ĐT: 0939.923988
Thứ hai, 7-7-25 21:59:25
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Sống đẹp với lòng nhân

Báo Cà Mau (CMO) Chuyện bà Tư Lệ (Nguyễn Thị Lệ, ngụ Ấp 2, xã Khánh Bình Đông, huyện Trần Văn Thời) đi mót lúa, hái rau làm từ thiện đã không còn xa lạ với người dân ở đây. Điều trân quý, cảm phục ở người phụ nữ này là bà giúp đỡ người khác ngay cả khi gia đình mình cũng không khá giả gì.

Trưa. Nắng như đổ lửa. Mồ hôi ướt đẫm chiếc áo khoác bạc màu. Bà Tư vẫn lặng lẽ một mình giữa cánh đồng mênh mông, lưng lom khom, đôi tay thoăn thoắt lần theo gốc rạ nhặt từng bông lúa. Bà mót lúa sau khi người ta thu hoạch rơi vãi, mang về phơi, bán lấy tiền, tích cóp giúp những người nghèo khó hơn mình.

Vui gánh cuộc đời

Đi mót lúa đã cực nhưng đoạn đường mang lúa về còn cực hơn vì bà đi bộ chứ không biết chạy xe. Được chừng 10 kg lúa là bà Tư phải khệ nệ mang về nhà, đổ ra sân phơi cho kịp nắng rồi lại tiếp tục ra đồng mót tiếp. Bà đi từ cánh đồng gần nhà cho đến tận cánh đồng cuối ấp. Với nụ cười thật tươi, bà Tư khoe: “Hổm rày tôi mót được trên 100 kg rồi, đang phơi. Lúa này bán được 6 ngàn một ký”.

Bà Tư Lệ trên cánh đồng bao la giữa trưa hè nắng gắt nhặt từng bông lúa còn sót lại để dành làm từ thiện.

Mùa nào việc nấy. Hết đi mót lúa, mùa hạn, bà Tư đi cắt rau muống đồng bán. Ở Ấp 2 này mọi người quá quen thuộc với chuyện bà Tư đầu tắt mặt tối đi làm kiếm từng đồng để làm từ thiện nên ai cũng vui, nếu nhà mình gặt lúa là cho bà Tư biết ngày, hay đám rau muống ngoài đồng đã lên xanh. Khi lúa không còn, rau chưa kịp vươn ngọn, bà Tư đi cắt rau mướn, dặm lúa mướn, làm cỏ mướn. Công cắt 1 kg rau là 1 ngàn đồng, làm cỏ được trả 7 ngàn đồng mỗi giờ. Ai thuê gì làm nấy, nhưng tất cả số tiền kiếm được, bà Tư đều mang tặng cho láng giềng đang trong cơn bĩ cực.

Mót được ít lúa, bà Tư tranh thủ mang về phơi cho kịp nắng.

Chị Nguyễn Thị Phượng, hàng xóm bà Tư Lệ, bộc bạch: “Dì Tư sống rất chan hòa, quan tâm đến mọi người xung quanh. Có hôm đi mót lúa hay hái rau ở nhà tôi, đến trưa tôi chừa phần cơm cho dì ăn, rồi nghỉ ngơi lại nhà tôi, chiều đi làm tiếp khỏi mất công về nhà xa. Mỗi khi thu hoạch rau, tôi đều gọi Dì Tư qua làm. Dì ấy làm cực khổ mà không bao giờ than vãn, lúc nào cũng cười nói vui vẻ. Làm được bao nhiêu tiền là giúp đỡ người khác hết".

Dáng người nhỏ nhắn, nhanh nhẹn, nụ cười tươi, gương mặt phúc hậu, ở bà Tư Lệ luôn toát ra vẻ lạc quan, yêu đời. Nhìn bề ngoài, ít ai ngờ được cuộc đời bà Tư đã trải qua vô vàng gập gềnh. Bà Tư so sánh: “Đời tôi khổ như cái tên Lệ của tôi vậy. Khóc hết nước mắt rồi”.

