Thứ bảy, 20-12-25 12:29:14
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Một trang đời mở ra

Báo Cà Mau

(tiếp theo số báo 3401)

“Cái đận” mà cậu Út, chú Ba nhắc về ba má tôi bằng con mắt đỏ hoe là năm 1978. Tôi nhớ rất rõ, năm đó chẳng những vùng Tiền Giang mất mùa 2 - 3 năm liền, mà vùng Hậu Giang mùa vụ cũng kém cỏi lắm: lác đác có vài gia đình nông dân ăn cháo rồi rộ lên người ta ăn cơm độn khoai, còn thành thị thì ăn cơm độn bột mì.

Ảnh minh họa: B.T

Giữa lúc đó thì dân Bến Tre, Tiền Giang, Mỹ Tho… ùn ùn đổ về. Mà lần này họ về đông gấp nhiều lần so với thường niên. Sau đó người ta mới tính ra rằng, đó là đợt di dân thứ ba bằng một làn sóng có quy mô làm xáo trộn dân cư ĐBSCL. Trên các dòng kênh rạch của vùng Sóc Trăng, Bạc Liêu, Cà Mau, Rạch Giá… tràn ngập ghe xuồng, họ đông cỡ cấp binh đoàn. Lần này trên ghe không chỉ thuần dân gặt mướn, mà họ chở cả gia đình với vợ con nheo nhóc. Có nhiều chiếc ghe chở theo cả tủ, bàn ghế và những vật dụng gia đình có thể mang theo được. Họ lên bờ xin gặt mướn và làm bất cứ việc gì để có thể có cái mà cho vào miệng. Sau đó thì đói quá họ bán đổ bán tháo những vật dụng mang theo mà mua gạo ăn cầm hơi. Thậm chí, họ dùng một cô gái rất đẹp “gả” cho một anh nông dân nghèo vùng Hậu Giang mà sính lễ chỉ có 10 giạ lúa. Ngày nay ở cùng Bạc Liêu có rất nhiều “người vợ Tiền Giang” với con cái đề huề được cắm rễ từ cái hoàn cảnh bi thảm ấy.

Năm đó chú Ba Tre, cậu Út… cũng về cặp bến nhà tôi vào mùa gặt. Nhưng sau khi tay bắt mặt mừng, người Tiền Giang quan sát cái bến đậu truyền thống của mình cũng ăn cơm độn khoai, lúa ngoài đồng thì háp trắng, dựng đứng như dựng cờ tang thì không dám lên nhà trú ngụ và ăn uống như thường niên. Ba tôi giận, ông bảo: “Có cháo ăn cháo, có rau ăn rau, mình hui hút có nhau”. Chú Ba nói dối một cách trân tráo, miệng cười méo xẹo: “Ở dưới ghe tụi em có gạo rồi anh ơi”.

Má tôi lén chú Ba, cậu Út… mang một rổ khoai xuống cho sấp nhỏ. Chiều đó trên lái ghe khách thương hồ nổi lửa nấu cơm. Khói cơm chiều bay là đà trên sông Bạc Liêu tím sẫm, có nỗi buồn u uẩn xa xăm. Rồi bữa cơm của đời sông nước dọn ra, chỉ toàn khoai sắn. Ba má tôi nhìn rồi quay đi chỗ khác mà giấu đi những giọt nước mắt của người Hậu Giang.

Sau đó hơn 10 năm, tôi đi dự hội nghị báo chí các tỉnh ĐBSCL, do tỉnh Bến Tre đăng cai tổ chức, ông Chủ tịch UBND tỉnh đã thay mặt Đảng bộ và Nhân dân Bến Tre bày tỏ lòng cảm ơn sâu sắc đến Nhân dân các tỉnh miệt Hậu Giang đã cưu mang, đùm bọc bà con Bến Tre trong đợt đói kém năm 1978.

Ở nơi đất khách quê người, nghe người ta cảm ơn Nhân dân quê mình, tôi ứa nước mắt. Tôi xúc động không phải vì câu từ, mà vì tôi hiểu được sự đùm bọc cưu mang đó sâu nặng thế nào. Tôi nói về gia đình mình bằng một thủ pháp là đi vào chi tiết để nói chuyện cả làng, cả xã, cả tỉnh và cả miệt Hậu Giang.

Hồi đó đa phần người ta xử sự như thế. Đó là lối sống của con người và nếp sống của làng quê Hậu Giang. Nó định hình từ hàng trăm năm trước và ổn định đến trăm năm sau. Hồi đó dân Hậu Giang không chỉ đối xử hào hiệp, nghĩa tình với dân gặt mướn Tiền Giang mà bất luận thân sơ quen lạ, khách đến nhà là người Hậu Giang têm trầu mời dùng, cơm rượu ngày ba bữa. Việc chứa khách trong nhà 2 - 3 năm là chuyện bình thường, rất phổ biến của người Hậu Giang. Đặc biệt là những ông đồ nho, sau đến là các ông thầy dạy chữ quốc ngữ, hay thầy nghề võ, thầy lang và cả những ông pháp sư trên núi Thất Sơn xuống truyền đạo, trị bệnh, rồi mấy ông nhạc lễ tiền thân của Đờn ca tài tử Bạc Liêu (nhạc lễ Bạc Liêu đã từ nhạc cung đình Huế du nhập vào đầu thế kỷ XIX) được người Hậu Giang đặc biệt xem trọng. Trong nhà các điền chủ manh, phòng khách có 2 - 3 bộ ngựa gõ dày cả tấc, chỉ để cho khách ngủ. Có một tính toán cho rằng, không gian phòng khách của nhà kẻ truyền, nhà rường Bắc, Trung Bộ chiếm chỉ có 15% diện tích căn nhà, còn ngôi nhà 3 căn kê tán của ĐBSCL có diện tích phòng khách đến 35 - 40%. Điều đó chứng tỏ tính cách phóng khoáng hào hiệp của con người ĐBSCL và miệt Hậu Giang này.

Tính cách ấy nó sống ổn định, dẻo dai trong đời sống và người ta nói về nó ngày một nhiều hơn, mang tính chất tổng kết. Vì nó đã kết tinh thành văn hóa.

 (còn nữa)

Nhà văn Phan Trung Nghĩa

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.

Quảng bá quê hương tươi đẹp

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ðông Xuân (nghệ danh Nguyễn Xuân) đến với nhiếp ảnh từ năm 1984, thời kỳ còn sử dụng máy ảnh chụp phim đen trắng. Từ năm 1987-1990, anh là bộ đội tình nguyện làm nghĩa vụ quốc tế, phóng viên chiến trường (chuyên đề tài liệu, tư liệu) ở nước bạn Campuchia, Sư đoàn 330 thuộc Mặt trận 979, Quân khu 9.

Lan toả văn hoá Khmer trong học đường

Giữa trung tâm xã Đá Bạc, nơi có hơn 700 hộ đồng bào Khmer sinh sống, Trường Phổ thông dân tộc nội trú - THCS Danh Thị Tươi trở thành điểm sáng trong hành trình gìn giữ và lan toả giá trị văn hoá truyền thống. Là trường nội trú THCS duy nhất của tỉnh Cà Mau dành cho học sinh Khmer, nơi đây không chỉ truyền đạt tri thức mà còn nuôi dưỡng bản sắc dân tộc, để văn hoá Khmer được tiếp nối bằng sự trân trọng và tự hào.