ĐT: 0939.923988
Thứ sáu, 14-3-25 14:54:00
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Khôn ranh

Báo Cà Mau Tranh thủ ít thời gian của một ngày thứ Bảy đầy bận bịu, tôi chạy vội ra chợ mua ít thứ về cho buổi ăn cơm chiều và trữ tủ lạnh. Thấy rau má bán bên chợ chồm hổm, tôi rề xe lại. Người phụ nữ bán rau độ khoảng ngoài 40 tuổi mau miệng mời. Tôi bảo, định mua rau để tủ lạnh, nhưng rau này rửa nước ướt rồi không trữ được. Người phụ nữ bảo: “Có rau khô trong bọc nè, cô mua bao nhiêu?”. Sau khi hỏi giá, tôi bảo cân 400 g.

 1. Tranh thủ ít thời gian của một ngày thứ Bảy đầy bận bịu, tôi chạy vội ra chợ mua ít thứ về cho buổi ăn cơm chiều và trữ tủ lạnh. Thấy rau má bán bên chợ chồm hổm, tôi rề xe lại. Người phụ nữ bán rau độ khoảng ngoài 40 tuổi mau miệng mời. Tôi bảo, định mua rau để tủ lạnh, nhưng rau này rửa nước ướt rồi không trữ được. Người phụ nữ bảo: “Có rau khô trong bọc nè, cô mua bao nhiêu?”. Sau khi hỏi giá, tôi bảo cân 400 g.

Về nhà, khi mở bọc ra, thì hỡi ơi, rau toàn nước. Thật giận ghê!

Chồng tôi chỉ cười và bảo, mai mốt lại chỗ quen mua. Tôi nói, chưa chắc quen mà không bị gạt, nhiều khi hàng chất lượng, nhưng họ cân thiếu, tôi đã từng bị rồi. Với lại, chẳng lẽ chỉ mua mấy thứ lặt vặt mà cũng phải chạy đi tìm người quen bán ở tít chợ xa.

 2. Nhớ lại hôm trước, tôi cũng bị gạt một lần khi mua cá lóc.

Thấy mấy con cá lóc đồng trên mâm của dãy chợ ven đường, tôi rà xe lại hỏi giá. Người bán trả lời 100.000 đồng/kg. Tôi bảo cao và đề nghị bớt, người bán nói: “Có con cá khờ trong thau, chị mua để giá 90.000 đồng/kg”. Thấy mình cũng ăn liền nên tôi đồng ý. Anh ta cân con cá bảo 600 g và mang vào trong cho người nhà làm (vì sạp cá anh bán tại nhà). Trong thời gian chờ đợi, quan sát tôi thấy anh ta tuổi cũng trạc 40. Tay chân quều quào, mắt lệch lạc, có lẽ do tật bẩm sinh hoặc qua một cơn tai biến. Nghĩ lúc nãy anh ta bắt cá dưới thau cân mình không kiểm tra, nên tôi vặn vẹo: “Có phải cá đồng không đó?”. Anh ta quả quyết: “Ai gạt chị làm gì. Về nhà ăn, không phải  cá đồng đem trả lại đây. Cá lóc nuôi, lòng nó mỡ không hà”.

Nghe anh ta nói vậy, tôi cũng thấy yên tâm. Về đến nhà, tôi nhanh tay mở bọc cá ra. Hỡi ơi, con cá ú nu, đích thị cá nuôi. Người nhà anh ta còn ranh ma mổ bụng con cá, lấy đi phần ruột và mỡ dính trong bộ đồ lòng, chỉ chừa lại bao tử (mỡ vẫn còn dính trên đó).

Tôi thấy giận vô cùng, bụng thầm bảo: “Tật nguyền mà còn không để người ta thương!”.

Nhớ lại lúc đó anh ta bảo, cá nuôi bộ lòng mỡ không, anh ta dám nói như vậy bởi biết cá mình giao cho khách hàng đã được người nhà “xử lý” phần mỡ. Ðây là sự lừa gạt có tính toán từ trước. Và tôi dám chắc, mình không phải kẻ bị gạt đầu tiên.

