ĐT: 0939.923988
Thứ hai, 7-7-25 17:09:25
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Nỗi lòng người dân “ở đậu” nội ô

Báo Cà Mau (CMO) Có ai ngờ rằng, ngay khu vực nội ô thành phố mà người dân vẫn phải “sống chung” với điện chia hơi mấy mươi năm trời ròng rã. Nỗi ám ảnh vì thiếu điện đã in sâu vào tâm thức của người dân hẻm Bảng Nước Ngọt, Khóm 5, Phường 6, TP. Cà Mau. Nó không chỉ kìm hãm nhu cầu sinh hoạt, sự phát triển kinh tế của các hộ gia đình mà còn cướp đi mạng sống của người thân họ.

Đường vào hẻm Bảng Nước Ngọt nối với Quốc lộ 1. Ấy vậy mà, khác hẳn với sự nhộn nhịp ngoài đầu lộ, bên trong hẻm là những căn nhà tồi tàn, lụp xụp, có cả những căn chỉ vài m2. Không biết có phải những người nghèo nhất Phường 6 đều tập trung ở đây hay không hay do thiếu điện, đường mà cái nghèo khó vẫn hiện hữu.

Nỗi đau cũ còn đó

Một bên của con đường nhỏ dẫn vào hẻm là những trụ bê tông, cột cây được treo lủng lẳng hàng chục sợi dây điện chia hơi chằng chịt, chồng chéo lên nhau. Và phía bên kia còn đáng sợ hơn khi những sợi điện lại được thả trực tiếp xuống đám cỏ mịt mù.

Dây điện nối sơ sài lẫn trong cây cỏ, rất nguy hiểm đến tính mạng người dân.

Dẫu vậy, cứ cách vài ba hôm lại có người đến đây kiếm thuốc Nam trong đám cỏ, sậy này bất chấp trời mưa hay nắng. Và nếu lần đầu đến đây, có lẽ ai cũng phải rùng mình khiếp sợ khi chứng kiến cảnh tượng này.

Cũng chính tại nơi đây đã xảy ra một tai nạn về điện thương tâm. Tai nạn đã cướp đi mạng sống của người con trai ông Sơn Ngôn, nhà trong con hẻm này. Gia đình của ông Sơn Ngôn (77 tuổi) sinh sống ở đây hơn 20 năm và từ đó đến nay luôn xài điện chia hơi. Mặc dù kinh tế gia đình rất khó khăn nhưng cứ đều đặn mỗi tháng, ông phải chi trả hơn 700 ngàn đồng tiền điện.

Ban đầu, gia đình ông xài điện chia hơi ở Miễu Bà, nhưng sau đó chuyển sang kéo điện của hộ gia đình ngoài đầu hẻm. Ông Ngôn bàng hoàng kể lại chuyện ba năm về trước: “Mùng 8 tháng 5 âm lịch ba năm trước, sau khi phát hiện cây treo dây điện kéo về nhà tôi bị gãy, tôi bèn đi đốn cây khác để thay trụ. Bà vợ tôi thì đi ra nhà chủ điện cúp cầu dao, còn thằng con trai thì đi cuốn dây điện. Do có xích mích với chủ nhà nên sau khi ngắt điện, vợ tôi ra ngoài đứng đợi để đến khi nào con trai tôi gọi điện thông báo đã cuốn dây xong thì vào đóng lại nguồn điện. Thế nhưng vừa mới cuốn dây được một đoạn thì con trai tôi đã bị điện giật chết tại chỗ”.

Sự cố bất ngờ ập đến là nỗi đau, nỗi mất mát không gì bù đắp được. Khoảng thời gian sau đó, bà Võ Thị Lôi (vợ ông Ngôn) luôn dằn dặt, đau đớn vì cái chết thương tâm của con trai mình. Và phải mất rất lâu, gia đình ông Ngôn mới vực vậy tinh thần để tiếp tục việc mưu sinh. Bà Lôi nghẹn ngào nói: “Giá mà ở đây có điện kéo đến nhà thì bà con không còn phải sống chung với điện chia hơi và không còn nơm nớp lo sợ về tai nạn điện nữa”.

Tai nạn đó khiến người dân ở đây vô cùng hoang mang, lo sợ. Nhưng không còn cách nào khác, họ chỉ biết tìm cách phòng vệ cho gia đình mình bằng việc hùn tiền lại xây trụ bê tông để thay thế cột cây để tránh tình trạng tương tự xảy ra.

Nỗi lo luôn hiện hữu

Mang tiếng là người dân nội ô thành phố nhưng đời sống của bà con nơi đây còn rất lạc hậu. Hầu hết họ đều không dám sắm sửa đồ dùng, thiết bị điện phục vụ cho nhu cầu sinh hoạt vì “ngại” giá điện chia hơi. Thậm chí, có hộ gia đình phải xuyên suốt dùng đèn dầu, chỉ khi thật sự cần thiết mới dám nghĩ đến việc xài đèn điện.

