ĐT: 0939.923988
Thứ tư, 9-7-25 06:06:15
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Chạnh lòng "xóm bão"

Báo Cà Mau Bé Đỗ Bích Trâm (5 tuổi) khóc ré lên khi thấy mấy anh cán bộ đến nhà. Chị Nguyễn Thị Huyền, mẹ bé, bồng con vào lòng vỗ về an ủi với ánh mắt ẩn chứa mối nghi ngại. Anh cán bộ xã xua tay như phân bua: “Không có chuyện gì đâu, mấy anh chị nhà báo nghe nói gia cảnh khó khăn ghé thăm thực hư ra sao. Tui giới thiệu mà!”.

Bé Đỗ Bích Trâm (5 tuổi) khóc ré lên khi thấy mấy anh cán bộ đến nhà. Chị Nguyễn Thị Huyền, mẹ bé, bồng con vào lòng vỗ về an ủi với ánh mắt ẩn chứa mối nghi ngại. Anh cán bộ xã xua tay như phân bua: “Không có chuyện gì đâu, mấy anh chị nhà báo nghe nói gia cảnh khó khăn ghé thăm thực hư ra sao. Tui giới thiệu mà!”.

Nghe tin có nhà báo đến nhà ông Ðỗ Văn Nhiễu, nhiều bà con xóm dân cư Công Nghiệp tò mò đến dò xét tình hình. Bởi lâu nay, nhà ông Nhiễu đang trong “tầm ngắm” của chủ đất (vì hết thời hạn cam kết cho ở đậu). Vợ chồng ông Nhiễu nay ngoài 60 tuổi, nhưng đã gắn bó với mảnh đất khu dân cư Công Nghiệp ngót hơn 18 năm nay (kể từ cơn bão số 5, năm 1997). Cũng tại mảnh đất này, ông bà có với nhau hơn 10 mặt con.

Căn nhà trống huơ của ông Nhiễu cũng là hoàn cảnh chung của nhiều hộ dân ở ấp Công Nghiệp. Ảnh: P.PHÚ

Ông Nhiễu than: “Tui cũng biết mình đang ở trên phần đất mà chính quyền mượn tạm để ở, nhưng khổ nỗi, vì nghèo, ngần ấy năm ở đậu vẫn chưa thể thoát cảnh túng quẫn. Nhà thì thiếu trước hụt sau, con cái đông nên tụi nó phân tán nhau đi làm thuê. Rồi dựng vợ, gả chồng thân ai nấy lo. Cha con đều giống nhau ở cái nghèo”.

Vừa cắt ngang câu chuyện, ông Ðinh Văn Rồi, Trưởng Ban Nhân dân ấp Công Nghiệp, xã Tân Hải, huyện Phú Tân, giải thích thêm: “Sau bão số 5, khoảng 80 hộ từ khắp các nơi về đây được Nhà nước cấp nhà (mỗi hộ 1 căn cất sẵn khung bằng gỗ, lợp tol). Phần đất được Nhà nước mượn lại của chủ đất khác. Không biết lúc đó quy ước ra sao, nhưng giờ các chủ đất đều cho rằng đã quá thời hạn cho mượn. Do hoàn cảnh bà con quá khổ nên họ quy ra, nếu hết một xác nhà thì phải trả đất”. Như vậy là hơn 18 năm, nhiều căn nhà hư hỏng nặng nhưng bà con vẫn cố tìm cách che chắn để “kéo dài tuổi thọ” căn nhà.

Anh cán bộ xã đi cùng, kể: “Bữa trước ghé nhà hỏi thăm tình hình, thím Hai Nhiễu tiếp chuyện, nhìn thấy tui đứng tựa vai vào cột hàng ba, thím liền hô hoán: Ðừng con, dựa vô cột coi chừng nó sập nhà thím à nghen”. Câu nói nửa thật, nửa đùa nhưng nhìn lại thấy quá xót xa.

