ĐT: 0939.923988
Thứ tư, 30-4-25 03:50:31
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

“Phu” đèn biển đông

Báo Cà Mau Ngoài trùng khơi biển Ðông Việt Nam có một nghề đặc biệt: nghề gác hải đăng. Một cái nghề chỉ vì người, không vì ta, vào rồi không ra được, có một không hai…

Hết ca trực đúng dịp Tết, anh Võ Sỹ Lưu vui lắm. Phải nói là hí ha hí hửng. Ðặc biệt là anh đã ươm được 3 cây bàng vuông của Trường Sa cao lớn đến ngực. Anh mang nó về Hải Phòng quê anh để trồng. Xem như năm nay anh được “song hỷ”, vừa được ăn Tết đất liền, vừa mang được một chút Trường Sa về trồng ở nhà mình. Chỉ kém anh Tân một tí, vì Tân năm nay được ăn Tết đất liền cùng vợ sắp cưới.

Công nhân đặc biệt

Tàu Hải Ðăng 05 cập đảo Sinh Tồn, thuộc quần đảo Trường Sa, Việt Nam, vào một chiều giữa tháng 10/2016. Cũng như bao chuyến cập đảo khác, tàu phải nằm một đêm chờ nước, sáng sớm anh em bắt đầu tập kết nhu yếu phẩm, đổi người canh đèn.

Thuyền con tập kết nhu yếu phẩm mang vào cho các công nhân giữ hải đăng ở Trường Sa.

Sáng sớm, một con thuyền nhỏ từ đảo Sinh Tồn xuất hiện, trong tiếng sóng biển Ðông rì rào vỗ mãi không thôi. Trên nó là 5 anh em giữ hải đăng Sinh Tồn, mặt tươi cười rạng rỡ.

Kỳ lạ, chúng tôi đã cùng với con tàu Hải Ðăng 05 này đi qua 7 đảo thuộc quần đảo Trường Sa, để cung cấp lương thực, nhu yếu phẩm, đều phát hiện những công nhân giữ đèn ai cũng lạc quan lạ thường. Nó khác với những gì tôi hình dung về một cuộc sống buồn bã, tẻ nhạt giữa trùng khơi chỉ có mây trời và sóng biển. Cứ nghĩ họ là những người trầm lặng, thích chốn yên bình, ghét chỗ nhộn nhịp xa hoa, nên mới sống và làm việc bền bỉ ở cái nơi mà quanh năm không được xài tiền, không thấy một bóng hồng nào lai vãng.

Cũng như nhiều anh em khác được đổi về đất liền 3 tháng, anh Lưu vui hí hửng. Khi việc tập kết hàng và người đã xong, anh không vẫy tay chào tạm biệt như nhiều người vẫn làm. Anh hét to theo con thuyền nhỏ, đang vượt sóng vào đèn: “Thằng Sơn chút họp, cái gì đáng nói thì nói, không thì thôi nhé Sơn ơi. Không phát biểu linh tinh nhé. Tao về rồi không ai kèm mầy đâu!”.

Anh Khôi, công nhân đèn vừa xuống tàu từ đảo Trường Sa Lớn đứng gần nghe rõ, cười khoái chí, thụi vai anh Lưu mà bảo: “Bác Lưu này cả năm gặp lại vẫn không chút đổi thay. Nói hùng hồn mà chả có nội dung gì. Thì cái nào đáng mới nói, không đáng ai nói. Nhắc thừa!”. Anh Lưu quay qua trợn mắt: “Thì anh vẫn nói chuẩn nào giờ, đố chú mầy bảo là anh nói sai đó”. Với cái chất giọng Hải Phòng giòn tan của anh, mọi người cười ầm lên. Con tàu bập bềnh theo sóng, chồm đầu lên như muốn hưởng ứng phong trào.

Chiều, con tàu Hải Ðăng 05 chúng tôi nhổ neo, tiếp tục cuộc hành trình, về Nam Yết. Tối đó, khi ngồi bên nhau uống trà trò chuyện, với sự góp phần của anh Lưu, chúng tôi hiểu rõ hơn công việc đặc biệt của các anh.

Hoá ra, ở Trường Sa này có cái nghề đặc biệt. Từ hơn 20 năm trước, Nhà nước, sau này Công ty Bảo đảm an toàn biển Ðông và Hải đảo đã thuê những công nhân ra đây để canh các ngọn hải đăng, đảm bảo an toàn hàng hải trong nước và quốc tế. Về mặt hành chính, họ là những công nhân được thuê, trả lương, tức làm công hưởng lương. 

Với đặc điểm mỗi ca trực từ 8 đến 10 tháng, thông thường là 9 tháng, những công nhân hải đăng phải sống ở trùng khơi mênh mông mây nước những một phần hai cuộc đời. Như anh Lưu vậy, nay vừa qua 50 tuổi, vào nghề 24 năm thì đã có gần 20 năm sống giữa trùng khơi.

