ĐT: 0939.923988
Thứ ba, 1-7-25 13:45:26
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Mùa gặt

Báo Cà Mau (CMO) Tôi may mắn được lớn lên và tưới mát tâm hồn bên dòng sông quê thanh bình, bên những cánh đồng quanh năm lộng gió. Ký ức tuổi thơ đẹp đẽ trong ngần bởi tiếng chim hót vui trên những đồng lúa vàng óng ánh vào mùa gặt. 

Thời ấy, khi còn là cô bé tóc cột hai chùm, tôi đã biết về nghề nông từ đôi tay chai sần của mẹ, từ chiếc lưng rám nắng nồng mồ hôi mặn của ba. Khi ấy nghề nông phải làm thủ công, từ khâu chuẩn bị đất, vãi mạ đến cấy, giặm, rồi bón phân, tát nước, gặt lúa. Nọc cấy, vòng gặt là những thứ không thể thiếu của nhà nông. 

Niềm vui vào mùa thu hoạch của nhà nông.

Đã hơn 20 năm gắn bó với vùng đất này, ông Ba Lâu (Lê Văn Lâu, ấp Cái Bát, xã Lợi An, huyện Trần Văn Thời) vẫn hào hứng khi nhớ lại những mùa gặt xa xưa: “Lúc đó, mỗi mùa gặt về là vui như tết, nhộn nhịp cả xóm. Nhà nhà làm vần công nhau. Ban ngày gặt lúa, ban đêm tập trung người đập lúa, người giũ rơm. Vui nhất là những đêm sáng trăng, mọi người vừa đốt rơm, vừa làm, vừa nói chuyện râm ran tới tận đêm khuya”.

Lão nông Trịnh Hoàng Hiệp, ấp Rạch Cui, xã Khánh Bình, hồi nhớ: “Lúa gặt vô rồi, chất thành một nhả lúa trên sân, một cặp trâu đi vòng vòng giẫm lên bó lúa cho nổi rơm lên, đạp tới sáng là rồi một nhả khoảng 1,5 thiên (thiên: 1 ngàn) bó lúa, tương đương 1,5 ha lúa bây giờ. Sau đó bắt đầu lấy rơm ra, một ngụn lúa hiện ra trước mắt. Trong lòng hớn hở vì đó là công sức sau vụ mùa đầy mệt nhọc của nông dân”. 

Nhưng có lẽ vui nhất là tụi con nít trong xóm, chúng tụ tập trên những đống rơm còn thơm mùi rạ mới. Trong trí óc bé con của tụi nhỏ, đống rơm như cây nấm khổng lồ, bọn chúng vô tư nô đùa nhào lộn rồi làm hang trong ấy, đến khi cả người ngứa ngáy và mẹ doạ cho vài cây roi mây vào đít mới thôi. 

Tắm rửa sạch sẽ, tóc vuốt dầu dừa bóng loáng, chúng lại đem chiếu ra sân trải để nằm ngắm trăng, đếm sao rồi nghe ông bà kể về những câu chuyện cổ tích. Trăng ở làng quê chưa điện, chưa đường như cao hơn, xa hơn và lung linh hơn bây giờ.

Thoắt đó mà nhanh, nghề nông giờ nhiều nơi hiện đại hoá bằng máy gặt đập liên hợp thay cho những vòng gặt. Năng suất tăng lên, nông dân cũng bớt nhọc nhằn. 

Rồi bọn tôi xa nhà, bỏ lại con trâu, bờ ruộng, dòng sông ấu thơ để chân ướt chân ráo vào giảng đường đại học. Được rong ruổi trên những cung đường mới mẻ, nhưng chỉ cần lướt ngang những cánh đồng sau mùa thu hoạch, bất giác nghe mùi khói đốt đồng, nỗi nhớ nhà, nhớ quê lại trào dâng da diết. Và ký ức năm nào nằm mơ trăng, hít đầy lồng ngực hương rạ mới chờ thành quả cốm dẹp ì ạch tiếng chày, tiếng cối của bà, của mẹ hiện về. Năm nào mẹ cũng dành vài công đất cấy nếp để tết có bánh tét, cốm dẹp, bánh phồng. Giờ đây, cũng có dịp ngồi thưởng thức món cốm dẹp, bánh phồng nhưng trong sâu thẳm vị ngọt vẫn như thiếu một điều gì. Có lẽ đó là vị tết quê năm nào mà không dễ gì tìm lại được./.

Hồng Nhung

Khi ý Ðảng gặp sức dân - Bài cuối: Nâng cao hiệu quả quản trị cộng đồng

Bức tranh toàn cảnh về sự hình thành và những thành công bước đầu của mô hình tổ Nhân dân tự quản (NDTQ) tại Cà Mau, cho thấy một thiết chế đầy tiềm năng trong việc kết nối ý Ðảng với sức mạnh cộng đồng. Tuy nhiên, hành trình xây dựng và phát triển mô hình này không tránh khỏi những “gập ghềnh”, những “nút thắt” cần được tháo gỡ.

