Chủ nhật, 26-10-25 19:58:45
Cà Mau, 32°C/ 32°C - 33°C Icon thời tiết nắng
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Nắng chiều

Báo Cà Mau

Sáng nay, tôi thấy má khẽ cười trong lúc chải đầu. Mấy chục năm qua, má vẫn cười nhưng chỉ là gượng gạo, để đối diện với hàng xóm, họ hàng. Có khi nào tôi thấy má thật sự vui đâu. Tôi ì ạch dắt chiếc xe ra ngoài cửa, chuẩn bị rồ ga đi thì má nói với theo: “Chiều về sớm giữ nhà, ba má lên cậu Tư thăm ngoại. Má nấu cơm để sẵn, về hâm nóng lại ăn thôi”. - “Con biết rồi. Hai vợ chồng đi vui vẻ nha”, tôi nháy mắt cười “đía”, má sượng sùng đỏ mặt. Tự nhiên sáng nay, tôi thấy cảnh quê mình sao mà đẹp lạ thường…

Ba má tôi kết tóc se duyên khi má tròn 18 tuổi. Phận là con gái mà thời hồi trước đâu được cho ăn học tới nơi, nên chỉ biết ở nhà nội trợ, ruộng vườn. Má được tiếng ngoan hiền, khéo léo giỏi giang, nội tôi cần dâu hiền nên đã chọn má. Ngày trước, mỗi khi xem một bộ phim nào đó nói về tình yêu đôi lứa là má lại kể cho tôi nghe chuyện lần đầu má gặp ba tôi ra sao. Chỉ một khoảnh khắc thôi mà cả đời con người ta không thể nào quên được. Nhưng mỗi khi nghĩ đến cách ba đối xử với má, tôi có chút đau âm ỉ trong lòng. Thật ra ba chẳng hề tệ bạc, vũ phu gì, chỉ là ông luôn lạnh lùng, xa cách. Có lẽ vì vậy mà con cái chỉ có mỗi mình tôi chăng?... Ba tôi đi làm, giao thiệp nhiều nhưng chẳng hề lăng nhăng. Mỗi lần công ty có tổ chức họp mặt hay có đi đâu đó chơi, má lại chạnh lòng. Bởi, trong khi đồng nghiệp dẫn vợ/chồng, con cái theo, thì tuyệt nhiên ba chẳng hề dẫn má. Trong các cuộc trò chuyện, người ta nhắc đến vợ với vẻ tự hào, hãnh diện, còn ba tôi chẳng nói nửa lời. Cho nên khi ông nội mất, đồng nghiệp, bạn bè ba đến rất đông - chia buồn là một, nhưng để thỏa mãn sự tò mò về má tôi lại đến mười. Ngày ấy tôi cũng lớn rồi nên thấy ánh mắt họ nhìn má, tai tôi đỏ bừng, tôi càng giận ba nhiều hơn. Sau khi đám tiệc xong hết chỉ còn lại người thân, tôi đã khóc và giãy với ba: “Ba làm vậy với má mà coi được sao? Ba có biết mấy người đó xì xào gì sau lưng nhà mình không. Người ta nhìn má con, con tức tới nỗi muốn lại hét vào mặt cho hả dạ”. - “Mỹ, không được hỗn với ba!”, má chạy tới can ngăn. Cơn phẫn nộ của tôi vẫn không chìm xuống, tôi quay sang nói với má trong nước mắt: “Lâu nay ba đối xử với má vậy mà má còn bênh vực, hèn chi có ai biết trân trọng má đâu”. Ba không nói gì, ông im lặng rồi bỏ đi nơi khác. Ông càng như vậy, nỗi thất vọng của tôi về ông càng lớn. Dấu hỏi to đùng không có lời giải đáp vẫn mãi trong tôi cho đến tận bây giờ. Biết sao được, ba tôi có ai khác bên ngoài đâu, vẫn hiếu thuận, vẫn đem tiền về lo cho vợ con, vẫn là người chồng, người cha tốt. Ba có sai lầm gì đâu mà má trách. Ừ, đó là lý lẽ của má để khỏa lấp nỗi đơn phương, để trấn an tôi, để má vượt qua nỗi cô đơn trong lòng theo má suốt một thời thanh xuân. Má xưa giờ, chỉ có và duy nhất một người. Ba cũng vậy, nhưng người duy nhất ấy không dành về phía má. Tình cờ tôi biết được sự thật khi nghe mấy cô nói chuyện. Cái tên Nhật Hạ ấy nghe nhẹ nhàng, lưu luyến nên cả tuổi trẻ của người đàn ông kia mãi cứ vấn vương. Cho dù người phụ nữ ấy đã khuất lâu rồi nhưng vị trí của cô trong lòng ba tôi thì không ai thay thế được.