80 hộ sau bão về đây định cư, đến giờ, có khoảng 60 hộ cần sửa chữa nhà ở, nhưng ngặt nỗi chủ đất không cho (theo giao kèo trước). Ngay cả nhà ông Nhiễu, vách trống huơ một phía, cột xiêu vẹo tứ bề, cây chống đỡ nhiều lớp, dây thừng niệt thêm mấy lượt… hòng giữ cho nhà “nằm im qua mấy mùa mưa” cũng không được sửa.

Tiếng ông Nhiễu than thở hoà chung âm thanh của những lời kể lễ của chòm xóm: “Vậy đó, mà chủ nhà ở kế bên, hổm rày cứ dọa: Nhà ông mà sập xuống “lây” sang nhà tui, tui thường ông đó”. Vì sợ phải thường theo kiểu “trâu què thường trâu lành” nên vợ chồng ông Nhiễu không giấu nỗi trăn trở: “Vậy nên tui định vài bữa, vợ chồng tui lẻn ra rừng đốn trộm mấy cây trọng trọng về chỏi thêm. Hổm rày mấy đám mưa mà ruột gan teo héo vì sợ gió mạnh”.

Cách đó khoảng vài tuần, vợ ông Nhiễu rớm nước mắt vì nhìn chủ đất đốn hạ gốc me được ông Nhiễu trồng ba bốn năm nay. Tính để lấy trái ăn canh chua nhưng mới có bông rộ thì bị chặt. Vì chủ đất sợ “cây bén rễ” sau này khó xử. Sự thận trọng của chủ đất vô tình làm tăng thêm nỗi đau của những người ở nhờ.

Ngay phía sau vách nhà (ven rừng) là những khu “nhà vệ sinh” của bà con. Vợ ông Nguyễn Văn Bé (65 tuổi), nhà cùng cảnh ngộ với gia đình ông Nhiễu, chia sẻ: “Tụi tui phải “đánh trận” lan bang như vậy kể từ khi về đây (năm 1997 đến nay)”. “Như vậy, suốt hơn 18 năm qua, các hộ dân về đây sinh sống theo chủ trương cấp nhà sau bão phải phóng uế bừa bãi?”. Câu hỏi vừa đặt ra, bao con mắt đều đổ dồn về ông Trưởng ấp Công Nghiệp với anh cán bộ xã Tân Hải. “Thì chủ đất chỉ cho mượn đất ở. Còn chuyện đào ao bắc cầu hay xây dựng nhà vệ sinh thì không được. Vả lại, bà còn khu dân cư này cũng không đủ tiền để làm cầu tự hoại. Thế nên, “bãi mìn” lộ thiên như anh thấy là chuyện đương nhiên”, ông Rồi chua xót.

Bà Nguyễn Thị Hành, cũng khoảng 60 tuổi, chua chát kể: “Tụi con nít thì đi quanh hè, bụi rậm gần nhà. Người lớn thì phải chịu khó, đi vài công đất về phía rừng”. Vị đồng nghiệp của tôi không ngăn được thắc mắc: “Vậy rủi tối đau bụng thì sao?”. “Thì đi như tụi con nít, quanh đây”, bà Hành trả lời với giọng tủi thân.

Câu chuyện được chúng tôi đem ra “vấn” ông Nguyễn Ðức Duy, Phó Chủ tịch UBND xã Tân Hải. Ông Duy thừa nhận: “Thú thiệt, khu dân cư này đang trong thế bí, chỉ trông chờ Sở NN&PTNT triển khai dự án tái định cư khu vàm Công Nghiệp giống như khu tái định cư ở Cái Cám (ấp Cái Cám). Nhưng dự án chưa biết khi nào mới triển khai”, ông Duy nói.

Còn về thực trạng nhà cửa xiêu vẹo, chủ đất đòi lại đất, người dân nhiều năm sinh hoạt thiếu vệ sinh, ông Duy thừa nhận: “Có, nhưng chưa có cách giải quyết thấu đáo”.

Chúng tôi và hơn 60 hộ dân thuộc cụm dân cư Công Nghiệp, ấp Công Nghiệp vẫn chưa thể tưởng tượng được viễn cảnh hơn 3 tháng nữa khi Tân Hải là xã nông thôn mới. Trong khi hơn 18 năm qua, (hiện nay cũng thế) những người dân nơi đây chưa gì đổi mới, ngoài con lộ được làm gấp rút, chiều dài khoảng 1 km để ngăn triều cường được hoàn thành cách nay hơn 2 năm.