 3. Lại nhớ, có lần tôi mua sò gởi cho người quen ở Sài Gòn. Thấy sò cũng khá lớn nên mua. Nhưng khi xúc cân thì bên dưới toàn sò nhỏ. Tôi cằn nhằn, cô gái bán sò (độ trên 20 tuổi) bảo, chỉ lộn chút ít. Tôi thật tình không muốn mua nữa, nhưng thấy trong tình thế này mà bỏ đi thì cũng không xong, bởi chủ hàng đã khó chịu ra mặt. Sợ phải đôi co rồi người ta lại xúm vào, tôi đành nín nhịn trả tiền…

Ðem những chuyện này kể cho nhỏ em nghe, nó bảo, phải rút kinh nghiệm để mai mốt đừng bị lừa. “Lơ mơ là không lợi với mấy bà ngoài chợ đâu”, nhỏ em cảnh báo.

Cũng từ những việc phiền toái khi mua hàng ngoài chợ mà từ khi có siêu thị, tôi là khách hàng thường xuyên, mặc dù đôi khi hàng ở siêu thị không phong phú bằng chợ xã, chợ phường. 

Thật tình, vấn đề ở đây không phải chuyện hơn thua. Có thể những người tôi kể, họ rất vui mừng vì gạt được khách để bán hàng, nhưng tôi thì lại thấy “tâm trạng”. Không phải chỉ vì mua hàng không như ý, mà vì cái sự “khôn ranh” của họ. Họ không hẳn là người xấu, nhưng việc gì làm riết rồi cũng quen. “Quen” chuyện nhỏ được thì dần sẽ đến chuyện lớn, cái ranh giới giữa những chuyện khôn ranh vặt vãnh đến chuyện lừa chuyên nghiệp, giữa cái xấu nhất thời đến trở thành bản chất, đôi khi chỉ là một làn chỉ mong manh./.

Huyền Anh

Giữ gìn, phát huy văn hoá - văn nghệ dân gian

Văn hoá - văn nghệ dân gian Cà Mau, với hệ thống tri thức, kinh nghiệm trong lao động sản xuất, trong sinh hoạt, trong các mối quan hệ tự nhiên - con người - xã hội; ca dao, tục ngữ, truyện kể dân gian, các giai thoại truyền miệng, các tín ngưỡng dân gian... phản ánh bức tranh đa sắc, những giá trị lâu bền và kết tựu nên hồn cốt, phong vị của đất và người vùng đất cực Nam Tổ quốc qua suốt chiều dài lịch sử.

Giao thoa giữa Nguyễn Ngọc Tư và triết lý Nietzsche

Giải thưởng "Văn học Ðông Nam Á xuất sắc nhất năm 2024" mà Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư nhận được từ Tạp chí Văn học Ðiền Trì (Trung Quốc) khẳng định tài năng của chị, đồng thời khẳng định tầm ảnh hưởng của văn học Việt Nam với các nước trong khu vực và quốc tế.

Khơi mạch cảm xúc với ảnh in trên giấy dó

Bắt đầu tiếp xúc với nhiếp ảnh năm 1990 cùng máy ảnh phim Zenit, chuyển sang nhiếp ảnh nghệ thuật sau biến cố cuộc sống vào năm 2005, Nghệ sĩ Nhiếp ảnh (NSNA) Trần Hải Bình gầy dựng phong trào nhiếp ảnh trẻ ở TP Nha Trang vào năm 2012, thông qua diễn đàn anhsangdep.com. Năm 2015, anh tham gia thành lập Câu lạc bộ Ánh sáng đẹp, trực thuộc Tỉnh đoàn Khánh Hoà.

