ĐT: 0939.923988
Thứ sáu, 20-9-24 16:37:43
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Cầu xưa lắt lẻo đôi bờ

Báo Cà Mau (CMO) Không biết mấy cây cầu khỉ nối đôi bờ kênh Hoạ Ðồ có mặt tự lúc nào, mà khi tôi lớn lên, bắt đầu biết nhớ đã thấy nó nằm chênh vênh, vắt vẻo nối liền đôi bờ để mọi người thuận tiện qua lại. Trẻ em đến trường, tụ tập vui chơi; người lớn đi chợ, đám tiệc, thăm đồng… đều đặt chân qua những cây cầu giản dị mà thân thương ấy.

Hồi chưa chia tách thành hai tỉnh Cà Mau và Bạc Liêu, quê tôi, kênh Hoạ Ðồ, thuộc xã An Trạch, huyện Giá Rai, tỉnh Minh Hải. Từ chợ Cây Gừa đi vào hết con kênh chừng 3 cây số, nhà thưa, cách nhau vài trăm mét thì có cây cầu bắc ngang sông. Con nít xóm tôi lớn lên phải tập đi cầu khỉ, để tiện tụ tập vui chơi, để mẹ sai vặt mua bột ngọt, nước mắm, có khi đêm hôm nhà có khách còn phải đi mua rượu, mua nước đá… bên sông. Ngồi lên cầu và nhích từng chút một, sau vài ngày mới có thể bước đi thành thạo.

Còn nhớ trò chơi quen thuộc được các anh chị bày ra cho bọn trẻ là thi xem ai qua cầu nhanh. Bọn con trai điêu luyện đến nỗi qua cầu khỉ không cần vịn tay, có đứa chưa đếm đến tiếng thứ mười đã qua được bờ bên kia. Còn tôi luôn trong vai trò khán giả cổ vũ, phần vì nhát, phần vì bị ám ảnh bao lần té cầu, đuối nước.

Nhịp giữa của cầu ở vị trí giữa trên dòng nước sâu để tàu ghe cao lớn thuận tiện qua lại, nên cầu khỉ luôn có những nhịp lẻ, ba, năm hoặc bảy... Mà ngộ, mỗi lần té cầu tôi đều té ngay nhịp giữa, vừa sâu, vừa xa bờ nên nỗi sợ cứ đeo bám. Sợ nhất là khi cầu phủ đầy những lớp đất từ dưới ruộng, từ đường quê bám theo chân người dân cơ cực… Nhìn bạn bè nhảy cầu tắm sông mà tôi cứ ước ao và có động lực tập lội. Tôi canh nước ròng, sông cạn, bám, đẩy theo chân vậy mà biết lội hồi nào không hay, và cũng dần bớt sợ nhịp lắc của cầu khỉ.

Cầu khỉ giờ rất hiếm thấy ở các vùng quê.

Xóm tôi lâu lâu được đón dân thị thành về thăm quê. Người thì xăn quần, kẹp dép vào nách, bước chân run run hồi lâu mới qua được cầu rồi thở phào nhẹ nhõm, có cô mới đi được một nhịp đã kêu lấy xuồng qua rước chứ sợ không thể bước tiếp…

Lắt lẻo trên dòng nước bao mùa, chịu nắng mưa, sương gió, vì được làm từ những cây có sẵn ở quê như tre, bần, dừa, nên vài ba tháng là cầu bị gãy nhịp, trẹo chân hoặc đứt dây… Cha tôi cùng mấy chú bác ở xóm xách theo búa, dao, cây để tu sửa lại cầu, mang niềm vui đến đôi bờ. Có lần cầu gãy một nhịp, người lớn lu bu gặt lúa chưa sửa được ngay, bọn trẻ xóm tôi buồn ủ rủ vì không được qua sông tụ tập chơi nhảy dây, thảy đá, trốn tìm… Bên kia sông còn có tiệm bán tạp hoá, bánh kẹo, đá bào... nữa, mẹ cho 500 đồng là ăn được mấy thứ.

Những hôm mẹ đi chợ xã, chị em tôi ngồi trước sân, nhìn miết về phía bên kia cầu, thấy dáng thấp thoáng là mừng quýnh lên, chạy ùa ra đầu cầu đón, tìm cớ phụ xách đồ chứ thật ra để lục lọi trong giỏ xem mẹ có mua bánh kẹo không. Mấy đợt ở quê có đám cưới, tụi tôi có mặt từ sớm, chớ tới lúc người lớn đi đám, muốn qua cầu phải đợi chờ lâu vì đâu thể một lượt năm, bảy người qua cầu.