Viết báo tết trong chiến khu

Buổi sáng cuối đông năm 1973, bầu trời se lạnh. Chúng tôi ngồi viết báo Tết trong khu vườn dừa của chú Sáu Lân ở ấp Lý Ấn, xã Hưng Mỹ, huyện Cái Nước, tỉnh Cà Mau.

Khi phóng viên địa bàn đồng hành cùng địa phương

Từ thời Báo Minh Hải, phóng viên đã được Toà soạn phân công phụ trách địa bàn để cùng ăn, cùng ở, cùng làm với cơ sở, với bà con, nắm bắt thật sát tình hình địa phương, thực hiện các tin, bài nóng hổi tính thời sự, góp phần và đồng hành cùng với sự ổn định, phát triển của địa bàn phụ trách.

Khi ý Ðảng gặp sức dân

Trong công cuộc xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa “của dân, do dân, vì dân”, ở Cà Mau, một mô hình tổ chức xã hội đặc biệt đang âm thầm bén rễ và lan toả sức sống: Tổ Nhân dân tự quản (NDTQ). Thoạt nghe, cụm từ này có vẻ khô khan, mang nặng tính hành chính, nhưng khi đặt chân đến những xóm, ấp nơi mô hình này đang hoạt động, người ta mới cảm nhận được hơi thở của sự tự nguyện, tinh thần đoàn kết và khát vọng làm chủ cuộc sống cộng đồng. Ðây không chỉ là hình thức tập hợp người dân theo địa bàn cư trú, mà sâu xa hơn, nó đang dần khẳng định vai trò như một cầu nối sống động, nơi ý Ðảng được truyền tải một cách gần gũi nhất, hoà quyện với nhu cầu và sức mạnh nội tại của Nhân dân.

Với nghề, tôi thấy mình như vừa chập chững tập đi...

Tôi bắt đầu công việc viết lách từ rất sớm, như các bạn tuổi mới lớn khác, tập tành sáng tác thơ và tản văn. Ở những năm học cấp III, tôi chi tiêu cho mua dụng cụ học tập, hàng quà hay những thứ lặt vặt khác, từ chính nguồn nhuận bút viết lách.

Thức cùng sóng biển

Hầu như năm nào cũng vậy, khi những làn gió chướng đầu tiên lao xao trên cành lá là cái rạo rực về những bài báo xuân cứ thôi thúc trong mỗi chúng tôi.

Làm báo thời chiến

Từ buổi bình minh của cách mạng và xuyên suốt các chặng đường đấu tranh gian khổ, báo chí Cà Mau luôn khẳng định là vũ khí sắc bén, đóng góp tích cực vào công cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc. Trong những năm tháng đầy lửa đạn ấy, những người làm báo Cà Mau dù phải đối mặt với muôn vàn hiểm nguy, kề cận với cái chết nhưng vẫn kiên cường giữ vững niềm tin và khí tiết cách mạng. Họ đã xuất sắc hoàn thành sứ mệnh của những người chép sử, ghi lại chân thực cuộc chiến đấu anh dũng của dân tộc, của quê hương.

Nơi tôi “khởi mầm” nghề báo

Nhà báo Nguyễn Danh gọi nhắc: Báo Cà Mau chuẩn bị làm kỷ yếu kỷ niệm 100 năm báo chí cách mạng, Kiều Tiên viết gì gửi về đi! Dù bận khá nhiều việc ở cơ quan nhưng tôi cũng hứa sẽ tranh thủ viết. Xem đây là dịp để nhắc về kỷ niệm một thời cùng các anh chị em ở Báo Cà Mau và cũng để tri ân nơi “khởi mầm” nghề báo cho tôi đến hôm nay.

Hành trình về ngôi nhà chung

Đài Phát thanh - Truyền hình Cà Mau (CTV) được thành lập vào ngày 4/7/1977, tiền thân là Ðài Phát thanh - Truyền hình Minh Hải. Hơn một tháng sau ngày thành lập, Ðài chính thức phát đi tiếng nói đầu tiên lúc 5 giờ sáng ngày 19/8/1977, khởi nguồn chặng đường xây dựng và phát triển của loại hình báo phát thanh - truyền hình trên mảnh đất cực Nam Tổ quốc.

Nhà báo tay ngang

Hôm bữa, Nam Phong, Phó Tổng Biên tập Báo và Ðài Phát thanh - Truyền hình Cà Mau - bạn tắm sông thuở nhỏ của tôi, gửi Zalo bản chụp bài báo “Về một xí nghiệp đóng tàu” (Báo Minh Hải, thứ Năm, ngày 8/10/1987). Trời đất! Tìm đâu ra vậy? Ðó là “lễ vật chào sân” của tôi với Báo Minh Hải thuở tập tành viết báo.