Với vai trò là trung tâm đào tạo - nghiên cứu của tỉnh, mới đây, Trường đại học Bạc Liêu đã chủ trì hội thảo chuyên đề “Phát triển du lịch (DL) tỉnh Bạc Liêu theo định hướng bền vững”. Hơn 50 ý kiến tham luận tại hội thảo chính là những góc nhìn đa dạng, những hiến kế tâm huyết và những giải pháp thiết thực cho DL Bạc Liêu - một trong 5 trụ cột được tỉnh tập trung chỉ đạo quyết liệt để phát triển.
Tham gia viết bài và trực tiếp trao đổi, trình bày ý kiến xoay quanh nội dung hội thảo là đại diện các sở, ban ngành, giảng viên Trường đại học Bạc Liêu và một số trường đại học khu vực ĐBSCL. Báo Bạc Liêu trích đăng một số tham luận trình bày tại hội thảo.
* Ông Lâm Hồ Sỹ (Phó trưởng Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy Bạc Liêu): Vận dụng, phối hợp nhiều giải pháp để phát triển DL bền vững
… Cần ban hành các chính sách, cơ chế phù hợp, tạo môi trường thông thoáng về thủ tục đầu tư để kêu gọi vốn đầu tư từ các thành phần kinh tế, tổ chức, cá nhân trong nước, kể cả nước ngoài vào các dự án DL và phát triển hạ tầng, dịch vụ DL.
Trong quy hoạch DL, chú ý khu vực Quán âm Phật đài (TP. Bạc Liêu), chùa Hưng Thiện (huyện Vĩnh Lợi) và khu vực Nhà thờ Tắc Sậy (TX. Giá Rai) đã và đang trở thành trung tâm hành hương của 2 tôn giáo lớn là Phật giáo và Công giáo. Đây là cơ hội để Bạc Liêu đẩy mạnh phát triển loại hình DL tín ngưỡng, tâm linh - một loại hình DL bền vững.
Đẩy mạnh công tác tuyên truyền quảng bá, nâng cao nhận thức cho mọi người về vị trí, vai trò, tầm quan trọng của DL trong phát triển kinh tế, tạo công ăn việc làm, thu nhập cho người dân. Phát động toàn xã hội tham gia làm DL với phương châm “người người làm DL, nhà nhà làm DL, nâng cao tính chuyên nghiệp trong hoạt động DL”. Đồng thời tăng cường công tác quản lý nhà nước về DL, bảo đảm an ninh và nâng cao văn hóa trong hoạt động DL. Khẩn trương nghiên cứu soạn thảo nâng tầm nội dung giới thiệu các công trình lịch sử của tỉnh với khách tham quan...
* Chị Dương Kim Chuyển (Sở VH-TT&DL tỉnh Cà Mau): Nâng cao ứng dụng CNTT trong tuyên truyền và quảng bá thông tin DL
Ưu tiên phát triển DL trực tuyến vì mô hình này tạo điều kiện thuận lợi nhất cho du khách, tạo kết nối trực tiếp giữa doanh nghiệp với doanh nghiệp, doanh nghiệp với du khách. Người tiêu dùng liên lạc trực tiếp với các tổ chức DL để yêu cầu thông tin và mua sản phẩm cũng như tương tác với người hướng dẫn, Ban quản lý DL. Người tiêu dùng được trao quyền bằng máy tính nên gia đình có thể truy cập thông tin về các sản phẩm và tổ chức DL ngay lập tức, không tốn kém tương tác, gần như không phụ thuộc vào các tác động khác có ảnh hưởng xấu.
Cần hoàn thiện các sản phẩm và dịch vụ thông tin hiện có như trang thông tin điện tử, tận dụng những tiện ích mà CNTT mang lại để tạo ra những sản phẩm và dịch vụ mới, đáp ứng nhu cầu của khách DL. Trang thông tin điện tử phải đảm bảo thể hiện đầy đủ thông tin giới thiệu về DL: tiềm năng DL, loại hình DL, dịch vụ DL… phải thường xuyên cập nhật và bổ sung đầy đủ. Xây dựng dịch vụ hỏi đáp thông tin qua thư điện tử để du khách có thể hỏi về một vấn đề cụ thể, hoặc chủ đề quan tâm về DL nơi họ muốn đến…
Quang cảnh buổi hội thảo. Ảnh: H.T
* Nhà báo Cẩm Thúy (Báo Bạc Liêu): Xây dựng sản phẩm đặc thù để phát triển DL
Tài nguyên DL dồi dào vẫn chưa thể làm giàu cho ngành DL. DL chỉ phát triển khi tiềm năng, tài nguyên biến thành sản phẩm cụ thể. Sự “biến” này đòi hỏi sự nhập cuộc của bộ 3 không thể thiếu, đó là Nhà nước (ngành chức năng), doanh nghiệp và người dân. Trong xây dựng sản phẩm DL, ngành chức năng đóng vai trò là đơn vị tham mưu, quản lý về chuyên môn, bày ra hướng đi, còn việc phát triển sản phẩm DL lại đòi hỏi sự bắt tay nhiệt tình của chính quyền địa phương quản lý trực tiếp những tài nguyên DL ấy. Mà sự bắt tay này chỉ có khi chính quyền nhận thức đúng về vai trò và tiềm năng DL, nhận thức được sự cần thiết phải hợp tác với cơ quan chuyên môn, với doanh nghiệp và người làm DL.
Thậm chí, nghệ thuật Đờn ca tài tử (ĐCTT) hiện nay cũng chỉ là "tài nguyên", chưa phải là sản phẩm DL. ĐCTT chỉ thành sản phẩm DL chỉ khi có một hình thức biểu diễn độc đáo, thu hút du khách. “Bóc tách” được nét đặc trưng riêng có chứ không chỉ là biểu diễn vài điệu thức đờn ca các bài bản chung chung, vì đó là tài nguyên mà ở bất kỳ tỉnh, thành phố nào của khu vực ĐBSCL cũng đều có. Nghệ thuật ĐCTT thì các tỉnh, thành phố Nam bộ đều có, nhưng bản “Dạ cổ hoài lang” thì chỉ có ở Bạc Liêu. Hơn nữa, nơi đây còn có Khu lưu niệm nghệ thuật ĐCTT Nam bộ và nhạc sĩ Cao Văn Lầu. Vậy sao Bạc Liêu không lấy “Dạ cổ hoài lang” làm “bản lề” trong phục vụ DL. Sẽ không khai thác chung chung về ĐCTT nữa mà xoáy vào “Dạ cổ hoài lang”. Xây dựng một kịch bản về “Dạ cổ hoài lang” biểu diễn tại Khu lưu niệm nghệ thuật ĐCTT Nam bộ và nhạc sĩ Cao Văn Lầu chẳng hạn, hoặc chọn lọc những bản vọng cổ phát triển từ “Dạ cổ hoài lang” do người Bạc Liêu sáng tác. Điều đó sẽ tạo nên nét riêng để Bạc Liêu khác biệt với các tỉnh, thành phố khi lấy ĐCTT phục vụ DL.
Nhật Quỳnh (lược ghi)