Thứ hai, 22-12-25 17:22:09
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Nhớ củi

Báo Cà Mau

Hôm nọ, về công tác miệt đồng quê Vĩnh Lợi, vô tình bắt gặp hình ảnh cô bé ngồi phơi củi, chợt nhớ về đống củi khô năm ấy ở nhà ngoại tôi. Bây giờ nói từ củi không chừng thế hệ trẻ nhỏ lại không biết. Người ta dùng gas, điện và tia vi sóng… để nấu nướng, ít ai xài củi nữa. Những thanh củi nằm chỏng chơ trên sân nắng, vậy mà cũng đánh thức trong lòng kẻ hay hoài niệm những kỷ niệm xưa. Anh bạn đồng nghiệp cùng đi, nói đùa: “Cái gì cũng có cảm hứng hết vậy?”.
Bởi vì nó là một cách thức sinh hoạt ở quê tôi cách đây hơn 20 năm. Tôi nhớ hình ảnh ông ngoại xách cây búa ra giữa sân rộng, kê một cái khúc cây to làm “thớt” để chẻ củi. Khi tấm lưng trần của ông lấm tấm mồ hôi thì đống củi đã dày lên. Không đợi ông kêu, đó là lúc bà đi ra sân, có khi làm một mình, có khi kêu mấy đứa cháu rảnh rỗi thì cùng làm. Bà cháu ngồi xếp củi thành từng hàng ngay ngắn, để phòng khi trời đổ mưa xuống thì gom cho nhanh kẻo công cốc một buổi phơi. 

Phơi củi. Ảnh: C.T


Củi của nhà giàu thường là củi đước. Người ta mua củi chở bằng xuồng ghe rồi đo bằng cái cự củi được đóng sẵn thành thước tấc. Củi đước cháy rất bắt, than củi đước cháy cũng bền hơn. Còn nhà không mấy khá giả thì hay nhất là cái khâu biết tận dụng, lượm lặt. Củi  của nhà ông bà tôi thời trước là củi của nhà nghèo khó, nên nó không phải là củi đước thẳng thớm để dễ dàng chẻ phơi. Củi vụn vặt của cây trâm bầu, cây bần, cây so đũa, nhánh mù u… Công đoạn chẻ củi càng nhọc nhằn hơn với những loài cây tạp. Cho nên, dù kinh nghiệm chẻ củi đã nhiều nhưng không thể tránh được những khi sơ sẩy, bị dằm đâm vào tay. Thế là ông gọi với vô nhà “bà sắp nhỏ lấy cho tui cây kim lể cái dằm coi”. Cái dằm nhỏ xíu chứ ghim vào da thịt là đau tê tái, không lấy ra thì một hai ngày sau là tấy mủ rồi. Nhưng chưa khi nào bà để ông bị như thế. Bà lể dằm cho ông riết rồi thành… kinh nghiệm, bà như một y tá giỏi của ông vậy. 
Tôi thương hình ảnh thân thương của ông bà tôi bên đống củi trước sân nhà. Ông chẻ - bà phơi, ông đau - bà chữa… cứ nhịp nhàng như thế, gắn bó như thế. Tình cảm đôi vợ chồng già quấn quýt như câu “gừng càng già càng cay, tình càng già càng nồng”. Cái nồng nàn của nghĩa vợ chồng già nó thể hiện ở từng khoảnh khắc bên nhau, chứ nào ở đâu xa. Thương lắm cách ông gọi “bà nó ơi, kêu sắp nhỏ dọn củi vô, trời chuyển mưa đen kịt rồi kìa”. Nhưng thường thì, sắp nhỏ mê chơi, thành ra đống củi trên sân thường chỉ có hai ông bà lúi húi chẻ - phơi - gom - dọn cho kịp tránh những cơn mưa.
Ở nông thôn bây giờ, không còn nhiều nhưng thỉnh thoảng vẫn còn được nhìn thấy những đống củi phơi trên sân nắng. Tôi cho rằng, không chỉ vì người ta muốn tiết kiệm khi nấu nướng, mà đó còn là cả một nếp sinh hoạt nông thôn mà nhiều người muốn duy trì. Những chiếc bếp cà ràng vẫn còn theo chuyến đò dọc bán cho những nhà ở ven sông thì người ta còn lấy củi để làm bếp hồng lửa ấm trong gian bếp nhà mình. Ông bà tôi thường nói, bếp củi nấu ăn ngon hơn bếp gas, bếp điện. Nhất là nấu cơm, nấu bằng bếp củi mới canh lửa được để có một dề cơm cháy ngon. Củi nấu cơm lửa phải cháy thật hăng, đến khi cơm khô nước, lửa thành than rồi thì cũng là lúc ta ngồi canh bếp than hồng sao cho có một mẻ cơm cháy thật giòn mà cơm không khét. Lại nhớ, những dĩa cơm cháy giòn rụm của bà đem chấm với kho quẹt hoặc ăn cùng mẻ cá hủn hỉn kho tiêu, ngon hơn cả  sơn hào hải vị ở một nhà hàng sang trọng.
Lửa nào cũng là thứ nhiên liệu để đốt, để nấu nướng, nhưng lửa củi lại gợi nhiều cảm hứng cho cánh văn sĩ, ít nhất là gợi cho tôi để có những dòng miên man hoài niệm này. Đố ai đứng bên bếp gas, bếp điện, lò vi sóng… mà sáng tác văn thơ, nhạc họa. Nhưng đứng bên bếp lửa bập bùng có người phụ nữ ngồi thổi lửa, bên nồi thịt kho, nồi canh nghi ngút khói, hoặc nồi bánh tét ngày xuân, thì đầy cảm hứng để phóng bút!
Đó, chỉ có cái đống củi trước sân nhà ai cũng khiến lòng tôi miên man nhớ…
Nhật Quỳnh

Trưng bày triển lãm “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”

Sáng 15/12, Bảo tàng tỉnh Cà Mau phối hợp với Đảng uỷ, UBND xã An Trạch và Trường THCS Võ Nguyên Giáp tổ chức khai mạc trưng bày triển lãm chuyên đề “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”.

Một thời hoa lửa

U Minh Hạ mùa sa mưa. Trong cái nắng mới cố xiên mình qua những đám mây đen nặng oằn chực chờ trút xuống, thoang thoảng mùi bông tràm nở muộn.

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.