ĐT: 0939.923988
Thứ hai, 7-7-25 14:21:14
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Điều ước của anh chăn vịt

Báo Cà Mau (CMO) Cha anh từng kiếm sống bằng nghề tò te, còn mẹ mần mướn ở xóm, bản thân anh đi chăn vịt. Năm 2013, vợ chồng vun vén cất được căn nhà thì bị bà hoả viếng, của cải chỉ còn 2 ao cá bống tượng không tới công đất sau nhà. Vậy mà tháng 10/2017, anh nông dân Hai Hài ở Ấp 8, xã An Xuyên, TP Cà Mau vinh dự được đi Hà Nội, gặp Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc và được Trung ương Hội Nông dân Việt Nam tặng bằng khen. Anh cũng là nông dân trẻ tuổi nhất ở Cà Mau cho đến thời điểm này có được vinh dự cao quý này.

Hai Hài (bên phải) hãnh diện khoe hình lưu niệm chụp chung với Thủ tướng Chính phủ Nguyễn Xuân Phúc.        Ảnh: Ái Như

Đường vào nhà Hai Hài là con lộ xi-măng rộng non 1 m. Con lộ tẻ dài ngoằn, chập chùng, nhiều khúc co lên xuống, hệt con rắn trườn mình bên bờ kinh. Nhà của Hai Hài là căn nhà tường nhỏ, lợp thiếc, gió đánh kêu lèng xèng, chơi vơi bên bờ kinh Nàng Muối. Nếu nhà không có hầm nuôi tôm công nghệ cao vừa được đầu tư khá nhiều tiền phía sau, chủ nhân của căn nhà tường nhỏ không có vẻ gì giống như vừa đi Hà Nội và được chụp hình lưu niệm chung với Thủ tướng. Hai Hài rất bảnh người, đô con, giống vận động viên chơi bóng chuyền hơn là nông dân, duy có nụ cười thiệt tình không giữ bụng của anh là của nông dân.

Hai Hài tên thật là Cao Xuân Hài, anh sinh năm 1981, ở Ấp 7, xã An Xuyên, TP Cà Mau. Suốt tuổi thơ và tuổi trẻ của anh gắn liền với con kinh Nàng Muối và cánh đồng An Xuyên. Trong những năm cuối của thập niên 80, gia đình Hai Hài rất nghèo, nhà có 4 anh em trai, Hai Hài là anh cả, 3 người em còn lại là Hảo, Hạng, Hướng.

Cha mẹ Hai Hài chỉ có 2 công đất trồng lúa mùa, có năm được 15 giạ/công, có năm được 20 giạ/công. Ông bà phải giăng lưới, giăng câu, làm đất mướn, chạy gạo ăn vất vả. Nhà nghèo, mấy anh em tới trường trong quần áo có phần lôi thôi, lếch thếch, nhưng năm học nào cũng có phần thưởng học sinh giỏi của trường mang về nhà. Ông bà rất vui và cố gắng lo cho anh em Hai Hài đi học.

Tuy nhiên, lực bất tòng tâm, Hai Hài chỉ học hết lớp 6 phải nghỉ học, đi giăng lưới, giăng câu phụ kiếm sống với gia đình. Đêm nào Hai Hài cũng mang về gần cả chục ký cá đồng. Hai Hài đi giăng lưới, giăng câu vài tháng, trở thành lao động chính trong gia đình, dù chỉ mới hơn 12 tuổi.

Đến năm 17 tuổi, cái tuổi bẻ gãy sừng trâu, sức bắp cuồn cuộn, Hai Hài đi làm đất mướn và đi chăn vịt chạy đồng. Hai Hài theo bạn đồng đi chăn vịt hơn 5 năm, nhờ thêm nguồn thu nhập từ giăng lưới, giăng câu, đặt trúm, làm đất mướn, rồi đi chăn vịt chạy đồng, nhờ đó cha mẹ của Hai Hài có điều kiện nuôi Hảo, Hạng học được cấp III và Hướng học tới đại học.

