Chủ nhật, 14-12-25 13:23:45
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Giữa lòng Hà Nội, tôi vẫn nghe tiếng sóng Cà Mau...

Báo Cà Mau Hơn 7 năm khoác ba lô vào Cà Mau, tôi vẫn nhớ như in buổi sớm đầu tiên khi những cơn gió mằn mặn từ biển Tây thổi qua vai áo. Trời đất nơi địa đầu cực Nam hôm ấy rộng đến mức khiến sĩ quan trẻ như tôi vừa háo hức, vừa choáng ngợp. Những hàng đước nghiêng mình theo con nước, những con đường xuyên rừng thẳng tắp, mái nhà thưa thớt chạy dọc bãi bồi - tất cả đều mới lạ, xa xôi. Nhưng rồi, bằng một cách rất tự nhiên, Cà Mau dần đi vào đời sống của tôi, thấm vào từng bước chân và trở thành một phần ký ức mà dù có qua bao năm tháng vẫn không thể phai mờ.

Lính biên phòng vốn quen gian khó, nhưng cái gian khó ở Cà Mau có vị rất riêng. Ðó là tiếng sóng vỗ bờ không bao giờ ngơi nghỉ, là những chuyến tuần tra xuyên đêm giữa mùa gió chướng thổi hun hút qua tán rừng ngập mặn; là những cái Tết chỉ kịp gửi về nhà lời chúc vội, rồi lại quay về với phiên gác. Có những đêm trời tối như mực, biển đen đặc, chỉ còn ánh đèn tàu xa xa lẫn vào mưa gió, anh em biên phòng vẫn bám biển để giữ bình yên cho ngư dân. Và cũng có những buổi chiều đứng trước cột mốc chủ quyền rực lên trong hoàng hôn đỏ lửa, tôi mới hiểu sâu sắc rằng: sức mạnh của người lính nơi đây không chỉ đến từ kỷ luật thép, mà còn từ tình người, từ niềm tin của bà con gửi gắm, từ đất và gió của Cà Mau nâng đỡ.

Cà Mau dạy tôi biết sống chậm lại giữa nhịp quân ngũ đầy bận rộn; dạy tôi biết thương hơn, trân trọng hơn những điều giản dị. Bài học đến từ tiếng cười giòn tan của những đứa trẻ vùng bãi bồi chạy lon ton trước sân đồn, hỏi tôi: “Chú bộ đội hôm nay trực à?”; là những cụ già mỗi lần ghe ghé ngang đồn đều gửi biếu bó rau, con cá, bảo: “Mấy chú ăn cho khoẻ để làm tốt nhiệm vụ, giữ đất quê hương nghen!”; là những buổi xuống địa bàn vận động bà con không vi phạm vùng biển nước ngoài, giữa nắng cháy gắt mà ai nấy vẫn cười hiền, gật đầu tin bộ đội; hay ánh đèn vàng trong những “Tiết học biên cương”, nơi từng con chữ, từng câu chuyện về chủ quyền được gieo bằng tất cả tình thương dành cho thế hệ mai sau...

Giữa tình người ấy, tôi nhớ mãi hình ảnh bà ngoại miền Tây - người bà mà tôi quen trong những ngày xuống cơ sở. Tóc bạc phơ, giọng run run nhưng ấm áp, ngoại hay nói: “Mấy chú bộ đội cực khổ, đất này nghèo nhưng tình không thiếu”. Mỗi lần ghé thăm, ngoại lại dúi vào tay chúng tôi mấy cái bánh ít, vài trái chuối chín, bảo để ăn trên chốt cho đỡ buồn. Tôi biết đó là tấm lòng chân chất, là tình thương bộ đội như con cháu trong nhà. Ðến giờ, mỗi lần nhớ lại, tôi vẫn thấy ấm lòng, như có bóng ngoại đứng bên bếp lửa quê mộc mạc, chở che.

Minh hoạ: MINH TẤN

Ngày nhận quyết định chuyển công tác về Hà Nội, tôi đứng lặng thật lâu như muốn níu lại khoảnh khắc nơi vùng đất cuối trời Nam mà mình đã gắn bó. Niềm vui có chứ, bởi đó là bước ngoặt mới, là cơ hội để trưởng thành hơn, để mở rộng tầm nhìn trong môi trường công tác mới. Nhưng sâu thẳm trong lòng, một nỗi trĩu nặng lạ thường ập đến: nỗi bâng khuâng, tiếc nuối, không muốn rời miền đất đã trở thành nhà.

Gần thập kỷ sống giữa gió mặn, sóng biển, giữa những con người chân chất, hiền hậu, Cà Mau không chỉ là điểm đến của nhiệm vụ mà trở thành miền quê thứ hai, nơi tôi học được cách sống chậm lại; học được sự kiên cường trong công việc và cả trong trái tim; học được cách trưởng thành từ những tình cảm giản dị nhưng sâu đậm của bà con, đồng đội và những đứa trẻ vùng bãi bồi.

