ĐT: 0939.923988
Thứ tư, 2-7-25 00:52:44
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Nguyễn Mai và những chuyện đời thường

Báo Cà Mau Người đa tài nhất trong những người cầm bút vùng Tây Nam Bộ những năm đánh Mỹ cứu nước là Nguyễn Mai. Anh viết thạo, viết vững chắc các loại ký, truyện, bình luận, xã thuyết và tuỳ bút... Anh sử dụng được các thể loại thơ, đặc biệt thơ trào lộng.

Ảnh: PBT

Ảnh: PBT

Anh đi từ báo sang văn. Anh viết văn để đăng báo theo yêu cầu tuyên truyền từng đợt “đột xuất” do Ðảng lãnh đạo, chỉ đạo. Chúng ta đọc chưa nhiều tác phẩm của anh, phần lớn chỉ nhớ bài “Mối tình năm cũ” và bài thơ “Chiều Xóm Huế”. Hai tác phẩm này ăn sâu vào lòng người không cưỡng được. Những năm sanh tiền, anh cũng tự đọc thuộc lòng trong các cuộc họp, các lớp học và lạ lùng là anh đọc ngay cả trong những cuộc mít tinh có hàng ngàn người dự, tất cả đứng im phăng phắc nghe anh đọc “Mối tình năm cũ”.

Nhưng lần này, tôi nói vài đặc điểm riêng của anh, nhà báo, nhà văn mà ta yêu mến. Tôi về Văn nghệ Khu, cùng các anh Út Triều, em Khởi (vệ sĩ anh Út Triều) chèo xuồng từ Kinh 17 lên tận rừng đước Năm Căn, Rạch Láng, Thị Tường, thăm “Toà báo Cà Mau” và Nguyễn Mai. Gặp anh, tôi thích lắm. Anh là “hiệp sĩ” đúng nghĩa nhất, vì giữa đường dễ gặp bất bình mà tha.

Anh gọi tôi là “Già Bá” và bình về thơ cho tôi nghe. Kế đến, anh nói về anh - đó là lúc anh làm công tác nghiên cứu, ở một mình giữa rừng đước uy nghi cao lớn mũi Ông Lục. Ðàn rái cá, ban đầu chỉ có hai con đi ăn gần chòi anh, chúng chống chân trước dòm thật lâu, rồi biến mất. Nào ngờ lúc sau chúng dắt nhau lại cả bầy năm, bảy chục con, cũng ở cách cự ly vài tầm, im lặng và chăm chú nhìn anh không chớp mắt. Anh ở một mình “để nghiên cứu tài liệu” lâu quá, buồn. Gặp loài rái cá đến thăm anh cũng mừng, nhưng ngặt chúng không biết tiếng người. Làm sao trò chuyện với chúng được. Anh nghĩ, thôi thì ta múa cho chúng xem. Áo quần đang giặt phơi, nên muốn đứng dậy múa, anh phải lấy khúc vải mưa xanh quấn quanh người cho lịch sự. Anh nói với chúng bằng tiếng người:

- Xin lỗi tụi mầy nghe, tao chỉ quấn miếng cao su này là biểu diễn nghen!

Ðó rồi anh múa may đủ kiểu, miệng anh phát ra âm thanh nhạc khúc “Li li bai bai” để múa cho đúng điệu.

“Rề pha la, la sí la pha rề mi phá

Rề pha la, la sí la phá rề phá mi...”.

Hết bài này, anh lại vừa múa vừa hát bài “Cô gái Phù Tang” - Lời hát êm ái tuyệt vời: “Mà rồi ngày mai, bóng em nơi đâu, cho lòng anh đớn đau sầu... Ngày ấy xa cách, trôi theo bóng mây bơ vơ, cho lòng anh luống mong chờ...”. Rồi đến bài “Con tàu không bến”: “Nhấp nhô con tàu, kìa tít mù khơi”... Lúc còn trẻ, anh múa hơn một giờ từ điệu ba lê sang Tây Nguyên, rồi múa Hải quân Liên Xô, Trung Quốc, dân ca Phần Lan... anh vẫn chưa mệt, nhưng đám rái cá thấy cũng vừa đủ, nó rút đi êm. Từ đó vài hôm nó lại thăm anh một vài lần...