Quê tôi từng xảy ra một biến cố, xoáy sâu nỗi sợ hãi tuổi nhỏ. Rắn độc xuất hiện, cả tháng có gần chục người vĩnh viễn ra đi. Họ làm đồng, phát cỏ, có khi ở trong nhà cũng bị rắn cắn, có điều không ai thấy và bắt được con rắn, chỉ thấy dấu đỏ để lại trên cơ thể. Cha tôi và hàng xóm ngưng đi ruộng, chỉ để canh dỡ cầu cho xuồng chở người bị rắn cắn đi qua tìm thầy cứu chữa. Tiếng kêu thất thanh “dỡ cầu” hàng ngày, hàng đêm thật khủng khiếp. Người lớn giải thích, nếu không dỡ cầu lên thì nọc độc của rắn sẽ chạy nhanh. Mẹ giăng cái mùng lớn để chị em tôi chơi đùa trong đó, chứ không cho đi nhà hàng xóm nữa. Tôi ra sân, nhìn chiếc cầu khỉ mà lòng nhiều ước ao đến lạ…

Chiếc ghe chất đầy đồ đạc, khẳm lừ, chầm chậm di chuyển rời kênh Hoạ Ðồ, đưa gia đình tôi đi nơi khác định cư. Hàng xóm lăng xăng dỡ cầu để ghe chui qua. Chị em tôi ngồi trên mui ghe, nhìn căn nhà cũ trống huơ, nhìn con sông quê trải dài mà nước mắt ướt mặt. Ngoảnh đầu lại thấy đám bạn lơ ngơ đứng trên cầu dõi theo chiếc ghe xa dần...

Cầu khỉ ở Việt Nam đã được các chuyên gia du lịch đánh giá là 1 trong 15 cây cầu đáng sợ nhất thế giới. Tôi lân la tìm hiểu mới rõ hơn về nguồn cội của chúng. Miền Tây xưa kia hoang vu, thú dữ nhiều, cư dân đến khai phá đã tìm cách qua, trèo lên ngọn cây cặp mé mương, rạch rồi đu mình qua bên kia để tránh cá sấu, thú dữ, giống như khỉ chuyền mình trên cây. Tên gọi cầu khỉ có lẽ bắt nguồn từ đó. Ðời sống dần mở mang, người dân đốn cây, xếp nối để dễ qua mương, rạch lao động hoặc giao lưu với nhau. Dần dà hình thành nên những cây cầu khỉ trên những dòng sông rạch lớn hơn, có mặt khắp miền sông nước.

Cuộc sống đổi mới, những cây cầu khỉ quê tôi được thay bằng cầu bê-tông chắc chắn và rộng rãi, xe chạy bon bon đến tận cửa nhà. Nhưng mỗi lần về thăm quê, tôi lại nhớ cây cầu xưa lắt lẻo đôi bờ, nhớ những buổi đến trường té cầu ướt loi ngoi, nhớ con đường đất trơn trượt, đồng năn, ruộng lúa...

Ngày nay, cầu khỉ trở nên hiếm hoi. Ở các khu vui chơi, du lịch sinh thái hay ngay cả trên sân khấu… vẫn thường bày trí cây cầu khỉ thân thương, được nhiều người thích thú chọn làm góc chụp ảnh lưu niệm, như tìm chút yên bình nơi miền quê xưa.

Rong ruổi các nẻo đường, bất chợt đâu đó gặp chiếc cầu khỉ, lòng bồn chồn nhớ quê…

 

Mộng Thường

 

Thay đổi để phát triển bền vững ngành hàng chủ lực - Bài cuối: Chìa khoá mở rào

Ứng dụng khoa học công nghệ, đổi mới sáng tạo hiện nay được xem là nhân tố quan trọng thúc đẩy sự phát triển nhanh và bền vững trên tất cả các lĩnh vực. Ðối với 2 ngành hàng chủ lực là con tôm và con cua, càng phải đẩy nhanh ứng dụng khoa học công nghệ, đổi mới, sáng tạo để tạo bước đột phá vượt qua khó khăn, tiến tới phát triển bền vững.

Thay đổi để phát triển bền vững ngành hàng chủ lực - Bài 2: Vào chặng đường "địa hình"

Vài năm gần đây, 2 ngành hàng chủ lực của tỉnh đang phải đối diện với nhiều khó khăn, thách thức. Ðường đua trên thị trường của tôm, cua Cà Mau đang bước vào chặng “vượt địa hình” do biến đổi khí hậu, ô nhiễm môi trường, dịch bệnh, sự cạnh tranh khốc liệt về giá cả của các quốc gia trong khu vực và quốc tế...

Thay đổi để phát triển bền vững ngành hàng chủ lực

Tôm, cua Cà Mau là 2 ngành hàng chủ lực nâng cao đời sống của đại bộ phận người dân trên địa bàn tỉnh, đóng góp quan trọng cho sự phát triển của ngành thuỷ sản tỉnh nhà nói riêng, cả nước nói chung. Tuy nhiên, những năm gần đây, 2 mặt hàng này đang phải đối diện với nhiều khó khăn, thách thức, cần có sự thay đổi nhanh, toàn diện để tạo đột phá và phát triển bền vững.

