ĐT: 0939.923988
Thứ sáu, 20-9-24 17:53:02
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Ký ức đồng quê

Báo Cà Mau (CMO) Chúng tôi đưa nhau về quê cũ. Quê hương trong ký ức một người con đi xa như tôi chẳng thể nào mờ phai. Mỗi gốc rạ, bờ tre giản dị mà mấy chốc hoá thành quê hương, nhuộm vào tâm hồn tôi từ cái thuở bi bô gọi tiếng "bà", tiếng "mẹ".

Sống giữa thành thị bon chen và hoa lệ, người ta dễ dàng quên lãng quê hương, quên đi cái nơi mình được sinh ra và có những tháng ngày hồn nhiên mơ mộng. Một chiều tôi ngồi ở ghế đá trước nhà, nghe chị nhà bên ngâm lên lời bài thơ của bác Đỗ Trung Quân, bài thơ mà thuở mới bắt đầu đi học má dạy tôi đánh vần từng chữ: “Quê hương là con diều biếc/ Tuổi thơ con thả trên đồng/ Quê hương là cầu tre nhỏ/ Êm đềm khua nước ven sông"… "Quê hương nếu ai không nhớ/ Sẽ không lớn nổi thành người”…

Lời thơ giản dị mà ngọt ngào biết bao. Những câu thơ ấy không đơn giản chỉ gợi lại hình ảnh thân thuộc của quê hương: là cánh đồng xanh mướt, là cánh diều tuổi thơ bay trên nền trời thăm thẳm, là con đường nhỏ má dẫn tôi cắp sách đến trường, là cầu tre qua sông lắc lẻo gập ghềnh, là con đò lặng mình khua nước… mà còn là nỗi nhớ vô bờ trong lòng đứa con xa xứ như tôi.

Quê tôi đẹp lắm!

Minh hoạ: MINH TẤN

Ai đi qua thời trẻ dại ở quê mà không một lần tắm sông hay lội đồng bắt cá. Chiều chiều, lũ trẻ chúng tôi cởi trần hô “một… hai… ba…”, cùng nhảy ùm xuống sông, nước văng lên trắng xoá. Tôi và thằng Tèo nghịch hơn, không đứng trên bờ nhảy xuống nước mà leo lên cầu khỉ nhảy xuống. Có lần má bắt gặp, kéo về đánh đến xưng mông. Khóc ròng và năn nỉ: "Má tha cho con lần này, con chừa…”. Vậy đó mà cũng tái phạm, trẻ con mà, ai không ngỗ nghịch...

Ngoài đồng mùa gặt nắng lắm, có hôm má ra ruộng cắt lúa giữa trưa trời như đổ lửa, mồ hôi nhễ nhại nhìn mà thương. Nhưng tôi còn nhỏ nên má không cho tôi xuống đồng phụ giúp, má bảo: “Chừng nào má gọi, mày đem cho má ca nước là được rồi!”. Tôi ngồi dưới bóng mát của bụi tre bên bờ ruộng, nhìn mông lung, thi thoảng hứng chí hát lên một vài câu hát vu vơ: “Tía em hừng đông đi cày bừa, má em hừng đông đi cày bừa… Cùng sống trên đồng bao la…”. Hát mệt. Tôi nằm dài xuống bãi cỏ, lấy áo quấn lại kê đầu, đánh một giấc, tới chiều mát má gọi mới thức dậy vào nhà ăn cơm. Có hôm nằm ngay bụi cỏ xước, chiều về phát hiện tay chân đỏ lừ, rướm máu…

Cơm chiều chỉ là mấy con cá ông nội đặt lờ đem vào kho khô, rau muống đồng luộc lên chấm tương mà no căng cả bụng. Hồi ấy nhà nghèo, ăn vậy là ngon lắm rồi, lâu lâu mới được ăn thịt một bữa mà má thường gọi là “cho tụi bây rửa ruột”. Nhiều lúc nghĩ lại hồi xưa thấy cực mà vui, giờ được ăn thịt ăn cá mỗi ngày, nhiều khi thèm lại cái món rau muống luộc chấm tương, cá kho khô có lớp nước đọng sệt lại lấy đũa quẹt lấy quẹt để… cũng không có mà ăn. Ra chợ mua về làm “y chan như má làm”, vậy mà ăn không bằng hồi xưa. Chắc là thèm vị quê khi mình còn bé. 

