Ngày Quốc tế Phụ nữ, Ngày Phụ nữ Việt Nam, Ngày của Mẹ… là những ngày hết sức trọng đại đối với phụ nữ trên khắp thế giới, kể cả các “quý cô”, “quý bà” trong gia đình tôi. Đây là dịp để phái mạnh bày tỏ những quan tâm, yêu thương dành cho phái yếu. Tôi cũng không ngoại lệ, dành hết buổi tối của ngày này để sum họp cùng vợ con: ăn tối, trò chuyện, chơi đùa... Thế nhưng đáng buồn thay, không năm nào vào ngày 8/3 gia đình tôi có được hạnh phúc trọn vẹn.
Ảnh minh họa: B.T
Cứ đến ngày dành cho phụ nữ, tôi biết bổn phận mình làm chồng, làm cha nên dù bận rộn cách mấy cũng dành chút ít thời gian mua quà tặng vợ và 2 cô con gái. Những năm còn nhỏ tuổi, 2 nàng công chúa rất đáng yêu, tặng gì cũng thích, cũng cám ơn rối rít. Nhưng những năm gần đây, các con ngày càng trưởng thành, học theo lối sống đua đòi của một bộ phận giới trẻ nên cứ định giá quà tặng, so sánh thiệt hơn, chê khen đủ điều. Cụ thể là năm vừa rồi, nghe con nói thích túi xách da, tôi mua 2 cái tặng, vậy mà chúng trề môi, nhăn nhó, cho là túi xách này lỗi thời, đường chỉ may không khéo, da xấu… Trong khi đó, vợ tôi thì chê chai nước hoa mà tôi tặng không phải là hàng ngoại chính hiệu, rẻ tiền và không thơm dai. Nàng còn bắt tôi phải mang đi đổi lại cái khác mới chịu. Thấy tình hình không ổn, tôi phải “vào cuộc”. Phải mất gần 2 giờ đồng hồ tôi mới “thanh lý nội bộ” xong.
Người đầu tiên tôi phê bình là vợ. Không nên làm gương xấu cho con khi khen chê đủ điều về món quà mà người khác tặng cho mình. Dù quà đó có tốt hay xấu, đắt tiền hay rẻ tiền, tân thời hay lỗi mốt… thì đều là tấm lòng, thành ý của người tặng. Rồi tôi quay sang kiểm điểm 2 cô con gái, không được a dua theo mẹ mà chê khen đủ điều. Người cuối cùng tôi “kể tội” chính là tôi. Vì quá yêu thương vợ con, chìu chuộng hết mình, mua những món quà giá trị nên mới xảy ra cớ sự. Nếu từ cái thuở ban đầu, tôi tập cho vợ con tính tiết kiệm bằng cách tặng những món quà có giá trị đề cao tình cảm như hoa hồng, lời chúc, tấm thiệp… thì không có tình trạng như hôm nay.
Nghe tôi nói xong, ai cũng nhận ra khuyết điểm của mình và hứa từ đây sẽ sửa sai triệt để. Tôi không biết chắc có sửa được hoàn toàn hay không, nhưng ít ra tiếng nói của tôi cũng có giá trị, mọi người cũng hiểu ra mình đã sai chuyện gì…
Mong rằng những gia đình khác đừng giống như nhà tôi, làm mất đi nét đẹp vốn có của những ngày phụ nữ. Quà tặng là điều hết sức cần thiết trong những ngày này, nhưng không vì thế mà làm “biến tướng” bằng những món quà có giá trị, lấn át đi tấm lòng vô giá. Tình cảm gia đình không thể cân - đo - đong - đếm bằng vật chất mà bằng sự yêu thương, quan tâm lẫn nhau!
NGUYỄN HOÀNG DUY (Quận 5, TP. HCM)