ĐT: 0939.923988
Thứ sáu, 14-3-25 00:54:40
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Đọc “Hãy tìm tôi giữa cánh đồng” của Đặng Nguyễn Đông Vy: Luyến nhớ phần ký ức tuổi thơ

Báo Cà Mau Cầm trên tay tác phẩm “Hãy tìm tôi giữ cánh đồng” được tái bản lần thứ 7 của tác giả Đặng Nguyễn Đông Vy, cảm giác thân thương như thể gặp lại người quen của những ngày êm đềm cũ. Cảm giác ấy êm đềm tựa như trong một buổi sáng lạnh được trùm mền trên chiếc giường ấm, nửa thức, nửa ngủ lắng nghe tiếng lá rơi trên thềm nhà; tiếng lửa tí tách từ bếp vọng lên, ngửi được mùi xôi thơm lừng hoặc mùi khoai lang nướng được mẹ hay bà ủ sẵn trên lò…

Cầm trên tay tác phẩm “Hãy tìm tôi giữa cánh đồng” được tái bản lần thứ 7 của tác giả Đặng Nguyễn Đông Vy, cảm giác thân thương như thể gặp lại người quen của những ngày êm đềm cũ. Cảm giác ấy êm đềm tựa như trong một buổi sáng lạnh được trùm mền trên chiếc giường ấm, nửa thức, nửa ngủ lắng nghe tiếng lá rơi trên thềm nhà; tiếng lửa tí tách từ bếp vọng lên, ngửi được mùi xôi thơm lừng hoặc mùi khoai lang nướng được mẹ hay bà ủ sẵn trên lò… Rồi để tâm trí tự do miên man theo những dòng ký ức, những kỷ niệm không đầu, không cuối về gia đình, về tuổi thơ, về thầy cô, gia đình, bè bạn…

Tuy được chia ra thành 2 phần rõ rệt: tản mạn và truyện ngắn, nhưng dường như đối với tác giả Ðặng Nguyễn Ðông Vy, 2 phần đó không tách bạch nhau cho lắm. Người đọc có thể tìm thấy trong truyện ngắn những đoạn mang đậm chất tản mạn và ngược lại, những bài tản mạn mang đậm chất “truyện”. Chẳng hạn như trong tản mạn “Bữa điểm tâm bằng hồ dán” là câu chuyện về một người cha sau khi biết con mình đã “nhăn mày, chun mũi” chứng kiến cảnh gia đình đứa bạn đã ăn món tựa như món mà nhà mình vẫn thường… làm hồ dán. Không lớn tiếng trách mắng, người cha ấy đã lẳng lặng nấu nồi hồ dán y hệt để cả nhà (vốn khá giả) ăn sáng cùng nhau. “Buổi sáng hôm ấy, ba nói với tôi rằng không có gì đủ “kỳ cục” để phân biệt người này với người khác. Rằng trên đời này không có gì đủ “kỳ cục” để con người thấy xa lạ với nhau. Buổi sáng hôm ấy, tôi đã học được rất nhiều từ món “hồ dán”, để rồi lớn lên, khi có dịp đến những vùng đất lạ, tôi có thể thản nhiên ăn những món lạ lùng hơn thế nữa”.

Hay như với “Hãy luôn mở cửa”, chất dẫn chuyện trong từng câu tự sự về căn nhà đơn sơ “nhưng đã che chở cho cả một gia đình, từ khi đứa con đầu lòng của mẹ tôi ra đời cho đến khi đứa con út tốt nghiệp đại học. Nó nhỏ bé chật chội vậy, nhưng luôn mở rộng cửa để chở che cả những mảnh đời nào đó tình cờ ghé ngang”.