Là người sinh sống ở đây hơn 30 năm, bà Nguyễn Thị Điểm, 73 tuổi, chia sẻ: “Thời gian trước, mỗi khi mặt trời xuống là gia đình tôi phải ở thầm trong bóng tối. Chỉ gần 10 năm nay năm tôi mới kéo điện chia hơi về xài. Mặc dù trong nhà chỉ có cái bóng đèn, 1 cái nồi cơm và cây quạt gió mà tháng nào tôi cũng đóng trên 400 ngàn tiền điện”.

Bà Nguyễn Thị Điểm, người dân hẻm Bảng Nước Ngọt trình bày bức xúc với phóng viên Báo Cà Mau online.

Bà Điểm cho biết thêm, ở đây bà con chủ yếu làm thuê nên mỗi tháng tới ngày đóng tiền điện thì ai cũng chạy đôn, chạy đáo kiếm tiền. “Tôi cũng cố gắng dành dụm tiền mua cái đồng hồ điện đặt ở nhà chủ điện để tiết kiệm được đồng nào hay đồng nấy”, bà Điểm bùi ngùi.

Khác với bà Điểm, hộ gia đình bà Châu Thị Mỹ Nhàn, 51 tuổi, lại dùng chung đồng hồ điện với nhiều người. Bà Nhàn cho biết, không có tiền mua đồng hồ điện riêng nên 4 hộ hùn lại mua 1 cái cho đỡ tốn kém và cứ mỗi tháng thì chia đều tiền phải đóng cho các hộ gia đình. Dẫu xài nhiều hay ít vẫn phải đóng như nhau nên một số gia đình không thèm tiết kiệm.

Ngoài dây điện giăng mắc trên cao, phía bên kia đường, trong đám sậy mịt mù ấy cũng có dây điện chằng chịt.

“Lúc trước ở đây không có đường, nhiều hộ dân đóng góp xây con lộ bê tông nhỏ để thuận tiện đi lại vào mùa mưa. Còn điện thì khác, nó nằm ngoài khả năng của chúng tôi. Giờ tôi mong Nhà nước giúp chúng tôi có thể kéo điện về xài”, bà Nhàn khẩn thiết.

Chủ tịch UNND Phường 6 Trần Kiều Danh cho biết, do một phần khu đất trong hẻm Bảng Nước Ngọt nằm trong khu quy hoạch sân bay nên các hộ dân ở đây cất nhà trái quy định. “Vì thế chúng tôi không thể cấp sổ đỏ, hộ khẩu cho họ… Sắp tới, chúng tôi sẽ làm việc với Điện lực xem có cách nào tháo gỡ tình trạng không điện của người dân trong hẻm này hay không”, ông Danh cho biết.

Con hẻm này có lẽ là con hẻm đặc biệt nhất TP. Cà Mau vì hơn 30 hộ dân đều có cùng hoàn cảnh sống thiếu thốn, nghèo khó và cùng niềm ao ước, khát khao có điện “chính chủ”. Và điều mong mỏi này có thật xa vời hay không khi chính họ lại sống “lậu” trên phần đất của mình?

Ngọc Trầm

Phường thiếu trách nhiệm?

Trái ngược với thông tin từ Phường 6, ông Nguyễn Minh Dũng, Trưởng Khóm 5, Phường 6, TP. Cà Mau, cho biết, hẻm Bảng Nước Ngọt có 32 hộ dân, tất cả xài điện chia hơi mấy chục năm qua. Mấy đời gia đình họ đều sinh sống ở đây và có hộ khẩu, đất có sổ đỏ đàng hoàng.
“Nói họ ở đây trái quy định là không đúng. Vì dự án quy hoạch khu đất trong hẻm Bảng Nước Ngọt này thành đất sân bay đã có từ năm 1988 mà đến nay vẫn chưa thực hiện thì đó vẫn là dự án treo. Mà muốn quy hoạch thì phải bồi hoàn cho người dân thỏa đáng mới được, bởi đất là đất của dân, đâu phải muốn làm gì thì làm. Thử hỏi, người dân sinh sống trong nội ô thành phố mà lại phải xài đèn dầu từ giải phóng giờ thì trách nhiệm của ai? Vấn đề thiếu điện là vấn đề nhức nhối, đau đầu hàng chục năm qua. Tôi đã nhiều lần khiến nghị lên phường để tìm phương án xử lý nhưng đã 7-8 năm trôi qua vẫn chưa thấy rục rịch gì. Tôi không biết người dân ở đây phải chịu cảnh thiếu điện đến bao giờ, và ai sẽ là người đứng ra trả lời thỏa đáng?”, ông Nguyễn Minh Dũng bức xúc.

 

"Lá chắn thép" nơi cực Nam Tổ quốc - Bài cuối: Dệt nghĩa tình nơi vùng biên

Thắt chặt tình quân - dân, Bộ đội Biên phòng (BÐBP) Cà Mau tích cực tham gia xây dựng cơ sở chính trị, phát triển kinh tế - xã hội ở các địa bàn biên giới biển, đảo, thường xuyên thực hiện các hoạt động nghĩa tình, nâng cao đời sống vật chất và tinh thần cho bà con. Ðiều này góp phần củng cố sức mạnh đại đoàn kết, tạo nên thế trận quốc phòng toàn dân vững chắc, phát huy sức mạnh tổng hợp để bảo vệ chủ quyền biển, đảo.

