ĐT: 0939.923988
Thứ ba, 1-7-25 05:36:14
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Trường Sa - Hải trình thiêng liêng - Bài 2: Song Tử Tây tươi đẹp

Báo Cà Mau Huyện đảo Trường Sa có 3 đơn vị hành chính gồm thị trấn Trường Sa, 2 xã Song Tử Tây và Sinh Tồn gồm các đảo chính và đảo phụ cận. Ðảo Song Tử Tây được giải phóng vào ngày 14/4/1975, trong suốt chặng đường đã qua, quân và dân xã đảo Song Tử Tây đã nỗ lực khắc phục khó khăn đặc thù của đảo tiền tiêu, bảo vệ vững chắc chủ quyền biển đảo đất nước.

Cùng với Chương trình “Xanh hoá Trường Sa” của Vùng 4 Hải quân, Song Tử Tây hiện lên xanh tươi, bình yên, căng tràn sức sống.

Mạch sống sinh sôi

Khác với những mường tượng lâu nay, Song Tử Tây mang đến cho chúng tôi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Thì ra Trường Sa không chỉ có nắng, gió, mưa bão với cây bàng vuông, cây phong ba, cây tra, cây mù u mà còn có đầy đủ tất cả các loại cây cối thân thuộc như ở đất liền. Trung tá Ðào Xuân Nam, Chỉ huy trưởng, Chủ tịch UBND xã Song Tử Tây, thông tin: “Song Tử Tây có giếng nước lợ phục vụ đầy đủ cho sinh hoạt, tăng gia sản xuất. Bằng nhiều giải pháp, quân và dân Song Tử Tây luôn chăm chút cho diện mạo của đảo ngày càng xanh đẹp hơn, trù phú hơn”.

Chiến sĩ đảo Song Tử Tây chăm sóc vườn ươm cây giống. Ảnh: QUỐC RIN

Nhà báo Nguyễn Thế Hảo, Phó tổng biên tập Tạp chí An toàn thông tin, Ban Cơ yếu Chính phủ, trong lần trở lại Song Tử Tây, bồi hồi: “So với trước, đảo Song Tử Tây giờ đẹp lên nhiều thật nhiều. Nếu không tận mắt chứng kiến thì thật khó có thể tin giữa muôn trùng sóng gió này, đảo Song Tử Tây lại xanh mướt cây cối, hoa kiểng đua nở trong gió Tết. Có được thành quả này là cả một quá trình kỳ công, quyết tâm cao độ của quân và dân trên đảo. Các bạn cũng đồng ý với tôi thôi, ở đây cũng giống như cuộc sống ở đất liền rồi, không còn bất kỳ khác biệt nào cả”.

Vợ chồng anh Nguyễn Tấn Luận và chị Trần Thị Châu Úc đón khách tới nhà bằng tất cả tấm lòng, mừng vui như đón chào những người ruột thịt. Anh Luận chia sẻ: “Trên đảo giờ có rất nhiều cây cối, bộ đội và bà con trồng trọt, tăng gia sản xuất đảm bảo tự túc rau, củ, quả cho sinh hoạt”. Tình cảm quân dân thắm thiết, thuỷ chung, cùng vun đắp, tô thắm thêm diện mạo tươi đẹp của Song Tử Tây.

Nói như chị Úc: “Bộ đội ở đảo luôn quan tâm, hỗ trợ người dân mọi mặt đời sống. Hễ bà con cần gì là bộ đội có mặt giúp đỡ ngay. Các điều kiện sinh hoạt như điện, nước, thông tin liên lạc, việc học hành của con em cũng không khác gì so với đất liền”.

Trẻ em Song Tử Tây được chăm lo mọi điều kiện tốt nhất từ học hành, chăm sóc sức khoẻ, vui chơi giải trí. Ảnh: QUỐC RIN

Trung tá Ðặng Văn Tài, Chính trị viên phó đảo Song Tử Tây, tiết lộ với chúng tôi rằng: “Cây cối ở đảo trong một trận bão lớn cách đây vài năm bị thiệt hại lớn. Quân và dân trên đảo phải chăm sóc từng gốc cây, bụi hoa kiểng để có được màu xanh như bây giờ. Song Tử Tây không chỉ trồng được cây mà còn có vườn ươm cây giống cung cấp cho các đảo khác. Còn chuyện trồng rau, củ, quả trên đảo bây giờ rất thuận lợi, kết quả tốt”.

Trong cảm nhận của riêng mình, chúng tôi thấy những dáng cây nghiêng nghiêng vì gió bão của Song Tử Tây hoá ra lại có vẻ đẹp riêng mà khó bàn tay nghệ nhân nào có thể tạo tác được. Bởi mỗi gốc cây, luống hoa, bụi cỏ ở đây đều được kết tinh từ nắng gió Trường Sa, bằng tình yêu chung thuỷ, công sức lớn lao của biết bao thế hệ con người.