Và với “lợi thế” của một người có tuổi thơ gắn liền với mùi khói đốt đồng (Lá cuối năm), với những trưa hè ngồi “ngất nghễu trên lưng chú bò thân thuộc đã no căng, thêm một khúc ca vui nhộn bằng chiếc kèn lá” (Hãy tìm tôi giữa cánh đồng), của những lần được bà tận tay chỉ cho cách gói bánh vừa để ăn trong nhà, vừa làm quà biếu hàng xóm (Những chiếc bánh tét con)… nên những truyện ngắn của Ðặng Nguyễn Ðông Vy cũng vì thế mà chân thật, gần gũi với những xúc cảm nhẹ nhàng, dễ đi vào lòng người đọc.

Những nỗi buồn như thể “nhẹ tênh” mà khiến người đọc ngậm ngùi theo, những niềm vui tưởng chừng như giản đơn mà lại khiến lòng người bồi hồi, xao xuyến như gặp lại mình trong ký ức cũ. Và người đọc chợt hiểu vì sao những người từng trải qua những năm tháng êm đềm ấy thấy buồn, thấy luyến nhớ về những điều của “một thời chưa xa” cứ như dần bị cuốn trôi, xoá nhoà đi trong cuộc sống bộn bề, tấp nập “Tôi thấy buồn vì người ta bỏ quên những khúc đồng dao đâu mất, loại chúng khỏi cuộc sống của trẻ con, xoá chúng khỏi ký ức của người lớn.

Có ai đó đã nói rằng, khi người ta còn nhớ về tuổi thơ, là người ta còn có thể sống đẹp. Trở về với đồng dao, là trái tim ta trở về với niềm hứng khởi nguyên sơ và ngời sáng. Tình yêu cuộc sống bỗng trỗi dậy và được thanh lọc khỏi những bộn bề rác rưởi của bao nhiêu năm tháng bon chen”. (Ký ức đồng dao)

Ừ, là những ký ức đó khiến khi đọc “Hãy tìm tôi giữa cánh đồng”- bất chợt thấy nhớ quê nhà, nhớ lại những người bạn từ thời ấu thơ, nhớ mái trường xưa, nhớ những làn khói bếp lãng đãng trong sương chiều, nhớ dáng mẹ, bóng cha… và nhớ cả một phần ký ức từng như rất quen, quen lắm!./.

Ngọc Lợi

Giao thoa giữa Nguyễn Ngọc Tư và triết lý Nietzsche

Giải thưởng "Văn học Ðông Nam Á xuất sắc nhất năm 2024" mà Nhà văn Nguyễn Ngọc Tư nhận được từ Tạp chí Văn học Ðiền Trì (Trung Quốc) khẳng định tài năng của chị, đồng thời khẳng định tầm ảnh hưởng của văn học Việt Nam với các nước trong khu vực và quốc tế.

Khơi mạch cảm xúc với ảnh in trên giấy dó

Bắt đầu tiếp xúc với nhiếp ảnh năm 1990 cùng máy ảnh phim Zenit, chuyển sang nhiếp ảnh nghệ thuật sau biến cố cuộc sống vào năm 2005, Nghệ sĩ Nhiếp ảnh (NSNA) Trần Hải Bình gầy dựng phong trào nhiếp ảnh trẻ ở TP Nha Trang vào năm 2012, thông qua diễn đàn anhsangdep.com. Năm 2015, anh tham gia thành lập Câu lạc bộ Ánh sáng đẹp, trực thuộc Tỉnh đoàn Khánh Hoà.

Yêu mến quê sen

Dù làm việc trong lĩnh vực xây dựng, chuyên về thi công, tuy nhiên, sinh sống trên quê hương nông nghiệp, mỗi sớm lái xe đi làm, anh say sưa ngắm cảnh đẹp trên đường: bến nước, đồng lúa, dòng sông, đầm sen, làng hoa, vườn cây trái trĩu cành, những công trình mới... Lòng yêu mến quê thiết tha là nguồn cảm hứng dạt dào, tạo mạch cảm xúc mãnh liệt thôi thúc Trần Thành Trung hiện thực hoá mong ước ghi lại nhiều nhất có thể những góc nhìn đẹp, ấn tượng về xứ sở sen hồng Ðồng Tháp.

