Thứ bảy, 20-12-25 19:24:22
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Mưa làm chi vậy, mưa ơi!…

Báo Cà Mau

Đó là một buổi sáng đầu tháng 9 năm “con chuột” (1984). Đang giờ Toán, một học trò mới rụt rè đi vào, hai tay trao thầy mảnh giấy vô lớp. Thầy giới thiệu tên bạn mới, và nó đã nghe nhầm tên. Cũng chẳng quan tâm. “Thêm một người thì chật thêm một chỗ thôi…”. Nó nghĩ vậy.

Ảnh minh họa: B.T

Nửa tháng sau, chi đội thiếu nhi làm đại hội. Chi đội trưởng bắt nó gọi bạn mới bằng chị, giao nó lấy xe đạp chở chị đi mua nước đá. Nó gật đầu, “chị” ấy cười với nó. Vậy là nó đã bắt quen với bạn mới rồi nhé. Tập văn nghệ cho hội diễn 20/11, lớp nó dựng một vở kịch và một điệu múa. Cái mặt khờ ịch nhưng nó được giao thủ vai một học trò cá biệt, còn cô bạn vào vai một lớp trưởng xinh đẹp, học giỏi, ngoan hiền… Điệu múa “Trăng Mường Luông” cô dạy cho cả nhóm mới vui nhộn làm sao. Cô múa thật đẹp, dịu dàng, uyển chuyển. Giọng hát hay lạ lùng. Nó nghệch mặt dòm hoài không chán. Hễ cô bạn hướng nhìn về phía tụi nó, nó lại giả tảng đưa mắt đi chỗ khác. Nhìn chỗ khác, nhưng nó nào thấy được gì khác ngoài vóc dáng nhỏ nhắn, gương mặt dễ thương và giọng hát xao xuyến của cô bạn mà giờ đây, với nó, không còn là mới nữa, không còn là “chật thêm một chỗ” nữa (!!!).

Thoắt cái đã hết năm học cuối cấp. Khối 9 của nó trải qua những ngày ôn thi tốt nghiệp bận rộn. Học sáng. Học chiều. Rồi mùa thi tốt nghiệp đến. Nghĩ mà buồn. Nó thấy vô cùng tiếc nuối quãng thời gian học hành, ôn thi bận rộn này. Nó ra nhà sách, tìm mua tấm thiệp có bức tranh phong cảnh thật vừa ý; viết mấy lời đề tặng - chân thành thôi và chắc là thô mộc, vụng về; cho vào một bì thư thật đẹp, dán lại; kẹp bì thư ấy vào cuốn sổ chép nhạc. Giờ học ôn, nó run run gửi nhờ cô bạn chép mấy bài hát (“mô-đen” thời bấy giờ của học trò cuối cấp 2). Cô nhận lời. Cô ngồi bàn trên, nó ngồi bàn sau liền kề. Tim muốn bắn khỏi lồng ngực lúc nó liếc thấy cô lật gần đến trang có kẹp cái bì thư, nó làm bộ xoay qua bên, dòm hai thằng bạn đang hí hoáy chơi cờ ca-rô trong cuốn tập học trò. Nhẹ nhàng quay xuống chỗ nó, thấy nó “không để ý”, cô bạn khẽ khàng chuyển trả cái bì thư xinh đẹp mà nó kỳ công chọn lựa, kẹp vào cuốn tập học ôn thi tốt nghiệp của nó. Hai ngày sau, cô gửi lại cuốn sổ chép nhạc, cùng 2 bài bolero với nét chữ con gái mềm mại bằng mực tím thật đẹp.

Buồn và tự trách mình đủ thứ. nhưng nó không bỏ cuộc. Khoảng một tuần sau, nó mượn cô cuốn tập học ôn thi. Khi trả, trong ấy lại kẹp… cái bì thư hôm trước. Và rồi, ngay buổi chiều học ôn thi hôm sau, cô trực tiếp trao tận tay nó: “Bạn để quên trong cuốn tập”. Ai đã từng…,  chắc chắn sẻ chia sâu sắc nỗi niềm của nó bấy giờ!!! Bầu trời mùa mưa Bạc Liêu xám xịt. Ngôi trường cũ kỹ rêu phong từng chứng kiến bao cuộc chia ly mùa hạ, nay chứng kiến một thằng học trò cuối cấp bơ phờ, cắm cúi chép bài, lủi thủi đi về… Ghi chép, đi đứng mà chẳng có tí hồn vía trong đầu. Có một an ủi, ấy là anh bạn cùng lớp tặng cô một cái gói bọc giấy bông (hừ, chắc chắn “quà vật chất thực dụng” chứ không phải “quà tinh thần thanh cao” như của nó). Cô khi ấy đã nhờ nó trả lại anh bạn kia cái gói.

