Thứ tư, 10-9-25 09:03:08
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Cầu xưa lắt lẻo đôi bờ

Báo Cà Mau (CMO) Không biết mấy cây cầu khỉ nối đôi bờ kênh Hoạ Ðồ có mặt tự lúc nào, mà khi tôi lớn lên, bắt đầu biết nhớ đã thấy nó nằm chênh vênh, vắt vẻo nối liền đôi bờ để mọi người thuận tiện qua lại. Trẻ em đến trường, tụ tập vui chơi; người lớn đi chợ, đám tiệc, thăm đồng… đều đặt chân qua những cây cầu giản dị mà thân thương ấy.

Hồi chưa chia tách thành hai tỉnh Cà Mau và Bạc Liêu, quê tôi, kênh Hoạ Ðồ, thuộc xã An Trạch, huyện Giá Rai, tỉnh Minh Hải. Từ chợ Cây Gừa đi vào hết con kênh chừng 3 cây số, nhà thưa, cách nhau vài trăm mét thì có cây cầu bắc ngang sông. Con nít xóm tôi lớn lên phải tập đi cầu khỉ, để tiện tụ tập vui chơi, để mẹ sai vặt mua bột ngọt, nước mắm, có khi đêm hôm nhà có khách còn phải đi mua rượu, mua nước đá… bên sông. Ngồi lên cầu và nhích từng chút một, sau vài ngày mới có thể bước đi thành thạo.

Còn nhớ trò chơi quen thuộc được các anh chị bày ra cho bọn trẻ là thi xem ai qua cầu nhanh. Bọn con trai điêu luyện đến nỗi qua cầu khỉ không cần vịn tay, có đứa chưa đếm đến tiếng thứ mười đã qua được bờ bên kia. Còn tôi luôn trong vai trò khán giả cổ vũ, phần vì nhát, phần vì bị ám ảnh bao lần té cầu, đuối nước.

Nhịp giữa của cầu ở vị trí giữa trên dòng nước sâu để tàu ghe cao lớn thuận tiện qua lại, nên cầu khỉ luôn có những nhịp lẻ, ba, năm hoặc bảy... Mà ngộ, mỗi lần té cầu tôi đều té ngay nhịp giữa, vừa sâu, vừa xa bờ nên nỗi sợ cứ đeo bám. Sợ nhất là khi cầu phủ đầy những lớp đất từ dưới ruộng, từ đường quê bám theo chân người dân cơ cực… Nhìn bạn bè nhảy cầu tắm sông mà tôi cứ ước ao và có động lực tập lội. Tôi canh nước ròng, sông cạn, bám, đẩy theo chân vậy mà biết lội hồi nào không hay, và cũng dần bớt sợ nhịp lắc của cầu khỉ.

Cầu khỉ giờ rất hiếm thấy ở các vùng quê.

Xóm tôi lâu lâu được đón dân thị thành về thăm quê. Người thì xăn quần, kẹp dép vào nách, bước chân run run hồi lâu mới qua được cầu rồi thở phào nhẹ nhõm, có cô mới đi được một nhịp đã kêu lấy xuồng qua rước chứ sợ không thể bước tiếp…

Lắt lẻo trên dòng nước bao mùa, chịu nắng mưa, sương gió, vì được làm từ những cây có sẵn ở quê như tre, bần, dừa, nên vài ba tháng là cầu bị gãy nhịp, trẹo chân hoặc đứt dây… Cha tôi cùng mấy chú bác ở xóm xách theo búa, dao, cây để tu sửa lại cầu, mang niềm vui đến đôi bờ. Có lần cầu gãy một nhịp, người lớn lu bu gặt lúa chưa sửa được ngay, bọn trẻ xóm tôi buồn ủ rủ vì không được qua sông tụ tập chơi nhảy dây, thảy đá, trốn tìm… Bên kia sông còn có tiệm bán tạp hoá, bánh kẹo, đá bào... nữa, mẹ cho 500 đồng là ăn được mấy thứ.

Những hôm mẹ đi chợ xã, chị em tôi ngồi trước sân, nhìn miết về phía bên kia cầu, thấy dáng thấp thoáng là mừng quýnh lên, chạy ùa ra đầu cầu đón, tìm cớ phụ xách đồ chứ thật ra để lục lọi trong giỏ xem mẹ có mua bánh kẹo không. Mấy đợt ở quê có đám cưới, tụi tôi có mặt từ sớm, chớ tới lúc người lớn đi đám, muốn qua cầu phải đợi chờ lâu vì đâu thể một lượt năm, bảy người qua cầu.