“Nếu cô Hạ không là họa sĩ thì có lẽ má mình đã chịu”, cô Hai tôi vừa lấy tay đưa cánh võng cho anh út ngủ vừa chỏi chân lên giường nhắc chuyện. Mà cô ấy phận mỏng, năm đó gặp tai nạn mới không qua khỏi. Cô Ba nằm trên giường bên kia thở dài nói: “Không là họa sĩ đi chăng nữa chắc gì má đã chịu. Má cần đứa con dâu Út giỏi giang, quán xuyến được nhà cửa, Hạ có biết làm gì đâu. Chỉ thương cho con Lệ, tới bây giờ thằng Út vẫn chưa động lòng”. - “Cũng tại má mình đòi sống đòi chết nếu như nó lấy con Hạ”… Lúc đó tôi đã 10 tuổi, cũng nhận thức được ít nhiều nên câu chuyện đó theo tôi đến về sau. Khi trưởng thành, nhất là khi đã biết rung cảm đầu đời, tôi lại càng thương má. 

Cuộc sống cứ thế xoay vần, mọi thứ cứ cuốn mình đi. Tôi cũng mệt mỏi khi suốt ngày quan tâm đến cảm xúc của ba đối với má. Nên tôi sống cuộc sống của mình, học xa nhà, tôi chỉ gọi điện hỏi thăm má và bà. Còn ba, từ lúc đám tang ông nội, hai cha con đã xa lại càng lợt lạt. Bà tôi bệnh càng ngày càng nặng nên không qua khỏi. Năm rồi ba đổ bệnh, không còn cách nào khác, tôi chuyển công tác về quê nhà. Tôi lao vào công việc mà quên mất thói quen để ý tình cảm của ba với má như thế nào, nên sự đổi khác của ông với má đã khiến tôi ngạc nhiên chen lẫn niềm hạnh phúc. Cảm giác đó cứ như là mình đã trải qua mối tình đơn phương kéo dài nhiều năm nay được người ta hồi đáp vậy. Ngày ngày, tôi thấy má chạy đôn chạy đáo lo việc nhà, chăm sóc hai chục công vuông, đút cho ba từng muỗng cơm, lau mình tắm rửa cho ba. Có lẽ sự ân cần, hy sinh ấy đã cảm động được trái tim băng giá kia, theo thời gian kết lại thành những giọt thủy tinh trên đôi mắt. Tôi tình cờ thấy ba khóc sau khi má quay đi. Ánh mắt ba nhìn má đầy hối lỗi, xót xa…

Sau gần một năm ba tôi nhanh chóng bình phục. Tuy không được như lúc trước nhưng ít ra có thể sinh hoạt bình thường, có thể phụ giúp má ít nhiều, quan trọng hơn có thể chở má đi đây đi đó - điều mà má và tôi ao ước bao lâu nay. Hàng ngày hai vợ chồng gọi nhau khiến không khí gia đình tươi vui, đầm ấm. Ba má tôi sắm hẳn một cặp Smartphone rồi tập tành chơi Facebook. Tham gia nhiều đến nỗi ai gặp tôi cũng nói “cha mẹ mày yêu thương nhau dữ he, thấy suốt ngày đăng hình có nhau. Mẹ mày hồi xuân hay sao mà biết sửa soạn đẹp hơn xưa vậy?”… Mỗi lần nghe ai nói như thế, tôi chỉ biết cười, với tôi đó là một thứ hạnh phúc không dễ dàng có được.

Sáng nay thấy má cười. Mái đầu đã xen kẽ nhiều sợi bạc nhưng gương mặt lại trẻ trung đầy sức sống và chợt nhận ra cuộc đời không gì gọi là muộn màng cả. Trễ một chút nhưng sự cố gắng của mình được đền đáp thì niềm vui mang lại chẳng nhỏ tí nào. Nắng ban chiều hắt vào ô cửa, tắm tưới cho mái nhà ấm hơn sau bao năm lạnh giá…
Trần Như Ý

 

Những trưởng ban công tác Mặt trận gần dân, sát cơ sở

Là “cầu nối” quan trọng giữa Đảng, chính quyền và Nhân dân, thời gian qua, những người làm công tác Mặt trận cơ sở xã Định Thành luôn phát huy vai trò tiên phong trong tuyên truyền, vận động, khơi dậy tinh thần thi đua yêu nước, huy động sức mạnh khối đại đoàn kết toàn dân, góp phần thực hiện thắng lợi các nhiệm vụ phát triển kinh tế - xã hội của địa phương.