 Cánh đồng mới gặt, rạ nhô lởm chởm, vậy mà tôi và thằng Tèo, thằng Hưng dám chân trần chạy trên đó thả diều. Diều bay càng cao chúng tôi càng khoái chí, vỗ tay reo hò, rạ đâm vào chân chảy cả máu mà cũng chẳng hề hớn gì. Cánh diều thuở ấy tôi gửi vào đó những giấc mơ dại khờ cho nó bay lên cao, cao mãi… Diều hồi xưa cũng đơn giản lắm. Mấy thanh tre vót mỏng rồi ráp lại, dán giấy vào, trang trí cho đẹp mắt là thả bay được trên trời. Thả diều mệt, chúng tôi nằm lăn lóc trên đồng. Cái mùi rơm rạ thơm tho đến lạ lùng, nó lâng lâng dìu hồn tôi vào cõi mộng.

Tôi ngồi trên đống rơm, cầm cuốn tập đọc, đọc lại mấy câu thơ mà ngày xưa từng mê mẩn. Đó là những lời thơ da diết, ân tình của Nhà thơ Giang Nam mà hồi xưa tôi thích đến nỗi chép ra giấy để đầu giường đọc mỗi ngày:

“Thuở còn thơ ngày hai buổi đến trường
Yêu quê hương qua từng trang sách nhỏ...".

Lời thơ ngọt ngào và sâu lắng như một điệu nhạc ru hồn tôi trở lại cái “thuở còn thơ”. Nơi có gia đình tôi, có người má hiền từ và tần tảo sớm hôm, có những con trâu đen ngoài bờ đê ung dung mỗi chiều gặm từng bụi cỏ và có cả những ước mơ một thời vụng dại…/.

Hoàng Khánh Duy


 

"Lửa thử vàng" - Câu chuyện truyền nhân gia tộc cải lương

Cải lương đi qua thời hoàng kim, nhưng truyền nhân các gia tộc cải lương chưa bao giờ tắt ngọn lửa đam mê và niềm khao khát viết tiếp chặng đường nghệ thuật của cha ông đã gầy dựng.

Cảm xúc dẫn lối

Từ nhỏ, Nguyễn Hoàng Giang đã yêu thích nghệ thuật. Cơ duyên đưa anh đến với nhiếp ảnh bắt đầu từ tình yêu dành cho cái đẹp và nghệ thuật. Thế nên, tuy từng có 20 năm gắn bó với Hà Nội, nhưng mảnh đất Hội An đậm chất nghệ thuật lại chính là động cơ thôi thúc, khiến anh quyết định chuyển vào nơi này định cư. Ðến nay, khi đã là chủ một công ty du lịch và sở hữu chuỗi khách sạn, nhà hàng, dù bận rộn, anh vẫn dành thời gian cho nhiếp ảnh.

Dâng hương Tổ nghiệp Sân khấu

Suốt 13 năm qua, Ngày Sân khấu Việt Nam cũng là ngày hướng về Tổ nghiệp của những người hoạt động lĩnh vực sân khấu. Ngày Giỗ Tổ là dịp để những người hoạt động trong lĩnh vực sân khấu cùng nhau nhắc nhớ về thế hệ tiền nhân đã có công sáng lập, gìn giữ loại hình nghệ thuật sân khấu truyền thống của dân tộc. Đồng thời cũng là cuộc họp mặt hâm nóng tình nghệ sĩ, tạo sự gắn kết, cùng động viên nhau phấn đấu để mang những cái hay, cái đẹp phục vụ công chúng.