Năm 23 tuổi, bà Tư Lệ lấy chồng. Sống với nhau hơn 3 năm, được 2 mặt con, người chồng âm thầm bỏ đi biền biệt với người phụ nữ khác. 3 mẹ con sống trong cảnh bơ vơ, không đất, không nhà, không nghề nghiệp. Bà Tư Lệ nhớ lại: “Lúc đó, con tôi mới được một, hai tuổi mà tôi đành phải để con khát sữa, thiếu sự chăm sóc, đi làm thuê để 3 mẹ con có cái ăn. Thiếu thốn trăm bề, 2 đứa con, đứa nào cũng ốm trơ xương. Thằng Út bị nhiễm chất độc da cam, thần kinh không được bình thường, cơ thể ốm yếu, tật nguyền, bệnh tật triền miên. Có lúc tôi muốn tự tử cho rồi vì tủi cho đời mình sao khổ quá nhưng nghĩ đến các con nên tôi mới có động lực để sống tiếp”.

Lây lất qua ngày, rồi đến khoảng năm 1990, bà Tư Lệ được Nhà nước cấp 2 công ruộng tại Ấp 2, xã Khánh Bình Đông. Nhận đất, bà Tư Lệ mừng rơi nước mắt, bởi ít nhất, từ đây bà cũng đã có chỗ cất nhà che mưa che nắng, có kế sinh nhai cho 3 mẹ con. Bà Tư Lệ chăm chỉ làm lụng, trồng màu, nuôi heo, đặt rượu… quyết tâm làm để nuôi con khôn lớn và quên đi nỗi buồn riêng.

Nhưng cuộc đời vẫn còn muốn thử thách lòng kiên trì của bà một lần nữa. Bà Tư nhớ như in, vào một ngày năm 2012, con trai Út của bà (anh Nguyễn Việt Hà) bị bể ruột thừa phải chuyển lên bệnh viện ở TP. Hồ Chí Minh mổ khẩn cấp. Cùng lúc đó, bác sĩ cho hay con bà bị khô thận, sạn thận, sạn bàng quang phải mổ gấp với số tiền trên 50 triệu đồng. Vay mượn của bà con hàng xóm vẫn không đủ tiền, còn nước còn tát, bà Tư cố 1 công đất chữa trị cho con.

Bao tháng trời cùng con trai chống chọi với bệnh tật nơi bệnh viện, bà Tư chi tiêu dè dặt từng đồng, ăn cơm từ thiện, ngủ hành lang bệnh viện mới mong đủ tiền trả viện phí. Trong hoàn cảnh đó, bà vẫn thấy phần nào ấm áp tình người bởi bà nhận được rất nhiều sự động viên, chia sẻ của những người xung quanh. Bà Tư không cầm được nước mắt mỗi khi nhận được tiền của bà con hàng xóm Ấp 2, của chùa chiền, của các tổ chức đoàn thể gom góp gởi lên cho bà.

Gieo những mầm nhân

Rồi sức khỏe của anh Hà dần hồi phục trong tình yêu thương, chăm sóc của mẹ, sự đùm bọc, sẻ chia của bà con lối xóm. Sau trận cấp cứu đó, anh Hà dần hồi phục và còn khỏe mạnh hơn trước khi phẫu thuật. Kể từ đó, anh Hà xin mẹ theo chị của mình đi làm việc ở TP. Hồ Chí Minh cho đến nay.

Nhìn con khỏe mạnh, có thể tự làm việc nuôi thân, bà Tư Lệ quên hết bao nỗi buồn phiền, vất vả, lo toan. Để chia sẻ gánh nặng với gia đình, con gái lớn của bà Tư đã sát cánh cùng bà làm lụng kiếm tiền trả nợ và chuộc đất. Từ năm 2012 đến nay, cứ đều đặn hằng tháng, con gái bà Tư đều gởi tiền về cho mẹ trả dần số nợ. Giờ đây, không chỉ chuộc lại đất, bà Tư còn sang nhượng thêm được 1 công đất vườn. Bà Tư cười mãn nguyện: “Đất này để dành cho thằng Hà, sau này tôi có chết thì còn đất, còn nhà cho nó ở. Tội nghiệp nó thiệt thòi, bệnh tật từ nhỏ. Chị Hai nó thì đã có cuộc sống ổn định rồi, tôi cũng nhẹ lo”.

Từ sau khi con trai hết bệnh, bà Tư Lệ bắt đầu âm thầm làm từ thiện, vì hơn ai hết bà thấu hiểu được nỗi khốn khổ khi lâm vào cảnh túng quẩn là thế nào. Bà Tư Lệ bộc bạch: “Lúc tôi khổ, người ta giúp tôi mà không đòi hỏi tôi phải trả ơn. Bây giờ tôi đi làm kiếm tiền giúp lại người khác, dù không nhiều nhưng đó là tấm lòng của tôi. Tôi làm vất vả thiệt, nhưng nghĩ tới chuyện giúp được người khác còn khó khăn hơn mình thì tôi không còn mệt nữa”.