Nghi thức cắt băng khánh thành Nhà Ðồng đội cho thân nhân Anh hùng, Nhà báo Nguyễn Mai, ngày 26/7/2019.             Ảnh: PHÚ HỮU

Nghi thức cắt băng khánh thành Nhà Ðồng đội cho thân nhân Anh hùng, Nhà báo Nguyễn Mai, ngày 26/7/2019. Ảnh: PHÚ HỮU

Còn một chuyện nữa: Anh rủ tôi ra cây bàng đại thụ mọc lâu năm bên ngôi miếu cũ, gạch đã đóng rong. Anh giăng võng cho tôi nằm, còn anh ngồi viết. Bỗng vỏ lãi ai đó chạy ngang, nước ùa lên, rồi khi vỏ lãi chạy qua nước rút xuống, chiếc xuồng anh bị nước giựt ra, trôi giữa kinh. Anh vừa kéo xuồng mình vô bến thì một vỏ lãi khác của tư thương chạy tới, dồn nước lên, lúc vỏ lãi chạy qua nước rút xuống, kéo xuồng anh ra giữa rạch lần thứ hai. Anh giận quá, bẻ trái bình bát mé rạch chọi theo và hét lớn:

- Tao chọi cho mầy chết! Cho mầy chết!

Nhưng thực tế là mấy trái bình bát anh chọi có tới đâu và có trúng ai đâu! Thấy anh hồn nhiên như vậy, tôi nghĩ: “Ðây là một nghệ sĩ thứ thiệt!”.

Nữ phóng viên Ngọc Tám có bà con với Nguyễn Mai, cùng công tác chung Toà báo Cà Mau, cho biết: “Nguyễn Mai vừa viết phục vụ trước mắt, nhưng còn ghi chép kỹ lưỡng những sự tích chiến tranh Nhân dân miền Nam để sau này làm tiểu thuyết”...

Nhận xét này chính xác, nếu như ngày đó anh không hy sinh trong trận chống càn ở Cái Rắn. Bằng khẩu carbine, anh chặn đứng cả cánh quân hung hãn của giặc để bảo vệ Nhân dân và đồng đội của mình. Nguyễn Mai hy sinh như một anh hùng vệ quốc. Ðó là “bài thơ” sau cùng anh viết lên bằng máu đỏ thay mực xanh, bất hủ.

Ðại biểu tham dự lễ chứng kiến nghi thức gắn biển Nhà Ðồng đội thân nhân Anh hùng, Nhà báo Nguyễn Mai, ngày 26/7/2019.                                                                                                                                 Ảnh: P.HỮU

Ðại biểu tham dự lễ chứng kiến nghi thức gắn biển Nhà Ðồng đội thân nhân Anh hùng, Nhà báo Nguyễn Mai, ngày 26/7/2019. Ảnh: P.HỮU

Ðại biểu chụp ảnh lưu niệm cùng người thân Anh hùng, Nhà báo Nguyễn Mai nhân lễ khánh thành Nhà Ðồng đội.   Ảnh: PHÚ HỮU

Ðại biểu chụp ảnh lưu niệm cùng người thân Anh hùng, Nhà báo Nguyễn Mai nhân lễ khánh thành Nhà Ðồng đội. Ảnh: PHÚ HỮU

Nhà báo - Nhà thơ Nguyễn Bá

Một thời làm báo

Cà Mau, mảnh đất tận cùng Tổ quốc, nơi sông ngòi chằng chịt, rừng đước bạt ngàn và con người mang trong mình chất mộc mạc, chân thành, hào phóng của miền Tây Nam Bộ. Ở đó, tôi đã sống và cống hiến với những năm tháng làm báo đầy nhiệt huyết, nơi mà mỗi dòng chữ, mỗi câu chuyện đều thấm đẫm mồ hôi, nước mắt và cả nụ cười. Một thời làm báo tại Cà Mau là ký ức không thể quên, như cuốn sách cũ, dù thời gian có làm phai màu bìa, nhưng những trang bên trong vẫn sống động.

Báo giấy - Ký ức một thời vàng son

Chẳng nhớ rõ từ khi nào, những sạp báo giấy giữa lòng thành phố đã biến mất dần trong xu thế không thể tránh khỏi khi công nghệ thông tin bùng nổ, với sự "lên ngôi" của báo điện tử, mạng xã hội. Báo giấy - mấy ai còn nhớ một thời vàng son...

Quá khứ hào hùng - Hiện tại vươn xa

Báo - đài là hợp chất gắn kết niềm tin giữa Ðảng với Nhân dân như bê-tông cốt thép, là ngọn lửa giữa đêm đông nung sôi bầu nhiệt huyết hàng triệu trái tim yêu nước, thương dân; là ánh đèn pha giữa đêm đen soi sáng mọi bước đường khi dân tộc ta xông lên chiến đấu và chiến thắng quân thù; là ánh mặt trời chân lý xua tan âm u, tâm tối, đem lại mùa xuân của hạnh phúc con người và tô thắm màu cờ của nhận thức, lý tưởng, lẽ sống đối với biết bao thế hệ...

Những địa chỉ đỏ trên quê hương anh hùng

Trong những năm kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ cứu nước, Cà Mau là căn cứ địa cách mạng, là địa bàn đứng chân hoạt động của nhiều đồng chí lãnh đạo cấp cao của Ðảng và Nhà nước. Từ rừng đước, rừng tràm thành làng rừng kháng chiến; từ xóm ấp, chùa chiền, nhà dân thành nơi nuôi chứa cán bộ.