Xây dựng tiêu chí chuẩn nghèo đa chiều phải phù hợp với mục tiêu phát triển quốc gia

Phó Thủ tướng Chính phủ Trần Hồng Hà yêu cầu xây dựng quy định chuẩn nghèo đa chiều quốc gia giai đoạn 2026-2030 phải phù hợp với mục tiêu phát triển đến năm 2030, bảo đảm mức thu nhập bình quân đầu người được nâng lên, hộ nghèo phải được hưởng thành quả chung của đất nước.

Đánh giá hiện trạng cây xanh, cây bóng mát: Cần giải pháp đồng bộ và khoa học

Trong những năm gần đây, tình trạng cây xanh ngã, đổ trong mùa mưa bão liên tục xảy ra, gây thiệt hại về người và tài sản, tạo tâm lý lo lắng trong cộng đồng. Thực tế đặt ra yêu cầu cấp thiết là cần có một phương án đánh giá hiện trạng cây xanh, đặc biệt là cây bóng mát, theo hướng đồng bộ, khoa học nhằm phòng ngừa rủi ro, đảm bảo an toàn cho người dân.

Ðiểm nhấn đô thị

Quảng trường Phan Ngọc Hiển (phường An Xuyên) là công trình chào mừng Ðại hội Ðại biểu Ðảng bộ tỉnh Cà Mau lần thứ I, nhiệm kỳ 2025-2030. Ðến nay, công trình đã hoàn thành gần như toàn bộ các hạng mục và đưa vào phục vụ Nhân dân. Hiện chỉ còn công trình biểu tượng con tôm Cà Mau đang thi công giai đoạn cuối.

Lồng ghép chương trình, phát huy vai trò người dân trong xây dựng nông thôn mới, giảm nghèo

Chiều 12/9, Phó Thủ tướng Trần Hồng Hà chủ trì cuộc họp trực tiếp kết hợp trực tuyến nghe Bộ Nông nghiệp và Môi trường báo cáo và các bộ ngành, địa phương, các chuyên gia, nhà khoa học cho ý kiến về báo cáo đề xuất chủ trương đầu tư chương trình mục tiêu quốc gia xây dựng nông thôn mới và giảm nghèo bền vững giai đoạn 2026-2035 (Chương trình mục tiêu); Dự thảo Nghị định quy định chuẩn nghèo đa chiều giai đoạn 2026-2030 (Dự thảo Nghị định).

Phước Long tăng tốc đô thị hoá

Sau khi hợp nhất, xã Phước Long hình thành đơn vị hành chính mới với quy mô lớn cả về diện tích lẫn dân số, mở ra không gian phát triển rộng hơn, thuận lợi để liên kết vùng sản xuất, quy hoạch hạ tầng đồng bộ, khai thác hiệu quả tiềm năng địa phương.

Hòa Bình ra quân lập lại trật tự đô thị

Sáng 4/9, UBND xã Hòa Bình huy động hơn 20 lực lượng gồm công an, an ninh trật tự cơ sở và các ban, ngành tổ chức ra quân lập lại trật tự đô thị, hành lang an toàn giao thông.

Đổi thay trên vùng đất giàu truyền thống cách mạng

Cái Nhúc - Tân Thành là địa danh quen thuộc với người dân Cà Mau, từ lâu được biết đến như vùng đất hội tụ nhiều giá trị lịch sử, văn hoá đặc sắc và giàu truyền thống cách mạng. Trải qua thời gian, vùng đất xưa kia là nơi rừng thiêng nước độc nay đã vươn lên phát triển mạnh mẽ.

Ra quân dặm, vá tuyến lộ trọng yếu phường Hiệp Thành

Nhằm kịp thời khắc phục tình trạng xuống cấp của tuyến lộ giao thông nông thôn, tạo thuận lợi cho việc đi lại và giao thương của người dân, ngày 24/8, Uỷ ban MTTQ Việt Nam phường Hiệp Thành phối hợp với mạnh thường quân và người dân địa phương đã tổ chức ra quân thi công dặm, vá tuyến đường nối liền hai khóm: Biển Đông A và Biển Đông B.

Trăm năm giữ lửa làng nghề

Hồng Dân, miền quê giàu truyền thống cách mạng, níu chân du khách bởi vẻ đẹp yên bình miền sông nước, bởi tiếng mái chèo, bờ tre và cả những âm thanh quen thuộc của lò rèn, tiếng đục đẽo trong xưởng mộc. Nơi đây, những làng nghề truyền thống đã tồn tại hàng trăm năm không chỉ mang lại sinh kế cho bao thế hệ, mà còn góp phần lưu giữ hồn cốt văn hóa của vùng đất phương Nam.