ĐT: 0939.923988
Chủ nhật, 19-1-25 07:22:42
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Ngày trở về

Báo Cà Mau Ngày 30/4/1975, tin giải phóng Sài Gòn, giải phóng miền Nam nhanh chóng vang dội. Khi ấy, tôi đang dạy ở Trường Nội trú học sinh miền Nam Ðông Triều (Quảng Ninh), cả thầy cô và học trò hét vang chiều đó. Tất cả không màng việc ăn uống và cứ thế thau, chậu, nồi nhôm được làm trống gõ, hò hát thâu đêm. Vui, ôm nhau cười, khóc.

Riêng tôi tâm trạng rối bời. Vì theo bức thư của chú tôi (bộ đội miền Nam tập kết và đi B - vượt Trường Sơn đi về Nam chiến đấu) thông báo ra là, ba tôi chuyển vùng hoạt động để tránh Luật 10/59. Gia đình đi theo, giờ không biết ở đâu.

May sao đến tháng 6, em tôi gửi thư ra Trường Ðại học Sư phạm Hà Nội, báo chỗ gia đình ở hiện tại. Và cũng may mắn tiếp theo là, sau đó không lâu, một người bạn trở lại trường và nhận được bức thư, cầm về cho tôi.

Vậy mà cho mãi đến cuối tháng 8, chúng tôi mới được về Nam. Tôi được giao nhiệm vụ đưa học sinh Nam Bộ (học rải rác ở các trường) về lại quê hương.

Ngày 25/8/1975, tại Hải Phòng, con tàu đưa chúng tôi rời bến sau 3 hồi còi thật dài...

Tác giả bên mẹ ngày trở về. (Ảnh nhân vật cung cấp).

Lòng của những người con miền Nam được Bác Hồ, được Ðảng và Nhân dân miền Bắc cưu mang, đùm bọc, lại bồi hồi xao xuyến như ngày còn bé rời quê. Và nhiều nỗi niềm còn hơn như thế sau 21 năm trên đất Bắc.

Chúng tôi để lại TP Hải Phòng - thành phố hoa phượng đỏ - thành phố học sinh miền Nam, với bao gắn bó yêu thương. Sở dĩ gọi Hải Phòng là thành phố học sinh miền Nam vì rất nhiều trường học sinh miền Nam quy tụ về Hải Phòng.

Chúng tôi rời xa biết bao nhiêu tỉnh, thành chúng tôi đặt chân qua, từ Lạng Sơn dài về vĩ tuyến 17. Vẫn biết đất nước không còn cách ngăn, rồi sẽ có ngày trở ra với những tâm tình, nhưng giờ phút chia tay ấy, tất cả chúng tôi đều lưu luyến nhìn về bờ, vẫy tay giã từ trong im lặng... Có người không cầm được nước mắt.

Ngày 28/8, tàu cập bến Vũng Tàu. Sau đó chúng tôi được chuyển về một khách sạn lớn ở Sài Gòn. Ở đó, chúng tôi lần lượt giao các cháu học sinh miền Nam (lứa vượt Trường Sơn) về với gia đình.

Ngày 30/8, tôi về quê Phụng hiệp (Cần Thơ), quê nội của hai con tôi. Ðúng ngày Quốc khánh 2/9/1975, tôi có mặt tại thị trấn Sông Ðốc, gặp lại gia đình.

Nhìn thấy tôi, má bình tĩnh, không khóc. Cầm bàn tay trái tôi, nhìn nơi ngón út, có một nốt ruồi... rồi má mới khóc, nhận ra: "Con của má đây rồi!".

 Khi sinh tôi ra, nhìn nốt ruồi ấy, má nói: "Số con nhỏ này đi xa!".

Và tôi đã đi suốt 21 năm trời... 21 năm với biết bao thổn thức, ngóng mong ngày trở lại.

Tôi thắp hương và quỳ lạy bên bàn thờ ba. Ba tôi mất năm 1973, ngay sau Hiệp định Paris. Ba bị kẻ xấu gài lựu đạn hãm hại.

Tôi xin về thẳng Cà Mau công tác, không theo sắp xếp của Bộ Giáo dục là ở lại Sài Gòn hoặc về quê cũ (Sóc Trăng), bởi gia đình tôi đang ở Cà Mau. Với tôi, gia đình ở đâu thì ở đó là quê hương.

Tôi không làm được gì nhiều cho Cà Mau, nhưng tôi không hổ thẹn với lòng vì đã thật nhiều cố gắng... Cho đến bây giờ, dù tuổi đã cao nhưng tôi vẫn tham gia nhiều việc khi các cháu trẻ ở các cơ quan, ban, ngành cần đến. Tôi làm với lòng biết ơn tất cả đã cho tôi những ngày bình an và hạnh phúc khi được trở về gia đình, về miền Nam quê hương tôi. Tôi làm với tinh thần và trách nhiệm truyền hiểu biết và truyền lửa cho các thế hệ trẻ trên quê hương Cà Mau./.

