Thứ hai, 22-12-25 07:45:14
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Vu lan bất tận

Báo Cà Mau

“Mẹ yêu con bằng dòng sữa ngọt/ Cha yêu con bằng giọt mặn mồ hôi…”.

Cứ mỗi độ Vu lan về, mọi người lại nghĩ về hình ảnh bông hồng cài trên ngực áo trong bài hát “Bông hồng cài áo”. “Một bông hồng cho anh, một bông hồng cho em và một bông hồng cho những ai, cho những ai đang còn mẹ…”. Người nào còn mẹ thì cài hoa hồng màu đỏ thắm, ai mất mẹ sẽ phải cài màu hoa trắng ngậm ngùi. Tôi xin cài màu hoa trắng dù vẫn còn mẹ. Đóa hoa ấy tôi dành cho cha. Trong lòng tôi, Vu lan cho cha là bất tận.

Ảnh minh họa: B.T

Trẻ con vẫn thường được người lớn hỏi một câu: “Cha và mẹ, con thương ai nhiều hơn?”. Có lẽ, chỉ là để thử thách suy nghĩ non nớt của trẻ nhỏ. Chứ tình cảm dành cho song thân thì không thể đem lên bàn cân để đong đo. Nhưng, ai cũng nhận ra rằng, như một quy luật của tạo hóa, hình ảnh người mẹ hiền luôn chiếm ngự trong văn chương, thơ ca, nhạc họa… Đến mức, lấn át đi hình ảnh người cha. Mẹ trìu mến ôm con, cho con bầu sữa nóng. Mẹ ngồi bên cánh võng à ơi ngọt ngào giọng ru đưa con vào giấc ngủ. Mẹ buôn gánh bán bưng nhọc nhằn nuôi con ăn học. Mẹ vọng vào đêm tối tiếng rao lạc lõng nghe ngậm ngùi… Tất cả đã làm hiện lên hình dáng người mẹ hiền đã trở thành biểu tượng đẹp muôn đời nay.

Nhưng có mấy ai hay rằng, “cha yêu con bằng giọt mặn mồ hôi”. Cái tình cảm, công lao ấy cao cả như núi Thái Sơn nhưng luôn lặng thầm. Phía sau thái độ, gương mặt nghiêm nghị là một trái tim yêu thương mà cha luôn dành cho những đứa con của mình. Thương con nhưng không thể hiện, hoặc không biết cách thể hiện. Những người cha thường luôn như vậy.

Tôi chưa kịp nghĩ về chữ hiếu cho thấu đáo, chưa kịp báo hiếu thì cha tôi đã không còn. Cha thương tôi không chỉ bằng giọt mặn mồ hôi mà còn bằng chiếc áo sờn vai mỏng dính, sờn vì nắng, vì mưa, vì gian truân, vất vả. Cha thương tôi bằng đôi chân chai sần, nhiều khi tứa máu vì lặn lội khắp cánh đồng xa. Đôi chân ấy còn có nhiều lắm những vết gai đâm vì lội ao tát đìa, cắm câu, bắt cá, đặt trúm, bẫy lươn... Khi cha còn, tôi không kịp hiểu hết ý nghĩa những việc làm của người. Cứ nghĩ đó là việc làm thường nhật phải làm của cha. Tôi vẫn vô tư vòi vĩnh, vô tâm giận hờn vì cha không mua cho mình một món đồ yêu thích. Chẳng hạn, một cái áo dài mới, trắng hơn chiếc áo đã mặc nhiều năm. Một chiếc xe đạp mới để không thẹn thùng vì con gái học cấp ba mà còn chạy chiếc xe đạp cà tàng sút sên hoài. Tôi không kịp hiểu rằng, khi cha không mua những món đồ tôi muốn thì vết nhăn chắc là hằn thêm trên trán người. Là khi ấy, nỗi khổ tâm cha phải nuốt ngược vào lòng vì thương con mà không lo cho con được chu đáo. Ai đến lúc biết làm cha, làm mẹ thì mới hiểu được nỗi lòng của cha mẹ mình.

Không biết bao nhiêu năm đã trôi qua mà tôi còn nhớ hình ảnh cha ngồi sửa chiếc xe đạp cà tàng. Cha nhọc nhằn vậy, còn tôi thì giận thầm trong bụng. Chiếc xe ấy tôi luôn thấy ngượng ngùng với bạn bè. Vì nó cũ rích, vì cái sườn ngang cao nghều mà khi ngồi lên đạp, nó không làm cho tôi ra dáng vẻ cô nữ sinh dịu dàng được. Tôi giận cha mà đâu chịu nghĩ cho rằng vì nhà nghèo, cha chỉ có thể lo đủ tiền đóng học phí, sách vở mỗi đầu năm học, chứ không thể mua thêm chiếc xe đạp mới. Tôi đâu hay rằng cha đang khổ tâm và thao thức mỗi đêm trường vì gia cảnh khó khăn của nhà mình. Đàn ông là trụ cột của gia đình. Vợ con không được ăn sung mặc sướng, người đàn ông có trách nhiệm sẽ luôn mang một quang gánh nặng trĩu trong lòng. Lớn lên, tôi mới thấm thía quang gánh đó trong lòng cha.

Cha đột quỵ rồi qua đời. Hình ảnh ấy ám ảnh trong lòng đến suốt đời tôi không quên được, đó là khi đưa vào cấp cứu, trên tay cha còn đầy vết nhớt. Trong túi áo còn có những con bù-lon. Người ta nói cha đang sửa chiếc xe đạp thì chóng mặt rồi lịm đi. Chiếc xe đạp là phương tiện cha đi làm công, cách nhà gần 20 cây số. Cha đã nhọc nhằn đến ngày nhắm mắt.

Tôi mồ côi cha từ thời con gái mà đến tuổi trung niên vẫn còn nhớ như in từng cử chỉ, giọng nói trầm ấm của người. Ai bảo chỉ có mẹ hát ru con. Cha tôi hát ru con gái ngủ bằng câu hát “con ơi à ơi, đây là giấc ngủ ban đầu…”. Nhớ cảm giác được cha ẵm vào phòng, giăng mùng cho ngủ (tôi thường ngủ gật khi xem tivi ở phòng khách). Nhớ cây chuối sau nhà cha chặt lấy thân cây để chị em tôi bám víu vào mà tập bơi. Nhớ lúc cha vụng về lấy vải vụn băng lại vết đứt trên tay khi tôi nghịch phá lúc mẹ vắng nhà…

Tôi không kịp báo hiếu cho cha, dù chỉ một ngày. Sống tử tế để không hổ thẹn khi đứng trước di ảnh của người là cách duy nhất cuối cùng tôi có thể làm được. Vu lan rằm tháng 7 hàng năm, nơi nơi lại nhắc về chữ hiếu. Với cha, tôi không đợi tháng ngày, hay đợi mùa của mỗi năm, một chữ hiếu tôi chưa kịp trả nhưng mãi khắc ghi đến suốt đời. Vu lan bất tận trong lòng con, cha ơi…

Cẩm Thúy

Trưng bày triển lãm “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”

Sáng 15/12, Bảo tàng tỉnh Cà Mau phối hợp với Đảng uỷ, UBND xã An Trạch và Trường THCS Võ Nguyên Giáp tổ chức khai mạc trưng bày triển lãm chuyên đề “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”.

Một thời hoa lửa

U Minh Hạ mùa sa mưa. Trong cái nắng mới cố xiên mình qua những đám mây đen nặng oằn chực chờ trút xuống, thoang thoảng mùi bông tràm nở muộn.

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.