện được 4 ngày. Vừa chạy đôn chạy đáo tìm bác sĩ điều trị, vừa lo tiền viện phí nên tôi không còn tâm trí đâu mà ăn uống, nghỉ ngơi. Nhờ có bếp ăn từ thiện tại bệnh viện nên cũng đỡ phần chi phí, ăn để no chứ không biết ngon là gì”.
Những chiếc chiếu trải ở gầm cầu thang, hành lang phòng bệnh là hình ảnh quen thuộc của những người nuôi bệnh. Lo lắng cho người thân đang nằm viện thì người nuôi bệnh chẳng ngại phải nghỉ ngơi ở bất cứ chỗ nào, chỉ mong người thân của họ vượt qua bệnh tật, sớm hồi phục sức khoẻ để trở về với gia đình./.
Bài và ảnh: My Lê