Thứ ba, 23-12-25 07:00:53
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Mẹ tôi

Báo Cà Mau

“Có cha có mẹ thì hơn/ Không cha không mẹ như đờn đứt dây...”. Thuở ấu thơ, mẹ thường ru tôi ngủ bằng câu hát đó. Mỗi lần như thế, tôi có cảm tưởng cả thế giới bỗng chốc thu nhỏ lại trên cánh võng mẹ đong đưa. Rồi đôi lần nghịch ngợm, ngẩng đầu lên hỏi mẹ: “Thế không cha, còn mẹ thì ra sao, hở mẹ?”. Khi ấy, mẹ lại gõ đầu tôi: “Thì vẫn sống tốt đấy thôi. Như đây này!”. Tôi cười sặc sụa, rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Vâng, tôi chỉ còn có mẹ.

Tôi nhớ như in cái ngày mà cha và mẹ tôi phải rời bỏ nhau. Một ngày hạ kéo mây âm u, cánh chuồn bị đè nén chẳng thể nào bay lên cao. Lúc đó, tôi đã khóc rất nhiều. Tôi nghĩ rằng giọt nước mắt của tôi có thể giữ lại tấm chăn hạnh phúc đang dần vụt mất khỏi tầm tay. Song, chỉ là vô ích. Mọi thứ dường như đã được sắp đặt sẵn, càng níu kéo, lại càng cảm thấy cô đơn. Mẹ và cha, cứ thầm nhìn nhau, rồi cha tôi nhẫn tâm bước ra đi. Cây bằng lăng trước nhà trổ bông tím ngắt, dường như cũng muốn nói một lời từ tạ. Mẹ ôm chặt tôi vào lòng và trấn an: “Cha con đi mấy ngày rồi về, có gì đâu mà phải khóc”. Trong lòng mẹ ấm áp quá! Ngày ấy, tôi 4 tuổi, đâu phân biệt được đó là một lời nói dối…
Đêm về, tiếng mưa rơi vỗ vào vách lá khiến tôi chẳng thể nào chìm vào giấc ngủ. Mẹ nghiêng mình nhìn tấm phên, cố kìm giọt nước mắt đang rơi. Không biết tiếng khóc hòa với tiếng mưa đêm có khiến mẹ cảm thấy nhẹ lòng hơn không, mà buổi sáng hôm sau tôi chỉ thấy mắt mẹ sưng húp. Tình yêu 7 năm bỗng hóa hư không, khi một người đành tâm bội phản, hỏi có ai không buồn?
Ấy vậy mà, mẹ tôi mạnh mẽ lắm! Một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn bằng tình yêu thương và sự chăm chỉ. Mẹ lo chuyện đồng áng, trồng rau, mò cua bắt tép, gói bánh lá dừa đi bán đường xa. Những ngày mưa, mẹ thả lưới trên sông để kiếm thêm cá. Tôi nhớ có lần mẹ bị cá ngát đâm. Mẹ tự giã lá thuốc rồi bó vào chân mình. Khi tôi hỏi, mẹ cứ bảo: “Không sao!”. Nhưng tôi biết trong đêm mưa gió, cơ thể sốt làm mẹ run lên từng cơn.
Mẹ dạy tôi từng nét chữ đầu tiên, dạy tôi phải tự đứng lên sau mỗi lần vấp ngã, dạy tôi cách cư xử với hàng xóm láng giềng,… Những bài học đầu đời, dung dị ấy vẫn cứ theo chân tôi trên từng bước hành trình, như một người bạn đồng hành.

