Thứ bảy, 20-12-25 20:34:16
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Cánh diều bay…

Báo Cà Mau

Tôi trở về quê đúng vào ngày hạ nắng gắt nhất. Xe dừng bên vệ đường cái, bước xuống, tôi nép bên góc đường chờ ba ra đón. Cách chỗ tôi đứng không xa là tụi trẻ con lít nhít cười nói rôm rả, đứa nào đứa nấy tay cầm dây buộc, mắt hướng nhìn những con diều sặc sỡ sắc màu trên không trung. Nhìn bọn trẻ hào hứng, tự dưng lòng tôi xao động ký ức về những tháng ngày tuổi thơ thật đẹp. Tuổi thơ tôi cũng có những cánh diều bay…

Cái ngày xưa tươi đẹp đó tôi vẫn nhớ như in. Nhác thấy trời bắt đầu vào hè, những cơn gió nam vần vũ ngoài vườn là lũ trẻ con trong xóm í ới gọi nhau làm diều. Ngày ấy nhà đứa nào cũng nghèo, nên việc xin ba mẹ mua một con diều ngoài tiệm là điều quá xa xỉ. Để có diều chơi, chúng tôi phải “tự thân vận động” làm lấy. Hồi đó tôi ốm yếu đến chẳng vót nổi thanh tre nên phải nhờ ba làm hộ diều. Trong mắt mấy anh chị em tôi, từ trước cho tới bây giờ, ba như một anh hùng, bậc vĩ nhân. Việc gì ba cũng biết làm và làm rất giỏi.

Tôi ngồi cạnh ba, dưới cái nắng hè đang đổ lửa, tấm áo ba thấm đẫm mồ hôi, có những giọt chảy ròng hai bên thái dương rồi lăn xuống gò má gầy gò khắc khổ. Tay ba thoăn thoắt vót tre, tôi cầm quạt mo cau phẩy phẩy hòng kiếm đôi ba làn gió yếu ớt cho ba bớt nóng. Diều ngày xưa đơn giản vô cùng. Thân của nó gồm các thanh tre kết lại thành hình thoi, còn đuôi thì cắt giấy thành hình chữ nhật, thêm cuộn dây nữa là xong. Diều ba làm xong rồi, tôi lẽo đẽo theo chân ba ra phía triền đê lộng gió để thả. Hai cha con háo hức quên cả giày dép và mũ nón. Thật kỳ diệu! Trong chốc lát con diều ba làm đã bay trên không trung ngạo nghễ, chúng còn hết lượn bên này lại sang bên kia nữa chứ. Ba càng thả dây, diều càng bay cao. Đến lượt tôi được ba “trao quyền” sở hữu con diều. Diều no gió quá, có những lúc tôi cảm tưởng như nó cuốn cả tôi bay lên không trung và lòng thì cứ nơm nớp lo sợ diều bị đứt và gió không đủ no cho diều bay lên. Ba đứng bên cạnh nở nụ cười hiền ấm áp động viên rằng “đừng sợ con trai, sóng gió khiến diều bay cao hơn và con người cũng cần vượt qua những bão tố trong cuộc đời để trưởng thành”. Tôi cười thích thú, tít hết cả mắt lại. Vừa lúc, đám bạn cũng đã kịp làm xong diều, ùa ra triền đê, nơi vạt cỏ đang xanh rì dưới chân thi nhau thả. Cả chục con diều bay lượn trên không ngạo nghễ cùng tiếng nói cười rộn rã. Bên tai tôi, thanh âm của tiếng nói bạn bè hòa lẫn và gió quê vi vút ngân vang như một bản nhạc giao hưởng dịu êm, ngọt lành. 

Rồi bẵng đi, khi tôi lớn lên chẳng hiểu sao tôi không còn thích cánh diều thủ công nữa mà đòi ba mua một con diều bằng giấy bóng, sặc sỡ sắc màu. Mặc cho ba nói đủ điều tôi vẫn không thay đổi ý định. Và rồi ba đã mắng tôi. Tôi ôm mặt khóc trước sự sững sờ của ba. Tôi cứ nghĩ ba không thương tôi, vì tiếc tiền mà không mua một cánh diều cho tôi chơi.

Năm tháng nuôi tôi lớn bằng những cánh diều mùa hạ như thế và bằng những tảo tần ba đã dành cho tôi. Khi nhớ về ba, lòng tôi lại nhói đau một niềm riêng không thể giãi bày với ai. Sự nông nổi khờ dại tuổi thơ. Vết sần sùi trên đôi tay thô ráp của ba qua mỗi mùa diều lại càng sần sùi hơn vì những lần làm diều cho tôi chơi. Nước mắt tôi đã rơi. Lòng đã hiểu tại sao ngày xưa ba nhất định không mua diều ngoài tiệm cho tôi. Tôi biết học ba cách tiết kiệm và cách hài lòng với bản thân, biết giới hạn của sở thích và nhu cầu.

Tuổi thơ tôi có những cánh diều thật đẹp. Tôi đã gửi vào năm tháng ấy cánh diều ấu thơ với bao khát vọng của tuổi nhỏ, ấp ủ những mộng ước tuyệt đẹp. Tôi gọi đó là những tháng ngày cổ tích. Thời gian sẽ chẳng bao giờ quay lại nữa rồi. Đám bạn ngày xưa giờ đã lớn, có đứa thành cha, thành mẹ, có những thiên thần nhỏ dễ thương vô cùng. Khoảng thời gian ngày xưa ấy, mỗi lần lắng lại, tôi nghĩ không chỉ riêng tôi đâu mà tất cả lũ bạn của tôi vẫn sẽ thấy nhớ. Vẫn nghe đâu đây tiếng diều no gió vi vút bên tai, nghe gió đồng cuộn vào nỗi nhớ và vẫn tiếc nuối khi đuôi cánh diều bị gió cuốn đi…

MAI HOÀNG

Một thời hoa lửa

U Minh Hạ mùa sa mưa. Trong cái nắng mới cố xiên mình qua những đám mây đen nặng oằn chực chờ trút xuống, thoang thoảng mùi bông tràm nở muộn.

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.

Quảng bá quê hương tươi đẹp

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ðông Xuân (nghệ danh Nguyễn Xuân) đến với nhiếp ảnh từ năm 1984, thời kỳ còn sử dụng máy ảnh chụp phim đen trắng. Từ năm 1987-1990, anh là bộ đội tình nguyện làm nghĩa vụ quốc tế, phóng viên chiến trường (chuyên đề tài liệu, tư liệu) ở nước bạn Campuchia, Sư đoàn 330 thuộc Mặt trận 979, Quân khu 9.