Thứ tư, 24-12-25 23:40:43
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Hạnh phúc mùa Vu lan

Báo Cà Mau

Tháng Bảy âm lịch về, khi nắng vàng trải đều trên những mái nhà quê, gió lay những bông tràm sau nhà như những con sâu rượm vàng đang bò tắm nắng là lúc mẹ tôi loay hoay xay bột để chuẩn bị nấu chè, còn bà tôi thì qua chùa coi chuyện củi đuốc, để đón mùa Vu lan báo hiếu.

Từ khi cha tôi bỏ đi, mẹ dẫn tôi về ở với ngoại. Nhà ngoại gần chùa nên cứ sắp đến ngày rằm hay vào mùa lễ hội là tôi được bà và mẹ dẫn đi chùa. Mùa Vu lan năm nào tôi cũng được bà và mẹ dắt đi lễ Phật. Tôi và mẹ được cài lên ngực áo một nụ hồng màu đỏ, đến khi bà ngoại mất thì nụ hồng trên áo của mẹ tôi là màu trắng bơ vơ. Đó là những mùa Vu lan tôi thấy mẹ buồn. Mẹ hay nắm lấy bàn tay bé xíu của tôi dắt tôi bước lên những bậc thềm nơi cửa Phật. Tôi thấy mình ấm áp với nụ hồng màu đỏ, thấy bước chân mình thật vững vàng khi có mẹ cạnh bên. Nhưng có lẽ lúc ấy, mẹ tôi đang cảm thấy chơi vơi giữa dòng đời với màu hoa hồng trắng. Thời gian thấm thoát trôi nhanh, mỗi mùa Vu lan tôi lại cùng mẹ đi lễ chùa, mỗi năm tôi thấy mẹ ngày càng già hơn, mắt mẹ đã mờ đục vì sương gió, và mái tóc đã bạc màu, tay mẹ run run tựa vào tôi để bước lên những bậc thềm ngày trước mẹ dắt tôi đi. Bỗng dưng tôi nghe lòng mình nhiều lo sợ.


Nhưng rồi đến một ngày tôi đã đủ lớn để có thể tự mình vượt qua những gió giông của cuộc sống thì mùa Vu lan của tôi không còn có mẹ. Tôi cài hoa hồng màu trắng trên áo bước bơ vơ trong dòng người dâng hương khấn nguyện. Bất chợt tôi bắt gặp một bà già mà tưởng chừng như dáng bà, dáng mẹ. Bà già mặc chiếc áo bà ba bạc màu, thành khấn dâng hương cúng Phật. Cái nắng sớm của mùa thu xuyên qua từng kẽ tóc trắng màu mây, tôi thấy rõ làn da nhăn nheo, mỏng dính trên gương mặt bà và và đôi mắt mờ mờ, nặng trĩu như có đám mây sắp mưa. Đứng sau lưng bà tôi còn nghe mùi trầu thơm nồng ấm, như hơi thở của bà, của mẹ. Bà già chắp tay nguyện cầu cho những đứa con còn đang đâu đó xa xôi ở một miền Tổ quốc. Ai bảo Vu lan chỉ có con cái cầu xin phước lành cho cha mẹ, đôi khi còn có những bà mẹ đang lặng lẽ xin những bình an cho con mình. Nhìn thấy bà, tôi như thấy sự tảo tần của mẹ ngày xưa, tôi chợt muốn ôm bà một cái để cho lòng bà thêm ấm và để lòng tôi bớt bơ vơ. Tôi nhận ra giữa cuộc đời này, trong muôn vạn tình thương thì tình thương của cha mẹ là mênh mông nhất, rộng lớn nhất. Nhưng sao cha tôi nỡ bỏ mẹ con tôi đi biền biệt vậy không biết? Nhớ mẹ, nhớ tuổi thơ mình thì tôi cảm thấy giận cha rất nhiều.