Rồi khi kinh tế khó khăn, mẹ lại khăn gói lên Sài Gòn làm thuê, kiếm tiền gửi về quê nhờ bà ngoại lo cho tôi ăn học. Tôi thường hay thắc mắc Sài Gòn có nhiều việc để làm, vậy cớ sao mẹ lại chọn phụ hồ? Mẹ bảo: “Phụ hồ nặng nhọc thiệt, nhưng tiền nhiều hơn các việc khác”. Tôi thấy các chú, các bác ở quê vác xi măng, trộn hồ, rồi còn đứng trên giàn giáo chênh vênh. Và tôi thấy đâu đó hình dáng mẹ tôi đứng nơi đất khách, đổ mồ hôi giữa cái nắng hè chói chang. Từng giọt mồ hôi rơi cũng chính là từng giọt yêu thương vẫn đong đầy trong trái tim mẹ.
Đôi khi nhắc lại chuyện cũ, mẹ dặn tôi đừng giận cha. “Dẫu không được cùng nhau xây đắp một gia đình trọn vẹn, nhưng mẹ có con ở bên thì đã là hạnh phúc rồi”. Tôi biết mẹ vẫn còn yêu cha nhiều, đến nỗi không cho bản thân cơ hội tìm kiếm bến bờ hạnh phúc mới.
Tết vừa rồi, mẹ về quê thăm ngoại. Tôi đặt vấn đề mẹ nên đi thêm bước nữa. Bởi ai rồi cũng sẽ cần một bờ vai đủ rộng để tựa vào mỗi khi cảm thấy trống trải. Mẹ tôi còn trẻ, còn đẹp và mẹ có quyền được hạnh phúc. Nhưng mẹ tôi lại dửng dưng: “Mẹ không muốn lại một lần nữa rơi nước mắt vì đàn ông”. Đúng thật, sau cái đêm cha tôi ra đi, tôi chưa từng thấy mẹ tôi khóc một lần nào nữa.
Kể từ ngày con đường hạnh phúc chia đôi, mẹ tôi vẫn như thế - độc bước trên mọi nẻo, đón nhận mọi đắng cay để đổi lấy cho tôi nụ cười hồn nhiên. Mẹ đã hy sinh cả tuổi thanh xuân để dành cho tôi mọi điều tốt đẹp nhất. Đôi khi, tôi ước mình được mạnh mẽ như mẹ, mà cũng đừng mạnh mẽ như mẹ. Thật mâu thuẫn, phải không? Mạnh mẽ để đương đầu với những gian truân phía trước. Đừng mạnh mẽ để không lừa dối cảm xúc bản thân, để không phải mỗi đêm đều làm bạn với quá khứ và cô đơn. Mẹ tôi, mạnh mẽ đến đáng sợ!
Hai mươi năm đã trôi qua với bao nhọc nhằn, tôi giờ đây đã là một chàng sinh viên trưởng thành. Tôi thật hạnh phúc khi được sinh ra trên cõi đời này, và càng hạnh phúc hơn khi được mẹ nuôi nấng, bảo ban. Có thể, tôi đã không có một gia đình trọn vẹn, nhưng tôi có một hạnh phúc vẹn tròn. 
Nếu có một điều ước, tôi chỉ xin mẹ hãy một lần yếu đuối. Chỉ một lần thôi. Để mẹ chấp nhận sự thật rằng, trái tim mẹ chỉ toàn là những chắp vá.
Quách Minh Vinh 
(Huyện Đông Hải)

Tập huấn xây dựng mô hình trải nghiệm Nhạc trống lớn của người Khmer

Sáng 19/12, tại Nhà sinh hoạt văn hoá ấp Cây Khô, Xã Hồ Thị Kỷ, Phân viện Văn hoá, Nghệ thuật, Thể thao và Du lịch miền Nam phối hợp Đoàn Nghệ thuật Khmer tỉnh Cà Mau tổ chức tập huấn “Xây dựng mô hình trải nghiệm Nghệ thuật Nhạc trống lớn của người Khmer ở tỉnh Cà Mau”. Đoàn Nghệ thuật Khmer tỉnh Cà Mau tổ chức tập huấn “Xây dựng mô hình trải nghiệm nghệ thuật Nhạc trống lớn của người Khmer ở tỉnh Cà Mau”. Dự buổi tập huấn có Tiến sĩ Bùi Thị Hoa, Phó Phân viện trưởng phụ trách Phân viện Văn hoá, Nghệ thuật, Thể thao và Du lịch miền Nam.

Trưng bày triển lãm “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”

Sáng 15/12, Bảo tàng tỉnh Cà Mau phối hợp với Đảng uỷ, UBND xã An Trạch và Trường THCS Võ Nguyên Giáp tổ chức khai mạc trưng bày triển lãm chuyên đề “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”.

Một thời hoa lửa

U Minh Hạ mùa sa mưa. Trong cái nắng mới cố xiên mình qua những đám mây đen nặng oằn chực chờ trút xuống, thoang thoảng mùi bông tràm nở muộn.

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.