Hiệp định đối tác xuyên Thái Bình Dương (TPP) đã kết thúc đàm phán, hứa hẹn mở ra nhiều cơ hội cho kinh tế Việt Nam. Song, tuy có nhiều cơ hội, nhưng cũng lắm thách thức, và chịu tác động nhiều nhất vẫn là lĩnh vực sản xuất nông nghiệp, xuất khẩu.
Kinh tế mũi nhọn của Bạc Liêu trong hiện tại, tương lai vẫn là thế mạnh sản xuất nông nghiệp và xuất khẩu. Với những nội dung, quy định từ 30 chương của TPP, thì hiệp định này chỉ mới mang lại cơ hội. Còn việc có tranh thủ hưởng lợi và tạo điều kiện cho sản xuất, kinh doanh phát triển hay không thì phụ thuộc vào sự năng động của doanh nghiệp và nông dân.
Đơn cử như trong sản xuất nông nghiệp, chỉ tính riêng các quy định, biện pháp về vệ sinh dịch tễ, đặc biệt là vệ sinh an toàn thực phẩm (VSATTP) mặt hàng nông, thủy sản cũng đặt ra hàng loạt thách thức lớn. Hay trong tổ chức sản xuất, ngành Nuôi trồng thủy sản sẽ gặp nhiều khó khăn nếu thị trường đầu vào và đầu ra đều bị động, không thể kiểm soát như lâu nay. Minh chứng cho vấn đề này là nhiều doanh nghiệp xuất khẩu thủy sản của tỉnh đã gặp khó khi bán hàng cho các thị trường khắt khe về VSATTP, giá bán luôn thấp hơn các sản phẩm chế biến có nguồn gốc, xuất xứ và sản xuất theo quy trình từ cánh đồng đến nhà máy. Bởi, cùng chất lượng nhưng việc giảm, cắt thuế quan và các rào cản phi thuế quan sẽ làm cho hàng hóa nước ngoài nhập vào nhiều hơn không chỉ đối với thị trường Việt Nam, mà còn cho 12 nước thành viên TPP.
Do vậy, Việt Nam không chỉ xuất những mặt hàng thế mạnh, mà còn phải nhập hàng với số lượng khổng lồ từ những nước công nghiệp có nền sản xuất hiện đại. Trong đó, nhiều mặt hàng nông sản của Việt Nam sẽ phải cạnh tranh khốc liệt và quy luật đào thải trong một sân chơi chung tất yếu diễn ra.
Mặc dù chưa thực hiện TPP, nhưng vào thời điểm này, một số mặt hàng của nước ngoài đã có mặt trên thị trường Việt Nam như thịt bò Úc, thịt gà Mỹ với giá bán rẻ hơn thịt sản xuất tại Việt Nam.
Với những thách thức từ TPP, doanh nghiệp phải có giải pháp và chiến lược phát triển của mình. Trong đó, liên kết sản xuất giữa doanh nghiệp với doanh nghiệp, doanh nghiệp với nông dân nhằm tạo sức cạnh tranh, tranh thủ thêm các nguồn lực là giải pháp không thể thiếu.
KIM TRUNG