Tại đây, tôi trưởng thành từ cách nghĩ, cách sống đến bản lĩnh của người lính biên phòng, không chỉ trên các chốt trực hay trên biển trời, mà còn trong cách trân trọng những khoảnh khắc đời thường, quý trọng niềm tin, tình cảm của người dân địa phương. Cà Mau đã cho tôi những trải nghiệm nghề nghiệp và trong sâu thẳm, miền đất yêu thương này đã bồi đắp cho tôi một phần tâm hồn, một phần trái tim để sống yêu thương, ý nghĩa hơn giữa cuộc đời.

Tôi rời Cà Mau mang theo tiếng sóng biển Tây, vị mặn của gió, dáng đứng kiên cường của những cột mốc chủ quyền. Mang theo tình cảm của đồng chí, đồng đội, những người đã cùng tôi chia từng chén cơm, vượt qua từng trận bão, thức trắng hàng đêm trong những đợt cao điểm. Mang theo cả tấm lòng của bà con - những cái bắt tay chặt, lời hỏi thăm mộc mạc và nghĩa tình đậm sâu.

Giữa nhịp sống sôi động của Thủ đô, đôi lúc tôi vẫn bất giác nhớ tiếng sóng ào ạt ngoài bãi bồi, nhớ từng đợt gió mặn sực lên từ biển, nhớ vòng tay siết thật chặt của bà con Nhân dân sau mỗi chuyến dân vận trở về lúc trời đã tối. Nhớ những chiều đứng đầu con tàu, nhìn biển trời giao hoà và cảm nhận rõ ràng mình đang đứng ở nơi đất nước bắt đầu. Nhớ bà ngoại miền Tây với nụ cười hiền như phù sa, nhớ những con đường rừng gập ghềnh mà mỗi lần đi qua là một lần yêu thêm mảnh đất này.

Cà Mau đã cho tôi thời gian thanh xuân đẹp nhất - quãng đời mà mỗi bước chân đều in lên phù sa, mỗi giọt mồ hôi đều hoà vào gió biển mặn mòi. Ở nơi cuối trời ấy, tôi đã sống bằng tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ, đã cống hiến bằng tất cả những gì một người lính biên phòng có thể dành cho Nhân dân. Ðó là những tháng ngày chan chứa tình nghĩa quân - dân, bền bỉ như những gốc đước bám sâu vào lòng đất mặn, càng qua bão dông càng vững chãi.

Ðể rồi giờ đây, khi rời xa Cà Mau, mỗi lần nhớ lại, lòng tôi lại dâng lên cảm xúc khó gọi tên - thứ cảm giác vừa thương, vừa biết ơn, vừa tự hào. Tôi bỗng thấm thía câu thơ của Nhà thơ Chế Lan Viên: “Khi ta ở, chỉ là nơi đất ở/ Khi ta đi, đất đã hoá tâm hồn”.

Ðúng vậy, Cà Mau ngày tôi đặt bước chân đầu tiên chỉ là điểm đến của nhiệm vụ, nhưng ngày tôi đi, nơi ấy đã hoá thành miền thương nhớ, hoá thành một phần tâm hồn người lính, không thể tách rời, không thể quên.

Tôi tin rằng, dù bước chân mình có đi đến đâu, dù nhiệm vụ mới có nhiều thử thách đến mức nào, thì những năm tháng được trui rèn ở vùng đất địa đầu cực nam Tổ quốc ấy vẫn sẽ là ngọn đèn dẫn lối - một ngọn đèn không bao giờ tắt trong trái tim người lính biên phòng, với ánh sáng ấm áp, bền bỉ, soi đường cho tôi đi tiếp hành trình phục vụ Tổ quốc, phục vụ Nhân dân./.

Lương Văn Bình

Hòn Khoai - Ngọn lửa lịch sử còn cháy mãi

Đã 85 năm trôi qua kể từ cuộc Khởi nghĩa Hòn Khoai (13/12/1940), nhưng với người dân Cà Mau, ký ức về thầy giáo - chiến sĩ Phan Ngọc Hiển cùng các anh hùng khởi nghĩa vẫn vẹn nguyên như mới hôm qua. Giữa biển trời mênh mông của địa đầu cực Nam Tổ quốc, Hòn Khoai không chỉ là một hòn đảo, mà còn là biểu tượng bất khuất của lòng yêu nước và ý chí cách mạng.

SỨC MẠNH GẮN KẾT TÌNH QUÂN - DÂN

Công tác dân vận luôn được xác định là nhiệm vụ chính trị trọng tâm, thường xuyên, là “cầu nối” bền chặt giữa lực lượng vũ trang với Nhân dân. Thấm nhuần quan điểm của Đảng về công tác dân vận trong tình hình mới, Bộ Tư lệnh Vùng Cảnh sát biển (CSB) 4 và Bộ Chỉ huy Bộ đội Biên phòng (BĐBP) tỉnh Cà Mau đã triển khai hiệu quả phong trào thi đua “Dân vận khéo”, xây dựng “Đơn vị dân vận tốt” giai đoạn 2021-2025, góp phần củng cố nền quốc phòng toàn dân, thế trận an ninh Nhân dân vững chắc từ sớm, từ xa trên vùng biển Tây Nam Tổ quốc.

