Mỗi người khi trưởng thành đều có trong tâm hồn mình những phần ký ức về tuổi thơ. Tuổi thơ bạn êm đềm trôi với hạnh phúc, gia đình yên ấm; tuổi thơ tôi nhấp nhô sóng với sự thiếu thốn vật chất và tình thương... Nhưng trong những tuổi thơ ấy đều có cánh diều lộng gió, cỏ đuôi gà e ấp ngày xuân, những buổi lội sông lấm lem bùn đất và căn nhà chòi xinh xinh được những bàn tay bé xíu dựng nên từ cây tre, nhánh bần, lá dừa, lá chuối…
Nhà chòi của tuổi thơ. Ảnh minh họa: B.T
Nhà chòi là một phần tuổi thơ vui tươi của bọn con nít quê tôi. Cứ sáng sáng, chiều chiều, từng tụm 5, tụm 6 đứa con nít lục lọi khắp nhà, khắp xóm, góp nhặt từng nhành cây, chiếc lá làm nhà chòi. Chúng tôi chia nhau công việc, tụi con trai thì dựng cột, lợp lá; tụi con gái thì kiếm muổng vùa làm xoong nồi, gạch làm lò… để nấu cơm. Nhà chòi cất xong, cả bọn kéo vào trong, đóng giả người lớn “mở tiệc” mừng nhà mới. Nhưng “tiết mục” vui nhất của trò chơi nhà chòi là bắt chước người lớn làm đám cưới. Chúng tôi lấy lá dừa làm đồng hồ, nhẫn, dây chuyền, lấy hoa râm bụt cài lên tóc cô dâu, lấy chiếc xuồng ba lá của má bơi đi rước dâu... Tiếng cười nói không ngớt, tiếng vỗ tay hoan hỉ. Xuồng bơi ra giữa sông, cả đám nào là đàn trai, đàn gái, cô dâu, chú rể nhảy xuống sông lội ì đùng. Nhớ những chiều tắm sông quên cái nhà chòi, mưa gió kéo tới làm nó sập tan hoang. Cả bọn nhìn dòng chảy của nước mưa ứ lại trên mặt đất cuốn trôi mái lá, cái bếp lò, muổng vùa mà tiếc hùi hụi. Xong buổi tắm sông, lúc chiều là chúng tôi bị người lớn kêu nằm dài trên bộ ván chờ ăn đòn. Qua hôm sau, trận đòn đã theo gió bay mất, bọn con nít chúng tôi lại chơi nhà chòi, tắm sông.
Tuổi thơ của con nít quê tôi cứ thế trôi qua. Để rồi khi khôn lớn, nhìn bụi tre, khóm chuối, dòng sông, chiếc xuồng ba lá… ký ức tươi đẹp về cái nhà chòi lại hiện về và dù sau này chúng tôi có đi ngược về xuôi thì những hình ảnh ấy luôn được cất giữ trong miền nhớ.
Giữa không gian sông nước hiền hoà của xã Khánh Bình, chùa Rạch Cui hiện lên như một dấu son đặc biệt trong đời sống văn hoá tâm linh của đồng bào Khmer Cà Mau. Không chỉ là ngôi chùa Nam tông mang giá trị kiến trúc truyền thống, Rạch Cui còn là nơi ghi dấu lịch sử cách mạng hào hùng, in đậm tinh thần đoàn kết Kinh - Khmer - Hoa trên vùng đất địa đầu cực Nam Tổ quốc.
Sáng 19/12, tại Nhà sinh hoạt văn hoá ấp Cây Khô, Xã Hồ Thị Kỷ, Phân viện Văn hoá, Nghệ thuật, Thể thao và Du lịch miền Nam phối hợp Đoàn Nghệ thuật Khmer tỉnh Cà Mau tổ chức tập huấn “Xây dựng mô hình trải nghiệm Nghệ thuật Nhạc trống lớn của người Khmer ở tỉnh Cà Mau”. Đoàn Nghệ thuật Khmer tỉnh Cà Mau tổ chức tập huấn “Xây dựng mô hình trải nghiệm nghệ thuật Nhạc trống lớn của người Khmer ở tỉnh Cà Mau”. Dự buổi tập huấn có Tiến sĩ Bùi Thị Hoa, Phó Phân viện trưởng phụ trách Phân viện Văn hoá, Nghệ thuật, Thể thao và Du lịch miền Nam.
Sáng 15/12, Bảo tàng tỉnh Cà Mau phối hợp với Đảng uỷ, UBND xã An Trạch và Trường THCS Võ Nguyên Giáp tổ chức khai mạc trưng bày triển lãm chuyên đề “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”.
Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.
Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.
Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.
Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.
Xem thêm bình luận