ĐT: 0939.923988
Thứ tư, 8-1-25 22:40:22
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Bởi vì hai bạn ấy là học sinh trường Ninh Bình

Báo Cà Mau Bà nội Hai kể với má: “Hồi sáng này má đưa em Hiền Mụi ra xóm ngoài sông lớn hốt thuốc nam. Gặp nước ròng nửa sông, chảy siết, nước trong đập xổ ống bọng đổ ra ầm ầm, lòi bãi xa quá, nên má để Mụi ngồi trên xuồng. Vừa đẩy xuồng qua đập, chiếc xuồng vọt theo dòng nước, má nắm sợi dây mũi kéo lại, xuồng lật úp.

Đó là một chiều cuối đông 1973, tôi theo mẹ tới thăm nhà Bà nội Hai, bà chăm em Hiền Mụi đang sốt.

Bà nội Hai kể với má: “Hồi sáng này má đưa em Hiền Mụi ra xóm ngoài sông lớn hốt thuốc nam. Gặp nước ròng nửa sông, chảy siết, nước trong đập xổ ống bọng đổ ra ầm ầm, lòi bãi xa quá, nên má để Mụi ngồi trên xuồng. Vừa đẩy xuồng qua đập, chiếc xuồng vọt theo dòng nước, má nắm sợi dây mũi kéo lại, xuồng lật úp.

Má phóng theo vớt Mụi, nhưng không kịp, nó bị xuồng úp lên, rồi xuồng trôi phăng ra ngoài sông. Má mò dọc hết dòng nước không có, liền lao ra sông cái, lặn mò, hết hơi ngoi lên. Có hai thằng nhỏ lao ra giữa lòng sông, một thằng lặn mò bên trái (thằng nước da trắng), một thằng bơi theo nước xuôi đón đầu, mò gần ngã ba (thằng nước da đen). Cả ba lặn hụp mò lâu mà không thấy. Một lát sau, bỗng thằng trắng đưa Mụi nhô lên, má lao tới, thằng trắng vừa buông tay, đuối sức nên bị nước cuốn, vừa trôi vừa chìm... Má chụp tóc nó, nhưng không còn kịp.

Minh hoạ: Minh Tấn

Không thể làm sao được nữa, má ôm cháu bơi vô bãi. Bãi sình dài lún quá, không còn sức lội lên mặt đập, má ôm Mụi bường một tay trên bãi sình. Con Mụi lạnh ngắt, bụng trướng nước, sùi bọt mép. Bường lên được tới trên mặt đập, má cõng ngược, nắm hai chân nó nhảy dựng một hồi, có tiếng nấc, rồi cựa nhẹ, rồi nó nháy mắt được. Nó đã sống lại!

Để con Mụi nằm khuất trong lùm cây phía phải đập, má đi dài trên mặt đập, thẫn thờ, nhìn ra giữa dòng sông mà lòng dạ đau đớn tơi bời như ai cầm dao cắt ruột. Dòng sông đã nuốt chửng hai thằng nhỏ. Không biết con cái nhà ai? Nó đã chết chìm dưới dòng sông này để cứu hai bà cháu? Trời...ơi... !

Hai đầu gối má lỏng dần, khuỵ xuống mặt đập. Hai thằng nhỏ, một thằng trắng, một thằng đen, má biết chỉ có vậy thôi. Hai thằng nhỏ cứ chập chờn trước mắt... Chết, tụi nó chết thật rồi sao???

Nắng vẫn chang chang, vắng ngắt. Sao nghe hình như có tiếng khọt khẹt ở đâu đó, quay lại, thấy con Mụi vẫn nằm thiếp dưới gốc cây. Nãy giờ lâu lắm, không có bóng dáng ai đi qua đây, xa đây lắm mới có nhà. Ở đây mà la làng cũng đâu có ai mà nghe? Vẫn còn nghe có tiếng động ở đằng xa. Đi riết về phía cuối bên trái mặt đập, trong lùm đước, phía dưới bãi sình, hai thằng nhỏ bằng xương bằng thịt, chỉ còn cái quần cụt ướt sũng, bết sình, toàn thân tái mét, hai tay ôm gì chang đước. Cả hai nằm xoài trên bãi sình, sát mé đập. Một mớ nhầy nhụa lẫn máu vun vãi trên bãi sình lầy, dưới gốc cây đước. Cơn nguy kịch đã qua. Má dìu hai đứa nhỏ lên mặt đập. Cả ba không ai còn nói được. Thằng đen đã ngồi được, thằng trắng nằm rũ rượi. Má đem con Mụi lại ngồi chung, đợi coi có ai ra vô đập đặng giang vô nhà.