ột gia đình chỉ có 2 công đất ruộng, nuôi 4 người con, chạy gạo ăn vất vả, lại có thể nuôi một người con học hết cấp I, hai người con học hết cấp III và một người con hoàn thành đại học, dân xóm thật sự ngưỡng mộ cha mẹ của Hai Hài và sự hy sinh lẫn nhau để được học hành trong anh em của gia đình Hai Hài.

Trong những năm sau này, nghề thu mua phế liệu hái ra tiền, cha mẹ Hai Hài tích luỹ và mua được vài chục công đất để chia cho 4 người con. Năm 2007, Hai Hài có gia đình và một con nhỏ, vợ anh là chị Trương Kiều Linh, ở Cái Đôi Vàm. Vợ chồng Hai Hài được gia đình cho ra ở riêng với 8 công đất nuôi tôm quảng canh ở kinh Nàng Muối. Bắt tay vào xây dựng tổ ấm mới, vợ chồng Hai Hài dựng căn nhà tạm bên bờ kinh, nuôi tôm quảng canh và nuôi cá bống tượng.

Những năm đầu dọn đến sống ở kinh Nàng Muối, cuộc sống của vợ chồng Hai Hài cũng như bao vợ chồng trẻ khác mới ra ở riêng, không có ấn tượng gì đặc biệt. Đầu năm 2013, sau mấy năm tích luỹ từ nuôi tôm quảng canh và nuôi cá bống tượng, vợ chồng Hai Hài thay được căn nhà tạm bằng căn nhà cấp 4 xinh xinh bên bờ kinh Nàng Muối và mua sắm được nhiều tiện nghi sinh hoạt cho căn nhà mới, dân xóm đều mừng cho vợ chồng trẻ.

Đến cuối năm 2013, tức là chỉ ở căn nhà mới được vài tháng, vợ chồng và đứa con nhỏ về thăm cha mẹ ở bên Ấp 7, căn nhà mới không may bị sự cố chập điện và cháy chỉ còn có cái nền trơ trụi bên bờ kinh. Tài sản của vợ chồng bị thiệt hại tới mức địa phương và dân xóm phải hỗ trợ anh dựng lại căn nhà tạm.

Có một điều khó tin là bị cháy nhà trắng tay như vậy, vợ Hai Hài không đau buồn hay suy sụp tinh thần như nhiều người khác, chị còn tươi cười với Hai Hài, như muốn san sẻ, chúng ta cùng làm lại từ đầu. Đó cũng là động lực quan trọng, khiến cho những năm tiếp theo sau đó, Hai Hài thành công trên con đường làm giàu của mình và có mặt ở Hà Nội. 

Sau khi thu hoạch 2 ao nuôi cá bống tượng, tài sản duy nhất còn lại sau vụ cháy nhà, thay vì dùng số tiền đó để tái sản xuất, gồm mua tôm giống cho vụ nuôi tôm quảng canh tới, mua cá giống bống tượng nuôi lại cho vụ cá năm sau và mua sắm một ít vật dụng sinh hoạt trong gia đình, Hai Hài lại nghĩ đến chuyện nuôi tôm công nghiệp. 

Hai Hài tính, anh tận dụng 2 ao cá bống tượng vừa thu hoạch nuôi tôm công nghiệp, có như vậy, số tiền vừa thu hoạch cá mới có thể trang trải được cho mua máy quạt nước, tôm giống, thức ăn cho nuôi tôm. Tính là vậy, nhưng anh hiểu, việc làm này là khá mạo hiểm, anh bàn với vợ. Không ngờ, vợ anh chẳng những ủng hộ, còn động viên anh rằng, bất quá mình về Cái Đôi Vàm... xin gạo. Hai Hài như được tiếp thêm sức.

