ĐT: 0939.923988
Chủ nhật, 8-6-25 20:11:43
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Đưa cha về thăm Nghĩa trang Trường Sơn

Báo Cà Mau (CMO) Tôi đọc bài thơ này trên báo Vĩnh Long xuân năm 2014 (và sau này tiếp tục đăng trên một số báo khác). 5 năm sau, vào một ngày tháng 7 đọc lại vẫn thấy lòng đầy cảm xúc.

Nén nhang chưa đốt sẽ dành thắp ở Nghĩa trang Trường Sơn

Nếu ngày mai con đưa được cha về thăm Quảng Trị

Hơn mười ngàn linh hồn chọn đất lành yên nghỉ

Gió đầu non, bão cuối ghềnh đều vọng khúc tráng ca

Cha nói với con về những nấm mồ liệt sĩ vô danh

Có khi đó là đồng đội cha thời ở chiến trường miền Đông đánh Mỹ

Lạc hết rồi những cái tên, những dòng địa chỉ

Thôi, cùng nằm lại nơi này để được ăn bát cơm chung

Thương đất nghèo cha nối lại lịch sử qua giọng kể run run

Con sinh ra trong hoà bình không thể biết mùa hè năm bảy mươi hai đỏ lửa 

Ba lô khoác lên vai ngược vào Nam

Chuyện kể về những chàng thư sinh gốc Bắc

Bom đạn kẻ thù trút oằn đất nước buổi chia phôi...

Con sông buồn gì, sao cứ rấm rứt trôi?

Bao nhiêu chàng trai đã bơi qua dòng Thạch Hãn nuôi giấc mơ hoà bình cho xứ sở?

Mỗi mét đất ở Quảng Trị phải gánh trên mình hơn sáu mươi kí-lô bom đạn

Hỏi chiến trường nào không nhuộm máu cha anh?

Làm sao không yếu lòng khi bè bạn hy sinh?

Chiếc lược làm từ mảnh xác máy bay vẫn còn đây - kỷ vật

Quá khứ khép lại rồi, giờ kẻ còn, người mất

Dưới chân Nghĩa trang Trường Sơn cha sẽ nói với con về những hạt mùa xuân nẩy mầm từ đất

Đồng đội cha xưa, giấc ngủ mấy chập chờn...

Trên sườn đồi khẩu đội pháo giật tung

Những chàng trai giã người yêu luôn cười giòn tan bên công sự

Giấu nhớ thương toả hồng niềm tin chiến thắng

Hoa ven đường vẫn nở theo gót chân thơm

Trở lại mong ước cùng cha thăm Nghĩa trang Trường Sơn

Mùa xuân gieo yêu thương trong từng thớ đất

Cha nói với con sẽ hát ru đồng đội đang nằm kia khúc U Minh trầm mặc

Giọt nước mắt vỡ oà theo nếp nghĩ thời gian...

Ngày mai con sẽ đưa cha về thăm đồng đội ở Nghĩa trang Trường Sơn

Huỳnh Thuý Kiều

“Nén nhang chưa đốt sẽ dành thắp ở Nghĩa trang Trường Sơn/Nếu ngày mai con đưa được cha về thăm Quảng Trị”

Bài thơ được mở đầu bằng những câu thơ một lời thủ thỉ, lời tự hứa của người con với cha mình. Tại sao lại là “Nếu mai này con đưa được cha về thăm Quảng Trị”? Quảng Trị có xa xôi lắm đâu mà trở nên khó đi đến thế?

Cha của Nhà thơ Huỳnh Thuý Kiều, ông Huỳnh Minh Thái, tham gia cách mạng từ năm 1958, ở Tiểu đoàn U Minh 1. Quãng thời gian hơn 10 năm cuối đời, ông đối diện với rất nhiều căn bệnh. Như trong bài "Thơ viết tặng cha", chị đã viết: “Quắt queo cha mang bao vết thương chiến trận/Những mảnh đạn trong người vẫn đau buốt nhói tàn đêm”. Suốt thời gian đó, cô gái út Huỳnh Thuý Kiều luôn là người đưa đón, chăm sóc cha đi khám và chữa bệnh nhiều nơi, được nghe cha kể nhiều câu chuyện của đời mình và xứ sở.

Niềm mong mỏi lớn nhất của ông là được đến Nghĩa trang Liệt sĩ quốc gia Trường Sơn, bởi lẽ:

“Cha nói với con về những nấm mồ liệt sĩ vô danh/Có khi đó là đồng đội cha thời ở chiến trường miền Đông đánh Mỹ/ Lạc hết rồi những cái tên, những dòng địa chỉ/Thôi, cùng nằm lại nơi này để được ăn bát cơm chung”

Khi bạn có một thân thể khoẻ mạnh thì đi đâu cũng dễ dàng, còn với một thương binh mang trên mình nhiều, rất nhiều căn bệnh, quãng đường hơn ngàn cây số từ Cà Mau đến Quảng Trị cũng là ước mơ cháy bỏng và day dứt.