Anh khái quát cái nghề của mình: “Cứ 1 năm thì có 9 tháng ở ngoài nầy, trên cái hải đăng cùng với 4 anh em khác. Suốt thời gian này không được xài tiền. Bởi có ai bán gì đâu mà xài. Không gần vợ con, không thấy một bóng hồng nào… Và ai cũng vậy, chấp nhận cảnh để vợ con sinh đẻ một mình, tứ thân phụ mẫu mất cũng ít ai được may mắn có mặt đội tang”.

Thế nhưng, những người bỏ nghề này rất ít. Gần 80 công nhân giữ hải đăng các đảo ở quần đảo Trường Sa hiện phần lớn có thâm niên từ 15 năm trở lên, tức họ rất gắn bó với nghề. Sự gắn bó không vì tiền lương, mà vì một lẽ khác... 

Chuyện về những con tàu ma

Cách đây mấy hôm, khi con tàu 05 cập đảo đầu tiên, đảo Ðá Lát, các phóng viên cứ ồ lên trước cảnh tượng khá rùng rợn bởi những xác tàu hoang phế. Thuyền trưởng Trần Văn Nga lý giải rằng, đó là những xác tàu buôn nước ngoài gặp nạn, do năm xưa không có các ngọn hải đăng.

Anh Lưu kể: "Từ 24 năm trước, khi tôi lần đầu tiên đến đảo Ðá Lát, trông cảnh tượng mà muốn quay ngay về đất liền. Khi đó, còn cả chục xác tàu, ai cũng gọi là những con tàu ma. Có cả một xác người chết khô, ngồi trên ghế thuyền trưởng, ngửa mặt nhìn trời. Mọi người gọi là anh Hai".

Ngọn hải đăng ở đảo An Bang thuộc quần đảo Trường Sa.      Ảnh: VI HOÀ

Vậy nó có liên quan gì công việc "phu" đèn của các anh? Anh Vũ Duy Tiến, một công nhân đèn 25 năm gắn bó nghề, lý giải: "Hãy tưởng tượng họ đã gặp nạn và chết như thế nào. Với anh em chúng tôi, đó là những cái chết đau đớn, cô đơn nhất hành tinh. Khi họ vướng vào bãi ngầm san hô, họ không rút ra được. Và cơn đói, cơn khát hành hạ họ cho đến chết. Anh Hai là một minh chứng. Xác anh không thối rữa, chứng tỏ anh đã teo tóp dần, không còn mỡ trong người trước khi chết. Cùng với khí hậu vùng này, xác anh như được ướp, không phân huỷ. Và cái sự hình dung đó, khiến mọi người hiểu rõ về ý nghĩa công việc của mình. Ðó là một công việc gián tiếp cứu người khỏi những thảm hoạ khủng khiếp".

Anh Tiến kể, có lần, vào năm 2007, một tàu cá gặp nạn, vướng đảo ngầm Ðá Lát. Khi đó, anh Tiến là Ðèn trưởng nơi đây tất tả cùng anh em đi cứu nạn. Ðiều mà cả 5 anh em khi đó rất lo lắng là tại sao tàu gặp nạn, lẽ nào các anh đã để cho hải đăng không phát sáng trong một lúc nào đó chăng? Cuối cùng, thuyền trưởng tàu cá mới thành thật bảo là vẫn thấy ngọn hải đăng của các anh, nhưng không ngờ đảo ngầm lớn quá vậy. Khi biết rõ vậy, mọi người mới an tâm về nhiệm vụ của mình không có sơ suất.

Có thể nói lòng tự hào làm công việc cứu người chính là thứ thôi thúc các anh gắn bó với nghề, dù đôi khi phải đánh đổi rất nhiều thứ trong cuộc sống riêng tư. Anh Nguyễn Văn A, công nhân đèn vừa lên tàu từ đảo Sinh Tồn, tâm sự : "Những người có thâm niên nghề này, ai cũng vài lần rơi lệ vì nhớ quê, nhớ nhà, vì gia đình hữu sự mà ta thì biệt tăm. Cứ thỉnh thoảng thấy một bác ra ghềnh đá, hay lan can đèn ngồi bất động ngó về đất liền, y như rằng bác ấy đang khóc. Tôi cũng đã bị như vậy mấy lần khi biết vợ đang oằn mình trong cơn đau bụng đẻ. Nhưng anh em chúng tôi đủ sức mạnh vượt qua tất cả. Bởi vì chúng tôi đang làm công việc cứu người".

Anh Nguyễn Ðức Huy, Phó Giám đốc Công ty Bảo đảm an toàn hàng hải biển Ðông và Hải đảo, tâm sự: "Anh em công nhân giữ đèn là linh hồn của công ty chúng tôi. Những con người rất tuyệt vời, không dễ dàng kiếm được"./.