Phải nêu bật vai trò, đóng góp và thành tựu to lớn của báo chí

Ý kiến trên của Nhà báo Phạm Văn Tri, nguyên Chủ tịch Hội Nhà báo Việt Nam tỉnh Minh Hải (nay là 2 tỉnh Cà Mau và Bạc Liêu), được các đại biểu dự cuộc họp lấy ý kiến đóng góp xây dựng đề cương nội dung Hội thảo khoa học “Báo chí cách mạng Cà Mau những chặng đường lịch sử vẻ vang” nhân dịp 100 năm Báo chí cách mạng Việt Nam, hết sức tâm đắc và đồng thuận.

Nghệ sĩ - Người giữ giấc mộng đẹp cho công chúng

Ðã qua rồi những thành kiến: “Trồng trầu trồng lộn dây tiêu/Con theo hát bội mẹ liều con hư” hay “Xướng ca vô loại”, mà từ rất lâu, hình ảnh người nghệ sĩ chân chính luôn được công chúng trân trọng, nâng niu. Dù ở bất cứ thời đại nào cũng phải khẳng định rằng: “Chính công chúng là người đón nhận, nuôi dưỡng tên tuổi của nghệ sĩ”. Ý thức được điều này, người nghệ sĩ phải nhớ: Cùng với việc giữ gìn ngọn lửa đam mê, khát khao cống hiến tài năng thì mình còn phải là “người giữ giấc mộng” cho công chúng.

AI VẼ LẠI ĐƯỜNG QUÊ

Ai vẽ lại đường quê Mà màu xi măng trải dài ngút mắt Có hàng cây xanh nghiêng che bóng mát Theo những vòng xe mỗi ngày em đi học Những khóm hoa ven đường cùng đón nắng ban mai …

“Say” cùng nhiếp ảnh

Chọn TP Hồ Chí Minh là nơi lập nghiệp, với Cao Thị Thanh Hà, nhiếp ảnh như cầu nối tri ân, thể hiện sự gắn bó, tình yêu lớn dành cho thành phố nơi chị sinh sống. Chị mê chụp và chụp rất nhiều về TP Hồ Chí Minh, vi vu phố phường, mưa - nắng, bình minh - hoàng hôn, đêm thành phố, những công trình mới, góc nhìn lạ...

Sắc riêng phố biển

Khi công cuộc mở mang bờ cõi về phương Nam hoàn tất, hành chính nước ta thống nhất từ Ải Nam Quan đến Mũi Cà Mau dưới thời vua Minh Mạng triều Nguyễn (1836). Sử liệu trong địa bạ triều Nguyễn đã sớm nhắc tới những cửa sông, cửa biển trọng yếu của vùng đất Cà Mau như: Bồ Ðề, Tam Giang, Hiệp Phố (Bảy Háp) và Hoàng Giang. Hoàng Giang (tức Sông Ðốc ngày nay) không chỉ là cửa biển lớn, mà còn là 1 trong 3 chợ lớn nhất của tỉnh Hà Tiên rộng lớn ngày xưa.

Ấm áp, sâu lắng Đêm thơ Nguyên tiêu năm Ất Tỵ 2025

Tối 12/2, tức Rằm tháng Giêng năm Ất Tỵ, Ngày thơ Việt Nam lần thứ 23 - Đêm thơ Nguyên tiêu năm 2025 đã diễn ra trang trọng, nhiều dấu ấn. Chương trình được Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Cà Mau và Phân hiệu Trường Đại học Bình Dương tại Cà Mau phối hợp tổ chức.

Tình yêu với xứ dừa

Hơn 20 năm làm ảnh dịch vụ là cũng ngần ấy năm anh song hành nuôi dưỡng niềm đam mê với môn nghệ thuật của ánh sáng. Từng thử qua nhiều nghề để mưu sinh: thợ kim hoàn, kinh doanh hoa kiểng... anh nhận thấy mình phù hợp và yêu thích nghề ảnh hơn cả. Ðây cũng là công việc chính giúp anh tạo thu nhập, chăm lo cho gia đình, cho các con ăn học.