Nhắc đến Ngọc Yến, những người yêu thơ trong và ngoài tỉnh không lạ gì một người chị gần như “đầu đàn” của thơ Bạc Liêu, nhất là mảng thơ tình. Hơn 30 năm làm nhà báo, Ngọc Yến lại nổi tiếng hơn khi là… nhà thơ! Chị từng được nhiều thính giả mến mộ bởi chất giọng truyền cảm, ngọt ngào khi ngồi ghế phát thanh viên phụ trách chương trình văn nghệ ở Đài PT-TH Minh Hải, sau đó là Đài PT-TH Bạc Liêu. Sự truyền cảm, ngọt ngào đó lại tiếp tục được Ngọc Yến chuyển tải vào thơ. Thơ Ngọc Yến luôn chạm vào trái tim người ta bằng sự ngọt ngào như thế.
Hơn một lần, tôi tình cờ bắt gặp chị ngồi uống cà phê một mình. Chị ngồi bên ly cà phê nhỏ từng giọt đắng, trên tay là một cây viết và dưới mặt bàn là sấp giấy A4. Chắc lại đang sáng tác thơ, nghĩ thế nên không lần nào tôi lân la hỏi thăm, cho đến lúc về, chỉ đi ngang và gửi một cái gật đầu chào. Chị làm thơ ở những góc khuất lặng lẽ vậy thôi nhưng thơ của chị không hề lặng lẽ, thơ Ngọc Yến luôn khuấy động lòng người thưởng thức. “Động” ở đây không có nghĩa là ồn ào, mà “động” chính là niềm thổn thức, rung cảm. Những vần thơ tình yêu lứa đôi, tình cảm vợ chồng, tình cảm dành cho đấng sinh thành, thơ về đời, về người… ký tên Ngọc Yến luôn có sức mạnh đặc biệt như thế! Tôi tin rằng đây không là cảm nhận chủ quan.
.jpg)
Nhà báo - nhà thơ Huỳnh Ngọc Yến (ảnh từ Facebook cá nhân).
Ngọc Yến làm thơ từ thời trẻ cho đến bây giờ, ở tuổi là… bà ngoại rồi, vẫn còn làm thơ, mà thơ ngày một tình hơn, đủ sức “đốn tim” người đọc, thế mới hay trái tim và tâm hồn người làm thơ không có tuổi. Tôi đọc gần như không bỏ sót bài nào trong các tuyển tập thơ của chị, những “Vết son”, “Hôn lên nỗi buồn”, “Phiên bản tình”, rồi những bài thơ của chị trong các tập in chung. Thơ của Ngọc Yến có những vần thơ “cháy” và “đốt” tâm can người đọc: “Có người đàn bà điên trong em! Si mê tình yêu thánh thiện, trên bệ thờ cổ kính hiến tế trái tim rực ngọn lửa nồng. Đêm từng đêm dệt khung thơ... cầu nguyện, nhưng tay thơm vụng về vướng đau vết xước, nhỏ giọt buồn đẫm ướt câu thơ”. Chỉ có ai đang yêu và yêu đến cháy mới hiểu… nổi thơ Ngọc Yến: “Yêu/ Hòa nhập đến tận cùng/ là một/ phải không anh?/ Đã yêu nhau đâu thể nào chỉ là một nửa/ Trăng có thể chỉ vàng nửa phần trái đất/ Vì nửa phần kia mặt trời đang hé môi cười”. Và khi yêu, người phụ nữ trong thơ Ngọc Yến là thế này đây: “Chưa bao giờ em nghĩ, trái tim mình có thế đắm say/ Như mũi tên lao nhanh về phía trước/ xé tan cả trời mây”. Người phụ nữ nào cũng yêu như thế mà, nên thơ tình và tình thơ Ngọc Yến dễ… khuấy động là vậy đó.
Ngọc Yến không chỉ viết thơ tình, hãy nghe lời của người con mất mẹ trong “Xuân không về nữa”: “Con muốn được nằm co bên gối Mẹ/ Nghe chuyện ngày xưa như thuở dại khờ/ Mẹ chắt lọc từ bao điều thiện - ác/ Nuôi dưỡng tâm hồn, dệt sáng ước mơ”… Làm sao tìm lại được “Nụ cười thương yêu đón đợi con về/ Bao mưa nắng dãi dầu, bao thiếu đủ/ Con yên lành trong tình Mẹ chắn che”. Tôi biết, những vần thơ ấy chị viết rất nhanh, viết trong nước mắt, vì thơ tuôn và nước mắt tuôn thì không bao giờ chậm trong nỗi nhớ thiết tha tình mẫu tử.
Tôi không muốn thống kê con số nào về thơ Ngọc Yến, chỉ biết rằng hơn 30 năm làm nhà báo, giờ đây Ngọc Yến được bè bạn gần xa biết đến và hâm mộ như một nhà thơ chuyên, một nữ nhà thơ tiêu biểu của phong trào thơ ca Bạc Liêu. Chưa kể, thơ của chị dễ thành nhạc, chị có hơn 150 ca khúc được phổ nhạc và được biểu diễn trên các sân khấu lớn nhỏ, trong các cuộc thi về ca hát nữa. Là mẫu người sống tình cảm, dễ gần và khiêm tốn, chưa bao giờ dám nhận mình là nhà thơ, có lần chị bộc bạch: “Chưa bao giờ tôi xem thơ là sự nghiệp, mà đây là một cõi để tôi xoa dịu, cân bằng tâm trạng của mình. Tôi luôn nâng niu, trân trọng những gì trong cõi riêng đó của mình. Vậy thôi!”.
Bên mái gia đình đầm ấm tuổi nghỉ ngơi sau mấy mươi năm công tác, Ngọc Yến vẫn bận bịu suốt vì tiếng kêu “bà ngoại” đầy trìu mến của cu Bo - đứa cháu cưng. Có lần lỡ tay đánh… nhẹ cháu, bà lại làm thơ như… chuộc lỗi nữa! Cho nên, nếu ai đó có bắt gặp hình ảnh hai bà cháu đi quán thì không phải chỉ là khoảnh khắc bà cháu… uống cà phê đâu! Có những lúc ngẫu hứng, bà còn viết tiếp những vần thơ mộc mạc mà đầy tình cảm, gửi tiếp vào thơ ca Bạc Liêu những bài thơ rất nữ tính, đáng yêu và duyên dáng như chính người viết ra vậy. Thơ Ngọc Yến luôn là thế mà!
Cẩm Thúy

Truyền hình







Xem thêm bình luận