Tôi một mình bước ngẩn ngơ trong dòng người dâng hương lễ Phật, nụ hoa màu trắng trên ngực áo làm tôi cảm thấy lạc loài vì mất đi những vòng tay che chở, mất đi những hơi ấm của mẹ cha. Trong dòng người đang khấn nguyện thành tâm thì có một cậu bé chừng mười tuổi đang bối rối vì không biết cài hoa màu nào lên ngực áo. Cứ tưởng em chưa biết ý nghĩa từng màu hoa, nên tôi nhẹ nhàng đến bên và giải thích cho em hiểu. Nhưng em cúi đầu rồi chầm chậm nói với tôi: “Em biết ý nghĩa những màu hoa, nhưng em không biết cha mẹ của mình”. Câu nói ấp úng, lí nhí của em rơi vào lòng tôi như một giọt nước dường như đã đọng trĩu lâu ngày chực chờ rơi xuống, chạm một tiếng “tách” vỡ òa ở đáy ly. Tôi nín lặng, là tôi đang chơi vơi vì nụ hồng màu trắng trên ngực áo, hay sự chơi vơi giữa đời của em làm tôi không ngăn nổi giọt nước mắt của mình. Tôi tự hỏi mình, nếu tôi là em thì tôi sẽ chọn màu hoa nào để cài lên ngực áo, hay tôi sẽ khóc òa để ngực áo trống trơn? Tôi cũng không biết nữa. Rồi em quay lại nhìn tôi bằng ánh nhìn đầy lạc quan, tin yêu và hy vọng. Em mỉm cười cài lên ngực mình bông hoa đỏ thắm, rồi nói: “Em mong cha mẹ em vẫn còn sống và luôn hạnh phúc, bình an. Có như thế thì họ mới đi tìm em được!”. Nụ cười rạng rỡ trên đôi môi của em như những tia nắng ban mai sưởi ấm lại tâm hồn héo hắt của tôi với những ý nghĩ trách hờn rằng: “Sao người ta có thể bỏ rơi con mình, để nó bơ vơ, cơ cực như thế? Sao họ ác thế? Như cha tôi sao bỏ tôi thành một đứa trẻ mồ côi cha từ thuở nhỏ…”. Nhưng tôi chợt nhớ ra giữa cuộc đời cần có những bao dung, phận làm con cái đôi khi phải biết thứ tha cho những lỗi lầm người lớn.

Bỗng nhiên, tôi không còn giận cha nữa, cũng không trách ông về những chuyện ngày xưa. Mùa Vu lan này trong tôi lại ngập tràn hạnh phúc. Tôi cầu mong cho bà và mẹ được thanh thản, yên vui nơi cõi vĩnh hằng và mong cho cha tôi mãi được bình an dù ông ở đâu đó xa xôi.

CẨM THI

Chùa Rạch Cui - biểu tượng của đoàn kết và sum họp

Giữa không gian sông nước hiền hoà của xã Khánh Bình, chùa Rạch Cui hiện lên như một dấu son đặc biệt trong đời sống văn hoá tâm linh của đồng bào Khmer Cà Mau. Không chỉ là ngôi chùa Nam tông mang giá trị kiến trúc truyền thống, Rạch Cui còn là nơi ghi dấu lịch sử cách mạng hào hùng, in đậm tinh thần đoàn kết Kinh - Khmer - Hoa trên vùng đất địa đầu cực Nam Tổ quốc.

79 thí sinh tham gia Liên hoan Đờn ca tài tử học đường

Tối 19/12, tại Trung tâm Văn hoá tỉnh, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch tổ chức khai mạc Liên hoan Đờn ca tài tử học đường tỉnh Cà Mau năm 2025.

Tập huấn xây dựng mô hình trải nghiệm Nhạc trống lớn của người Khmer

Sáng 19/12, tại Nhà sinh hoạt văn hoá ấp Cây Khô, Xã Hồ Thị Kỷ, Phân viện Văn hoá, Nghệ thuật, Thể thao và Du lịch miền Nam phối hợp Đoàn Nghệ thuật Khmer tỉnh Cà Mau tổ chức tập huấn “Xây dựng mô hình trải nghiệm Nghệ thuật Nhạc trống lớn của người Khmer ở tỉnh Cà Mau”. Đoàn Nghệ thuật Khmer tỉnh Cà Mau tổ chức tập huấn “Xây dựng mô hình trải nghiệm nghệ thuật Nhạc trống lớn của người Khmer ở tỉnh Cà Mau”. Dự buổi tập huấn có Tiến sĩ Bùi Thị Hoa, Phó Phân viện trưởng phụ trách Phân viện Văn hoá, Nghệ thuật, Thể thao và Du lịch miền Nam.

Trưng bày triển lãm “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”

Sáng 15/12, Bảo tàng tỉnh Cà Mau phối hợp với Đảng uỷ, UBND xã An Trạch và Trường THCS Võ Nguyên Giáp tổ chức khai mạc trưng bày triển lãm chuyên đề “Cà Mau - Nơi khắc ghi dấu ấn lịch sử và bản sắc văn hóa phương Nam”.

Một thời hoa lửa

U Minh Hạ mùa sa mưa. Trong cái nắng mới cố xiên mình qua những đám mây đen nặng oằn chực chờ trút xuống, thoang thoảng mùi bông tràm nở muộn.

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.