ĐT: 0939.923988
Thứ sáu, 14-3-25 15:00:58
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Miền ký ức xa xôi...

Báo Cà Mau Có lần tôi hỏi má: “Nhà nghèo quá, má có cho con nghỉ học không?”. Má cười: “Nghỉ học để đi chăn trâu hả”. Tôi biết má buộc miệng nói vậy thôi, chứ cái thời của tôi sau này kiếm con trâu mà chăn cũng không dễ. Nhưng tôi thắc mắc, tại sao câu cửa miệng của bà con mình là “nghỉ học để đi chăn trâu” mà không phải là đi giăng câu, đi đặt lờ hay đặt trúm…

Có lần tôi hỏi má: “Nhà nghèo quá, má có cho con nghỉ học không?”. Má cười: “Nghỉ học để đi chăn trâu hả”. Tôi biết má buộc miệng nói vậy thôi, chứ cái thời của tôi sau này kiếm con trâu mà chăn cũng không dễ. Nhưng tôi thắc mắc, tại sao câu cửa miệng của bà con mình là “nghỉ học để đi chăn trâu” mà không phải là đi giăng câu, đi đặt lờ hay đặt trúm…

Ðem chuyện đó hỏi ba, ba nói, con trâu gắn liền với cái cày, bờ ruộng và người nông dân, mà làm ruộng thì khổ trăm bề, có cha mẹ nào lại muốn con cái khổ cực như thời mình chứ. Tôi chợt nhận ra rằng, bấy lâu nay những người nông dân phơi nắng, tắm sương cốt cũng chỉ cho con họ không phải chân lấm tay bùn ngoài bờ kinh, thửa ruộng.

Minh hoạ: HOÀNG VŨ

Và cuối cùng những đứa con trong gia đình tôi cũng thoát cảnh chăn trâu. Thành quả ấy, là phép cộng tuyệt vời cho sự cố gắng không ngơi nghỉ của anh em tôi và ba má.

Năm 2000, quê tôi chuyển dịch từ trồng lúa sang nuôi tôm, nước mặn tràn về mang con tôm sú với tiềm năng kinh tế lớn, đời sống người dân khởi sắc rõ rệt. Niềm tin về một tương lai tươi sáng đang dần mở ra với những người nông dân chân đất. Thế nhưng, ký ức về một thời gắn liền với bờ kinh, ruộng lúa vẫn cứ không ngừng nhen nhóm, bởi ít nhất nó chiếm một phần kỷ niệm thật ngọt ngào của tuổi thơ tôi.

Bây giờ, mỗi lần về nhìn lại phía sau nhà, tôi nhớ da diết liếp dừa mà nội trồng hồi tôi còn nhỏ xíu. Lớn hơn một chút, tôi biết bơi xuồng với chế Tư đi móc dừa khô, đem vô nhà bửa ra, phơi nắng rồi bỏ vô bao chạy xuồng ra chợ bán, sẵn qua bưu điện gửi tiền cho anh Ba đang học xa nhà. Tôi lại nhớ, những bữa cùng chế Hai đem cơm cấy cho má với mấy dì ở xóm qua cấy vần công. Mắm chưng ăn với bí nấu dừa thì cơm đem bao nhiêu cũng hết. Cảnh ngồi trên bờ ruộng vừa ăn vừa nói chuyện sản xuất thì có mệt tới đâu người nông dân mình cũng vượt qua được hết, dượng Hai tôi nói như vậy đó - khi tôi hỏi “làm ruộng cực quá hen dượng?”.

Người ở quê thì tình nghĩa tràn đầy. Hấp bánh chuối, mần con vịt hay nấu nồi chè cũng biểu sắp nhỏ bưng qua cho hàng xóm. Ðêm khuya bệnh hoạn, đau yếu thì cũng chạy qua chạy lại, người cho mượn cái máy, chiếc xuồng, người cái mền, chiếc chiếu hay chai dầu Nhị Thiên Ðường. Ðám tiệc ở quê thì lúc nào cũng đông đúc, đủ đầy, mỗi người một việc, xúm xít gần nhau. Có khi cô Tám chọn dâu, dì Năm kén rể cũng tại những buổi tiệc chân quê này. Tất cả những việc làm ấy đã giúp cho tình quê ngày thêm bền chặt.

Giờ đây, tôi sống xa quê, sớm hôm tất tả ngược xuôi với công việc ở chốn thị thành, phút chốc thèm nồi chè đậu xanh má nấu, trái dừa nước chẻ đôi, cây mía lau sau nhà gần mấy bụi chuối hột ba trồng. Thèm được nghe chú Tám kể chuyện tiếu lâm, chị Bảy hát trích đoạn Ðời cô Lựu; thèm được thấy tụi nhỏ tới trường làng trên con đường có hai hàng dâm bụt, bẻ cánh phượng trước sân trường ép hình cánh phượng, gửi cho nhau quyển lưu bút ngày xanh…

Chợt thấy miên man trải dài theo dòng nhớ./.

Nguyễn Văn Khoẻ

Giữ gìn, phát huy văn hoá - văn nghệ dân gian

Văn hoá - văn nghệ dân gian Cà Mau, với hệ thống tri thức, kinh nghiệm trong lao động sản xuất, trong sinh hoạt, trong các mối quan hệ tự nhiên - con người - xã hội; ca dao, tục ngữ, truyện kể dân gian, các giai thoại truyền miệng, các tín ngưỡng dân gian... phản ánh bức tranh đa sắc, những giá trị lâu bền và kết tựu nên hồn cốt, phong vị của đất và người vùng đất cực Nam Tổ quốc qua suốt chiều dài lịch sử.

