ĐT: 0939.923988
Chủ nhật, 24-11-24 06:18:21
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Xuân về trên phố biển

Báo Cà Mau (CMO) Vừa qua đợt phòng chống bão số 16, ngư dân tại các cửa biển lại tất bật sửa soạn ngư cụ, tàu thuyền để sẵn sàng cho chuyến biển cuối năm. Năm nay mưa bão liên miên nên sản lượng đánh bắt không nhiều như những năm trước.

Chỉ trong buổi sáng, vựa cá, mực Duy Phương đã cân được 2 tấn mực.

Do ảnh hưởng cơn bão số 16 vừa rồi, vựa thu mua của anh Nguyễn Hoàng Duy (chủ vựa cá, mực Duy Phương, Ấp 3, xã Khánh Hội, huyện U Minh) mới hoạt động lại hơn 2 tuần nay. Ghe ra sớm để kiếm bù lại mấy bữa tránh bão, vợ mấy ông chủ ghe nhốn nháo mấy ngày nay, than “chắc biển hết tôm cá rồi”. Anh Duy cười: “Nói nào ngay, năm ngoái, tới con nước cuối năm là vựa tui mua trên chục tấn một ngày. Mấy bữa nay, mỗi ngày cân cũng trên 5 tấn, người ít thì 3 triệu đồng, nhiều 7-8 triệu đồng. Còn biển là còn tôm cá, là còn sống được chứ có đói đâu mà mấy bà than quá trời”.

Nghĩa tình đất - biển

Không than sao được, mỗi người nhiều nhất cũng chỉ 4-5 bọc. Mấy bọc mực ghi tên chồng hoặc vợ ai thì người đó nhận đem lên cân lại cho vựa. Hễ ghe ghé lại là mấy chị nhóng lên chạy xuống mé coi có tên mình không. Không thấy là mở điện thoại lên điện hối í ới vì tới giờ rước con.

Đoàn tàu đánh bắt sẵn sàng xuất bến.

Cân, tính xong xuôi, chị Trần Thuý Hạnh (Ấp 3, xã Khánh Hội) tiếp chuyện: “Năm nay mực ít nhưng có giá nên cũng đỡ. Bán được giá 230.000-240.000 đồng/kg, càng gần Tết giá càng cao. Bữa nay vô được 25 kg, ảnh gởi ghe tải chở vô, bán được hơn 5 triệu đồng. So với mọi năm thì vậy là ít, chứ bình thường một ngày kiếm hơn chục triệu đồng”.

Chị Nguyễn Thị Dung ngồi kế bên, cũng vừa nhận tiền cân mực xong, liền gọi điện thoại cho chồng hay để anh mừng. Từ hồi lấy chồng tới giờ, thằng con được 10 tuổi, mà có năm nào anh ở nhà ăn Tết với vợ con đâu. Nghề nghiệp đã vậy nên chị cũng không hờn, không trách, ở nhà đan lưới, chăm lo chuyện nhà cửa, con cái học hành, trở thành hậu phương vững chắc để anh yên tâm vươn khơi bám biển.

Chị Dung tâm sự: “Nôn nóng trong bụng nên vừa qua bão là mấy ổng đi rồi. Hết một con nước 20 ngày thì chạy ghe vô thăm nhà rồi đem thêm đồ đạc xuống ghe, chuẩn bị con nước tới. Đi quanh năm, trừ khi bão mới vô. Ăn Tết trên biển không hà. Có 8-9 người đi bạn cũng ăn Tết ngoài đó luôn. Trước khi đi mình chuẩn bị bánh mứt, trái cây, vài lít rượu cho ổng đem ra biển lai rai cho ấm bụng, ăn Tết”.

Ông Chín Bình (Huỳnh Thanh Bình, 56 tuổi, ngụ Khóm 3, thị trấn Sông Đốc, huyện Trần Văn Thời) theo nghề đi biển hơn 30 năm nay. Nối tiếp sự nghiệp của ông cha để lại, cả 6 anh em trai nhà ông đều làm nghề biển. Từ chiếc ghe lưới vây, lưới đèn thô sơ, nay ông đã có 3 chiếc ghe công suất trên 400 CV và 1 chiếc 800 CV.

Ông Chín Bình khoe: “Riêng chiếc tàu lớn, đi con nước vừa rồi được gần 600 triệu đồng, ai cũng mừng. 9 người đi bạn về mỗi người được cũng hơn 10 triệu đồng, đem về cho gia đình sắm sửa Tết. Bữa nay 4 chiếc ra khơi hết rồi, đem lên hơn 1.000 cây nước đá”.