Còn đó những cánh chim không mỏi

Nghe tôi có ý định tìm một địa điểm lý tưởng để khám phá, thưởng thức các loại hình nghệ thuật truyền thống tại mảnh đất được mệnh danh là “thành phố đáng sống”, một người anh đồng nghiệp đang công tác tại Ðài Phát thanh - Truyền hình Ðà Nẵng giới thiệu ngay Nhà hát tuồng Nguyễn Hiển Dĩnh. Vậy rồi, qua vài lời kết nối nhiệt tình, NSƯT Trần Ngọc Tuấn, Giám đốc Nhà hát, liền đích thân mời đoàn văn nghệ sĩ Cà Mau đến xem một suất diễn trong ngày gần nhất.

Nối dài tình yêu nước bằng nghệ thuật

Nghệ thuật kết nối quá khứ và hiện tại, là phương tiện giúp gìn giữ, lưu truyền và phát huy văn hoá dân tộc. Với ý nghĩa ấy, các bạn trẻ tại Cà Mau, bằng hoạt động nghệ thuật, đã góp phần lan toả, nhân lên tình yêu quê hương, đất nước trong những người trẻ và cộng đồng.

Ấm áp chương trình nghệ thuật “Tình ca Đất Mũi”

Nhằm tôn vinh Âm nhạc Việt Nam nói chung, Âm nhạc Cà Mau nói riêng, thể hiện sự tri ân đối với các tác giả có nhiều cống hiến cho sự nghiệp âm nhạc tỉnh nhà. Tối 3/9, tại Trung tâm Hội nghị tỉnh đã diễn ra Chương trình nghệ thuật chào mừng kỷ niệm lần thứ 15 Ngày Âm nhạc Việt Nam với chủ đề :“Tình ca Đất Mũi”. Chương trình do Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch cùng với Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh phối hợp tổ chức.

Sắc màu miền Tây đến với Huế

Những năm qua, mỹ thuật đồng bằng sông Cửu Long (ÐBSCL) có bước phát triển mạnh, tạo được tiếng vang trong khu vực, các vùng miền trong và cả ngoài nước. Câu lạc bộ (CLB) "Sắc màu miền Tây ART" đã có 4 cuộc triển lãm tại Hội Mỹ thuật TP Hồ Chí Minh và Hà Nội từ năm 2019-2023.

Khám phá cùng nhiếp ảnh

Nghệ sĩ Nhiếp ảnh (NSNA) Lê Minh Vũ (Quyên Vũ) sinh năm 1974, tại tỉnh Tiền Giang, hiện sinh hoạt tại Hội NSNA Việt Nam, Chi hội Tiền Giang.

Sắc màu văn hoá địa phương hoà quyện trong từng bài ca, điệu múa

Đạo diễn Nguyễn Tiến Dương, Trưởng Ban giám khảo Hội diễn Nghệ thuật quần chúng tỉnh Cà Mau lần thứ IX - 2024, đánh giá, một trong những điểm nổi bật của hội diễn là những sắc màu văn hoá của địa phương hoà quyện trong các bài hát, điệu múa, càng làm tăng thêm sự hấp dẫn. So với những hội diễn trước, các đội đã có nhiều sự tiến bộ về ca, múa, âm nhạc và trang phục.

Cho chữ mùa Vu lan

Tôi gặp thầy đang cho chữ tại một góc nhỏ trong khuôn viên chùa Thiền Lâm, phường Tân Thành, TP Cà Mau, vào ngày chùa tổ chức lễ Vu lan. Mặc dù bút trên tay đang nắn nót, mắt chăm chú vào con chữ, nhưng được vài nét, khi ngẩng lên chấm mực là thầy nhanh miệng mời gọi mọi người đang đứng túm tụm gần đó: “Viết mấy câu tặng cha mẹ đi chị (cô, chú, anh, em...) ơi!”; “Lại chú cho chữ cầu sức khoẻ, học giỏi nè các con!”; “Cầu tài lộc, sức khoẻ, vạn sự như ý nè anh chị em, cô bác ơi!”... Và bao giờ sau những câu mời gọi, thầy cũng nhấn mạnh “tặng chữ hoàn toàn miễn phí” để khách khỏi đắn đo.