ĐT: 0939.923988
Chủ nhật, 29-6-25 12:06:19
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Hương lúa

Báo Cà Mau

Tôi ngớ người, khi thằng con trai 10 tuổi của mình hỏi: “Ba, ở đâu mới có trồng lúa hả ba?”. Mà cũng phải, Cà Mau giờ chỉ còn vài vùng ngọt hoá trồng lúa, lớp nhỏ làm sao biết được trên đất này cây lúa đã ăn rễ bao đời, nuôi nấng bao nhiêu lớp người, lưu giữ bao nhiêu ký ức của quê hương. Trong đó, có tôi, với tuổi thơ gắn liền với đồng ruộng. Một thời nghĩ lại thấy lắm cơ cực, nhọc nhằn nhưng mà sao thứ nào được xếp ra từ nỗi nhớ cũng thơm nồng nàn mùi bình yên của làng quê.

Ðó là những ngày giáp Tết, lúa gặt về chất bó rồi được máy suốt hiệu Cửu Long tung những chùm rơm vàng vun cao thành đống, lúa chảy ra thành dòng vàng mẩy. Ðống rơm là thế giới riêng mà lũ trẻ con chúng tôi hẹn nhau bày đủ trò chơi. Tụi tui khoái nhất là những đống rơm ngọn chất cao lừng lững, nhưng phía dưới lại là một khoảng không gian bí mật được lùm dâm bụt đỡ chân. Ðây là những hang động dành cho chúng tôi hẹn nhau chơi bắn ống thụt, trốn tìm, hoặc là những buổi chia chiến lợi phẩm sau khi mò cá mương phèn, hái trộm xoài, ổi của nhà hàng xóm.

Cỡ tuổi thằng con bây giờ, tôi được giao nhiệm vụ quan trọng là kiếm cá cho cả nhà. Buổi sớm, đi tới gần những đống rơm mà người ta suốt bừa, một nửa trên bờ, một nửa tràn xuống mé kinh là mừng rơn trong bụng. Rơm ngấm lâu dưới nước toả lên mùi hăng nồng, ngai ngái. Phía trên bựng khói thành lớp như sương dày, nước chuyển thành màu đen vàng nổi bong bóng. Cá lóc rất thích ẩn thân và kiếm quanh quẩn ở chỗ này. Ðường câu thẩy lên chân đống rơm, mồi nhái lượn nhẹ theo viền nước, cá lóc táp mồi đánh cái ực, quằn đọt trúc. Cá sống ở ven chân đống rơm thường có màu đen mun, loại cá cơi, thịt trắng thơm lựng. 

Rồi đồng đất ngún khói rơm rạ. Mưa sa xuống, mạ xanh trồi lên. Cái mùa lúa nhỏ, nước trong veo nhìn thấy đáy sình. Bông súng, năn bộp mới ngoi lên khỏi đất, cọng lá bé xíu đợi vượt lên khỏi mặt nước. Lúc này, cánh kiếm cá chúng tôi chuyển qua câu cá rô tăm tích, mồi sâu lá dâm bụt xanh ẻo. Theo ba má, anh chị ra đồng mần cỏ lúa, giắt theo cần câu trúc thủ thế. Mưa tầm tã, lạnh thấu xương. Ðứa nào mà nhát gan, sợ mưa núp trên bờ đìa thì chỉ có run cầm cập rồi trốn về. Ðể hết lạnh, bí quyết là cứ trầm mình ngâm nước. Rồi khi cúm núm kêu vang phía rặng trâm bầu, trời sụp tối nhanh. Bàn tay giơ lên móp sọp vì ngâm nước, bụng đói cồn cào. Cảm giác được về nhà, ăn cơm, sao mà nó ngon tới tận bây giờ.

Lúa nở bụi thành biển xanh. Gió dập dờn lướt qua như sóng. Hương lúa thanh thanh, tươi mát, hít một hơi căng đầy lồng ngực mà cảm thấy khoẻ khoắn lạ kỳ. Nhưng mê nhất là lúc lúa trổ đòng đòng, rụng bông trắng xuống mặt ruộng bèo. Cá rô lúc này ăn bông lúa đã lớn lứa, phổng phao. Rồi khi lúa cong trái me, bông lúa la đà mặt nước. Ðể ý kỹ thấy mấy hột lúa mẩy căng nhất, chín sớm đã bị cá rô đớp mất lúc nào. Lúc này, dân đi câu gọi là cá rô mề, mập ú ụ. Ngẫm ra, loại cá rô nhân ngãi thuỷ chung với cây lúa. Mạ non thì cá rô tăm tích, lúa trổ đòng đòng thì đã lớn bộn, lúa cong trái me thì thành cá rô mề. Hết mùa lúa, cá rô về đìa bưng thủ thế. Ðợi sa mưa, cá lên dài ngoẵng, thịt cứng ngắc và bụng lặc lè trứng chờ mùa mạ lên xanh.

Lão nông Trần Cao Ðẳng (Ấp 7, xã Khánh Lâm, huyện U Minh) bên vụ mùa ST24 bội thu.

Ðồng lúa gần mùa gặt hái, dậy lên hương thơm dịu ngọt. Lúa mỗi thì một hương, mạ non thì phơn phớt, lúa xanh con gái thì nồng thắm và lúa chín lại toả ra hương vị yên bình, ấm áp. Nhà có hơi người thì ấm, có lúa ví trong bồ thì toát lên mùi no đủ, phấn chấn. Gạo mới nấu cơm, hít hà một hơi mà thấy cõi lòng sướng vui rộn rã. Những ai gắn bó với đồng quê, ruộng lúa, không thể nào dứt khỏi nỗi nhớ nhung với hương vị máu thịt ấy. Ðể rồi hôm nào bất chợt, băng qua khoảng mênh mông đồng lúa, dừng lại hít căng lồng ngực quê hương, thấy đời thênh thang yêu mến.