Ông Chín Bình còn một chiếc tàu 67 (tàu đóng theo Nghị định 67/2014) đang đóng ở Nha Trang, khoảng 2 tuần nữa là về tới đây để kịp đi con nước cuối năm. “Hồi đó, không có điều kiện cho con học hành đến nơi đến chốn, lớn lên thì cho nó chiếc ghe để tiếp nối nghề của mình, chứ cha sanh mẹ đẻ ở đây thì bám biển mà sống thôi”, ông Chín Bình tâm sự.

Tàu là nhà, biển là quê hương

Hai đứa con của vợ chồng ông Vũ Anh Minh và bà Trần Thị Hồng (Khóm 10, thị trấn Sông Đốc, huyện Trần Văn Thời) thì rời ghe tàu, biển cả để theo con đường học vấn. Học xong đại học, rồi ở lại làm việc tại TP Hồ Chí Minh.

Vợ chồng ông Vũ Anh Minh, bà Trần Thị Hồng và những người cùng quê quây quần bên mâm cơm chiều sau một ngày mưu sinh vất vả.

Làm ruộng cả chục năm mà không đủ ăn nên cả nhà ông Minh khăn gói từ Nam Định vào đây lập nghiệp. Gom hết số tiền dành dụm sắm chiếc ghe đi đánh lú. 12 năm nay, mũi ghe vợ chồng ông xuôi hết các cửa biển từ Vũng Tàu, Kiên Giang, Gành Hào và Sông Đốc là điểm dừng chân cuối cùng.

Lúc mới về đây, gia đình 4 người sống chen chúc trong chiếc ghe đánh lú. Lạ nước lạ cái, rồi lân la làm quen với mấy chiếc ghe đậu kế đó. Thì ra cũng là người cùng xứ. Rồi chục mui ghe cặm sào đậu sát nhau. 4 giờ sáng là cả “xóm” sáng đèn chuẩn bị ra biển đánh lú, xế chiều kéo nhau về, biển cho bao nhiêu thì được bấy nhiêu, rồi góp gạo thổi cơm chung.

Cả chục người ngồi trên nóc ghe bên mâm cơm, giọng gốc Nam Định còn đặc sệt, không bị pha lẫn chút nào. Chồng đặt lú, vợ đi theo ghe phụ việc, lo cơm nước. Cũng là dân lam lũ nhưng xuất thân từ xứ ruộng đồng, vậy mà nghe họ kể chuyện đi ghe thành thạo y như người ở đây vậy.

Ông Minh rút kinh nghiệm: “Đi biết bao nhiêu cửa biển, nhưng mấy cửa biển khác nước chảy dữ hơn, còn biển ở đây hiền hơn. Mình sống trên ghe nên ít sóng gió cũng đỡ lo. Mùa này chạy ghe qua bên đây, từ tháng 9 tới tháng 4 có tôm tích, mực, cá đù, mỗi ngày kiếm cũng trên dưới 500.000 đồng. Tới mùa Nam thì chạy qua Gành Hào. Khi biển động nhiều thì nghỉ ở không cả tháng. Mà ở đây đa số ghe lớn đi xa nên mình đánh lú gần bờ cũng ít cạnh tranh”.

Biển êm trở lại, con nước này ông bà chắt mót mỗi ngày cũng được trên dưới 700.000 đồng. Bữa nào trúng thì được 4-5 kg mực bầu, chục ký cá cơm, ruốc, cũng có khi chỉ đủ cá nấu bữa cơm. Nghĩ cũng hay, lay lắt vậy mà ông bà nuôi được 2 con học hết 4 năm đại học.

Bà Hồng mong: “Giờ nó tự đi làm nuôi thân được rồi, chỉ còn vợ chồng già. Còn sức thì mình ráng làm nuôi thân mình, rồi dành dụm để cưới vợ cho nó. Làm tới bữa 30 tháng Chạp mới nghỉ, mùng 2 Tết là chạy lại rồi. Năm nào dư dả nhiều mới bắt xe về quê, hai vợ chồng đi xe cũng hết 4-5 triệu đồng. Năm nay bão nhiều, không dư dả gì nên đợi tới Tết con về thăm. Sống ở đây quen rồi, về quê chịu không nổi, làm tới khi nào mình hết sức thì thôi, chứ biển còn cá tôm thì mình còn sống được”.