Con Mụi sốt nhiều. Hỏi nhà hai cháu ở đâu, thằng đen lắc đầu. Hỏi cha mẹ hai cháu tên gì, nó lại lắc đầu. Hỏi con tên gì? Liêm! - thằng đen trả lời.

Thằng trắng chưa nói chuyện lại được nhưng đã ngồi dậy. Trời nắng nhạt, phía xa trong đập có bóng xuồng đang ra, má mừng hết sức. Là chú Thạch Phol, nhà ở trong ngọn Thanh Tùng.

- Chú đưa hai đứa con về nhà nghen? Hai thằng nhỏ lắc đầu lia lịa. Rồi thằng đen dìu thằng trắng đứng dậy, lom khom bước đi về phía trái mặt đập. Chú Phol vội đi theo, đợi rất lâu chú mới trở lại. Chú nói: “Trò trường Ninh Bình” bằng giọng lơ lớ của người dân tộc Khmer. Rồi chú đưa má và con Mụi vô nhà hồi xế này”.

Tôi nghe chuyện xúc động đến nghẹt thở, nhưng chỉ biết được có vậy thôi.

Một thời gian sau, tôi đi bán men cơm rượu với bà tôi ở Bàu Dừa, khi chèo xuồng ra tới đập thì gặp lúc nước ròng đang chảy xiết. Hai bà cháu đợi nước lớn để kéo xuồng ra sông. Ở trong đập, sông đầy nước, chảy lặng lẽ. Ở phía ngoài đập, con sông rất lớn, không nhìn thấy bờ thấy bãi bên kia, chỉ thấy một màu xanh của lá. Ở bờ bên này, cạn queo, bãi sình hàng chục thước. Một cái đập dài, bít ngang cửa sông Thanh Tùng. Giữa đập, một cái ống bọng bự bằng bốn, năm con trâu chữa nhập lại, và nước đổ ầm ào. Tự nó khoét thành một cái hố lớn, sâu hoắm trước cửa miệng ống bọng, gào thét, tung bọt trắng xoá, nhảy dựng đổ ào ào ra giữa sông, nhập với nước giữa lòng sông đang băng băng chảy, cuộn tròn, cuộn tròn trôn ốc để đến ngã ba sông gần đó.

Ngồi gần hai tiếng đồng hồ chờ nước lớn, tôi nhìn dòng nước giành giật, chen lấn, hung hãn khi sắp được ra tới cửa biển, lòng miên man nhớ về hai bạn nhỏ đã giành giật sự sống ở con đập này.

Đầu năm 1974, tôi đi học Trường Ninh Bình ở Bàu Dừa, vào lớp phát hiện có một thằng bạn tên Liêm đen thui. Hay... đây là thằng đen? Chắc không phải! Thằng đen ở Thanh Tùng, sao trường Ninh Bình lại ở đây? Chắc cứ là trường học chữ thì kêu là Ninh Bình, tôi nghĩ vậy. Bởi từ sinh ra tới giờ, tôi sống trong rừng U Minh, chiến tranh ác liệt mới tản cư qua Thanh Tùng, ở gần nhà Bà nội Hai mấy tháng, chưa từng nghe chữ trường là gì.

Đã 42 năm trôi qua, hồi giữa tháng 11 năm rồi, trong dịp họp mặt của nhóm học sinh Trường Ninh Bình ở Quận 1, TP Hồ Chí Minh, tình cờ nghe anh Đoàn Minh Trung nói với bạn Liêm: “Hôm đó ông không mò được tui thì giờ hai thằng mình đâu còn ngồi đây!”.

Ngồi cạnh bạn Liêm, tôi phăng theo câu chuyện, thì chắc chắn đây là thằng trắng, thằng đen rồi. Tôi hỏi Liêm: “Sao lúc tôi vô học ở Bàu Dừa thì Liêm ở đó?”. “Tui bị rớt”, Liêm cười.

Tôi viết lại câu chuyện này gởi tặng hai bạn trước ngày về thăm lại ngôi trường cũ. Nếu hai bạn có về trong dịp này tôi sẽ dẫn hai bạn đến thăm mộ Bà nội Hai và đến thăm nhà em Hiền Mụi. Tôi cũng muốn kể hai bạn nghe một điều mà có lẽ đến giờ phút này hai bạn chưa biết. Vài tháng trước khi câu chuyện này xảy ra thì ba em Hiền Mụi đã hy sinh. Bà nội Hai đã nói: “Nếu hôm nay con Mụi chìm luôn thì Má cũng sẽ chết theo. Hai thằng nhỏ đó, tao nhớ ơn suốt đời!”./.

