ĐT: 0939.923988
Thứ tư, 2-7-25 11:05:03
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Nói không với xuất cảnh "chui"

Báo Cà Mau Thời gian gần đây, đặc biệt là từ năm 2022 đến nay, tình trạng đưa người sang lao động ở nước ngoài trên địa bàn tỉnh Cà Mau diễn biến ngày càng phức tạp. Nạn nhân bị các đối tượng xấu lợi dụng, xuất cảnh trái phép sang Campuchia ngày càng nhiều. Với hình thức hợp đồng lao động, sau đó đòi tiền chuộc nếu vi phạm, đã gây những hệ luỵ khôn lường cho nạn nhân và gia đình của họ.

Bài 1: Hành trình tìm con

Tin lời dụ dỗ ngon ngọt, tin vào lợi ích trước mắt, với công việc nhẹ, lương cao, không ít nạn nhân lâm vào tình cảnh nguy hiểm. Họ bị lừa đưa ra nước ngoài, làm việc trong các công ty đánh bạc trực tuyến tại Campuchia, khiến bao gia đình lâm vào tình cảnh khốn đốn, cha mẹ thì vật vã đi tìm con, nạn nhân thì mù mịt đường về.

Hơn 10 năm trước, vợ chồng chị Nguyễn Thị Út, ấp Tấn Ngọc, xã Ngọc Chánh, huyện Ðầm Dơi, lặn lội lên Ðà Lạt, rồi Bình Dương để làm thuê kiếm sống (lúc đó 2 con chị Út còn nhỏ, gửi lại dì nuôi, cho ăn học ở quê nhà). Vì gia cảnh nghèo, với quyết tâm vươn lên để cất được cái nhà ở cho đàng hoàng với người ta, anh chị đã làm việc cật lực. Do quá sức, chồng chị đổ bệnh, chị cũng bị thoái hoá cột sống.

Bệnh tình càng trở nặng nên vợ chồng dắt dìu nhau về quê, để lại con trai 18 tuổi, làm cho một công ty nệm ở tỉnh Bình Dương (theo cha mẹ làm được 2 năm nay). Chị Út rơm rớm nước mắt: “Bao nhiêu năm làm lụng, chồng đổ bệnh nên tiền dành dụm được dùng trị bệnh hết. Lúc về nhà càng khổ, không có chỗ cho anh nằm, mưa tạt, nhà như cái chòi. Anh em, chòm xóm thương tình giúp che lên được cái nhà. Khổ lắm”.

Chị Nguyễn Thị Út (thứ hai từ phải sang) rơm rớm nước mắt kể về hành trình cứu con bị lừa sang Campuchia.

Chưa ổn định cuộc sống thì chị lại nhận tin sét đánh, con trai bị gạt qua Campuchia, giờ muốn về phải chuộc trên 200 triệu đồng. Nỗi khổ lại chồng chất lên đôi vai của người mẹ gầy còm, đã gần 50 tuổi. Chị kể trong nước mắt: “Lúc con đi nhà không hay, mất tích tầm 9-10 ngày mới hay, rồi đi kiếm cháu. Sau đó, cháu nhắn tin nói đang ở Campuchia, người ta giới thiệu việc nhẹ lương cao, rồi kêu ra sân bay có người đón. Lúc đó tôi mới hoảng hốt đi tìm con”. 

Vượt qua nỗi sợ hãi của người phụ nữ chân quê, sự nghèo khổ, không tiền, thiếu kiến thức, chị quyết định đi tìm con. Gửi lại đứa con gái ở nhà với người cha già và người chồng bệnh tật, chị ròng rã mấy tháng trời, ngược xuôi trên TP Hồ Chí Minh, nhờ hiệp sĩ, công an giải cứu con mình. 

Chị Nguyễn Thị Út bên người chồng bệnh tật, trong ngôi nhà vừa được sửa chữa che mưa, che nắng cho cả gia đình.

 

Do bị quản lý nghiêm ngặt, con trai chị Út chỉ có thể lén lút nhắn tin lúc nửa đêm để thông báo tình hình cho mẹ biết. “Mình không điện thoại thẳng được cháu, chỉ nhắn tin qua lại. Mà phải nhắn lúc 1-2 giờ sáng mới được vì lúc đó nó mới được nghỉ. Nó nói người ta không cho điện thoại về nhà, bắt nó đổi 3 công ty, bắt túc trực trên máy tính để bán đồ Online trên mạng. Ban đầu, cháu nhắn tin kêu mẹ gửi tiền chuộc 130 triệu đồng, vài bữa sau tăng lên 240 triệu đồng. Nó nói con kiến còn lọt không khỏi, làm sao con ra”, chị Út vẫn còn bàng hoàng khi kể lại.