Hành trình của khát vọng và hành động - Bài cuối: Xứng đáng với vai trò, trọng trách

Đổi mới, nâng cao hiệu lực, hiệu quả, chất lượng hoạt động của HÐND 3 cấp tại Cà Mau đã trở thành quyết tâm, xu thế để đại biểu dân cử, cơ quan dân cử xứng đáng với vai trò, trọng trách được cử tri tin tưởng trao gởi. HÐND các cấp của vùng đất địa đầu cực Nam Tổ quốc đang ra sức phụng sự, phấn đấu, cống hiến vì mục tiêu xây dựng quê hương, đất nước ngày càng phồn vinh, hạnh phúc.

Hành trình của khát vọng và hành động - Bài 3: Tiếp xúc cử tri “đúng người, đúng việc, đúng vai”

Ông Nguyễn Tiến Hải, Uỷ viên Ban Chấp hành Trung ương Ðảng, Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HÐND tỉnh Cà Mau, từng rất trăn trở: “Tiếp xúc cử tri mà cán bộ nhiều hơn dân thì chưa đúng người, đúng việc, đúng vai. Tình trạng này phải chấn chỉnh ngay, phải để tiếp xúc cử tri là nơi thể hiện quyền làm chủ thật sự, thực chất của Nhân dân; để bà con cử tri đóng góp ý kiến, đề đạt tâm tư, nguyện vọng và hiến kế góp phần vào sự ổn định, phát triển chung của địa phương”.

Hành trình của khát vọng và hành động - Bài 2: Giám sát có trọng tâm, trọng điểm

Giám sát là hoạt động quan trọng của HÐND các cấp, góp phần xác định vị thế, năng lực hoạt động của đại biểu dân cử, cơ quan dân cử, tạo dựng niềm tin và sự tín nhiệm đối với cử tri. Giám sát có trọng tâm, trọng điểm; đa dạng hình thức giám sát, được đo đếm bằng kết quả thực tế, sự đánh giá của cử tri chính là nỗ lực, mục tiêu mà các cấp HÐND tỉnh Cà Mau đang dồn sức thực hiện.

Hành trình của khát vọng và hành động

HÐND là cơ quan quyền lực Nhà nước ở địa phương, đại diện cho ý chí, nguyện vọng và quyền làm chủ của Nhân dân; thay mặt Nhân dân quyết định những vấn đề quan trọng ở địa phương bằng việc ban hành các nghị quyết tại các kỳ họp trên tất cả các lĩnh vực kinh tế, văn hoá - xã hội, quốc phòng - an ninh và trong phạm vi thẩm quyền theo quy định pháp luật.

“Thắng giặc nghèo” không khó - Bài 2: Linh hoạt với những mô hình hiệu quả

Giai đoạn 2020-2025, Cà Mau có nhiều cách làm chủ động, linh hoạt trong thực hiện Chương trình Mục tiêu Quốc gia giảm nghèo bền vững. Nhiều mô hình trồng trọt, chăn nuôi, chuyển đổi nghề hiệu quả, hàng loạt kế hoạch đào tạo lao động tại địa phương đã giúp người dân vượt khó vươn lên, mang tính thực tiễn cao.

“Thắng giặc nghèo” không khó - Bài cuối: Nhìn từ thực tế

Chương trình Mục tiêu Quốc gia giảm nghèo bền vững giai đoạn 2021-2025, đến năm 2022 Trung ương mới bắt đầu phân bổ kế hoạch vốn và ban hành các văn bản hướng dẫn, tổ chức thực hiện. Dù còn gặp nhiều khó khăn về cơ chế, chính sách, các hướng dẫn từ Trung ương chưa đầy đủ, kịp thời nhưng được sự quan tâm, lãnh đạo, chỉ đạo của Tỉnh uỷ, HÐND, UBND tỉnh, sự phối hợp chặt chẽ giữa các sở, ngành cấp tỉnh, cùng với sự nỗ lực của địa phương và người dân, các hoạt động thuộc chương trình đã và đang triển khai thực hiện cơ bản đạt mục tiêu, nhiệm vụ đề ra.

“Thắng giặc nghèo” không khó

Với sự quan tâm chỉ đạo của các cấp uỷ đảng, chính quyền, sự phối hợp của Mặt trận Tổ quốc và đoàn thể các cấp, nhất là sự nỗ lực phấn đấu vươn lên của người dân, các chính sách giảm nghèo được triển khai thực hiện đồng bộ trên địa bàn tỉnh, mang lại kết quả tích cực. Nhiều hộ nghèo, cận nghèo sau khi thoát nghèo có cuộc sống ổn định, đời sống vật chất và tinh thần ngày càng được nâng lên.