Với quá trình hội nhập kinh tế toàn cầu sâu rộng như hiện nay, thương hiệu thật sự trở thành sức mạnh và tài sản của các nhà sản xuất, kinh doanh. Đặc biệt, đối với hàng nông sản, việc xây dựng thương hiệu trở thành vấn đề mang tính sống còn, vì nó liên quan đến chất lượng của sản phẩm, góp phần làm tăng giá trị, sức cạnh tranh và đảm bảo cho phát triển bền vững.
Gạo Tài nguyên Vĩnh Lợi được giới thiệu tại hội chợ hàng nông, thủy sản Bạc Liêu. Ảnh: L.D
Trong các cam kết về thương mại, sắp tới, nhiều loại hàng nông sản nước ngoài sẽ nhập vào thị trường Việt Nam. Việc không có thương hiệu sẽ làm cho hàng hóa sản xuất trong nước bị thua ngay trên sân nhà. Chính vì lý do này mà việc xây dựng thương hiệu cho hàng nông sản có một ý nghĩa đặc biệt quan trọng đối với sự phát triển bền vững, nhất là những địa phương có thế mạnh nông nghiệp như Bạc Liêu.
Tuy nhiên, việc xây dựng thương hiệu cho hàng nông sản trên địa bàn tỉnh thời gian qua vẫn chưa phát huy hiệu quả và thiếu những giải pháp chiến lược. Nhiều mặt hàng nông sản đã được công nhận chỉ dẫn địa lý và xây dựng được thương hiệu như: lúa Tài nguyên Vĩnh Lợi, lúa Một bụi đỏ Hồng Dân, muối Bạc Liêu, ngò rí của xã Vĩnh Trạch Đông (TP. Bạc Liêu)… Song, các sản phẩm đã có thương hiệu này lại chưa thể phát huy hiệu quả, thậm chí gặp nhiều khó khăn, hoặc xây dựng xong thương hiệu lại bỏ đó! Đơn cử như Hợp tác xã (HTX) ngò rí xã Vĩnh Trạch Đông được thành lập từ năm 2011 với diện tích khoảng 10ha, đã được Cục Sở hữu trí tuệ (Bộ Khoa học - Công nghệ) công nhận chỉ dẫn địa lý từ năm 2013. Thế nhưng, cây ngò rí không thể phát huy giá trị kinh tế, diện tích sản xuất ngò rí không tăng và phải xin giải thể HTX vào tháng 4/2016.
Theo ông Lâm Vĩnh Chân, Phó trưởng phòng Kinh tế TP. Bạc Liêu: “HTX ngò rí giải thể do hoạt động kém hiệu quả. Nguyên nhân chính là thiếu sự đầu tư về khoa học - công nghệ, từ đó làm cho năng suất, chất lượng không bằng các giống ngò khác. Do vậy, nông dân bỏ trồng ngò rí Bạc Liêu mà trồng các giống ngò khác cho năng suất cao hơn”.
Bên cạnh thiếu đầu tư về khoa học - công nghệ, vẫn còn doanh nghiệp, tập thể khi xây dựng xong thương hiệu lại không quan tâm đến việc quảng bá, giới thiệu sản phẩm và mặc cho thị trường quyết định theo kiểu “tự nhiên”. Điều đó đã làm cho các thương hiệu đã được xây dựng nhanh chóng bị người tiêu dùng lãng quên, thậm chí không dám sử dụng vì ít được biết đến. Hoặc khi đã xây dựng xong thương hiệu cho hàng nông sản, nhưng lại chưa làm tốt khâu đầu tư, quản lý, quy hoạch sản xuất và tiếp thị đầu ra… Từ đó làm cho nhiều hàng hóa (có thương hiệu) không thể phát huy giá trị, mà gạo Tài nguyên, gạo Một bụi đỏ, muối Bạc Liêu là một điển hình.
Thực tiễn đã chứng minh, một thương hiệu mạnh không chỉ góp phần nâng cao giá trị sản phẩm, mà còn trở thành tài sản lớn của doanh nghiệp. Điều đó đã được chứng minh bằng các thương vụ nhường hay bán thương hiệu trị giá hàng trăm tỷ đồng. Mặt khác, thương hiệu còn là “chiếc chìa khóa vàng” để mở cửa tất cả thị trường tiêu dùng, thu hút sức mua và không thể thiếu trong hội nhập kinh tế quốc tế.
Tú Anh