 

Ðàm Thị Ngọc Thơ

 

Thị trấn mang tên một dòng sông

Trên dải đất hình chữ S, có rất nhiều dòng sông, mỗi dòng sông mang dáng vẻ riêng. Có con sông mang tên đẹp như thiếu nữ: sông Nhật Lệ, Sông Hương. Có con sông nghe tên đã thấy rất oai hùng: Sông Mã. Nhiều con sông mang tên miền đất mà nó chảy qua như: sông Sài Gòn, sông Thái Bình... Riêng con sông quê tôi, đặc biệt hơn, mang tên một nhân vật lịch sử: sông Ông Ðốc. Thị trấn quê tôi vinh dự được mang tên một dòng sông - thị trấn Sông Ðốc!

Phát triển sản phẩm OCOP - Cơ hội và thách thức - Bài cuối: Cần giải pháp căn cơ

Sản phẩm OCOP và các dự án khởi nghiệp đang nhận được nhiều sự quan tâm. Nhằm hướng đến việc phát triển sản phẩm OCOP bền vững, tỉnh đã xác định nhiều giải pháp trọng tâm, trong đó chú trọng hỗ trợ chủ thể OCOP từ việc hình thành, nâng hạng sản phẩm đến tiếp cận thị trường.

Ðể tái nghèo không còn là nỗi lo

Giảm nghèo bền vững là một trong những mục tiêu, nhiệm vụ đặc biệt quan trọng mà tỉnh quan tâm hàng đầu và chỉ đạo sát sao trong những năm qua. Bằng những quyết sách thiết thực, sự huy động sức mạnh tổng hợp từ Mặt trận, đoàn thể, các cấp, các ngành, địa phương; bằng những giải pháp sinh kế hỗ trợ đúng, trúng, kịp thời, đã cơ bản giải được bài toán thoát nghèo và câu chuyện tái nghèo.

Ðể tái nghèo không còn là nỗi lo - Bài cuối: Tăng cường phối hợp, ngăn chặn tái nghèo

Chương trình Mục tiêu Quốc gia giảm nghèo bền vững giai đoạn 2021-2025 là chủ trương lớn của Ðảng, Nhà nước; theo đó, tỉnh chỉ đạo kỳ quyết nhằm thực hiện mục tiêu giảm nghèo đa chiều, bao trùm, bền vững, hạn chế tái nghèo và phát sinh nghèo.

Phát triển sản phẩm OCOP - Cơ hội và thách thức - Bài 2: Nhiều khó khăn của chủ thể

OCOP và khởi nghiệp đang phải đối mặt với những khó khăn nhất định, và mỗi câu chuyện sản phẩm lại mang đến nhiều suy ngẫm cho cơ quan quản lý hỗ trợ vượt khó.

Phát triển sản phẩm OCOP - Cơ hội và thách thức

Thời gian qua, các ngành, các cấp chính quyền tỉnh Cà Mau triển khai đồng bộ nhiều giải pháp đồng hành, hỗ trợ khởi nghiệp gắn với thực hiện Chương trình Mỗi xã một sản phẩm (OCOP) để góp phần khai thác tiềm năng, lợi thế, thúc đẩy phát triển kinh tế - xã hội của địa phương. Tuy nhiên, vẫn còn nhiều thách thức trong phát triển sản phẩm OCOP và khởi nghiệp.

Tô thắm vườn hoa tử tế - Bài cuối: Thầm lặng việc thiện nguyện

Gương mặt đôn hậu, nụ cười tươi tắn luôn nở trên môi là điều dễ tạo thiện cảm với bất cứ ai khi gặp cô Phạm Thị Ngọc Thảo, giáo viên Trường Tiểu học Phường 6/2, TP Cà Mau. Nhiều năm duy trì “Tủ bánh mì yêu thương”, lặng thầm trao hàng trăm món quà thiết thực tới những hoàn cảnh kém may mắn, cô Thảo cảm nhận được niềm hạnh phúc khi được sẻ chia.

Tô thắm vườn hoa tử tế - Bài 2: Người gieo hạnh phúc

Mỗi ngày trôi qua, trên khắp quê hương Cà Mau xuất hiện nhiều tấm gương bình dị mà cao quý. Ðó là câu chuyện của người phụ nữ vượt qua nỗi đau của bản thân để dìu dắt những người khuyết tật hoà nhập cộng đồng, là câu chuyện của những cựu chiến binh giàu nghĩa cử cao đẹp... Họ thầm lặng đóng góp cho đời, gieo hạt giống yêu thương, điểm tô cho cuộc sống thêm những gam màu tươi sáng.

Tô thắm vườn hoa tử tế

Sinh thời, Chủ tịch Hồ Chí Minh vẫn thường nói, xã hội ta có rất nhiều những tấm gương người tốt, việc tốt. Họ có mặt khắp nơi, đó là những bông hoa đẹp trong rừng hoa đẹp. Ðiều đó được minh chứng ở Cà Mau, nơi tình đất - tình người bền chặt thuỷ chung, sâu nặng nghĩa tình. Trong hành trình phát triển quê hương, bằng những việc làm trượng nghĩa, người Cà Mau đã tô thắm thêm vườn hoa tử tế, làm lay động bao trái tim và lan toả giá trị sống tốt đẹp.

Cửa Lớn mở tương lai

Những năm 1990 của thế kỷ trước, mỗi dịp nghỉ hè, tôi lại được theo ghe bán hàng bông của ba má, xuôi ngược từ xứ ngọt Trần Văn Thời về đất mặn Ngọc Hiển xa xôi và lạ lẫm.