Huỳnh Đào

Tám Nhanh làm giàu

(CMO) Thực ra gọi ông là Tám Nhanh là theo thứ bên vợ, bà Tám Nhã (Trần Thị Nhã). Ông Tám Nhanh sinh năm 1963, là con duy nhất của Liệt sĩ Võ Văn Năm. Cha ông hy sinh khi bà Nguyễn Thị Dẽ đang mang thai ông.

Nét chấm phá từ bức tranh giảm nghèo

(CMO) Tỷ lệ hộ nghèo giảm 2,76%, vượt kế hoạch đề ra, tương đương với 687 hộ đã vươn lên thoát nghèo. Đời sống của người dân đang từng ngày khởi sắc, bức tranh kinh tế - xã hội huyện nhà có nhiều thay đổi. Năm nay, bà con huyện Ngọc Hiển đón cái Tết ấm no, sung túc hơn.

50 năm - vọng mãi bản anh hùng ca

(CMO) Tết này nữa là tròn 50 năm cuộc Tổng tấn công và nổi dậy Xuân Mậu Thân 1968. Trong khí thế hừng hực của cách mạng miền nam, ngày ấy quân và dân Cà Mau đã thấy hoà bình, thống nhất đang đến thật gần.

Năm mới thắng lợi mới

(CMO) Năm 2017, trong bối cảnh còn gặp nhiều khó khăn, thách thức, song, với sự đoàn kết, nỗ lực phấn đấu của cả hệ thống chính trị, cộng đồng doanh nghiệp và nhân dân, tình hình kinh tế - xã hội, quốc phòng - an ninh, công tác xây dựng Đảng và hệ thống chính trị tỉnh nhà tiếp tục chuyển biến tích cực, toàn diện trên các lĩnh vực. Đây là nỗ lực lớn, là tiền đề quan trọng để Cà Mau thực hiện thắng lợi những mục tiêu, nhiệm vụ của năm bản lề 2018.

Vững tâm bước vào năm mới

(CMO) Là tỉnh cách xa trung tâm chính trị, kinh tế của vùng và cả nước, điều kiện đi lại hết sức khó khăn; là "đứa con út chót" ở nơi cuối cùng Tổ quốc giữ gìn biên cương lãnh thổ nên Cà Mau được sự quan tâm đặc biệt của Đảng và Nhà nước.

Cho ngày xuân bình yên

(CMO) Không khí xuân đã tràn ngập trên các nẻo đường, người người, nhà nhà nô nức xuống phố hoà vào lễ hội của mùa xuân. Hoà trong dòng người ngược xuôi, tấp nập là hình ảnh các lực lượng làm nhiệm vụ giữ gìn an ninh trật tự. họ luôn căng mình, túc trực 24/24, giữ bình yên cho ngày xuân.

Trao nông dân cơ hội làm giàu

(CMO) Năm 2017, huyện Thới Bình mạnh dạn tổ chức và liên kết thực hiện nhiều mô hình sản xuất mới, cách làm hay mang lại hiệu quả thiết thực, được nhiều nông dân quan tâm áp dụng vào sản xuất đạt hiệu quả cao.

Chó "độc nhãn"

(CMO) Quê tôi, mùng Ba Tết là ngày mặc định ai có con "gửi" thầy cúng đều mang nhang, đèn, gà thả vườn đến vái lạy, thay tom. Nhà tôi hơn mười năm trở lại đây cũng được cái vinh hạnh gần giống vậy. Người nhờ vả, người đồn đại theo hướng tôn vinh nhưng sau trước gì cũng vẹn tình, quà cáp hoặc phong thư... Có điều, họ không "thần tượng" tôi mà là con chó “độc nhãn”.

Trên dòng kinh Tám Khệnh

(CMO) Dòng kinh Tám Khệnh hôm nay trong tiết trời se se lạnh bỗng trở nên nhộn nhịp lạ thường. Những chiếc ghe chở cá tươi nối đuôi nhau cập bến. Không cần đợi lệnh phân công của ông chủ, lần lượt nhóm thanh niên khuân vác cá lên bờ, còn nhân công làm thuê thì bắt tay vào công việc thường nhật: phân loại cá, làm cá, phơi cá. Tiếng trò chuyện, tiếng nói cười huyên náo cả một khúc sông.

Động lực giảm nghèo

(CMO) Đảng viên giúp đỡ hộ nghèo là việc làm không mới đối với huyện Phú Tân và trở thành một trong những tiêu chí đánh giá đảng viên, tổ chức Đảng hằng năm. Song, cái mới ở đây là sự phối hợp chặt chẽ thực hiện các giải pháp đồng bộ, từ đó, tạo động lực, niềm tin để hộ nghèo phấn đấu tự vươn lên, không trông chờ, ỷ lại.