Hai Hài (bên phải) giới thiệu hầm nuôi tôm công nghệ cao vừa đầu tư.     Ảnh: Ái Như

Điều gì đến rồi cũng đến, năm 2014, cả xóm không ngờ vợ chồng Hai Hài thu hoạch 2 hầm nuôi tôm công nghiệp (chính xác là của 2 ao nuôi cá bống tượng trước đó) hơn 1 tỷ đồng và lợi nhuận hơn 700 triệu đồng. Sau vụ thu hoạch tôm công nghiệp thành công, Hai Hài vận động mấy người em nuôi tôm công nghiệp, anh dùng số vốn khủng vừa có được đầu tư nuôi tôm công nghiệp và hùn với mấy người em nuôi tôm công nghiệp.

Vậy là từ năm 2014-2017, vừa nuôi tôm công nghiệp và hùn vốn nuôi tôm công nghiệp, vợ chồng Hai Hài có thu nhập bình quân hơn 1 tỷ đồng/năm. Thu nhập này chưa được coi là khủng ở xã, theo anh Nguyễn Thanh Tâm, Chủ tịch Hội Nông dân xã An Xuyên, nông dân của xã có thu nhập từ 1-2 tỷ đồng/năm nhiều lắm. Nhưng theo chuẩn khen thưởng của Trung ương, thu nhập được chia bình quân/đầu người trong gia đình, mỗi người phải đạt từ 280 triệu đồng/năm trở lên, xã chỉ có vợ chồng Hai Hài là đạt điều kiện. Vợ chồng Hai Hài cũng là nông dân trẻ tuổi nhất và làm giàu nhanh nhất ở xã.

ông dừng lại ở đó, sau khi đi Hà Nội về, được giao lưu, học hỏi với nhiều nông dân sản xuất giỏi trên toàn quốc, tháng 12/2017, sau một thời gian nuôi tôm công nghiệp thành công, Hai Hài còn muốn có một bước tiến hơn là nuôi tôm công nghệ cao. Một lần nữa, vợ anh, người bạn đời không thể thiếu, ủng hộ anh bằng cả hai tay. Hai Hài bắt tay vào đầu tư nuôi tôm công nghệ cao, dân xóm thật sự ngưỡng mộ đôi vợ chồng trẻ. 

Người ta nói, trong cái thành công của người đàn ông có bóng dáng của người đàn bà, Hai Hài đúng là trong trường hợp như vậy.../.

Ái Như - Diễm Trinh 

"Lá chắn thép" nơi cực Nam Tổ quốc - Bài cuối: Dệt nghĩa tình nơi vùng biên

Thắt chặt tình quân - dân, Bộ đội Biên phòng (BÐBP) Cà Mau tích cực tham gia xây dựng cơ sở chính trị, phát triển kinh tế - xã hội ở các địa bàn biên giới biển, đảo, thường xuyên thực hiện các hoạt động nghĩa tình, nâng cao đời sống vật chất và tinh thần cho bà con. Ðiều này góp phần củng cố sức mạnh đại đoàn kết, tạo nên thế trận quốc phòng toàn dân vững chắc, phát huy sức mạnh tổng hợp để bảo vệ chủ quyền biển, đảo.

"Lá chắn thép" nơi cực Nam Tổ quốc - Bài 2: Bảo vệ vững chắc chủ quyền biển, đảo thiêng liêng

Là lực lượng chủ công trên mặt trận phòng chống các loại tội phạm trên biển, Bộ đội Biên phòng (BÐBP) Cà Mau ngày đêm tuần tra, kiểm soát, kịp thời phát hiện và xử lý các hành vi xâm phạm chủ quyền, vi phạm pháp luật. Những chiến công liên tiếp trong việc triệt phá các chuyên án, bắt giữ tội phạm đã góp phần giữ vững an ninh trật tự, tạo môi trường ổn định cho sự phát triển kinh tế biển.

