Chủ nhật, 21-12-25 23:53:50
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Bánh “dì Tư”

Báo Cà Mau

Má về làm dâu nhà nội từ lúc chưa đầy 20 tuổi. Ba tôi đi bộ đội, má vừa làm dâu vừa tảo tần chăm lo nhà chồng và nuôi 3 đứa con trong hoàn cảnh chiến tranh, vậy mà ai nhìn má cũng nghĩ bà thong thả, an nhàn lắm bởi trên gương mặt lúc nào cũng như chực chờ một nụ cười, dù lành hay rách má tôi cũng luôn gọn gàng, tươm tất. Vẻ bề ngoài đầy lạc quan đã che khuất nỗi nhọc nhằn, vất vả, khắc khoải canh thâu của người phụ nữ làm thân cò lặn lội, chống chọi với biết bao nghịch cảnh nhằm đem lại miếng cơm manh áo và sự bình yên cho mỗi thành viên trong gia đình để chồng an tâm làm nhiệm vụ.


Ông ngoại tôi là người Nho học nên đặt tên con bao giờ cũng hàm nghĩa thanh cao, tươi sáng, hoa mỹ, vì vậy má tôi có cái tên rất đẹp: “Ngọc Minh”. Nhưng bà con ở Xóm Tre thường gọi là “dì Tư bánh ú” bởi cái nghề và chất lượng bánh ú nước tro của má đã làm nên “danh hiệu” này. Má không buồn vì “viên ngọc minh châu” của ông ngoại giờ trở thành cái tên dân dã ở miền sông nước, mà cảm thấy vui bởi nó rất gần gũi, thân thương.
Nhọc nhằn là thế nhưng má luôn nhắc nhở các con học hành. Năm tôi vào trung học, trên chiếc xuồng con làm phương tiện mưu sinh của má không chỉ có bánh ú thường ngày, mà có thêm vài loại nữa như: bánh dừa, bánh chuối, bắp, xôi… để có thêm đồng lời gửi ra thành phố cho con trọ học. Rồi đứa nhỏ lớn lên, ông bà nội già thêm, sức khỏe má cũng mòn dần nhưng má phải oằn vai chu toàn mọi việc. Năm tháng trôi nhanh cho đến một ngày má nhận được tin ba tôi hy sinh, lúc đó má tưởng như mình gục ngã, nhưng gia cảnh trong ngoài đều trông cậy vào đôi vai bé nhỏ, yếu ớt của má. Ngoài chuyện cơm áo má gồng gánh, thì còn có nỗi đau, sức chịu đựng khi phải nén chặt lòng mình giấu ông bà nội chuyện ba tôi không bao giờ trở về. Rồi thời gian cũng an bài mọi thứ, ông bà lần lượt qua đời trong sự an nhiên, thanh thản với niềm tin con mình đang ở đơn vị làm lính Cụ Hồ.
Đến ngày giỗ ba tôi, đám con cháu kéo nhau về đầy đủ, bánh ú là thứ chúng thích nhất, có lần má tôi phải đứng ra hòa giải một sự bất hòa vì hai phe cãi nhau kịch liệt, phe này nói bánh ú làm bằng nếp, phe kia bảo bột củ năng vì sự trong ngần của nó, nên hai bên bất phân thắng bại. Ngay lúc này má tôi phải can thiệp thôi. Má tôi từ tốn giải thích: “Để bà nói cho nghe, bánh ú làm từ nếp được ngâm trong nước tro, bây giờ xài bếp gas, bếp điện chắc ít khi các cháu thấy tro trong lò nấu củi, nếp ngâm trong nước tro được đốt từ củi đước, cây rau dền già hay vỏ chuối sứ phơi khô, nếu không có các loại này thì ra chỗ bán nguyên liệu làm bánh mua một ít nước tro Tàu. Đó là vỏ bánh, còn nhưn thì làm bằng đậu xanh đãi bỏ vỏ, nấu nhừ rồi xào với nước cốt dừa và đường cát, lá gói bánh ú nước tro phải là lá tre thì cái bánh mới bóng và ráo. Bột củ năng cũng làm được bánh nhưng không phải bánh ú các cháu à!”. Thế là đám trẻ đã tận tường không còn thắc mắc, nhầm lẫn nữa, đồng thời bà cũng truyền một phần bí quyết nghề làm bánh ú nước tro cho con cháu, mặc dù chúng không theo được nghề này.
Nghe má tôi nhắc một kỷ niệm vui mà lòng chúng tôi dâng lên niềm thương cảm và kính yêu má vô cùng. Má nói: “Bữa nọ đang bán bánh cho một ghe bán hàng bông thì ai đó gọi “Ngọc Minh”! Má ngơ ngác nhìn quanh, chợt nhớ ra đó là tên mình. Trời ơi riết rồi quên luôn cái tên cúng cơm. Nhiều người cũng không kêu bằng bánh ú nước tro mà gọi tắt là “bánh dì Tư” thành danh luôn đó các con!”.
Trải qua mấy mươi năm thăng trầm cùng thời cuộc, giờ má đã già, không còn ngược xuôi trên chiếc xuồng con chở tiếng rao mỗi sớm, mỗi trưa “rải” theo chiều dài những con kênh ngang dọc qua mỗi xóm làng, má không còn lo chuyện áo cơm vì những đứa con, đứa cháu đã vững vàng trong cuộc sống. Chúng tôi tự hào vì được làm con của bà mẹ quê có cái tên mộc mạc được mọi người nhớ tới bằng niềm cảm mến, tự hào vì trong huyết quản của mình đang luân lưu dòng máu của người cha đã dâng hiến cuộc đời cho mục đích cao cả, cùng người mẹ vẹn tròn phẩm hạnh, sống một đời trong sáng, bao dung.
Bút Ngọc

 

Trưng bày triển lãm “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”

Sáng 15/12, Bảo tàng tỉnh Cà Mau phối hợp với Đảng uỷ, UBND xã An Trạch và Trường THCS Võ Nguyên Giáp tổ chức khai mạc trưng bày triển lãm chuyên đề “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”.

Một thời hoa lửa

U Minh Hạ mùa sa mưa. Trong cái nắng mới cố xiên mình qua những đám mây đen nặng oằn chực chờ trút xuống, thoang thoảng mùi bông tràm nở muộn.

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.