“Tàu là nhà, biển cả là quê hương”, họ là những người từ miền đất khách đến đây, sau một thời gian cũng trở nên hào sảng, phóng khoáng từ cách ăn, tiếng nói y như người dân miền biển xứ này.

Chiều 19/11 âm lịch, đi ngang Lăng Ông, chùa Bà Thiên Hậu ở Sông Đốc, thấy từng dòng người tấp nập đem bánh trái đến thắp nhang, cầu cho chuyến biển trúng mùa, thuận buồm xuôi gió. Khi những con tàu vươn khơi, số hiệu trên mỗi con tàu, lá cờ Tổ quốc bay phấp phới, không chỉ khẳng định chủ quyền biển đảo thiêng liêng mà còn thể hiện niềm tin, ý chí của ngư dân bao đời nay vẫn một lòng bám biển.

Phó chủ tịch UBND thị trấn Sông Đốc Nguyễn Phương Đông chia sẻ: “Do ảnh hưởng của áp thấp nhiệt đới, mưa bão, tàu ghe không ra khơi nên sản lượng khai thác biển sụt giảm khoảng 1/3 so với cùng kỳ năm trước. Rất mừng là trong đợt bão vừa rồi không có thiệt hại nào nghiêm trọng. Sau đó, bà con nhanh chóng chuẩn bị ngư cụ và phương tiện để ra biển khai thác. Con nước vừa rồi sản lượng khai thác ít, nhờ giá cả tăng nên ngư dân phấn khởi và sẵn sàng chuẩn bị cho con nước cuối năm nay”.

Thảo Mơ

Tô thắm vườn hoa tử tế - Bài cuối: Thầm lặng việc thiện nguyện

Gương mặt đôn hậu, nụ cười tươi tắn luôn nở trên môi là điều dễ tạo thiện cảm với bất cứ ai khi gặp cô Phạm Thị Ngọc Thảo, giáo viên Trường Tiểu học Phường 6/2, TP Cà Mau. Nhiều năm duy trì “Tủ bánh mì yêu thương”, lặng thầm trao hàng trăm món quà thiết thực tới những hoàn cảnh kém may mắn, cô Thảo cảm nhận được niềm hạnh phúc khi được sẻ chia.

Tô thắm vườn hoa tử tế - Bài 2: Người gieo hạnh phúc

Mỗi ngày trôi qua, trên khắp quê hương Cà Mau xuất hiện nhiều tấm gương bình dị mà cao quý. Ðó là câu chuyện của người phụ nữ vượt qua nỗi đau của bản thân để dìu dắt những người khuyết tật hoà nhập cộng đồng, là câu chuyện của những cựu chiến binh giàu nghĩa cử cao đẹp... Họ thầm lặng đóng góp cho đời, gieo hạt giống yêu thương, điểm tô cho cuộc sống thêm những gam màu tươi sáng.

Tô thắm vườn hoa tử tế

Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh vẫn thường nói, xã hội ta có rất nhiều những tấm gương người tốt, việc tốt. Họ có mặt khắp nơi, đó là những bông hoa đẹp trong rừng hoa đẹp. Ðiều đó được minh chứng ở Cà Mau, nơi tình đất - tình người bền chặt thuỷ chung, sâu nặng nghĩa tình. Trong hành trình phát triển quê hương, bằng những việc làm trượng nghĩa, người Cà Mau đã tô thắm thêm vườn hoa tử tế, làm lay động bao trái tim và lan toả giá trị sống tốt đẹp.

Cửa Lớn mở tương lai

Những năm 1990 của thế kỷ trước, mỗi dịp nghỉ hè, tôi lại được theo ghe bán hàng bông của ba má, xuôi ngược từ xứ ngọt Trần Văn Thời về đất mặn Ngọc Hiển xa xôi và lạ lẫm.

Đội ngũ hoạt động ở ấp, khóm: Tựa tre, chăm măng - Bài cuối: Bàn về giải pháp

Thực tiễn công tác xây dựng đội ngũ người hoạt động ở ấp, khóm kế cận ở Cà Mau đầy sinh động, với nhiều cách làm hay, kinh nghiệm hữu ích. Bằng việc kết nối, đảm bảo tính kế thừa để phát huy tối đa những ưu điểm, bổ trợ những hạn chế giữa các thế hệ; đội ngũ này vừa ổn định vừa có những điểm sáng đột phá gắn với xu hướng trẻ hoá, chuẩn hoá. Bên cạnh đó, sự phát triển khởi sắc của tỉnh nhà cũng đang tạo ra môi trường tốt để nhiều người trẻ chọn trở về gắn bó lập thân, lập nghiệp.