Thế rồi, hơn 1 tháng ròng rã, mò mẫm tìm cách cứu con, đi tới lui làm hồ sơ thủ tục, xác nhận của chính quyền địa phương từ ấp đến tỉnh, là con mình bị bán qua Campuchia, thì công an đã xác nhận hồ sơ cho chị và hứa sẽ thông báo cho chị khi có thông tin. 

Trong thời gian đợi chờ đó, chị vẫn tiếp tục nhắn tin thăm chừng con. “Lúc đó ngày nào tôi cũng khóc. Nó nói giờ cũng không biết ở đâu, cũng không nhờ ai dẫn về được hết, chỉ mẹ gửi tiền qua mới về được. Tôi nghe mà xót xa. Mỗi lần thức giấc tôi lại khóc, cha thì bệnh liệt giường, con thì bị người ta bắt đi mất”, chị Út nghẹn ngào.

Cuộc sống người dân địa phương còn nhiều khó khăn, thiếu kiến thức, rất dễ bị dụ dỗ "việc nhẹ lương cao" sang Campuchia lao động bất hợp pháp.

Rồi may mắn cũng đến với chị, sau 3-4 tháng ròng rã tìm con (khoảng 1 tháng sau khi công an tiếp nhận hồ sơ), chị đã nhận được tin vui, mẹ con, gia đình được đoàn tụ. Chị cười mà rơi nước mắt: “Con về, thấy nó không bị thương tích, tật nguyền là tôi mừng lắm rồi”.

Ðây không phải là trường hợp hiếm gặp trên địa bàn tỉnh, tình trạng này đã diễn ra ngày càng phổ biến trong 2 năm gần đây. Và không phải ai cũng may mắn như con chị Út, tìm được đường về nhà với thân thể còn lành lặn.

Ông Từ Hoàng Ân, Phó giám đốc Sở Lao động - Thương binh và Xã hội tỉnh Cà Mau, xác nhận: “Thời gian gần đây, nhiều thông tin về các trường hợp công dân Việt Nam bị lôi kéo, lừa sang Campuchia theo con đường hợp pháp hoặc bất hợp pháp để làm việc trong các sòng bài, cá độ, xổ số, cơ sở game Online... Khi đến nơi làm việc, nạn nhân mới biết công việc, đãi ngộ không như quảng cáo. Họ bị giám sát chặt chẽ, bị bóc lột sức lao động, bị cưỡng bức làm việc (từ 15-16 tiếng/ngày), nếu không sẽ bị đối xử tồi tệ. Nhiều người bị tra tấn, đánh đập rất tàn bạo khi tìm cách trốn ra khỏi nơi làm việc, giam giữ. Những người từ chối làm việc và muốn quay trở về Việt Nam thì bị đánh đập, bắt ký khống giấy nợ và yêu cầu bồi thường hàng ngàn đô la mới được thả, hoặc bị bán cho công ty khác”./.

 

Hồng Nhung - Quách Nguyên

Bài cuối: Ðể không là nạn nhân

 

Lớn lên từ những chuyến đi

Trong suốt chặng đường theo nghề báo hơn 25 năm, có những lúc áp lực, tưởng chừng sẽ phải dừng lại. Song, khi nhìn lại, tôi thầm cảm ơn và tự hào với những gì mà nghề đã mang lại cho tôi, đó là những chuyến đi, khám phá những vùng đất mới, xa xôi, đặc biệt là những chuyến đi biển, đảo. Chính những hành trình ấy đã tiếp thêm sức mạnh, tình yêu quê hương, đất nước, bùng thêm ngọn lửa nghề trong tim tôi.

Khi ý Ðảng gặp sức dân - Bài cuối: Nâng cao hiệu quả quản trị cộng đồng

Bức tranh toàn cảnh về sự hình thành và những thành công bước đầu của mô hình tổ Nhân dân tự quản (NDTQ) tại Cà Mau, cho thấy một thiết chế đầy tiềm năng trong việc kết nối ý Ðảng với sức mạnh cộng đồng. Tuy nhiên, hành trình xây dựng và phát triển mô hình này không tránh khỏi những “gập ghềnh”, những “nút thắt” cần được tháo gỡ.