Quê tôi từng xảy ra một biến cố, xoáy sâu nỗi sợ hãi tuổi nhỏ. Rắn độc xuất hiện, cả tháng có gần chục người vĩnh viễn ra đi. Họ làm đồng, phát cỏ, có khi ở trong nhà cũng bị rắn cắn, có điều không ai thấy và bắt được con rắn, chỉ thấy dấu đỏ để lại trên cơ thể. Cha tôi và hàng xóm ngưng đi ruộng, chỉ để canh dỡ cầu cho xuồng chở người bị rắn cắn đi qua tìm thầy cứu chữa. Tiếng kêu thất thanh “dỡ cầu” hàng ngày, hàng đêm thật khủng khiếp. Người lớn giải thích, nếu không dỡ cầu lên thì nọc độc của rắn sẽ chạy nhanh. Mẹ giăng cái mùng lớn để chị em tôi chơi đùa trong đó, chứ không cho đi nhà hàng xóm nữa. Tôi ra sân, nhìn chiếc cầu khỉ mà lòng nhiều ước ao đến lạ…

Chiếc ghe chất đầy đồ đạc, khẳm lừ, chầm chậm di chuyển rời kênh Hoạ Ðồ, đưa gia đình tôi đi nơi khác định cư. Hàng xóm lăng xăng dỡ cầu để ghe chui qua. Chị em tôi ngồi trên mui ghe, nhìn căn nhà cũ trống huơ, nhìn con sông quê trải dài mà nước mắt ướt mặt. Ngoảnh đầu lại thấy đám bạn lơ ngơ đứng trên cầu dõi theo chiếc ghe xa dần...

Cầu khỉ ở Việt Nam đã được các chuyên gia du lịch đánh giá là 1 trong 15 cây cầu đáng sợ nhất thế giới. Tôi lân la tìm hiểu mới rõ hơn về nguồn cội của chúng. Miền Tây xưa kia hoang vu, thú dữ nhiều, cư dân đến khai phá đã tìm cách qua, trèo lên ngọn cây cặp mé mương, rạch rồi đu mình qua bên kia để tránh cá sấu, thú dữ, giống như khỉ chuyền mình trên cây. Tên gọi cầu khỉ có lẽ bắt nguồn từ đó. Ðời sống dần mở mang, người dân đốn cây, xếp nối để dễ qua mương, rạch lao động hoặc giao lưu với nhau. Dần dà hình thành nên những cây cầu khỉ trên những dòng sông rạch lớn hơn, có mặt khắp miền sông nước.

Cuộc sống đổi mới, những cây cầu khỉ quê tôi được thay bằng cầu bê-tông chắc chắn và rộng rãi, xe chạy bon bon đến tận cửa nhà. Nhưng mỗi lần về thăm quê, tôi lại nhớ cây cầu xưa lắt lẻo đôi bờ, nhớ những buổi đến trường té cầu ướt loi ngoi, nhớ con đường đất trơn trượt, đồng năn, ruộng lúa...

Ngày nay, cầu khỉ trở nên hiếm hoi. Ở các khu vui chơi, du lịch sinh thái hay ngay cả trên sân khấu… vẫn thường bày trí cây cầu khỉ thân thương, được nhiều người thích thú chọn làm góc chụp ảnh lưu niệm, như tìm chút yên bình nơi miền quê xưa.

Rong ruổi các nẻo đường, bất chợt đâu đó gặp chiếc cầu khỉ, lòng bồn chồn nhớ quê…

 

Mộng Thường

 

Xẻo Đước anh hùng

Những người dân cố cựu ấp Xẻo Đước, trong đó có những người trực tiếp tham gia công tác tại các cơ quan của Tỉnh uỷ Cà Mau khi nhắc nhớ Khu Căn cứ Tỉnh uỷ Xẻo Đước (ấp Xẻo Đước, xã Phú Mỹ) là giọng nói sôi nổi, đôi mắt sáng rực, lòng trào dâng sự tự hào khôn tả.

Mùa vú sữa trên miền quê mới

Tháng 8, khi từng cơn gió từ biển Tây lướt qua rặng đước, rừng tràm bạt ngàn xanh thẫm, cũng là lúc lòng người dân Cà Mau lại trào dâng xúc động, thành kính nhớ về Bác Hồ. Hơn 55 năm kể từ ngày Người để lại bản Di chúc thiêng liêng, mỗi câu chữ vẫn còn vẹn nguyên giá trị, soi sáng hành trình cách mạng, nâng đỡ ý chí và tinh thần Nhân dân trên từng nẻo quê hương cực Nam của Tổ quốc.