Đội ngũ hoạt động ở ấp, khóm: Tựa tre, chăm măng - Bài 2: Những tín hiệu tích cực

Năng nổ, nhiệt huyết, nhạy bén và dám nghĩ, dám làm đang là những ghi nhận, đánh giá của các cấp uỷ đảng, chính quyền và Nhân dân khi nói về những người trẻ tuổi hoạt động ở ấp, khóm. Không khí tươi mới với nguồn năng lượng tích cực của đội ngũ trẻ đã thực sự trở thành điểm sáng ở nhiều địa bàn ấp, khóm ở Cà Mau trong hành trình phát triển. Ðó cũng là gợi ý hữu ích để Cà Mau tiếp tục công việc chuẩn hoá, trẻ hoá; tăng cường chất lượng và xây dựng đội ngũ kế thừa đảm đương nhiệm vụ ở khóm, ấp trong bối cảnh hiện nay.

Đội ngũ hoạt động ở ấp, khóm: Tựa tre, chăm măng

Thực tế đã khẳng định vai trò vô cùng quan trọng của đội ngũ người hoạt động không chuyên trách ở ấp, khóm trong việc cụ thể hoá đường lối, chủ trương của Ðảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước vào thực tiễn đời sống. Ðây là cánh tay nối dài của cấp uỷ, chính quyền cơ sở, nơi trực tiếp, sâu sát nhất với Nhân dân. Mọi chuyển động của cấp “cơ sở của cơ sở” sẽ quyết định đến việc thành hay bại của một quyết sách, một chủ trương, một phong trào... gắn với nhiệm vụ chính trị và sự phát triển của từng địa phương.

Tín dụng chính sách - Xây dựng niềm tin, hướng đến phát triển bền vững - Bài cuối: Hướng đến tín dụng "xanh"

Thông qua các khoản vay ưu đãi, nông dân và các hợp tác xã (HTX) có cơ hội mở rộng quy mô sản xuất, áp dụng công nghệ tiên tiến, từ đó xây dựng nền tảng cho các mô hình kinh tế nông nghiệp bền vững. Bên cạnh đó, tín dụng chính sách (TDCS) không chỉ giới hạn trong việc hỗ trợ sản xuất mà còn mở rộng sang các lĩnh vực quan trọng, như bảo vệ môi trường và phát triển tín dụng xanh.

Tín dụng chính sách - Xây dựng niềm tin, hướng đến phát triển bền vững

Tín dụng chính sách xã hội (CSXH) đóng vai trò quan trọng trong việc nâng cao chất lượng cuộc sống của các nhóm yếu thế và phát triển kinh tế địa phương. Các chính sách đổi mới đã giúp hàng ngàn người tiếp cận vốn hỗ trợ, vượt qua khó khăn và xây dựng sinh kế bền vững. Bên cạnh đó, các hợp tác xã và mô hình nông nghiệp xanh ngày càng khẳng định vai trò quan trọng trong nền kinh tế địa phương. Nỗ lực đổi mới trong quản lý và triển khai tín dụng đã phá vỡ rào cản, mở ra cánh cửa cho một tương lai phát triển toàn diện.

Tín dụng chính sách - Xây dựng niềm tin, hướng đến phát triển bền vững - Bài 2: Xoá rào cản, mở cửa cơ hội

Trong tiến trình phát triển kinh tế - xã hội của đất nước, tín dụng chính sách xã hội (CSXH) không chỉ là công cụ hỗ trợ người dân thoát nghèo mà còn là động lực quan trọng thúc đẩy kinh tế địa phương. Các khoản vay ưu đãi đã tạo điều kiện cho hàng ngàn hộ khởi nghiệp, mở rộng sản xuất, cải thiện đời sống và đóng góp vào sự phát triển bền vững. Ðặc biệt, CSXH đã hỗ trợ những nhóm yếu thế và các cá nhân chấp hành xong án phạt tù vượt qua rào cản xã hội, tạo điều kiện cho họ tái hoà nhập cộng đồng và xây dựng cuộc sống mới. Không chỉ dừng lại ở việc cung cấp tài chính, tín dụng này đã trở thành nền tảng vững chắc để họ từng bước vươn lên, thay đổi cuộc sống.