Viết báo tết trong chiến khu

Buổi sáng cuối đông năm 1973, bầu trời se lạnh. Chúng tôi ngồi viết báo Tết trong khu vườn dừa của chú Sáu Lân ở ấp Lý Ấn, xã Hưng Mỹ, huyện Cái Nước, tỉnh Cà Mau.

Khi phóng viên địa bàn đồng hành cùng địa phương

Từ thời Báo Minh Hải, phóng viên đã được Toà soạn phân công phụ trách địa bàn để cùng ăn, cùng ở, cùng làm với cơ sở, với bà con, nắm bắt thật sát tình hình địa phương, thực hiện các tin, bài nóng hổi tính thời sự, góp phần và đồng hành cùng với sự ổn định, phát triển của địa bàn phụ trách.

Khi ý Ðảng gặp sức dân

Trong công cuộc xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa “của dân, do dân, vì dân”, ở Cà Mau, một mô hình tổ chức xã hội đặc biệt đang âm thầm bén rễ và lan toả sức sống: Tổ Nhân dân tự quản (NDTQ). Thoạt nghe, cụm từ này có vẻ khô khan, mang nặng tính hành chính, nhưng khi đặt chân đến những xóm, ấp nơi mô hình này đang hoạt động, người ta mới cảm nhận được hơi thở của sự tự nguyện, tinh thần đoàn kết và khát vọng làm chủ cuộc sống cộng đồng. Ðây không chỉ là hình thức tập hợp người dân theo địa bàn cư trú, mà sâu xa hơn, nó đang dần khẳng định vai trò như một cầu nối sống động, nơi ý Ðảng được truyền tải một cách gần gũi nhất, hoà quyện với nhu cầu và sức mạnh nội tại của Nhân dân.

Với nghề, tôi thấy mình như vừa chập chững tập đi...

Tôi bắt đầu công việc viết lách từ rất sớm, như các bạn tuổi mới lớn khác, tập tành sáng tác thơ và tản văn. Ở những năm học cấp III, tôi chi tiêu cho mua dụng cụ học tập, hàng quà hay những thứ lặt vặt khác, từ chính nguồn nhuận bút viết lách.

Thức cùng sóng biển

Hầu như năm nào cũng vậy, khi những làn gió chướng đầu tiên lao xao trên cành lá là cái rạo rực về những bài báo xuân cứ thôi thúc trong mỗi chúng tôi.

Làm báo thời chiến

Từ buổi bình minh của cách mạng và xuyên suốt các chặng đường đấu tranh gian khổ, báo chí Cà Mau luôn khẳng định là vũ khí sắc bén, đóng góp tích cực vào công cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc. Trong những năm tháng đầy lửa đạn ấy, những người làm báo Cà Mau dù phải đối mặt với muôn vàn hiểm nguy, kề cận với cái chết nhưng vẫn kiên cường giữ vững niềm tin và khí tiết cách mạng. Họ đã xuất sắc hoàn thành sứ mệnh của những người chép sử, ghi lại chân thực cuộc chiến đấu anh dũng của dân tộc, của quê hương.

Nơi tôi “khởi mầm” nghề báo

Nhà báo Nguyễn Danh gọi nhắc: Báo Cà Mau chuẩn bị làm kỷ yếu kỷ niệm 100 năm báo chí cách mạng, Kiều Tiên viết gì gửi về đi! Dù bận khá nhiều việc ở cơ quan nhưng tôi cũng hứa sẽ tranh thủ viết. Xem đây là dịp để nhắc về kỷ niệm một thời cùng các anh chị em ở Báo Cà Mau và cũng để tri ân nơi “khởi mầm” nghề báo cho tôi đến hôm nay.

Hành trình về ngôi nhà chung

Đài Phát thanh - Truyền hình Cà Mau (CTV) được thành lập vào ngày 4/7/1977, tiền thân là Ðài Phát thanh - Truyền hình Minh Hải. Hơn một tháng sau ngày thành lập, Ðài chính thức phát đi tiếng nói đầu tiên lúc 5 giờ sáng ngày 19/8/1977, khởi nguồn chặng đường xây dựng và phát triển của loại hình báo phát thanh - truyền hình trên mảnh đất cực Nam Tổ quốc.