Phát triển kinh tế tư nhân - Khát vọng "hoá Gióng" - Bài cuối: Hành động để đổi mới, vươn xa 

Nghị quyết 68 đã xác định những mục tiêu chiến lược, nhưng mục tiêu ấy không thể biến thành hiện thực nếu khâu tổ chức thực hiện thiếu sự tập trung, quyết liệt. Để nghị quyết thực sự đi vào đời sống xã hội một cách thực chất, trở thành nền tảng, động lực và khơi dậy khát vọng, thành tựu phát triển của khu vực kinh tế tư nhân (KTTN) trong kỷ nguyên vươn mình, cần lộ trình hành động rõ ràng và quyết tâm cao độ. 

Phát triển kinh tế tư nhân - Khát vọng "hoá Gióng" - Bài 3: Cơ hội vàng để kinh tế tư nhân cất cánh

Những nội dung mang tính đột phá của Nghị quyết 68 được kỳ vọng sẽ tạo cú huých lớn cho kinh tế tư nhân (KTTN) phát triển mạnh mẽ. Sự đồng hành, hỗ trợ và kiến tạo của Nhà nước sẽ là "chất xúc tác" để khu vực KTTN phát huy tối đa tiềm năng, bứt phá, đóng góp to lớn hơn vào sự thịnh vượng và phát triển bền vững của đất nước trong kỷ nguyên mới.

Phát triển kinh tế tư nhân - Khát vọng "hoá Gióng" - Bài 2: "Đêm trước" Nghị quyết 68

Trước khi Nghị quyết 68 ra đời, trên địa bàn tỉnh Cà Mau, hộ kinh doanh cá thể (KDCT), doanh nghiệp (DN) nhỏ/siêu nhỏ cùng lúc đứng trước 2 vấn đề tưởng chừng mâu thuẫn với nhau, đó là "chưa thể lớn" và "chưa chịu lớn", thế nhưng chúng lại liên quan chặt chẽ nhau, phản ánh thực tại bức tranh cộng đồng DN nhỏ/siêu nhỏ và các hộ KDCT của tỉnh.

Phát triển kinh tế tư nhân - Khát vọng "hoá Gióng"

Trong giai đoạn “sắp xếp lại giang sơn”, Nghị quyết 68-NQ/TW, ngày 4/5/2025 (Nghị quyết 68) về phát triển kinh tế tư nhân (KTTN) được Bộ Chính trị ban hành. Với tinh thần xoá bỏ định kiến, tạo điều kiện đột phá, Nghị quyết 68 là sự khẳng định mạnh mẽ của Đảng về vai trò then chốt, động lực quan trọng hàng đầu của khu vực KTTN trong tiến trình phát triển đất nước. Ví như câu chuyện về Thánh Gióng trong truyền thuyết xưa, Nghị quyết 68 đã cung cấp đầy đủ điều kiện chín muồi để KTTN đủ sức chuyển hoá thành những thành tựu phát triển rực rỡ, kỳ diệu của dân tộc Việt Nam trong kỷ nguyên vươn mình.

Yêu Tổ quốc từ phía Trường sa

Trong những ngày cả nước hướng về kỷ niệm 80 năm Cách mạng tháng Tám và Quốc khánh 2/9, nhìn trên bản đồ phía biển Đông - nơi 2 quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa máu thịt của Việt Nam sừng sững hiên ngang trước muôn trùng sóng gió và kẻ thù, lòng yêu nước, niềm tự hào dân tộc trong mỗi người sẽ cuồn cuộn dâng trào.

Hơn 30.000 đóa hoa bất tử!

Trong 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và Mỹ cứu nước, với lòng yêu quê hương và căm thù giặc sâu sắc, lớp lớp người con ưu tú của Cà Mau đã tham gia cách mạng, hăng hái chiến đấu, quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh để giành lấy độc lập, tự do cho dân tộc.

Phát huy sức trẻ sau tinh gọn bộ máy - Bài cuối: Tâm thế vững vàng, sẵn sàng thích ứng

Sau sắp xếp, tinh gọn bộ máy, tổ chức Đoàn - Hội ở Cà Mau đối mặt với nhiều thách thức như: giảm nhân sự, tăng áp lực công việc; khan hiếm nguồn cán bộ kế cận; phong trào thanh niên một số nơi rơi vào trầm lắng... Nhận diện những thách thức này, cán bộ Đoàn - Hội "hiến kế" nhiều giải pháp đồng bộ, linh hoạt, sáng tạo và phù hợp với thực tiễn của địa phương để nâng cao năng lực đội ngũ và phát triển phong trào.

Tôi luyện bản lĩnh thời kỳ chuyển mình

Thời kỳ mới, công tác huấn luyện tân binh trong lực lượng vũ trang, đặc biệt là cảnh sát cơ động và phòng cháy, chữa cháy, được chú trọng đổi mới toàn diện, sát thực tế, đáp ứng yêu cầu, nhiệm vụ ngày càng cao.