Bài và ảnh: Trần Vũ

Tám Nhanh làm giàu

(CMO) Thực ra gọi ông là Tám Nhanh là theo thứ bên vợ, bà Tám Nhã (Trần Thị Nhã). Ông Tám Nhanh sinh năm 1963, là con duy nhất của Liệt sĩ Võ Văn Năm. Cha ông hy sinh khi bà Nguyễn Thị Dẽ đang mang thai ông.

Nét chấm phá từ bức tranh giảm nghèo

(CMO) Tỷ lệ hộ nghèo giảm 2,76%, vượt kế hoạch đề ra, tương đương với 687 hộ đã vươn lên thoát nghèo. Đời sống của người dân đang từng ngày khởi sắc, bức tranh kinh tế - xã hội huyện nhà có nhiều thay đổi. Năm nay, bà con huyện Ngọc Hiển đón cái Tết ấm no, sung túc hơn.

50 năm - vọng mãi bản anh hùng ca

(CMO) Tết này nữa là tròn 50 năm cuộc Tổng tấn công và nổi dậy Xuân Mậu Thân 1968. Trong khí thế hừng hực của cách mạng miền nam, ngày ấy quân và dân Cà Mau đã thấy hoà bình, thống nhất đang đến thật gần.

Năm mới thắng lợi mới

(CMO) Năm 2017, trong bối cảnh còn gặp nhiều khó khăn, thách thức, song, với sự đoàn kết, nỗ lực phấn đấu của cả hệ thống chính trị, cộng đồng doanh nghiệp và nhân dân, tình hình kinh tế - xã hội, quốc phòng - an ninh, công tác xây dựng Đảng và hệ thống chính trị tỉnh nhà tiếp tục chuyển biến tích cực, toàn diện trên các lĩnh vực. Đây là nỗ lực lớn, là tiền đề quan trọng để Cà Mau thực hiện thắng lợi những mục tiêu, nhiệm vụ của năm bản lề 2018.

Vững tâm bước vào năm mới

(CMO) Là tỉnh cách xa trung tâm chính trị, kinh tế của vùng và cả nước, điều kiện đi lại hết sức khó khăn; là "đứa con út chót" ở nơi cuối cùng Tổ quốc giữ gìn biên cương lãnh thổ nên Cà Mau được sự quan tâm đặc biệt của Đảng và Nhà nước.

Cho ngày xuân bình yên

(CMO) Không khí xuân đã tràn ngập trên các nẻo đường, người người, nhà nhà nô nức xuống phố hoà vào lễ hội của mùa xuân. Hoà trong dòng người ngược xuôi, tấp nập là hình ảnh các lực lượng làm nhiệm vụ giữ gìn an ninh trật tự. họ luôn căng mình, túc trực 24/24, giữ bình yên cho ngày xuân.

Trao nông dân cơ hội làm giàu

(CMO) Năm 2017, huyện Thới Bình mạnh dạn tổ chức và liên kết thực hiện nhiều mô hình sản xuất mới, cách làm hay mang lại hiệu quả thiết thực, được nhiều nông dân quan tâm áp dụng vào sản xuất đạt hiệu quả cao.

Chó "độc nhãn"

(CMO) Quê tôi, mùng Ba Tết là ngày mặc định ai có con "gửi" thầy cúng đều mang nhang, đèn, gà thả vườn đến vái lạy, thay tom. Nhà tôi hơn mười năm trở lại đây cũng được cái vinh hạnh gần giống vậy. Người nhờ vả, người đồn đại theo hướng tôn vinh nhưng sau trước gì cũng vẹn tình, quà cáp hoặc phong thư... Có điều, họ không "thần tượng" tôi mà là con chó “độc nhãn”.

Trên dòng kinh Tám Khệnh

(CMO) Dòng kinh Tám Khệnh hôm nay trong tiết trời se se lạnh bỗng trở nên nhộn nhịp lạ thường. Những chiếc ghe chở cá tươi nối đuôi nhau cập bến. Không cần đợi lệnh phân công của ông chủ, lần lượt nhóm thanh niên khuân vác cá lên bờ, còn nhân công làm thuê thì bắt tay vào công việc thường nhật: phân loại cá, làm cá, phơi cá. Tiếng trò chuyện, tiếng nói cười huyên náo cả một khúc sông.

Động lực giảm nghèo

(CMO) Đảng viên giúp đỡ hộ nghèo là việc làm không mới đối với huyện Phú Tân và trở thành một trong những tiêu chí đánh giá đảng viên, tổ chức Đảng hằng năm. Song, cái mới ở đây là sự phối hợp chặt chẽ thực hiện các giải pháp đồng bộ, từ đó, tạo động lực, niềm tin để hộ nghèo phấn đấu tự vươn lên, không trông chờ, ỷ lại.