Nét đẹp làng nghề xứ biển

Hình thành từ đời sống lao động sản xuất và bản sắc văn hoá của người dân bản địa, nhiều làng nghề ở các xã ven biển Cà Mau được lưu giữ, duy trì sức sống hơn 100 năm qua. Với bà con xứ biển, các nghề truyền thống không chỉ là sinh kế, mà còn là niềm tự hào, từ đó thêm gắn bó, nỗ lực giữ gìn.

Ngành giáo dục tiên phong bảo vệ nền tảng tư tưởng của Ðảng

Trong bối cảnh hiện nay, bảo vệ nền tảng tư tưởng của Ðảng không chỉ là nhiệm vụ của các cơ quan chuyên trách mà đã trở thành trách nhiệm chung của toàn xã hội. Đặc biệt, đối với ngành giáo dục, đây được xác định là nhiệm vụ trọng tâm, đòi hỏi mỗi thầy cô giáo, mỗi học sinh, sinh viên trở thành những “chiến sĩ” tiên phong trên mặt trận tư tưởng.

Bà Phạm Thị Mỹ Não: Từ bi phải có trí tuệ

Trong nhịp sống hôm nay, guồng quay cơm áo nhiều khi khiến người ta trở nên vội vã thì những câu chuyện về sự sẻ chia lại càng có giá trị gấp bội. Ở tuổi 66, bà Phạm Thị Mỹ Não (phường Tân Thành) vẫn bền bỉ gieo hạt lành, kết nối những tấm lòng thiện nguyện để dựng xây cầu nông thôn, cất mái nhà cho bà con nghèo an cư lạc nghiệp.

Xẻo Đước anh hùng

Những người dân cố cựu ấp Xẻo Đước, trong đó có những người trực tiếp tham gia công tác tại các cơ quan của Tỉnh uỷ Cà Mau khi nhắc nhớ Khu Căn cứ Tỉnh uỷ Xẻo Đước (ấp Xẻo Đước, xã Phú Mỹ) là giọng nói sôi nổi, đôi mắt sáng rực, lòng trào dâng sự tự hào khôn tả.

Mùa vú sữa trên miền quê mới

Tháng 8, khi từng cơn gió từ biển Tây lướt qua rặng đước, rừng tràm bạt ngàn xanh thẫm, cũng là lúc lòng người dân Cà Mau lại trào dâng xúc động, thành kính nhớ về Bác Hồ. Hơn 55 năm kể từ ngày Người để lại bản Di chúc thiêng liêng, mỗi câu chữ vẫn còn vẹn nguyên giá trị, soi sáng hành trình cách mạng, nâng đỡ ý chí và tinh thần Nhân dân trên từng nẻo quê hương cực Nam của Tổ quốc.

Phát triển kinh tế tư nhân - Khát vọng "hoá Gióng" - Bài cuối: Hành động để đổi mới, vươn xa 

Nghị quyết 68 đã xác định những mục tiêu chiến lược, nhưng mục tiêu ấy không thể biến thành hiện thực nếu khâu tổ chức thực hiện thiếu sự tập trung, quyết liệt. Để nghị quyết thực sự đi vào đời sống xã hội một cách thực chất, trở thành nền tảng, động lực và khơi dậy khát vọng, thành tựu phát triển của khu vực kinh tế tư nhân (KTTN) trong kỷ nguyên vươn mình, cần lộ trình hành động rõ ràng và quyết tâm cao độ. 

Phát triển kinh tế tư nhân - Khát vọng "hoá Gióng" - Bài 3: Cơ hội vàng để kinh tế tư nhân cất cánh

Những nội dung mang tính đột phá của Nghị quyết 68 được kỳ vọng sẽ tạo cú huých lớn cho kinh tế tư nhân (KTTN) phát triển mạnh mẽ. Sự đồng hành, hỗ trợ và kiến tạo của Nhà nước sẽ là "chất xúc tác" để khu vực KTTN phát huy tối đa tiềm năng, bứt phá, đóng góp to lớn hơn vào sự thịnh vượng và phát triển bền vững của đất nước trong kỷ nguyên mới.

Phát triển kinh tế tư nhân - Khát vọng "hoá Gióng" - Bài 2: "Đêm trước" Nghị quyết 68

Trước khi Nghị quyết 68 ra đời, trên địa bàn tỉnh Cà Mau, hộ kinh doanh cá thể (KDCT), doanh nghiệp (DN) nhỏ/siêu nhỏ cùng lúc đứng trước 2 vấn đề tưởng chừng mâu thuẫn với nhau, đó là "chưa thể lớn" và "chưa chịu lớn", thế nhưng chúng lại liên quan chặt chẽ nhau, phản ánh thực tại bức tranh cộng đồng DN nhỏ/siêu nhỏ và các hộ KDCT của tỉnh.