Phía biển, đám mây đen đang kéo về. Gió giật hơi mạnh. Bằng kinh nghiệm, ông Nhiễu nói với vẻ mừng rỡ: “Vậy là bữa nay hổng mưa. Căn nhà, qua thêm một ngày “tuổi thọ””.

Chị Huyền, dâu thứ 6 của ông Nhiễu, vẫn đang loay hoay với bé Trâm, cố giải thích cho nó hiểu: “Không phải người ta đến đòi đất, dỡ nhà”. Hai mẹ con bên nhau trong căn nhà chưa đầy 7 m2, chiều cao vừa khỏi tầm 1,5 m của chị Huyền. Chòm xóm nói như mỉa mai: “Như vậy đó, vợ chồng thằng Ðúng, con Huyền đã gắn bó với “tổ ấm” này ngót 10 năm nay”...

“Quỹ đất công của xã không còn, trong khi có đến khoảng 60 hộ dân cụm dân cư Công Nghiệp cần chỗ ở mới. Chúng tôi chưa thể tìm ra cách giải quyết ngoài việc tiếp tục chờ đợi dự án tái định cư Công Nghiệp. Đã qua thời gian sử dụng, nhà của những hộ dân dời về đây sau bão đã xuống cấp nghiêm trọng nhưng không thể sửa chữa vì chủ đất can ngăn. Họ phải sống trong nỗi thấp thỏm trước mỗi cơn mưa”, ông Nguyễn Đức Duy, Phó Chủ tịch UBND xã Tân Hải, cho biết.

Phóng sự của Phong Phú

Công tác cán bộ: Ai chọn, chọn ai?

Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh coi công tác cán bộ là vấn đề hết sức hệ trọng đối với sự nghiệp cách mạng: “Cán bộ là cái gốc của mọi việc, muôn việc thành công hay thất bại đều do cán bộ tốt hay kém”. Công tác cán bộ là công việc khó, nhiều biến số, do đó cần có quy trình, cơ chế, tiêu chí lựa chọn chặt chẽ, thận trọng nhưng đồng thời cũng phải có sự mạnh dạn, đột phá. Việc “chọn người” cần phải làm rõ những vấn đề mấu chốt nhất, đó là “ai chọn?”, “chọn ai?” và chọn như thế nào? Gắn với cuộc cách mạng sắp xếp, tinh gọn bộ máy tổ chức, thực hiện mô hình chính quyền địa phương 2 cấp hiện nay, công tác cán bộ là vấn đề hết sức thời sự, quyết định đến hiệu năng, hiệu lực, hiệu quả hoạt động của bộ máy mới.

"Lá chắn thép" nơi cực Nam Tổ quốc - Bài cuối: Dệt nghĩa tình nơi vùng biên

Thắt chặt tình quân - dân, Bộ đội Biên phòng (BÐBP) Cà Mau tích cực tham gia xây dựng cơ sở chính trị, phát triển kinh tế - xã hội ở các địa bàn biên giới biển, đảo, thường xuyên thực hiện các hoạt động nghĩa tình, nâng cao đời sống vật chất và tinh thần cho bà con. Ðiều này góp phần củng cố sức mạnh đại đoàn kết, tạo nên thế trận quốc phòng toàn dân vững chắc, phát huy sức mạnh tổng hợp để bảo vệ chủ quyền biển, đảo.

"Lá chắn thép" nơi cực Nam Tổ quốc - Bài 2: Bảo vệ vững chắc chủ quyền biển, đảo thiêng liêng

Là lực lượng chủ công trên mặt trận phòng chống các loại tội phạm trên biển, Bộ đội Biên phòng (BÐBP) Cà Mau ngày đêm tuần tra, kiểm soát, kịp thời phát hiện và xử lý các hành vi xâm phạm chủ quyền, vi phạm pháp luật. Những chiến công liên tiếp trong việc triệt phá các chuyên án, bắt giữ tội phạm đã góp phần giữ vững an ninh trật tự, tạo môi trường ổn định cho sự phát triển kinh tế biển.