Giao thoa giữa Nguyễn Ngọc Tư và triết lý Nietzsche

Giải thưởng "Văn học Ðông Nam Á xuất sắc nhất năm 2024" mà Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư nhận được từ Tạp chí Văn học Ðiền Trì (Trung Quốc) khẳng định tài năng của chị, đồng thời khẳng định tầm ảnh hưởng của văn học Việt Nam với các nước trong khu vực và quốc tế.

Khơi mạch cảm xúc với ảnh in trên giấy dó

Bắt đầu tiếp xúc với nhiếp ảnh năm 1990 cùng máy ảnh phim Zenit, chuyển sang nhiếp ảnh nghệ thuật sau biến cố cuộc sống vào năm 2005, Nghệ sĩ Nhiếp ảnh (NSNA) Trần Hải Bình gầy dựng phong trào nhiếp ảnh trẻ ở TP Nha Trang vào năm 2012, thông qua diễn đàn anhsangdep.com. Năm 2015, anh tham gia thành lập Câu lạc bộ Ánh sáng đẹp, trực thuộc Tỉnh đoàn Khánh Hoà.

Yêu mến quê sen

Dù làm việc trong lĩnh vực xây dựng, chuyên về thi công, tuy nhiên, sinh sống trên quê hương nông nghiệp, mỗi sớm lái xe đi làm, anh say sưa ngắm cảnh đẹp trên đường: bến nước, đồng lúa, dòng sông, đầm sen, làng hoa, vườn cây trái trĩu cành, những công trình mới... Lòng yêu mến quê thiết tha là nguồn cảm hứng dạt dào, tạo mạch cảm xúc mãnh liệt thôi thúc Trần Thành Trung hiện thực hoá mong ước ghi lại nhiều nhất có thể những góc nhìn đẹp, ấn tượng về xứ sở sen hồng Ðồng Tháp.

Phải nêu bật vai trò, đóng góp và thành tựu to lớn của báo chí

Ý kiến trên của Nhà báo Phạm Văn Tri, nguyên Chủ tịch Hội Nhà báo Việt Nam tỉnh Minh Hải (nay là 2 tỉnh Cà Mau và Bạc Liêu), được các đại biểu dự cuộc họp lấy ý kiến đóng góp xây dựng đề cương nội dung Hội thảo khoa học “Báo chí cách mạng Cà Mau những chặng đường lịch sử vẻ vang” nhân dịp 100 năm Báo chí cách mạng Việt Nam, hết sức tâm đắc và đồng thuận.

Nghệ sĩ - Người giữ giấc mộng đẹp cho công chúng

Ðã qua rồi những thành kiến: “Trồng trầu trồng lộn dây tiêu/Con theo hát bội mẹ liều con hư” hay “Xướng ca vô loại”, mà từ rất lâu, hình ảnh người nghệ sĩ chân chính luôn được công chúng trân trọng, nâng niu. Dù ở bất cứ thời đại nào cũng phải khẳng định rằng: “Chính công chúng là người đón nhận, nuôi dưỡng tên tuổi của nghệ sĩ”. Ý thức được điều này, người nghệ sĩ phải nhớ: Cùng với việc giữ gìn ngọn lửa đam mê, khát khao cống hiến tài năng thì mình còn phải là “người giữ giấc mộng” cho công chúng.

AI VẼ LẠI ĐƯỜNG QUÊ

Ai vẽ lại đường quê Mà màu xi măng trải dài ngút mắt Có hàng cây xanh nghiêng che bóng mát Theo những vòng xe mỗi ngày em đi học Những khóm hoa ven đường cùng đón nắng ban mai …

“Say” cùng nhiếp ảnh

Chọn TP Hồ Chí Minh là nơi lập nghiệp, với Cao Thị Thanh Hà, nhiếp ảnh như cầu nối tri ân, thể hiện sự gắn bó, tình yêu lớn dành cho thành phố nơi chị sinh sống. Chị mê chụp và chụp rất nhiều về TP Hồ Chí Minh, vi vu phố phường, mưa - nắng, bình minh - hoàng hôn, đêm thành phố, những công trình mới, góc nhìn lạ...

Sắc riêng phố biển

Khi công cuộc mở mang bờ cõi về phương Nam hoàn tất, hành chính nước ta thống nhất từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau dưới thời vua Minh Mạng triều Nguyễn (1836). Sử liệu trong địa bạ triều Nguyễn đã sớm nhắc tới những cửa sông, cửa biển trọng yếu của vùng đất Cà Mau như: Bồ Ðề, Tam Giang, Hiệp Phố (Bảy Háp) và Hoàng Giang. Hoàng Giang (tức Sông Ðốc ngày nay) không chỉ là cửa biển lớn, mà còn là 1 trong 3 chợ lớn nhất của tỉnh Hà Tiên rộng lớn ngày xưa.

Ấm áp, sâu lắng Đêm thơ Nguyên tiêu năm Ất Tỵ 2025

Tối 12/2, tức Rằm tháng Giêng năm Ất Tỵ, Ngày thơ Việt Nam lần thứ 23 - Đêm thơ Nguyên tiêu năm 2025 đã diễn ra trang trọng, nhiều dấu ấn. Chương trình được Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Cà Mau và Phân hiệu Trường Đại học Bình Dương tại Cà Mau phối hợp tổ chức.