"Lá chắn thép" nơi cực Nam Tổ quốc - Bài 2: Bảo vệ vững chắc chủ quyền biển, đảo thiêng liêng

Là lực lượng chủ công trên mặt trận phòng chống các loại tội phạm trên biển, Bộ đội Biên phòng (BÐBP) Cà Mau ngày đêm tuần tra, kiểm soát, kịp thời phát hiện và xử lý các hành vi xâm phạm chủ quyền, vi phạm pháp luật. Những chiến công liên tiếp trong việc triệt phá các chuyên án, bắt giữ tội phạm đã góp phần giữ vững an ninh trật tự, tạo môi trường ổn định cho sự phát triển kinh tế biển.

"Lá chắn thép" nơi cực Nam Tổ quốc

Năm 2025 là năm đặc biệt đối với Bộ đội Biên phòng (BÐBP) Cà Mau khi đánh dấu 50 năm xây dựng, chiến đấu và không ngừng lớn mạnh, trở thành “lá chắn thép” nơi cực Nam Tổ quốc, đảm bảo sự bình yên và vững chắc cho vùng biển, đảo quê hương. Cán bộ, chiến sĩ BÐBP còn là những người bạn, người thân của Nhân dân, cùng chung tay xây dựng thế trận biên phòng toàn dân vững mạnh, góp phần tô thắm thêm truyền thống vẻ vang của Bộ đội Cụ Hồ.

Lớn lên từ những chuyến đi

Trong suốt chặng đường theo nghề báo hơn 25 năm, có những lúc áp lực, tưởng chừng sẽ phải dừng lại. Song, khi nhìn lại, tôi thầm cảm ơn và tự hào với những gì mà nghề đã mang lại cho tôi, đó là những chuyến đi, khám phá những vùng đất mới, xa xôi, đặc biệt là những chuyến đi biển, đảo. Chính những hành trình ấy đã tiếp thêm sức mạnh, tình yêu quê hương, đất nước, bùng thêm ngọn lửa nghề trong tim tôi.

Khi ý Ðảng gặp sức dân - Bài cuối: Nâng cao hiệu quả quản trị cộng đồng

Bức tranh toàn cảnh về sự hình thành và những thành công bước đầu của mô hình tổ Nhân dân tự quản (NDTQ) tại Cà Mau, cho thấy một thiết chế đầy tiềm năng trong việc kết nối ý Ðảng với sức mạnh cộng đồng. Tuy nhiên, hành trình xây dựng và phát triển mô hình này không tránh khỏi những “gập ghềnh”, những “nút thắt” cần được tháo gỡ.

Viết báo tết trong chiến khu

Buổi sáng cuối đông năm 1973, bầu trời se lạnh. Chúng tôi ngồi viết báo Tết trong khu vườn dừa của chú Sáu Lân ở ấp Lý Ấn, xã Hưng Mỹ, huyện Cái Nước, tỉnh Cà Mau.

Khi phóng viên địa bàn đồng hành cùng địa phương

Từ thời Báo Minh Hải, phóng viên đã được Toà soạn phân công phụ trách địa bàn để cùng ăn, cùng ở, cùng làm với cơ sở, với bà con, nắm bắt thật sát tình hình địa phương, thực hiện các tin, bài nóng hổi tính thời sự, góp phần và đồng hành cùng với sự ổn định, phát triển của địa bàn phụ trách.

Khi ý Ðảng gặp sức dân

Trong công cuộc xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa “của dân, do dân, vì dân”, ở Cà Mau, một mô hình tổ chức xã hội đặc biệt đang âm thầm bén rễ và lan toả sức sống: Tổ Nhân dân tự quản (NDTQ). Thoạt nghe, cụm từ này có vẻ khô khan, mang nặng tính hành chính, nhưng khi đặt chân đến những xóm, ấp nơi mô hình này đang hoạt động, người ta mới cảm nhận được hơi thở của sự tự nguyện, tinh thần đoàn kết và khát vọng làm chủ cuộc sống cộng đồng. Ðây không chỉ là hình thức tập hợp người dân theo địa bàn cư trú, mà sâu xa hơn, nó đang dần khẳng định vai trò như một cầu nối sống động, nơi ý Ðảng được truyền tải một cách gần gũi nhất, hoà quyện với nhu cầu và sức mạnh nội tại của Nhân dân.

Với nghề, tôi thấy mình như vừa chập chững tập đi...

Tôi bắt đầu công việc viết lách từ rất sớm, như các bạn tuổi mới lớn khác, tập tành sáng tác thơ và tản văn. Ở những năm học cấp III, tôi chi tiêu cho mua dụng cụ học tập, hàng quà hay những thứ lặt vặt khác, từ chính nguồn nhuận bút viết lách.

Thức cùng sóng biển

Hầu như năm nào cũng vậy, khi những làn gió chướng đầu tiên lao xao trên cành lá là cái rạo rực về những bài báo xuân cứ thôi thúc trong mỗi chúng tôi.