Thứ bảy, 20-12-25 01:22:51
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Vu lan nhớ má, nhớ ba

Báo Cà Mau (CMO) Những ngày giãn cách xã hội do dịch bệnh, cái tất bật, vội vã hàng ngày không còn nữa, lễ Vu lan vào rằm tháng Bảy cũng không được tổ chức theo thông lệ hàng năm. Vào ngày này ít nhiều cũng gợi nhớ cho những ai đã từng được cài hoa hồng khi Vu lan đến, ai còn đủ hai đấng sinh thành thì được cài hoa hồng màu đỏ, còn chỉ một thôi thì cài hoa màu hồng, nếu cha mẹ đều đã mãn phần thì cài hoa màu trắng. Ðây là những nghi thức hình như được mặc định từ lâu trong lễ Vu lan.

Minh hoạ:  Lý Kiều Loan

…Tôi sinh ra ở vùng quê, do chiến tranh nên ba má tôi chạy ra thành để tránh bom đạn và cho các con đi học. Ba má tôi được một người bà con cho ở nhờ trong khu vườn ven thị xã, ba tôi chèo đò còn má tôi thì ngày ngày xay bột, xe bánh, nạo dừa… làm món bánh tằm nước cốt dừa để bán .

Năm 1969, tôi vừa thi đậu đệ thất, tức lớp 6 bây giờ. Lần đầu tiên được mặc áo dài trắng đồng phục, trong lòng dâng lên niềm vui khó tả. Ngày hai lượt đi về, tôi vẫn ung dung cảm nhận niềm hạnh phúc khi trở thành nữ sinh trung học. Trong buổi liên hoan chuẩn bị nghỉ hè, vô tình tôi được nghe câu nói của mấy đứa con nhà giàu: “Nhỏ tóc dài đó là con bà bán bánh tằm đó mậy! Nhìn cái áo dài là biết con nhà nghèo rồi!”. Thời gian còn lại của buổi liên hoan tôi thấy mình lạc lõng và nghe cay đắng trong lòng. Khi về nhà nỗi buồn ấy cứ theo tôi. Tôi thầm trách ba má sao không chọn nghề gì khác mà bán bánh tằm để bạn bè chê mình nghèo như vậy chứ? Sao tụi nó cái gì cũng có còn mình thiếu thốn. Ước gì, ước gì…

Thấm thoát rồi cũng hết trung học, tôi may mắn vào được đại học sư phạm, 4 năm sau tôi ra trường và trở thành cô giáo. Không bao lâu mẹ tôi lâm bệnh nặng rồi qua đời, ba tôi thì buồn rầu cũng sinh bệnh và không còn chèo nổi chiếc đò cũ kỹ năm nào. Vậy mà ba cũng gắng gượng thêm 6 năm mới theo má tôi về với ông bà.

Tôi bây giờ đã là mẹ của 2 đứa con, tuy cuộc sống không dư dả nhưng dù sao lương giáo viên của 2 vợ chồng cũng đủ xoay xở. Rồi các con tôi lớn lên, cũng học hành rồi có danh phận trong xã hội, lúc này tôi không phải lo kinh tế gia đình mà dành thời gian làm việc từ thiện và hay đến chùa để cúng dường, lễ Phật.

Những ngày tháng Bảy, mùa Vu lan lại về, tôi thấy nhớ ba má hơn bao giờ hết. Hình như đến lúc những ký ức hiện về đầy đủ nhất và cũng là lúc tôi “đo đếm” lại chữ hiếu của mình hơn nửa đời người.

Tôi nhớ lại thuở xưa, lúc tôi chỉ biết đòi hỏi, mong cầu, so sánh… mà chưa hề nghĩ đến công lao khó nhọc của ba má tôi, để tôi được học hành chu đáo trong thời kỳ khó khăn, vất vả trăm bề .

Công việc của má tôi bắt đầu từ 3 giờ sáng, đầu tiên là đem mớ bột đã xay sẵn chiều hôm qua đã dằn ráo, sau đó nhồi nhuyễn, bắc lên chảo ráo trùng (cho bột chín phân nửa), đem xuống nhồi tới dẻo tay là bắt đầu xe bánh rồi đem hấp. Lúc này má quay sang nạo dừa thắng nước cốt, xắt dưa, rau, làm nước mắm và soạn các vật dụng vào đôi gióng gánh, 6 giờ sáng là má bắt đầu đi bán.

Chừng 10 giờ là hết gánh bánh tằm, má mua vài con cá, mớ rau về lo bữa cơm. Cứ ngày này qua ngày khác, hình như má tôi không có thời gian thư giãn, giải trí, thậm chí quần áo bao nhiêu lâu vẫn vậy, Tết nhất chỉ mua sắm cho con thôi. Ðôi dép má mang, ba tôi cũng vá, cũng buộc lại nhiều lần, vậy mà chẳng bao giờ nghe má than vãn hay mơ ước được như người này, người nọ.

Ðể có củi hấp bánh, má đi làm cỏ vườn cho những chủ gần nhà, họ cho cây tạp, má đem về không phải tốn tiền mua củi. Tới bữa cơm mấy đứa con ăn hết phần ngon, còn cù cặn là phần của ba má. Vậy mà tôi cứ vô tư, thỉnh thoảng còn mơ cái này, ước cái nọ, coi nghề “mua gánh bán bưng” của má là một thiệt thòi, sĩ diện với bạn bè.

Nếu không có những giọt mồ hôi đổ suốt chặng đường quang gánh của má, hay của ba xuôi ngược trên sông chở khách mỗi ngày thì làm gì có được một sinh viên ăn trắng mặc trơn, rồi một cô giáo bảnh bao trên bục giảng?

 

Gia Linh

 

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.

Quảng bá quê hương tươi đẹp

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ðông Xuân (nghệ danh Nguyễn Xuân) đến với nhiếp ảnh từ năm 1984, thời kỳ còn sử dụng máy ảnh chụp phim đen trắng. Từ năm 1987-1990, anh là bộ đội tình nguyện làm nghĩa vụ quốc tế, phóng viên chiến trường (chuyên đề tài liệu, tư liệu) ở nước bạn Campuchia, Sư đoàn 330 thuộc Mặt trận 979, Quân khu 9.

Lan toả văn hoá Khmer trong học đường

Giữa trung tâm xã Đá Bạc, nơi có hơn 700 hộ đồng bào Khmer sinh sống, Trường Phổ thông dân tộc nội trú - THCS Danh Thị Tươi trở thành điểm sáng trong hành trình gìn giữ và lan toả giá trị văn hoá truyền thống. Là trường nội trú THCS duy nhất của tỉnh Cà Mau dành cho học sinh Khmer, nơi đây không chỉ truyền đạt tri thức mà còn nuôi dưỡng bản sắc dân tộc, để văn hoá Khmer được tiếp nối bằng sự trân trọng và tự hào.

Chùa Pôthi Thlâng: Điểm tựa tín ngưỡng, an sinh

Được xây dựng từ năm 1889, chùa Pôthi Thlâng (còn gọi là chùa Tập Rèn, toạ lạc tại xã Thới An Hội, TP Cần Thơ) là một trong những cơ sở Phật giáo cổ kính gắn liền với lịch sử vùng đất Kế Sách, tỉnh Sóc Trăng (cũ).