Ấn tượng khó phai

Thượng tá Nguyễn Văn Khương, Chính trị viên Ðảo Song Tử Tây, khẳng định: “Các lực lượng làm nhiệm vụ trên đảo luôn nỗ lực cao nhất, hoàn thành nhiệm vụ tốt nhất để giữ gìn chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Việc chăm sóc, nâng cao toàn diện đời sống vật chất, tinh thần cho bộ đội được đặc biệt chú trọng. Bộ đội trên đảo thông qua các hoạt động sinh hoạt văn hoá, văn nghệ, thể dục thể thao để đảm bảo sức khoẻ, xây dựng đời sống tinh thần phong phú, lành mạnh. Từ đó tạo ra không khí phấn khởi, yên tâm công tác, thi đua lập thành tích”.

Phút thư giãn của chiến sĩ đảo Song Tử Tây. Ảnh: QUỐC RIN

Chiến sĩ Nguyễn Anh Kiệt tâm tình rằng: “Ðược làm nhiệm vụ ở đảo Song Tử Tây là vinh dự lớn của bản thân tôi. Dù ban đầu có đôi chút nhớ nhà, nhưng tình cảm đồng chí, đồng đội, của bà con trên đảo khiến tôi hoà nhập cuộc sống mới rất nhanh. Thời điểm này, Song Tử Tây đang rộn ràng các hoạt động vui xuân, đón Tết, tôi càng thấy thêm gắn bó, yêu thương và quyết tâm cao nhất để hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao. Phải nói là mỗi ngày trên đảo là một ngày vui, một ngày ý nghĩa của tuổi trẻ chiến sĩ ở Trường Sa yêu thương”.

Với chiến sĩ Mai Ngọc Hoàn, những buổi sinh hoạt đọc sách trong thư viện hàng trăm đầu sách, báo, tạp chí của đơn vị là trải nghiệm đầy thú vị, bổ ích: “Từ thư viện của đơn vị, chúng tôi, những chiến sĩ trẻ được bồi đắp thêm tình yêu quê hương, Tổ quốc, càng quyết tâm bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng, trung thành tuyệt đối với sự nghiệp cách mạng mà Bác Hồ và Ðảng đã lựa chọn cho dân tộc”.

Đảo Song Tử Tây có thư viện lớn với hàng trăm đầu sách, báo, tạp chí phục vụ đời sống tinh thần cán bộ, chiến sĩ và Nhân dân.

Dù không được tham gia trọn vẹn các hoạt động vui xuân, đón Tết với quân và dân Song Tử Tây vì điều kiện thời tiết, nhưng từng khoảnh khắc của chúng tôi trên đảo Song Tử Tây đã trọn vẹn lắm những yêu thương. Chúng tôi được mời đĩa rau câu, ly cà phê, tách trà, chùm trái tra chín (còn được bà con và bộ đội Trường Sa gọi là nho biển) được người dân trên đảo chăm chút, hào sảng mời khách; được đắm mình trong nụ cười, cái bắt tay thật chặt và những câu chuyện gần gũi, thân thương, đẹp lộng lẫy tình người giữa biển đảo quê hương. Cùng sắc mai, nhành đào, chậu quất là đoá bàng vuông nở giữa đêm khuya thơm ngát. Ngoài kia là tiếng sóng biển Ðông rì rầm, bình yên như bản hùng ca bất diệt muôn đời của dân tộc.

Nhớ mãi giọt nước mắt của bà con tiễn đoàn công tác trên cầu cảng, cái vẫy tay lưu luyến bịn rịn nhưng trọn vẹn, ngời sáng niềm tin. Song Tử Tây đã ở lại trong tim chúng tôi với miền thương nhớ khôn nguôi./.

 

Ghi chép của Phạm Quốc Rin

Bài 3: Bản hùng ca Trường Sa

 

Viết báo tết trong chiến khu

Buổi sáng cuối đông năm 1973, bầu trời se lạnh. Chúng tôi ngồi viết báo Tết trong khu vườn dừa của chú Sáu Lân ở ấp Lý Ấn, xã Hưng Mỹ, huyện Cái Nước, tỉnh Cà Mau.

Khi phóng viên địa bàn đồng hành cùng địa phương

Từ thời Báo Minh Hải, phóng viên đã được Toà soạn phân công phụ trách địa bàn để cùng ăn, cùng ở, cùng làm với cơ sở, với bà con, nắm bắt thật sát tình hình địa phương, thực hiện các tin, bài nóng hổi tính thời sự, góp phần và đồng hành cùng với sự ổn định, phát triển của địa bàn phụ trách.