Kỳ thi cuối cấp rồi cũng qua. Hè ấy, nó được dự trại thiếu nhi ở Cà Mau, rồi đi “trại bay” vào tận U Minh. Quá bất ngờ, nó được gặp cô bạn học ở trại hè ngay quê hương cô. Chào hỏi mấy câu, rồi ai về trại nấy. Cô bận rộn lắm, phải chuẩn bị bao nhiêu là việc, vì là chủ nhà mà. Trưa hôm sau, nó cùng tụi bạn lội ùm ùm tắm sông, cô bạn đi trên cây cầu ken bằng những thân tràm lắt lẻo bắc ngang sông. Cô giữ ý không nhìn xuống, nó cũng chẳng dám gọi tên cô. Chiều hôm sau, con tàu “chủ nhà” đưa con tàu “khách” vào rừng tràm Khánh Lâm. Nó cứ nghĩ vào rừng sẽ được gặp và trò chuyện cùng cô bạn. Lo vác bộ trống thiếu nhi dưới tàu lên rừng, khi quay ra, con tàu chở cô bạn của nó đã khuất mờ trong chiều mưa U Minh Hạ. Nó tần ngần mãi vậy bên bờ sông, nhìn theo huốt bóng con tàu. “… Mưa nuốt con tàu/ Bóng mờ khuất dạng/ Đọng lại nơi đây nỗi buồn vô hạn/ Vì màn mưa giăng đã nuốt tàu rồi/ Mưa làm chi vậy. Mưa ơi!!!”.

Rưng rưng, nghèn nghẹn, nó không rõ mình vừa để vuột điều gì.

Khánh An

Một thời hoa lửa

U Minh Hạ mùa sa mưa. Trong cái nắng mới cố xiên mình qua những đám mây đen nặng oằn chực chờ trút xuống, thoang thoảng mùi bông tràm nở muộn.

Biểu tượng hoa cau trong văn hoá Khmer

Hoa cau, biểu tượng thiêng liêng trong hôn lễ của người Khmer, được xem là thước đo phẩm hạnh, phản ánh giá trị văn hoá độc đáo.

Trao thưởng các tác giả đạt Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V

Chiều 12/12, UBND tỉnh Cà Mau tổ chức Lễ trao Giải thưởng Văn học, Nghệ thuật Phan Ngọc Hiển lần thứ V. Dự lễ có đồng chí Phạm Văn Thiều, Phó Bí thư Tỉnh uỷ, Chủ tịch HĐND tỉnh và đồng chí Ngô Vũ Thăng, Phó Chủ tịch UBND tỉnh.

Điểm đến giàu tiềm năng du lịch văn hoá - tín ngưỡng

Toạ lạc tại xã Hưng Hội, chùa Soryaram (chùa Giữa) đã tồn tại gần một thế kỷ và vẫn gìn giữ nguyên vẹn vẻ đẹp kiến trúc cổ truyền, lộng lẫy. Không chỉ là nơi sinh hoạt tôn giáo của đồng bào Khmer, chùa còn là không gian văn hoá đặc sắc, hội tụ nhiều giá trị truyền thống, tạo tiềm năng lớn để phát triển du lịch văn hoá - tín ngưỡng.

Tục thờ Môn thần của người Hoa

Trong tín ngưỡng dân gian của cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, tục thờ Môn thần là nét văn hoá đặc sắc, gắn liền với quan niệm về sự an cư, bảo hộ và trấn áp tà khí.

Sắc màu văn hoá Khmer qua Lễ Cầu an

Hằng năm, sau Tết Chôl Chnăm Thmây, đồng bào Khmer tại các phum - sóc trên địa bàn tỉnh Cà Mau lại hân hoan tổ chức Lễ Cầu an (Panh Kom San Srok), một trong những nghi lễ truyền thống quan trọng nhất.

Bồi dưỡng kiến thức văn hoá DTTS cho đội ngũ nhân lực trẻ

Sáng 7/12, Sở Văn hoá, Thể thao và Du lịch phối hợp Trường Đại học Bạc Liêu tổ chức hoạt động tham quan thực tế và giao lưu kỹ thuật trình diễn nghệ thuật Khmer tại chùa Xiêm Cán (phường Bạc Liêu).

Đánh thức tiềm năng du lịch từ bánh dân gian người Hoa

So với các dân tộc anh em khác, cộng đồng người Hoa tại Cà Mau sở hữu nhiều nghề truyền thống mang đậm bản sắc văn hóa, trong đó, nghề làm các loại bánh dân gian có nguồn gốc từ Trung Quốc. Những loại bánh này không chỉ mang hương vị đặc trưng mà còn hàm chứa nhân sinh quan sâu sắc, thể hiện ước vọng về trường thọ, phúc - lộc - an khang.

Sắp xếp, tinh gọn các tổ chức văn học nghệ thuật các dân tộc thiểu số

Sáng 6/12, tại tỉnh Cà Mau, Hội Văn học nghệ thuật (VHNT) các dân tộc thiểu số (DTTS) Việt Nam tổ chức Hội thảo sắp xếp, tinh gọn, hợp nhất các tổ chức VHNT các DTTS, thống nhất trong đa dạng.

Quảng bá quê hương tươi đẹp

Nhiếp ảnh gia Nguyễn Ðông Xuân (nghệ danh Nguyễn Xuân) đến với nhiếp ảnh từ năm 1984, thời kỳ còn sử dụng máy ảnh chụp phim đen trắng. Từ năm 1987-1990, anh là bộ đội tình nguyện làm nghĩa vụ quốc tế, phóng viên chiến trường (chuyên đề tài liệu, tư liệu) ở nước bạn Campuchia, Sư đoàn 330 thuộc Mặt trận 979, Quân khu 9.