Yêu mến quê sen

Dù làm việc trong lĩnh vực xây dựng, chuyên về thi công, tuy nhiên, sinh sống trên quê hương nông nghiệp, mỗi sớm lái xe đi làm, anh say sưa ngắm cảnh đẹp trên đường: bến nước, đồng lúa, dòng sông, đầm sen, làng hoa, vườn cây trái trĩu cành, những công trình mới... Lòng yêu mến quê thiết tha là nguồn cảm hứng dạt dào, tạo mạch cảm xúc mãnh liệt thôi thúc Trần Thành Trung hiện thực hoá mong ước ghi lại nhiều nhất có thể những góc nhìn đẹp, ấn tượng về xứ sở sen hồng Ðồng Tháp.

Phải nêu bật vai trò, đóng góp và thành tựu to lớn của báo chí

Ý kiến trên của Nhà báo Phạm Văn Tri, nguyên Chủ tịch Hội Nhà báo Việt Nam tỉnh Minh Hải (nay là 2 tỉnh Cà Mau và Bạc Liêu), được các đại biểu dự cuộc họp lấy ý kiến đóng góp xây dựng đề cương nội dung Hội thảo khoa học “Báo chí cách mạng Cà Mau những chặng đường lịch sử vẻ vang” nhân dịp 100 năm Báo chí cách mạng Việt Nam, hết sức tâm đắc và đồng thuận.

Nghệ sĩ - Người giữ giấc mộng đẹp cho công chúng

Ðã qua rồi những thành kiến: “Trồng trầu trồng lộn dây tiêu/Con theo hát bội mẹ liều con hư” hay “Xướng ca vô loại”, mà từ rất lâu, hình ảnh người nghệ sĩ chân chính luôn được công chúng trân trọng, nâng niu. Dù ở bất cứ thời đại nào cũng phải khẳng định rằng: “Chính công chúng là người đón nhận, nuôi dưỡng tên tuổi của nghệ sĩ”. Ý thức được điều này, người nghệ sĩ phải nhớ: Cùng với việc giữ gìn ngọn lửa đam mê, khát khao cống hiến tài năng thì mình còn phải là “người giữ giấc mộng” cho công chúng.

AI VẼ LẠI ĐƯỜNG QUÊ

Ai vẽ lại đường quê Mà màu xi măng trải dài ngút mắt Có hàng cây xanh nghiêng che bóng mát Theo những vòng xe mỗi ngày em đi học Những khóm hoa ven đường cùng đón nắng ban mai …

“Say” cùng nhiếp ảnh

Chọn TP Hồ Chí Minh là nơi lập nghiệp, với Cao Thị Thanh Hà, nhiếp ảnh như cầu nối tri ân, thể hiện sự gắn bó, tình yêu lớn dành cho thành phố nơi chị sinh sống. Chị mê chụp và chụp rất nhiều về TP Hồ Chí Minh, vi vu phố phường, mưa - nắng, bình minh - hoàng hôn, đêm thành phố, những công trình mới, góc nhìn lạ...

Sắc riêng phố biển

Khi công cuộc mở mang bờ cõi về phương Nam hoàn tất, hành chính nước ta thống nhất từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau dưới thời vua Minh Mạng triều Nguyễn (1836). Sử liệu trong địa bạ triều Nguyễn đã sớm nhắc tới những cửa sông, cửa biển trọng yếu của vùng đất Cà Mau như: Bồ Ðề, Tam Giang, Hiệp Phố (Bảy Háp) và Hoàng Giang. Hoàng Giang (tức Sông Ðốc ngày nay) không chỉ là cửa biển lớn, mà còn là 1 trong 3 chợ lớn nhất của tỉnh Hà Tiên rộng lớn ngày xưa.

Ấm áp, sâu lắng Đêm thơ Nguyên tiêu năm Ất Tỵ 2025

Tối 12/2, tức Rằm tháng Giêng năm Ất Tỵ, Ngày thơ Việt Nam lần thứ 23 - Đêm thơ Nguyên tiêu năm 2025 đã diễn ra trang trọng, nhiều dấu ấn. Chương trình được Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Cà Mau và Phân hiệu Trường Đại học Bình Dương tại Cà Mau phối hợp tổ chức.