ĐT: 0939.923988
Thứ bảy, 26-4-25 08:55:44
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Ðến một ngày “Chúng ta rồi sẽ ổn thôi”

Báo Cà Mau Hai tác giả, một nam, một nữ với hai phong cách khác nhau. Một người viết văn bằng chính những trải nghiệm của mình, với những hoài niệm, tin yêu, lựa chọn về những dấu mốc trong cuộc đời mình; một người trăn trở, hoài nghi, có khi phải bứt ra những quẩn quanh thường nhật để tìm câu trả lời cho chính mình. Nhưng rồi họ gặp nhau ở một điểm: cùng tin rằng “Chúng ta rồi sẽ ổn thôi”, thế nên họ - tác giả Gào và Minh Nhật, đã chuyển những nỗi niềm của mình vào những trang viết đầy vơi theo xúc cảm của mình.

Hai tác giả, một nam, một nữ với hai phong cách khác nhau. Một người viết văn bằng chính những trải nghiệm của mình, với những hoài niệm, tin yêu, lựa chọn về những dấu mốc trong cuộc đời mình; một người trăn trở, hoài nghi, có khi phải bứt ra những quẩn quanh thường nhật để tìm câu trả lời cho chính mình. Nhưng rồi họ gặp nhau ở một điểm: cùng tin rằng “Chúng ta rồi sẽ ổn thôi”, thế nên họ - tác giả Gào và Minh Nhật, đã chuyển những nỗi niềm của mình vào những trang viết đầy vơi theo xúc cảm của mình.

Những ai từng đọc qua những tác phẩm trước của tác giả Gào và Minh Nhật hẳn sẽ nhận ra văn phong của hai tác giả theo thời gian đã “đằm” lại rất nhiều. Với Gào - từ một cô gái làm điệu với “son môi” nay trở thành một người mẹ đã tạo nên một bước chuyển… “lùi” - lùi xa khỏi những nổi loạn, ngông nghênh của tuổi trẻ từng được thể hiện qua những tác phẩm trước như Nhật ký son môi, Cho em gần anh thêm chút nữa, Làm mẹ. Gào tập trung trang viết của mình vào những mối quan hệ trong gia đình, vào những được - mất khi làm vợ, làm mẹ “vẫn còn đó những hy sinh rất nhiều, như tôi bây giờ, hy sinh một số thứ, để thấy mình hạnh phúc hơn. Hy sinh tham vọng tưởng chừng như to lớn, để an yên với cuộc đời nhỏ bé nằm chặt trong vòng tay yêu thương của gia đình mình cùng chồng con vun đắp. Chẳng phải đặt trong một số hoàn cảnh “hy sinh là sự trao đổi tuyệt vời, không chút sân si, tỵ hiềm, hơn thiệt” đó sao?” (Hy sinh).

Nói là nói vậy, nhưng có những bất trắc trong hôn nhân khiến sự “hy sinh” của người phụ nữ không còn là những hơn - thiệt, mà đó là điểm tựa, là nơi họ có thể nương náu tâm hồn mình sau những dông bão: đứa con. “Mỗi lần nghĩ về anh, chị lại thấy tim mình đau nhói. Không có chị thì anh đã có người khác. Không có anh, thì cô gái đó cũng có người khác. Còn chị giờ đây, chỉ biết nghĩ duy nhất một điều: con của mình” (Bong bóng xà phòng).

Với bước đệm là những tác phẩm được xuất bản trước đó: Nơi những cơn gió dừng chân, Những quân cờ domino, Những đêm không ngủ, tác giả Minh Nhật đã làm mình già dặn hơn với những ưu tư từ cuộc sống. Cũng khó mà khác hơn được bởi thời gian, khi được thấy, được nghe, được cảm và cả những bài học thực tiễn cay đắng lẫn ngọt ngào từ chính cuộc sống, ai cũng phải trưởng thành và tìm ra hoặc buộc phải lựa chọn lối đi cho chính mình chứ không thể cứ “đi đâu loanh quanh với cuộc đời” được mãi. “Vòng quay đó chưa từng dừng lại. Hãy cứ đi, rồi trở về sau những yêu thương sứt mẻ. Ðể rồi lại rời khỏi chốn ấm yên, khi đã hàn gắn trái tim đau. Thành phố này có thể có những người mà ta yêu, nhưng nào có những người yêu ta… Bởi nếu thế, họ đã cùng ta đi đến chân trời góc bể, làm gì có giới hạn cho những yêu thương” (Vì làm gì có giới hạn cho những yêu thương).