 

“Thương đất nghèo cha nối lại lịch sử qua giọng kể run run/Con sinh ra trong hoà bình không thể biết mùa hè năm bảy mươi hai đỏ lửa…/Ba lô khoác lên vai ngược vào Nam/Chuyện kể về những chàng thư sinh gốc Bắc/Bom đạn kẻ thù trút oằn đất nước buổi chia phôi...Rồi mạch thơ lúc như thủ thỉ, như thuật lại những lời người cha đã nói cùng con gái với âm điệu da diết, hào hùng về lịch sử:

Con sông buồn gì, sao cứ rấm rứt trôi?/Bao nhiêu chàng trai đã bơi qua dòng Thạch Hãn nuôi giấc mơ hoà bình cho xứ sở?/Mỗi mét đất ở Quảng Trị phải gánh trên mình hơn sáu mươi kí-lô bom đạn/Hỏi chiến trường nào không nhuộm máu cha anh?”

Huỳnh Thuý Kiều được xem là gương mặt nhà thơ nữ đặc sắc của đồng bằng sông Cửu Long bởi những phá cách táo bạo trong tứ thơ, cách sử dụng phương ngữ rặt Nam Bộ. Bên cạnh mảng đề tài về quê hương, tình yêu, chị vẫn có một mảng nhỏ rất đặc sắc viết về đề tài cha, về chiến tranh, về người lính. Mỗi bài thơ đều tạo được sự ám ảnh cho người đọc bởi mỗi từ, mỗi câu đều là sự giao cảm của một nhà thơ và con của một người lính. Ta có thể thấy rất rõ điều này trong bài thơ "Đưa cha về thăm Nghĩa trang Trường Sơn". Có 3 nhân vật trong đấy với cảm xúc của nhân vật Cha - người lính, của đứa con gái đối với người cha, của một nhà thơ nghĩ về chiến tranh.

Cái chết là điều không ai có thể đoán định được và cũng là đề tài lớn từ cổ chí kim. Trong quan điểm của Phật giáo nguyên thuỷ, giây phút cận tử sẽ quyết định nơi tái sinh của con người ở kiếp tiếp theo. Hiện nay, nhiều người cũng đang tập cảm giác “cận tử”, đối mặt với cái chết để có tâm thế tốt nhất. Nói điều này để hiểu rõ hơn rằng, nhiều người vẫn nói, vì sao chiến tranh đã khép lại mà người trong cuộc chiến vẫn nói về cái chết, tự sự về cái chết, đau đớn và day dứt với cái chết. Như chính người cha trong bài thơ đã nói với con:

“Làm sao không yếu lòng khi bè bạn hy sinh?/Chiếc lược làm từ mảnh xác máy bay vẫn còn đây - kỷ vật”

Nhắc điều còn đọng lại trong lòng, trong suy nghĩ để người lính hôm nay nhắn nhủ con mình về những điều lớn lao hơn.

“Quá khứ khép lại rồi, giờ kẻ còn, người mất/Dưới chân nghĩa trang Trường Sơn cha sẽ nói với con về những hạt mùa xuân nẩy mầm từ đất”

Đến hôm nay, khi trò chuyện với tôi về bài thơ này, chị vẫn rơi nước mắt. Bởi một điều chưa trọn vẹn với cha. Đó là đến khi ông mất, chị vẫn chưa thể đưa cha đến Nghĩa trang quốc gia Trường Sơn. Để rồi khi cha mất, chị đã làm bài thơ "Ngày của cha" với những câu viết lên từ gan ruột, từ nước mắt, từ sự chiêm nghiệm khi vắng xa vĩnh viễn: “Con đưa tay vuốt mắt cha/Con sẽ tìm và thay cha tri ân bác Ba, cô Năm, chú Bảy/Miền Đông bây giờ con đang đứng khóc giữa đất đỏ ba-zan...”.

Có lẽ, sự tiếp nối quý báu nhất đó chính là tri ân và viết tiếp sự yêu thương sự sống, yêu thương quê hương mà các thế hệ đi trước đã chắt chiu để lại! Và như mong ước của người cha - người lính:  “Mùa xuân gieo yêu thương trong từng thớ đất”!./.

Phương Nam

Sống chậm, nhẫn hơn cùng nhiếp ảnh

Tay máy nữ Bảo Huy tên thật là Lê Thị Thu Thuỷ, sinh năm 1973, quê tỉnh Quảng Nam, hiện sinh hoạt tại Câu lạc bộ (CLB) Nhiếp ảnh nghệ thuật Sông Hàn (Ðà Nẵng).

