Thứ tư, 19-11-25 02:39:25
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Treo cờ dụ địch

Báo Cà Mau Hướng tới ngày kỷ niệm Chiến thắng Ðầm Dơi - Cái Nước - Chà Là (23/11/1963), tôi xin viết lại câu chuyện treo cờ dụ địch, ghi theo lời kể của đồng chí Châu Thái Biết, nguyên Tiểu đội trưởng Trinh sát đặc công, Tiểu đoàn 306 anh hùng (đã mất cách đây gần 3 năm), như sự tri ân những người trực tiếp làm nên chiến công bất tử trên mảnh đất Cà Mau giàu truyền thống cách mạng.

Sau chiến thắng tiêu diệt Chi khu Cái Nước và Chi khu Ðầm Dơi đêm 9/9/1963, Tiểu đoàn 306 chúng tôi đang độ hưng phấn, bởi được đánh giặc trên quê hương mình thì có hạnh phúc nào bằng. Riêng Tiểu đội Trinh sát đặc công của tôi đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, do vậy, khi làm một mũi đột kích tiêu diệt cứ điểm Chà Là, niềm phấn khởi và cả tinh thần trách nhiệm trong tôi được nhân lên gấp bội.

Ngày 7/9/1963, Tiểu đoàn U Minh 1 đang học tập và trao đổi phương án tác chiến trên sa bàn Chi khu Ðầm Dơi. (Ảnh tư liệu)

Chiều 9/9/1963, đơn vị U Minh 1 hành quân. Cùng đêm đó, lực lượng của tỉnh ta phối hợp với Quân khu 9 tấn công tiêu diệt hai chi khu: Ðầm Dơi, Cái Nước, gây hoang mang thối động lớn trong hàng ngũ kẻ thù.

Sau 73 ngày chiến thắng Chi khu Cái Nước và Chi khu Ðầm Dơi, đêm 23/11/1963, ta bắt đầu tiến công cứ điểm Chà Là. 3 tiếng đồng hồ quần nhau quyết liệt, ta đã cơ bản làm chủ trận địa, tôi cùng tiểu đội thực hiện các bước tiếp theo trong kế hoạch tác chiến. 9 người như 9 mũi dao truy quét những tên ngoan cố ẩn nấp, đồng thời hướng dẫn bộ binh chiếm lĩnh trận địa.

Bỗng từ phía sau, anh Năm Còi, Tiểu đoàn phó, chạy xộc tới, trực tiếp giao nhiệm vụ cho tôi mang lá cờ 3 sọc của nguỵ treo lên đỉnh cột cờ ở trường học để dụ địch. Giao nhiệm vụ xong, Tiểu đoàn phó liền trao cho tôi lá cờ đã cầm sẵn trong tay.

Khi nhận nhiệm vụ tác chiến, tiểu đội tôi không được giao việc này. Nhưng đối với tôi, là Tiểu đội trưởng ở mặt trận, việc chấp hành mệnh lệnh cấp chỉ huy giao là tối thượng; không cần phải hiểu đây là một phần trong kế hoạch tác chiến hay là ý tưởng bất chợt trong tấn công.

Một số chiến lợi phẩm thu được ở Chi khu Ðầm Dơi.

Cầm lá cờ trên tay, tôi lao thẳng về phía trường học. Ánh sáng mờ mờ của ngày mới sắp đến giúp tôi xác định cột cờ đang lêu nghêu ở phía trước, sải mấy chục bước là tới. Trận địa im lặng xuống, lúc lại rộ lên tràng tiểu liên đơn điệu, ở bờ sông có tiếng nổ lựu đạn. Như con sóc, tôi trèo một mạch lên tới đỉnh cột cờ. Cũng may là cột cờ làm bằng cây gỗ khá to, bộ gốc rất chắc nên dễ trèo. Một tay ghì vào cột cờ, tay kia lần mò mấy mối dây, từ từ siết chặt lá cờ vào cột; tôi thao tác chỉ trong giây lát, lá cờ đã được treo lơ lửng trên ngọn cột.

Thở phào nhẹ nhõm vì đã hoàn thành nhiệm vụ, tôi từ từ tuột xuống, khi chỉ còn cách mặt đất chừng 3 m thì một chiếc Dakota từ đâu lao tới, nhả loạt đạn, một viên cắm vào gáy, nát cánh tay trái của tôi, máu chảy ròng ròng. Tay còn lại, tôi cố khoanh tròn ôm lấy cột cờ để khỏi bị kích xuống đất. Ðặt chân xuống nền, nhìn lên đỉnh cột cờ, thấy lá cờ được cột chắc trên đó, tôi mừng vì đã hoàn thành nhiệm vụ.

Một số chiến lợi phẩm thu được ở Chi khu Ðầm Dơi.

Ðồng đội đưa tôi về tuyến sau, tôi không được đánh tiếp quân chi viện. Bị thương lần này chưa phải là hồi kết của người lính chiến đấu vì độc lập tự do, thống nhất đất nước. Tính đến khi kết thúc chiến tranh, tôi có kỷ lục bị thương đến 12 lần, nặng là gãy tay, bể xương đùi, thủng ruột, được xếp thương binh hạng ¼, đây là hạng nặng, gần như cận kề với cái chết...

Nguyễn Thái Thuận

Thương về đồng đội

Những ngày tháng 10, mưa giăng đầy trời, lòng người cũng thường hoài niệm về quá khứ. Đội Văn nghệ Thị đội Cà Mau năm xưa, những cựu chiến binh tuổi quá lục tuần lại quây quần bên nhau cùng hát, múa, tưởng nhớ đồng đội đã hy sinh.

