Thứ ba, 23-12-25 02:51:22
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Dấu vết

Báo Cà Mau

Nó tên Lài. “Bông hoa lài cắm bãi phân trâu”. Mấy đứa con gái ghen tức, mấy thằng con trai “cưa” nó không đổ thường dấm dẳng sau lưng nó vậy. Duy chỉ có anh Trọng bênh nó: “Chúng nó ganh với Lài đó. Tôi chưa thấy hoa lài cắm phân trâu bao giờ. Chỉ biết mùi hoa lài thơm lắm, thơm đến nổi người ta ướp trà để uống”. Lời anh nói làm con tim của Lài bổi hổi bồi hồi.
Người ta nói “Mồ côi cha ăn cơm với cá”. Nó muốn sửa lại là “ăn rau với cá”. Ở miền quê lắm kênh rạch như quê nó thì cá không thiếu, chỉ thiếu cơm. Nó chưa bao giờ được ăn cơm cho đã thèm. Cha nó đã bỏ mẹ con nó đi biền biệt khi nó mới 3 tuổi. Bây giờ nó 18 tuổi rồi. 15 năm chỉ một câu hỏi. Nó hỏi mẹ về cha. Mẹ không nói. Mẹ giận dữ. Mẹ chửi nó, rồi khóc.

Nó sống hai cuộc sống khác nhau trong một năm. Người trong làng chỉ biết vào mùa nước nổi nó đi may thuê ở thành phố kiếm tiền gửi về nuôi mẹ đau bệnh hằng niên. Mùa khô nó về quê vác cuốc đi làm mướn, đi ra đồng như trai gái trong xóm.
Một lần về quê vào giấc trưa đứng bóng, Lài không bước lên cầu khỉ mà  xuống rửa ráy ở con kênh cắt ngang qua đường. Nhưng nó chưa kịp rửa thì trước mắt nó không xa, một thanh niên lưng trần đang tắm dưới kênh. Tự nhiên nó nóng ran hai má. Thật lạ! Mắt đã mới chạm mà nó đã mắc cỡ. Nhắm mắt lại nó vẫn thấy tấm thân cường tráng ấy làm trái tim nó xôn xao. Nó vội lùi lại nấp vào bụi dừa nước bên bờ kênh… Giây lâu người con trai đi ngang qua thấy nó, ngạc nhiên hỏi: “Cô Lài đi may mới về hả? Sao ngồi đây? Ngồi lâu mau…”. Người con trai bỏ lửng câu nói. Ngượng ngập. Lúng túng…
Nó nhìn anh. Tự nhiên thấy anh tội nghiệp làm sao. Nó thấy thương anh quá. Và nó muốn nói. Cần phải nói rằng bấy lâu nó đã để ý thương anh. Dù nó chê anh cũng nghèo như nó. Nó sợ phải sống kiếp sống của những người đàn bà miền nước nổi quanh năm váng phèn bám vàng da thịt. Rằng bây giờ nó không còn xứng đáng với anh. Nó đứng bật dậy, nắm tay anh nói mau: “Anh Trọng! Anh có thương em không? Anh có chê em không?”.
Người con trai tên Trọng không có thời gian để ngỡ ngàng, để đắn đo. Bởi vừa nói xong, Lài đã gục đầu vào vai anh nức nở. Nó không thể dừng được cơn khóc. Mà cũng không muốn dừng. Nó phải khóc cho thỏa, cho vơi hết tủi nhục dồn nén bấy lâu, cho thêm xót xa nỗi đau dại dột buổi đầu muốn làm người thành phố đã uống ly bia đánh đổi một đời con gái. Bỗng nó chợt nín bặt, hổn hển hỏi: “Anh muốn cưới em không? Mình làm vợ làm chồng sớm tối có nhau, nghen anh? Có khổ nghèo cũng ở quê mình đừng đi đâu nghen anh!”. “Vậy cô… vậy em Lài không muốn lên thành phố nữa?”. Nó lắc đầu, miệng mỉm cười mà nước mắt ràn rụa trên mặt. “Anh biết Lài không phải đi may. Đừng buồn nữa em. Có ai muốn vậy đâu”.
***
Ấy vậy mà đã 25 tháng Chạp, con Lài phải giấu anh Trọng trốn lên thành phố vì mẹ nó trở bệnh nặng đang cần tiền gấp. Và có phải lòng hiếu thảo của nó đã thấu động đất trời nên nó gặp được người đàn ông kỳ lạ và hào phóng để nó chưa làm cái điều phản bội tình yêu với anh Trọng…
Con Lài mới cởi xong áo khoác ngoài thì người đàn ông chăm chăm nhìn vào vết chàm bên trong cánh tay trên của nó. Nó thấy một thoáng sững sờ trong ánh mắt ông ta. Và ngạc nhiên khi ông ta móc ví lấy đưa cho nó 2 “tờ xanh”, không nhìn nó, nói như hụt hơi “Qua cho hết… Qua có việc. Cứ ngủ lại một mình”. Ông ta hấp tấp bước ra đến cửa. Chợt dừng lại, vẫn không nhìn nó, nói nhanh: “Mà này! 500.000 đồng qua cho thêm, mai mua vé xe về quê. Đừng làm cái nghề này nữa!”.
Nó cầm 2 tờ 500.000 đồng mà cứ ngỡ như mơ. Không qua đêm, không đụng chạm, bỗng dưng cầm được 1 triệu! Chúa? Phật? Ông Địa? Ông già Noel? Không! Những người đó không có ở chốn này! Đây là chốn người ta “ăn thịt sống”. Là chốn muốn có tiền phải thực hiện những điều ói mửa nhất. Mà ôi dào! Nghĩ chi cho mệt. Có tiền là được rồi.
Sáng hôm sau, sau khi chung chi các khoản, con Lài đón xe về quê.
Trên chuyến xe hôm ấy, con Lài không biết cũng có một người đàn ông trên đường về tìm lại chốn xưa sau 15 năm biệt xứ. Chốn xưa được gợi nhớ nhờ một dấu vết.
Phụng Tú

Trưng bày triển lãm “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”

Sáng 15/12, Bảo tàng tỉnh Cà Mau phối hợp với Đảng uỷ, UBND xã An Trạch và Trường THCS Võ Nguyên Giáp tổ chức khai mạc trưng bày triển lãm chuyên đề “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”.

Một thời hoa lửa

U Minh Hạ mùa sa mưa. Trong cái nắng mới cố xiên mình qua những đám mây đen nặng oằn chực chờ trút xuống, thoang thoảng mùi bông tràm nở muộn.

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.