"Lá chắn thép" nơi cực Nam Tổ quốc

Năm 2025 là năm đặc biệt đối với Bộ đội Biên phòng (BÐBP) Cà Mau khi đánh dấu 50 năm xây dựng, chiến đấu và không ngừng lớn mạnh, trở thành “lá chắn thép” nơi cực Nam Tổ quốc, đảm bảo sự bình yên và vững chắc cho vùng biển, đảo quê hương. Cán bộ, chiến sĩ BÐBP còn là những người bạn, người thân của Nhân dân, cùng chung tay xây dựng thế trận biên phòng toàn dân vững mạnh, góp phần tô thắm thêm truyền thống vẻ vang của Bộ đội Cụ Hồ.

Lớn lên từ những chuyến đi

Trong suốt chặng đường theo nghề báo hơn 25 năm, có những lúc áp lực, tưởng chừng sẽ phải dừng lại. Song, khi nhìn lại, tôi thầm cảm ơn và tự hào với những gì mà nghề đã mang lại cho tôi, đó là những chuyến đi, khám phá những vùng đất mới, xa xôi, đặc biệt là những chuyến đi biển, đảo. Chính những hành trình ấy đã tiếp thêm sức mạnh, tình yêu quê hương, đất nước, bùng thêm ngọn lửa nghề trong tim tôi.

Khi ý Ðảng gặp sức dân - Bài cuối: Nâng cao hiệu quả quản trị cộng đồng

Bức tranh toàn cảnh về sự hình thành và những thành công bước đầu của mô hình tổ Nhân dân tự quản (NDTQ) tại Cà Mau, cho thấy một thiết chế đầy tiềm năng trong việc kết nối ý Ðảng với sức mạnh cộng đồng. Tuy nhiên, hành trình xây dựng và phát triển mô hình này không tránh khỏi những “gập ghềnh”, những “nút thắt” cần được tháo gỡ.

Viết báo tết trong chiến khu

Buổi sáng cuối đông năm 1973, bầu trời se lạnh. Chúng tôi ngồi viết báo Tết trong khu vườn dừa của chú Sáu Lân ở ấp Lý Ấn, xã Hưng Mỹ, huyện Cái Nước, tỉnh Cà Mau.

Khi phóng viên địa bàn đồng hành cùng địa phương

Từ thời Báo Minh Hải, phóng viên đã được Toà soạn phân công phụ trách địa bàn để cùng ăn, cùng ở, cùng làm với cơ sở, với bà con, nắm bắt thật sát tình hình địa phương, thực hiện các tin, bài nóng hổi tính thời sự, góp phần và đồng hành cùng với sự ổn định, phát triển của địa bàn phụ trách.

Khi ý Ðảng gặp sức dân

Trong công cuộc xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa “của dân, do dân, vì dân”, ở Cà Mau, một mô hình tổ chức xã hội đặc biệt đang âm thầm bén rễ và lan toả sức sống: Tổ Nhân dân tự quản (NDTQ). Thoạt nghe, cụm từ này có vẻ khô khan, mang nặng tính hành chính, nhưng khi đặt chân đến những xóm, ấp nơi mô hình này đang hoạt động, người ta mới cảm nhận được hơi thở của sự tự nguyện, tinh thần đoàn kết và khát vọng làm chủ cuộc sống cộng đồng. Ðây không chỉ là hình thức tập hợp người dân theo địa bàn cư trú, mà sâu xa hơn, nó đang dần khẳng định vai trò như một cầu nối sống động, nơi ý Ðảng được truyền tải một cách gần gũi nhất, hoà quyện với nhu cầu và sức mạnh nội tại của Nhân dân.

Với nghề, tôi thấy mình như vừa chập chững tập đi...

Tôi bắt đầu công việc viết lách từ rất sớm, như các bạn tuổi mới lớn khác, tập tành sáng tác thơ và tản văn. Ở những năm học cấp III, tôi chi tiêu cho mua dụng cụ học tập, hàng quà hay những thứ lặt vặt khác, từ chính nguồn nhuận bút viết lách.

Thức cùng sóng biển

Hầu như năm nào cũng vậy, khi những làn gió chướng đầu tiên lao xao trên cành lá là cái rạo rực về những bài báo xuân cứ thôi thúc trong mỗi chúng tôi.