"Lá chắn thép" nơi cực Nam Tổ quốc

Năm 2025 là năm đặc biệt đối với Bộ đội Biên phòng (BÐBP) Cà Mau khi đánh dấu 50 năm xây dựng, chiến đấu và không ngừng lớn mạnh, trở thành “lá chắn thép” nơi cực Nam Tổ quốc, đảm bảo sự bình yên và vững chắc cho vùng biển, đảo quê hương. Cán bộ, chiến sĩ BÐBP còn là những người bạn, người thân của Nhân dân, cùng chung tay xây dựng thế trận biên phòng toàn dân vững mạnh, góp phần tô thắm thêm truyền thống vẻ vang của Bộ đội Cụ Hồ.

Lớn lên từ những chuyến đi

Trong suốt chặng đường theo nghề báo hơn 25 năm, có những lúc áp lực, tưởng chừng sẽ phải dừng lại. Song, khi nhìn lại, tôi thầm cảm ơn và tự hào với những gì mà nghề đã mang lại cho tôi, đó là những chuyến đi, khám phá những vùng đất mới, xa xôi, đặc biệt là những chuyến đi biển, đảo. Chính những hành trình ấy đã tiếp thêm sức mạnh, tình yêu quê hương, đất nước, bùng thêm ngọn lửa nghề trong tim tôi.

Khi ý Ðảng gặp sức dân - Bài cuối: Nâng cao hiệu quả quản trị cộng đồng

Bức tranh toàn cảnh về sự hình thành và những thành công bước đầu của mô hình tổ Nhân dân tự quản (NDTQ) tại Cà Mau, cho thấy một thiết chế đầy tiềm năng trong việc kết nối ý Ðảng với sức mạnh cộng đồng. Tuy nhiên, hành trình xây dựng và phát triển mô hình này không tránh khỏi những “gập ghềnh”, những “nút thắt” cần được tháo gỡ.

Viết báo tết trong chiến khu

Buổi sáng cuối đông năm 1973, bầu trời se lạnh. Chúng tôi ngồi viết báo Tết trong khu vườn dừa của chú Sáu Lân ở ấp Lý Ấn, xã Hưng Mỹ, huyện Cái Nước, tỉnh Cà Mau.

Khi phóng viên địa bàn đồng hành cùng địa phương

Từ thời Báo Minh Hải, phóng viên đã được Toà soạn phân công phụ trách địa bàn để cùng ăn, cùng ở, cùng làm với cơ sở, với bà con, nắm bắt thật sát tình hình địa phương, thực hiện các tin, bài nóng hổi tính thời sự, góp phần và đồng hành cùng với sự ổn định, phát triển của địa bàn phụ trách.

Khi ý Ðảng gặp sức dân

Trong công cuộc xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa “của dân, do dân, vì dân”, ở Cà Mau, một mô hình tổ chức xã hội đặc biệt đang âm thầm bén rễ và lan toả sức sống: Tổ Nhân dân tự quản (NDTQ). Thoạt nghe, cụm từ này có vẻ khô khan, mang nặng tính hành chính, nhưng khi đặt chân đến những xóm, ấp nơi mô hình này đang hoạt động, người ta mới cảm nhận được hơi thở của sự tự nguyện, tinh thần đoàn kết và khát vọng làm chủ cuộc sống cộng đồng. Ðây không chỉ là hình thức tập hợp người dân theo địa bàn cư trú, mà sâu xa hơn, nó đang dần khẳng định vai trò như một cầu nối sống động, nơi ý Ðảng được truyền tải một cách gần gũi nhất, hoà quyện với nhu cầu và sức mạnh nội tại của Nhân dân.

Với nghề, tôi thấy mình như vừa chập chững tập đi...

Tôi bắt đầu công việc viết lách từ rất sớm, như các bạn tuổi mới lớn khác, tập tành sáng tác thơ và tản văn. Ở những năm học cấp III, tôi chi tiêu cho mua dụng cụ học tập, hàng quà hay những thứ lặt vặt khác, từ chính nguồn nhuận bút viết lách.