Mà, cuộc đời dẫu có thế nào thì hãy cứ giữ niềm hy vọng rằng: “Ðến một ngày, chúng ta sẽ cùng ngồi lại nơi nào đó, khi mỗi người đã có những khoảng trời riêng, nhìn nhau bình thản và nhận ra dù đã đi qua những khó khăn đến mấy, dù va vấp bao nhiêu lần, dù chuyện gì xảy ra. Thì, chúng ra rồi sẽ ổn thôi”./.

Bài và ảnh: Ngọc Lợi

Phim lịch sử trỗi dậy

Từ năm 2023 đến nay, các bộ phim về đề tài lịch sử nhận được sự quan tâm của công chúng. Các nhà làm phim cũng chỉn chu, đầu tư hơn hẳn cho thể loại phim đặc biệt này.

Khám phá bản thân cùng nhảy múa

Ngày nay, bên cạnh các môn thể thao, nhiều bạn trẻ lựa chọn học thêm kỹ năng nhảy múa. Ðặc biệt là dân văn phòng tìm đến các lớp nhảy múa như cách rèn luyện cơ thể dẻo dai, giảm căng thẳng.

“Những người bạn” hội ngộ

Những chàng sinh viên trường Mỹ thuật năm nào nay tìm về bên nhau trong cuộc hội ngộ nghệ thuật mang tên “Art friends”. Các tác phẩm được dệt nên từ những kỷ niệm đẹp mà họ cùng trải qua trong suốt những năm lao động nghệ thuật.

Người giữ hồn văn hoá dân tộc

Bằng niềm đam mê, tâm huyết của mình, nhiều nghệ nhân trên địa bàn tỉnh Cà Mau nói chung, nghệ nhân người Khmer nói riêng đã và đang miệt mài tham gia gìn giữ, truyền dạy, phát huy các giá trị văn hoá của dân tộc mình từ thế hệ này sang thế hệ khác. Trong đó phải kể đến Nghệ nhân Hữu Văn Kel, ở ấp Cây Khô, xã Hồ Thị Kỷ, huyện Thới Bình.

Ðồng bào Khmer đón Tết no ấm

Những ngày qua, đồng bào dân tộc tại xóm Khmer Lớn, Ấp 6, xã Khánh Hoà tất bật trang hoàng nhà cửa, làm cỏ hai bên đường, tập trung tại salatel dọn dẹp vệ sinh, tạo không gian xanh - sạch - đẹp để đón Tết cổ truyền của dân tộc.

Phim trường phục dựng bối cảnh xưa cũ: Nỗ lực lớn của nhà làm phim Việt

Cùng với nội dung và dàn diễn viên chuyên nghiệp, việc tìm đúng bối cảnh để phục dựng tạo nên phim trường chân thực, sát với thời gian, không gian mà phim miêu tả, là nỗ lực lớn của các nhà làm phim, góp phần tạo nên thành công cho tác phẩm.

Tâm huyết bảo tồn chữ viết dân tộc

Với tâm niệm không để ngôn ngữ và chữ viết dân tộc mình bị mai một, nhiều thầy giáo, các vị sư dân tộc Khmer đã âm thầm cống hiến công sức, trí tuệ, truyền dạy ngôn ngữ, chữ viết Khmer cho lớp trẻ. Qua đây, ngày càng có nhiều con em đồng bào Khmer thông thạo ngôn ngữ, chữ viết, cùng nhau giữ gìn, bảo tồn và phát huy bản sắc văn hoá dân tộc.

Tài sản vô giá cho hậu thế

Trở lại năm 2012, khi UNESCO công nhận tín ngưỡng thờ cúng Hùng Vương ở Phú Thọ là Di sản văn hoá phi vật thể đại diện của nhân loại, niềm vui ấy, sự tự hào lớn lao ấy lan toả khắp cả đất nước Việt Nam. Bởi một lẽ đơn giản, đâu đâu trên mảnh đất hình chữ S này, Vua Hùng cũng được Nhân dân thành kính khói hương.

Thăng hoa cùng nhiếp ảnh

Chàng trai trẻ Cà Mau toả sáng trong giới thời trang

Sinh ra và lớn lên ở huyện U Minh, trong một gia đình khá khó khăn, Huỳnh Ngọc Huấn từ nhỏ đã quyết tâm học tập để mang đến cuộc sống tốt hơn cho cha mẹ. Ðam mê ngành học thời trang, nhưng hiểu điều kiện gia đình không đủ lực để hỗ trợ mình, bởi quá trình học ngành này rất tốn kém, Huấn chuyển sang thi ngành thiết kế nội thất của Ðại học Kiến trúc TP Hồ Chí Minh (Cơ sở Cần Thơ). Huấn kể: “Tôi thi đậu vào trường. Cha mẹ nghe tin con trai đậu đại học thì mừng hơn bắt được vàng, khoe khắp nơi. Nhưng niềm đam mê lại thúc giục tôi rẽ sang lối đi khác”.