Ca khúc cách mạng hút khán giả trẻ

Góp công lớn khiến các ca khúc cách mạng Việt Nam “sống lại lần nữa cùng thời đại” chính là sự kiện lễ diễu binh dịp kỷ niệm 50 năm Ngày Giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước (30/4/1975-30/4/2025) vừa qua.

Cà Mau tạo ấn tượng đẹp tại Hội thi Tiếng hát Người khuyết tật toàn quốc lần 3, năm 2025 khu vực phía Nam

Trong 2 ngày: 26 và 27/5, tại UBND quận Bình Thạnh (TP Hồ Chí Minh), Hội Bảo trợ Người khuyết tật và Trẻ mồ côi Việt Nam chủ trì phối hợp với Bộ Văn hoá - Thể thao và Du lịch tổ chức Hội thi Tiếng hát Người khuyết tật toàn quốc lần thứ 3, năm 2025 - khu vực phía Nam với chủ đề “Tiếng hát từ trái tim”.

Lý Hải: “Gia đình luôn là điểm tựa vĩnh cửu"

Chứng kiến nhiều câu chuyện gia đình trong cuộc sống hiện đại, nhịp sống hối hả, áp lực, thế nên Ðạo diễn Lý Hải mong muốn những bộ phim của mình sẽ là tấm gương phản chiếu mâu thuẫn giữa các thế hệ, để mọi người thấu hiểu nhau hơn, cùng tháo gỡ.

Sôi nổi hội thi Chúng em kể chuyện Bác Hồ

Nằm trong chuỗi hoạt động kỷ niệm 135 năm Ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890-19/5/2025), từ ngày 22-23/05, Sở Văn hoá - Thể thao và Du lịch phối hợp Sở Giáo dục và Đào tạo tỉnh tổ chức Hội thi Chúng em kể chuyện Bác Hồ với chủ đề “Bác Hồ trong trái tim em”. Hội thi diễn ra tại Thư viện tỉnh Cà Mau.

Triển lãm ảnh “Trường Sa nhớ ơn Bác”

Kỷ niệm 135 năm ngày sinh Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890-19/5/2025) và 70 năm ngày truyền thống Hải quân Nhân dân Việt Nam (7/5/1955-7/5/2025), được sự chỉ đạo của Hội Nhiếp ảnh TP Hồ Chí Minh, từ ngày 19-21/5/2025, tại Ðường Sách TP Hồ Chí Minh, toạ lạc trên đường Nguyễn Văn Bình, phường Bến Nghé, Quận 1, TP Hồ Chí Minh, diễn ra triển lãm ảnh "Trường Sa nhớ ơn Bác".

KHI CÀ MAU – BẠC LIÊU HỢP NHẤT

Ta lại về cùng chung một mái nhà Như hai anh em mừng ngày sum họp Không gian rộng mở cho tình người tình đất Mảnh đất cuối trời chảy suốt những dòng sông

Ði tìm nét đẹp cuộc sống

Yêu thích chụp ảnh từ khi còn trẻ, nhưng vì nhiều mối bận tâm, công việc, gia đình..., đến năm 2017, được người bạn tặng máy ảnh, chị Nguyễn Hồng Nhung mới bắt đầu bén duyên với bộ môn yêu thích bấy lâu. Năm 2019, sức khoẻ chị giảm sút, sau đó dịch Covid-19 hoành hành nên cuộc chơi cùng nhiếp ảnh đành gián đoạn mất 4 năm.

“Búp sen xanh” - Sách gối đầu của thế hệ măng non

Trong vô số tác phẩm văn học Việt Nam viết về Chủ tịch Hồ Chí Minh, “Búp sen xanh” của Nhà văn Sơn Tùng là cuốn sách đặc biệt, cẩm nang xúc động về tuổi thơ, tuổi trẻ của Bác. "Búp sen xanh" là tiểu thuyết lịch sử đầu tiên về Bác Hồ, ra đời năm 1982. Qua ngôn ngữ bình dị, thấm đẫm tình yêu của Nhà văn Sơn Tùng, tác phẩm tái hiện đầy đủ nhất hành trình hình thành lý tưởng cứu nước của Nguyễn Tất Thành từ lúc còn là cậu bé Làng Sen đến ngày rời Bến Nhà Rồng ra đi tìm đường cứu nước, giải phóng dân tộc.

Ðạo diễn Nguyễn Phương Ðiền: "Khán giả càng khen, càng phải nâng cấp cách làm phim"

Ðạo diễn Nguyễn Phương Ðiền là cái tên không xa lạ với khán giả miền Tây. Anh "chuyên trị" dòng phim xưa với nhiều tác phẩm ăn khách như: "Lưới trời", "Tiếng sét trong mưa"...