Ông Nguyễn Văn Thiệt, cùng ngụ Ấp 2, xã Khánh Bình Đông, bày tỏ: “Tôi leo dừa té, bị liệt nửa người nằm một chỗ gần 4 năm nay. Chị Tư hay ghé thăm tôi lắm, hỏi thăm, động viên, trò chuyện cho tôi đỡ buồn. Tết năm rồi chị còn cho tôi 200 ngàn đồng. Rồi chị đi vận động, ai cho gì là mang đến đưa vợ tôi liền. Chị Tư hiền, sống đạo đức lắm”.

Thấy việc bà Tư làm có ý nghĩa nên hiện trong xóm có thêm 3 người bạn của bà Tư cùng tham gia đóng góp và vận động đóng góp làm từ thiện. Hễ nghe ở đâu có người bệnh nặng hay hoàn cảnh khó khăn là nhóm của bà Tư tìm đến giúp đỡ. Mỗi tháng, nhóm còn ủng hộ 50 kg gạo cho nồi cháo từ thiện của Bệnh viện đa khoa huyện Trần Văn Thời.

Ông Dương Văn Lọ, Chủ tịch Hội nạn nhân chất độc da cam/dioxin xã Khánh Bình Đông, nhận xét: “So với nhiều hộ xung quanh, hoàn cảnh của chị Tư còn nhiều khó khăn. Ở đây ai cũng biết và thương chị. Nhưng quý nhất là chị không nghĩ cho mình, không đòi hỏi chính quyền phải lo cho mình mà nhường phần Nhà nước hỗ trợ cho người khác. Chị Tư còn đi làm kiếm tiền giúp người khó khăn hơn mình. Nhiều nạn nhân chất độc da cam trong ấp cũng được chị vận động cho tiền, gạo, quần áo”.
Tiếp tục với kế hoạch kiếm tiền làm từ thiện, bà Tư Lệ khoe: “Vài ngày nữa mót lúa xong, tôi lên Sài Gòn thăm con trai, con gái. Năm nào cũng vậy, mỗi khi lên thăm tụi nó là tui xin vào công ty làm thêm, 1 ngày cũng kiếm được 100 ngàn đồng chứ ít đâu. Rồi thứ Bảy, Chủ nhật tôi gói bánh ú, trút giá bán cho công nhân trong dãy tập thể. Mỗi chuyến thăm con, tranh thủ làm được vài triệu đồng, mang về giúp cho những người khổ hơn mình. Tôi thấy rất vui”.

Cho đi là nhận lại. Bà Tư không nhận lại bằng vật chất, thứ mà bà nhận lại không thể cân, đo, đong, đếm nhưng nó giá trị gấp ngàn lần. Đó là tình người, niềm tin cuộc sống; đó là sự lạc quan, yêu đời, thanh thản trong tâm hồn.

Bút ký của Kiều Oanh

"Lá chắn thép" nơi cực Nam Tổ quốc - Bài cuối: Dệt nghĩa tình nơi vùng biên

Thắt chặt tình quân - dân, Bộ đội Biên phòng (BÐBP) Cà Mau tích cực tham gia xây dựng cơ sở chính trị, phát triển kinh tế - xã hội ở các địa bàn biên giới biển, đảo, thường xuyên thực hiện các hoạt động nghĩa tình, nâng cao đời sống vật chất và tinh thần cho bà con. Ðiều này góp phần củng cố sức mạnh đại đoàn kết, tạo nên thế trận quốc phòng toàn dân vững chắc, phát huy sức mạnh tổng hợp để bảo vệ chủ quyền biển, đảo.

"Lá chắn thép" nơi cực Nam Tổ quốc - Bài 2: Bảo vệ vững chắc chủ quyền biển, đảo thiêng liêng

Là lực lượng chủ công trên mặt trận phòng chống các loại tội phạm trên biển, Bộ đội Biên phòng (BÐBP) Cà Mau ngày đêm tuần tra, kiểm soát, kịp thời phát hiện và xử lý các hành vi xâm phạm chủ quyền, vi phạm pháp luật. Những chiến công liên tiếp trong việc triệt phá các chuyên án, bắt giữ tội phạm đã góp phần giữ vững an ninh trật tự, tạo môi trường ổn định cho sự phát triển kinh tế biển.