Nguyễn Mai và những chuyện đời thường

Người đa tài nhất trong những người cầm bút vùng Tây Nam Bộ những năm đánh Mỹ cứu nước là Nguyễn Mai. Anh viết thạo, viết vững chắc các loại ký, truyện, bình luận, xã thuyết và tuỳ bút... Anh sử dụng được các thể loại thơ, đặc biệt thơ trào lộng.

Nhà báo Trần Ngọc Hy một lòng trung kiên, bất khuất

Năm 1943, tốt nghiệp Diplôme, Trần Ngọc Hy về quê tham gia phong trào nông dân đấu tranh chống bọn địa chủ ác bá, chống bọn chính quyền tay sai hà khắc bóc lột nông dân, chống sưu cao thuế nặng.

Phan Ngọc Hiển - Nhà báo cách mạng trên vùng đất Nam Bộ

Tuần báo Tân Tiến số phát hành trung tuần tháng 2/1937, chủ bút Hồ Văn Sao giới thiệu với độc giả: “Bạn tôi Phan Ngọc Hiển, tức Phan Phan, một nhà văn chân chính - lương tâm, bắt đầu đi khắp Nam Kỳ để làm phận sự nhà báo - năm nay lần lượt bạn Phan Ngọc Hiển sẽ hiến cho độc giả: 1. Ðại náo thôn quê - 2. Tinh thần bạn trẻ nước nhà - 3. Giọt nước mắt của dân - 4. Thương - là 4 vấn đề quan hệ xã hội cần thay đổi - muốn tránh sự sơ sót, ngoài những tài liệu của bạn tôi thâu thập trong những lúc gian nan, nay bạn tôi cần đi viếng các làng, dân quê, bạn trẻ... cho cuộc điều tra thêm chu đáo - luôn tiện biết nhau, biết điều sơ sót của Tân Tiến đặng sửa đổi...”.

Ðài Tiếng nói Nam Bộ Kháng chiến - Tiếng nói của khát vọng độc lập, tự do

Đài Nam Bộ Kháng chiến ra đời những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp (1947-1954). Có lúc đóng ở Ðồng Tháp Mười (Long An); có giai đoạn ở Thới Bình, Ðầm Dơi, Ngọc Hiển, U Minh (Cà Mau), hay Kiên Giang, Bạc Liêu; có thời điểm đài đổi tên thành Ðài Tiếng nói Nam Bộ. Tuy vậy, dù ở bất cứ nơi đâu, tên gọi khác nhau, nhưng các thế hệ cán bộ, phóng viên, kỹ thuật viên của đài không ai được đào tạo bài bản về phát thanh nhưng đã làm nên một đài phát thanh vang danh, lừng lẫy; tạo dấu ấn đặc biệt trong lịch sử báo chí Việt Nam nói chung và ngành phát thanh nói riêng. Ðó là tiếng nói của Uỷ ban Nam Bộ Kháng chiến; cầu nối của Ðảng, Bác Hồ với đồng bào Nam Bộ; là ước mong, khát vọng của đồng bào nơi đây về một Việt Nam độc lập, tự do.

Những khó khăn, thách thức của người làm báo trong thời kháng chiến

Mùa khô năm 1964, lần thứ hai tôi theo mẹ từ Bến Tre vào Cà Mau thăm ba tôi đang làm ruộng và dạy học tư ở Kinh Hãng Giữa... Ba tôi bất hợp pháp kể từ năm bác ruột thứ tư của tôi - 1 trong 12 người Việt Minh làng Ba Mỹ bị giặc Pháp bắt chặt đầu ở bót Nhà Việc Mỹ Chánh năm 1946... Lần này, ba tôi không cho tôi trở về quê nữa, vì về ngoải mai mốt lớn lên tụi giặc nó bắt lính... Thế là tôi phải ở lại trong này, thành công dân Cà Mau từ đó.

Báo chí cách mạng Cà Mau góp phần động viên, cổ vũ kháng chiến

Báo chí cách mạng không những góp phần động viên, cổ vũ mà còn là “vũ khí sắc bén” trong các cuộc kháng chiến chống quân xâm lược, thống nhất đất nước. Lịch sử dân tộc Việt Nam là lịch sử của những cuộc đấu tranh dựng nước và giữ nước vĩ đại. Trong nhiều loại vũ khí chống chọi với quân thù, có một thứ vũ khí “thanh cao mà đắc lực”, “có sức mạnh hơn mười vạn quân”. Ðó là văn chương nghệ thuật, đặc biệt là văn chương, báo chí cách mạng Hồ Chí Minh.