Khi ý Ðảng gặp sức dân

Trong công cuộc xây dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa “của dân, do dân, vì dân”, ở Cà Mau, một mô hình tổ chức xã hội đặc biệt đang âm thầm bén rễ và lan toả sức sống: Tổ Nhân dân tự quản (NDTQ). Thoạt nghe, cụm từ này có vẻ khô khan, mang nặng tính hành chính, nhưng khi đặt chân đến những xóm, ấp nơi mô hình này đang hoạt động, người ta mới cảm nhận được hơi thở của sự tự nguyện, tinh thần đoàn kết và khát vọng làm chủ cuộc sống cộng đồng. Ðây không chỉ là hình thức tập hợp người dân theo địa bàn cư trú, mà sâu xa hơn, nó đang dần khẳng định vai trò như một cầu nối sống động, nơi ý Ðảng được truyền tải một cách gần gũi nhất, hoà quyện với nhu cầu và sức mạnh nội tại của Nhân dân.

Với nghề, tôi thấy mình như vừa chập chững tập đi...

Tôi bắt đầu công việc viết lách từ rất sớm, như các bạn tuổi mới lớn khác, tập tành sáng tác thơ và tản văn. Ở những năm học cấp III, tôi chi tiêu cho mua dụng cụ học tập, hàng quà hay những thứ lặt vặt khác, từ chính nguồn nhuận bút viết lách.

Thức cùng sóng biển

Hầu như năm nào cũng vậy, khi những làn gió chướng đầu tiên lao xao trên cành lá là cái rạo rực về những bài báo xuân cứ thôi thúc trong mỗi chúng tôi.

Làm báo thời chiến

Từ buổi bình minh của cách mạng và xuyên suốt các chặng đường đấu tranh gian khổ, báo chí Cà Mau luôn khẳng định là vũ khí sắc bén, đóng góp tích cực vào công cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc. Trong những năm tháng đầy lửa đạn ấy, những người làm báo Cà Mau dù phải đối mặt với muôn vàn hiểm nguy, kề cận với cái chết nhưng vẫn kiên cường giữ vững niềm tin và khí tiết cách mạng. Họ đã xuất sắc hoàn thành sứ mệnh của những người chép sử, ghi lại chân thực cuộc chiến đấu anh dũng của dân tộc, của quê hương.

Nơi tôi “khởi mầm” nghề báo

Nhà báo Nguyễn Danh gọi nhắc: Báo Cà Mau chuẩn bị làm kỷ yếu kỷ niệm 100 năm báo chí cách mạng, Kiều Tiên viết gì gửi về đi! Dù bận khá nhiều việc ở cơ quan nhưng tôi cũng hứa sẽ tranh thủ viết. Xem đây là dịp để nhắc về kỷ niệm một thời cùng các anh chị em ở Báo Cà Mau và cũng để tri ân nơi “khởi mầm” nghề báo cho tôi đến hôm nay.

Hành trình về ngôi nhà chung

Đài Phát thanh - Truyền hình Cà Mau (CTV) được thành lập vào ngày 4/7/1977, tiền thân là Ðài Phát thanh - Truyền hình Minh Hải. Hơn một tháng sau ngày thành lập, Ðài chính thức phát đi tiếng nói đầu tiên lúc 5 giờ sáng ngày 19/8/1977, khởi nguồn chặng đường xây dựng và phát triển của loại hình báo phát thanh - truyền hình trên mảnh đất cực Nam Tổ quốc.

Nhà báo tay ngang

Hôm bữa, Nam Phong, Phó Tổng Biên tập Báo và Ðài Phát thanh - Truyền hình Cà Mau - bạn tắm sông thuở nhỏ của tôi, gửi Zalo bản chụp bài báo “Về một xí nghiệp đóng tàu” (Báo Minh Hải, thứ Năm, ngày 8/10/1987). Trời đất! Tìm đâu ra vậy? Ðó là “lễ vật chào sân” của tôi với Báo Minh Hải thuở tập tành viết báo.

Chút trải lòng của cộng tác viên

Tôi đến với Báo Cà Mau rất tình cờ. Một hôm, Nhà thơ Trần Ðức Tín (tức Khét, cùng quê Cà Mau, đang sinh sống ở TP Hồ Chí Minh) điện thoại hẹn với tôi là sẽ cùng với Nhà thơ Nguyễn Hải Thảo lên Biên Hoà chơi. Rồi trong lúc trà dư tửu hậu, mấy anh em kể nhau nghe những câu chuyện nơi quê nhà, cả chuyện đời, chuyện văn nghệ... Bất chợt Khét nói với tôi: “Anh có nhiều chuyện để viết về quê hương Cà Mau, đặc biệt là dòng Sông Trẹm và thị trấn Thới Bình, sao không viết bài gửi Báo Cà Mau cho vui?”. Vậy là sau cuộc gặp với Khét, tôi viết bài tản văn có tựa: “Sông quê mưa nắng mấy mùa”. Không lâu sau, bài được đăng trên báo Cà Mau cuối tuần số 3689 - thứ Bảy, ngày 26/10/2019.