Chiếc khăn rằn của má Út Bình 

Bằng duyên may lớn, tôi đã gặp được bà Nguyễn Thị Bình, bí danh Út Bình - “Bà má Chính uỷ”, tại căn nhà người thân của bà ở phường An Xuyên. 99 tuổi đời, 77 năm tuổi Đảng, bà Út Bình là tấm gương ngời sáng về chủ nghĩa anh hùng cách mạng, đức hy sinh cao cả và tấm lòng người phụ nữ Nam Bộ nói riêng, phụ nữ Việt Nam nói chung.

Nhớ năm tháng ấy

Hồi đó, tôi trốn nhà đi Thanh niên xung phong chớ ba má tôi đâu có cho. Tôi lên Xã đoàn Phong Lạc, gia đình đi theo lên kiếm bắt về. Lúc đó tôi đang ở nhà anh Lự, nghe ba má tôi lên kiếm, tôi chui vô rẫy mía trốn. Anh Hai, anh Sáu của tôi hy sinh năm 1970. Anh Ba tôi, tức anh Ba Phú, lúc đó đang công tác ở Huyện đoàn Cái Nước cho nên nhà đâu còn ai, tôi đi Thanh niên xung phong năm đó mới có 15 tuổi hà, ba má cưng tôi lắm!

Sáng mãi di nguyện của Người

Tháng 5/1965, Bác Hồ kính yêu của chúng ta đặt bút viết những dòng đầu tiên của bản Di chúc, được Người gọi là “để lại mấy lời....” phòng khi sẽ đi gặp cụ Các Mác, cụ Lênin và các vị cách mạng đàn anh khác thì đồng bào cả nước, đồng chí trong Ðảng khỏi cảm thấy đột ngột.

Dấu ấn hoạt động đồng chí Võ Văn Kiệt tại Cà Mau

Ðồng chí Võ Văn Kiệt - nguyên Thủ tướng Chính phủ, người được biết đến với bí danh “chú Sáu Dân” thân thương. Đồng chí đã hoạt động cách mạng, gắn bó với mảnh đất, con người Cà Mau.Trên địa bàn tỉnh hiện có 2 di tích lịch sử lưu dấu “chú Sáu Dân” với niềm tri ân, tưởng nhớ của người dân Cà Mau với đồng chí, gồm Di tích cấp tỉnh Nơi ở và Làm việc của đồng chí Võ Văn Kiệt, ở xã U Minh và Di tích Quốc gia đặc biệt Căn cứ Cái Chanh, ở xã Ninh Thạnh Lợi.

Tự hào mái đình quê hương

Trong công cuộc kháng chiến bảo vệ Tổ quốc, trên quê hương Cà Mau anh hùng, nhiều sự kiện lịch sử trọng đại được khắc ghi. Trong đó, không thể không nhắc đến đình Tân Hưng. Đây là nơi xuất hiện lá cờ Đảng Cộng sản Đông Dương đầu tiên tại Cà Mau, như ánh hào quang chiếu rọi, hun đúc tinh thần yêu nước của quân dân Cà Mau...

Quốc khánh trong ký ức Mẹ Việt Nam anh hùng

80 năm đã trôi qua, nhưng ký ức về ngày 2/9/1945 vẫn rực sáng trong lòng dân tộc. Giây phút Chủ tịch Hồ Chí Minh cất cao lời Tuyên ngôn độc lập đã khiến hàng triệu trái tim Việt Nam vỡ oà, từ thân phận nô lệ trở thành người tự do. Với các Mẹ Việt Nam anh hùng (VNAH) ở Cà Mau, ký ức về ngày Quốc khánh đầu tiên ấy mãi là niềm tự hào thiêng liêng, theo suốt cả cuộc đời.

Lê Khắc Xương - Nhà lãnh đạo kiên trung

Trong Cách mạng tháng Tám năm 1945, ở vùng đất cực Nam Tổ quốc, cách Hà Nội hàng ngàn cây số, tỉnh Bạc Liêu (nay là tỉnh Cà Mau) đã giành chính quyền chỉ sau Thủ đô Hà Nội 4 ngày. Ðằng sau thắng lợi ấy có vai trò quyết định của đồng chí Lê Khắc Xương, Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ nhiệm Mặt trận Việt Minh khu vực Bạc Liêu - nhà lãnh đạo kiên trung, người đảng viên mẫu mực.

Nghĩ về ba bản tuyên ngôn

Quá trình phát triển, hình thành Nhà nước, lịch sử nhân loại ghi nhận không phải dân tộc nào sau khi đuổi được quân xâm lược cũng ra tuyên ngôn độc lập. Cho đến nay, thế giới ghi nhận có tổng số 195 quốc gia, trong đó chỉ có 75 quốc gia có bản tuyên ngôn độc lập; vậy mà Việt Nam có tới 3 lần ra tuyên ngôn độc lập: "Nam quốc sơn hà" (1077), "Bình Ngô đại cáo" (1428) và Tuyên ngôn Ðộc lập (1945).

Niềm tin và khát vọng cháy bỏng của Chủ tịch Hồ Chí Minh

Trải qua 30 năm bôn ba nước ngoài, sống và hoạt động cách mạng tại 28 quốc gia, Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn kiên định với niềm tin và khát vọng cháy bỏng: “Tự do cho đồng bào tôi, độc lập cho Tổ quốc tôi, đấy là tất cả những điều tôi muốn, đấy là tất cả những điều tôi hiểu”. Đó chính là sự thể hiện rõ ràng nhất tư tưởng, ý chí tự lực, tự cường và một khát vọng lớn, khát vọng giải phóng dân tộc của lãnh tụ Hồ Chí Minh.