"Lá chắn thép" nơi cực Nam Tổ quốc

Năm 2025 là năm đặc biệt đối với Bộ đội Biên phòng (BÐBP) Cà Mau khi đánh dấu 50 năm xây dựng, chiến đấu và không ngừng lớn mạnh, trở thành “lá chắn thép” nơi cực Nam Tổ quốc, đảm bảo sự bình yên và vững chắc cho vùng biển, đảo quê hương. Cán bộ, chiến sĩ BÐBP còn là những người bạn, người thân của Nhân dân, cùng chung tay xây dựng thế trận biên phòng toàn dân vững mạnh, góp phần tô thắm thêm truyền thống vẻ vang của Bộ đội Cụ Hồ.

Lớn lên từ những chuyến đi

Trong suốt chặng đường theo nghề báo hơn 25 năm, có những lúc áp lực, tưởng chừng sẽ phải dừng lại. Song, khi nhìn lại, tôi thầm cảm ơn và tự hào với những gì mà nghề đã mang lại cho tôi, đó là những chuyến đi, khám phá những vùng đất mới, xa xôi, đặc biệt là những chuyến đi biển, đảo. Chính những hành trình ấy đã tiếp thêm sức mạnh, tình yêu quê hương, đất nước, bùng thêm ngọn lửa nghề trong tim tôi.

Khi ý Ðảng gặp sức dân - Bài cuối: Nâng cao hiệu quả quản trị cộng đồng

Bức tranh toàn cảnh về sự hình thành và những thành công bước đầu của mô hình tổ Nhân dân tự quản (NDTQ) tại Cà Mau, cho thấy một thiết chế đầy tiềm năng trong việc kết nối ý Ðảng với sức mạnh cộng đồng. Tuy nhiên, hành trình xây dựng và phát triển mô hình này không tránh khỏi những “gập ghềnh”, những “nút thắt” cần được tháo gỡ.

Viết báo tết trong chiến khu

Buổi sáng cuối đông năm 1973, bầu trời se lạnh. Chúng tôi ngồi viết báo Tết trong khu vườn dừa của chú Sáu Lân ở ấp Lý Ấn, xã Hưng Mỹ, huyện Cái Nước, tỉnh Cà Mau.

Khi phóng viên địa bàn đồng hành cùng địa phương

Từ thời Báo Minh Hải, phóng viên đã được Toà soạn phân công phụ trách địa bàn để cùng ăn, cùng ở, cùng làm với cơ sở, với bà con, nắm bắt thật sát tình hình địa phương, thực hiện các tin, bài nóng hổi tính thời sự, góp phần và đồng hành cùng với sự ổn định, phát triển của địa bàn phụ trách.

Khi ý Ðảng gặp sức dân

Trong công cuộc xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa “của dân, do dân, vì dân”, ở Cà Mau, một mô hình tổ chức xã hội đặc biệt đang âm thầm bén rễ và lan toả sức sống: Tổ Nhân dân tự quản (NDTQ). Thoạt nghe, cụm từ này có vẻ khô khan, mang nặng tính hành chính, nhưng khi đặt chân đến những xóm, ấp nơi mô hình này đang hoạt động, người ta mới cảm nhận được hơi thở của sự tự nguyện, tinh thần đoàn kết và khát vọng làm chủ cuộc sống cộng đồng. Ðây không chỉ là hình thức tập hợp người dân theo địa bàn cư trú, mà sâu xa hơn, nó đang dần khẳng định vai trò như một cầu nối sống động, nơi ý Ðảng được truyền tải một cách gần gũi nhất, hoà quyện với nhu cầu và sức mạnh nội tại của Nhân dân.

Với nghề, tôi thấy mình như vừa chập chững tập đi...

Tôi bắt đầu công việc viết lách từ rất sớm, như các bạn tuổi mới lớn khác, tập tành sáng tác thơ và tản văn. Ở những năm học cấp III, tôi chi tiêu cho mua dụng cụ học tập, hàng quà hay những thứ lặt vặt khác, từ chính nguồn nhuận bút viết lách.

Thức cùng sóng biển

Hầu như năm nào cũng vậy, khi những làn gió chướng đầu tiên lao xao trên cành lá là cái rạo rực về những bài báo xuân cứ thôi thúc trong mỗi chúng tôi.