Thứ bảy, 20-12-25 20:35:35
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Có từ bao giờ hàng me xanh ngát…?

Báo Cà Mau

Có lần tôi đem câu ấy hỏi nhà nghiên cứu Trần Phước Thuận, ông nói hàng me bên đường Trần Phú dễ có đến cả trăm năm tuổi. Là vì khi thành lập tỉnh Bạc Liêu vào năm 1882, người ta bắt đầu xây dựng dinh thự, đường sá, cầu cống… cùng với đó là trồng những hàng me, hàng điệp, hàng còng… Tôi, cũng bởi cái tình gắn bó hàng me, đoán rằng cả trăm năm này chắc nhiều người Bạc Liêu đã từng gắn bó kỷ niệm với hàng me thân thương ấy lắm.

Ngày lên học cấp 3, tự nghĩ mình đã thành người lớn. Những lúc có được ít tiền, tụi tôi hẹn nhau ở dãy cà phê hàng me. Phì phèo điếu CAPSTAN, mở bung vài cái nút áo ngực là thành người sành điệu ngay thôi mà. Thơ phú ra trò phết: “Bạc Liêu tôi/ Có hàng me xập xình tiếng nhạc/ Có con đường bàng bạc đêm trăng/ Ly đá bào mát lạnh chân răng/ Bún nước lèo không đâu ngon bằng quán lề đường gần cây xăng phường một...”. Bọn con gái ý tứ hơn. Nghe kể, hồi đó mấy cô nương đi hàng me ngồi quán, ngó qua bàn người lớn, thấy người ta tính tiền rồi đi, nước trong ly còn bao nhiêu cũng chừa ly mình y chang vậy. Chắc để khẳng định cái sự… “sành điệu như củ kiệu” (!!!).

Hồi đó, nhóm bạn học phổ thông của tôi khá nhút nhát. Nhưng “soi” nhau thì dữ lắm luôn. Tên nào lỡ rung rinh bởi nàng nào, cũng chỉ dám nhờ bạn bè rủ nàng ra hàng me ngồi chung cả nhóm. Luật bất thành văn, chầu nước ấy “chính chủ” trả tiền. “Điểm nhấn” là khi chủ quán bưng nước ra, sau khi chia đều khắp lượt, “khổ chủ” vụng về vươn tay khe khẽ cầm lấy cái muỗng cặm trong ly nước của nàng, nhè nhẹ quậy quậy nước đá tan nhanh cho nàng dễ uống, với một dáng vẻ không thể nào ân cần hơn được nữa… Trong khi ấy, bọn bạn nam bạn nữ hình như đã uống gần cạn phần nước của mình. Dòm vậy đủ biết rồi hén!!! Lại có nhỏ bạn, từ hàng me về, hôm sau vô lớp, nhận được mảnh giấy của nhỏ kia búng qua cái vèo: “Tao phát hiện ánh mắt ảnh nhìn mày không giống nhìn người khác…”. Đủ biết rồi hén!!!

Thằng bạn trong nhóm có bồ. Một ngày không đẹp trời cho lắm, bên ly nước cạnh gốc me, nó nhăn nhó mà rằng: “Cũng gốc me này, cái bàn này đây, hôm bữa cùng nàng…”. “Đẳng cấp sành điệu” mà, nó gọi ly cà phê đá (triết lý của nó: Phàm là đàn ông, phải uống cà phê đá ít đường). Bồ của nó được ly đá me sữa. “Đá me sữa, đặc biệt chỉ cà phê hàng me Bạc Liêu mình mới có, Hạnh uống đi”. Khổ mày chưa bưởi ơi! Bạn gái nó có biết uống sữa đâu. Tiền trong túi đủ trả vừa đúng ly nước “thường thường” và ly “đặc biệt”, nên thằng bạn “sành điệu” chỉ còn biết đẩy nhẹ cái ly cà phê “thường thường” về bạn gái, kéo cái ly “đặc biệt” về mình (ha ha). Cũng may, gương mặt chắc sần sượng lắm của nó lúc ấy được màn đêm “bảo bọc”, ánh đèn đường vàng vọt “phàm là” không đủ sáng để chọc quê nó…

Ra trường. Mỗi đứa mỗi cuộc sống riêng. Những lần họp bạn, bọn tôi vẫn chọn nơi đong đầy kỷ niệm ấy làm chốn hẹn hò. Hồi đó, trụ sở Báo Minh Hải tọa lạc ngay cạnh hàng me. Thằng bạn tôi kẹt tiền, hỏi mượn. Không có tiền trong túi, sẵn có cái giấy báo lãnh nhuận bút, tôi rủ nó đi cùng. Lên lầu, quẹo trái hai lần thì tới chỗ phát và được nhận món nhuận bút đầu tiên trong đời. Ấy là mẩu tin ngắn, nhưng có kèm ảnh minh họa, về hợp tác xã thủ công mỹ nghệ Quang Vinh (TX. Minh Hải) mỗi tháng thu về 650 rúp. Tôi còn nhớ ánh nhìn thằng bạn, khi ngồi uống nước bên gốc me, lúc tôi móc cọc tiền lẻ vừa nhận được, ngắt phân nửa đưa nó đi dự đám cưới bà con họ hàng gì đó của nó dưới quê.

Thời gian trôi. Trong đám bạn tôi hồi ấy, vẫn có đứa, có lúc tìm đến hàng me này, ngó người, ngó đất, ngó cây hàng buổi trời, để rồi lai láng như vầy: “… Tôi đạp xe đi dưới lá me rơi/ Lẫn với dòng người và để lại sau tôi một trời áo trắng/ Áo dài trắng bay hoài trong gió sớm/ Trang điểm sáng này những khoảnh trắng trinh nguyên/ Như quên đi bao nỗi muộn phiền/ Cuộc sống quanh đây nên thơ lắm đó/ Một chút lá me rơi rơi trong gió/ Một thoáng áo dài nhẹ bay, nhẹ bay”.

Kim Sơn

Một thời hoa lửa

U Minh Hạ mùa sa mưa. Trong cái nắng mới cố xiên mình qua những đám mây đen nặng oằn chực chờ trút xuống, thoang thoảng mùi bông tràm nở muộn.

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.

Quảng bá quê hương tươi đẹp

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ðông Xuân (nghệ danh Nguyễn Xuân) đến với nhiếp ảnh từ năm 1984, thời kỳ còn sử dụng máy ảnh chụp phim đen trắng. Từ năm 1987-1990, anh là bộ đội tình nguyện làm nghĩa vụ quốc tế, phóng viên chiến trường (chuyên đề tài liệu, tư liệu) ở nước bạn Campuchia, Sư đoàn 330 thuộc Mặt trận 979, Quân khu 9.