Chợ lúa Khánh Bình, huyện Trần Văn Thời, nơi hạt lúa Cà Mau trở thành thương phẩm vươn xa khắp chốn.

 

Phạm Quốc Rin

 

Viết báo tết trong chiến khu

Buổi sáng cuối đông năm 1973, bầu trời se lạnh. Chúng tôi ngồi viết báo Tết trong khu vườn dừa của chú Sáu Lân ở ấp Lý Ấn, xã Hưng Mỹ, huyện Cái Nước, tỉnh Cà Mau.

Khi phóng viên địa bàn đồng hành cùng địa phương

Từ thời Báo Minh Hải, phóng viên đã được Toà soạn phân công phụ trách địa bàn để cùng ăn, cùng ở, cùng làm với cơ sở, với bà con, nắm bắt thật sát tình hình địa phương, thực hiện các tin, bài nóng hổi tính thời sự, góp phần và đồng hành cùng với sự ổn định, phát triển của địa bàn phụ trách.

Với nghề, tôi thấy mình như vừa chập chững tập đi...

Tôi bắt đầu công việc viết lách từ rất sớm, như các bạn tuổi mới lớn khác, tập tành sáng tác thơ và tản văn. Ở những năm học cấp III, tôi chi tiêu cho mua dụng cụ học tập, hàng quà hay những thứ lặt vặt khác, từ chính nguồn nhuận bút viết lách.

Thức cùng sóng biển

Hầu như năm nào cũng vậy, khi những làn gió chướng đầu tiên lao xao trên cành lá là cái rạo rực về những bài báo xuân cứ thôi thúc trong mỗi chúng tôi.

Làm báo thời chiến

Từ buổi bình minh của cách mạng và xuyên suốt các chặng đường đấu tranh gian khổ, báo chí Cà Mau luôn khẳng định là vũ khí sắc bén, đóng góp tích cực vào công cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc. Trong những năm tháng đầy lửa đạn ấy, những người làm báo Cà Mau dù phải đối mặt với muôn vàn hiểm nguy, kề cận với cái chết nhưng vẫn kiên cường giữ vững niềm tin và khí tiết cách mạng. Họ đã xuất sắc hoàn thành sứ mệnh của những người chép sử, ghi lại chân thực cuộc chiến đấu anh dũng của dân tộc, của quê hương.

Nơi tôi “khởi mầm” nghề báo

Nhà báo Nguyễn Danh gọi nhắc: Báo Cà Mau chuẩn bị làm kỷ yếu kỷ niệm 100 năm báo chí cách mạng, Kiều Tiên viết gì gửi về đi! Dù bận khá nhiều việc ở cơ quan nhưng tôi cũng hứa sẽ tranh thủ viết. Xem đây là dịp để nhắc về kỷ niệm một thời cùng các anh chị em ở Báo Cà Mau và cũng để tri ân nơi “khởi mầm” nghề báo cho tôi đến hôm nay.

Hành trình về ngôi nhà chung

Đài Phát thanh - Truyền hình Cà Mau (CTV) được thành lập vào ngày 4/7/1977, tiền thân là Ðài Phát thanh - Truyền hình Minh Hải. Hơn một tháng sau ngày thành lập, Ðài chính thức phát đi tiếng nói đầu tiên lúc 5 giờ sáng ngày 19/8/1977, khởi nguồn chặng đường xây dựng và phát triển của loại hình báo phát thanh - truyền hình trên mảnh đất cực Nam Tổ quốc.

Nhà báo tay ngang

Hôm bữa, Nam Phong, Phó Tổng Biên tập Báo và Ðài Phát thanh - Truyền hình Cà Mau - bạn tắm sông thuở nhỏ của tôi, gửi Zalo bản chụp bài báo “Về một xí nghiệp đóng tàu” (Báo Minh Hải, thứ Năm, ngày 8/10/1987). Trời đất! Tìm đâu ra vậy? Ðó là “lễ vật chào sân” của tôi với Báo Minh Hải thuở tập tành viết báo.

Chút trải lòng của cộng tác viên

Tôi đến với Báo Cà Mau rất tình cờ. Một hôm, Nhà thơ Trần Ðức Tín (tức Khét, cùng quê Cà Mau, đang sinh sống ở TP Hồ Chí Minh) điện thoại hẹn với tôi là sẽ cùng với Nhà thơ Nguyễn Hải Thảo lên Biên Hoà chơi. Rồi trong lúc trà dư tửu hậu, mấy anh em kể nhau nghe những câu chuyện nơi quê nhà, cả chuyện đời, chuyện văn nghệ... Bất chợt Khét nói với tôi: “Anh có nhiều chuyện để viết về quê hương Cà Mau, đặc biệt là dòng Sông Trẹm và thị trấn Thới Bình, sao không viết bài gửi Báo Cà Mau cho vui?”. Vậy là sau cuộc gặp với Khét, tôi viết bài tản văn có tựa: “Sông quê mưa nắng mấy mùa”. Không lâu sau, bài được đăng trên báo Cà Mau cuối tuần số 3689 - thứ Bảy, ngày 26/10/2019.

Kiếm cơm làm báo

Những năm 80, đất nước Việt Nam nói chung, quê hương Minh Hải đang lâm vào giai đoạn khủng hoảng chạm đáy trên nhiều phương diện. Báo Minh Hải hình thành phóng viên thường trú “kiếm cơm làm báo”.