ĐT: 0939.923988
Chủ nhật, 29-6-25 02:15:19
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Tự hào vùng đất Tây Nam - Bài 3: Hồi sinh Ba Chúc

Báo Cà Mau Cách nay 50 năm, trong khi các địa phương trong cả nước đang bắt tay kiến thiết quê hương sau đại thắng mùa Xuân 1975 thì Nhân dân Ba Chúc lại mang thêm trên mình những vết thương của nạn thảm sát diệt chủng Pol Pot. Nếu so sánh xuất phát điểm của vùng đất thanh bình vươn lên sau chiến tranh thì Ba Chúc khởi điểm sau các vùng đất khác 10 năm, với nền tảng ban đầu: đất đai cằn cỗi, nhà cửa xơ xác, cuộc sống của người dân bấp bênh giữa đói nghèo và ký ức đau thương. Trở lại Ba Chúc hôm nay là thị trấn sầm uất của huyện Tri Tôn, tỉnh An Giang.

Vươn lên từ truyền thống bất khuất

Hoà cùng thành tựu sau 50 năm giải phóng đất nước, Ba Chúc hôm nay thực sự thay da đổi thịt. Ngôi làng từng chịu tang tóc nay hồi sinh mạnh mẽ với những cánh đồng lúa bạt ngàn, những tuyến đường nối liền thôn xóm, bình quân thu nhập hằng năm của người dân Ba Chúc đạt trên 74 triệu đồng.

Ai cũng bất ngờ khi ông Nguyễn Văn Tư, cựu chiến binh khóm An Hoà A, thị trấn Ba Chúc, mở đầu câu chuyện về vùng đất biên giới không phải là những câu chuyện chiến tranh ác liệt mà là sự đổi thay. Ông nói: “Hôm nay, người lạ đến Ba Chúc lần đầu chưa biết thì tìm quán xá để ăn uống hơi khó, nhưng khi biết rồi dễ lắm. Chỉ cần ngồi ở nhà, ở quán cà phê, muốn ăn gì, gọi điện là họ mang đến tận nơi. Còn di chuyển từ Ba Chúc đi trung tâm huyện, trung tâm tỉnh hay về Cần Thơ, qua Hà Tiên, lên biên giới... thì hệ thống đường bộ đã liên thông. Sống ở biên giới mà tiện nghi như thế này thì còn gì bằng”.

CCB Nguyễn Văn Tư (thứ ba từ phải sang) kể lại quá khứ bi hùng trên đất Ba Chúc.

CCB Nguyễn Văn Tư (thứ ba từ phải sang) kể lại quá khứ bi hùng trên đất Ba Chúc.

Ðó là những minh chứng phát triển của sự tiện lợi và ứng dụng các phần mềm trên nền tảng số trong giao thương. Còn nói về tấm lòng người dân thì từ các bậc cao niên như ông Lê Văn Mộng, 66 tuổi, chốt câu chắc nịch: “Dân nơi biên cương đoàn kết như tay chân”. Nghe vậy, chúng tôi chợt nhớ lúc ban trưa, khi quá giờ anh em chưa tìm được quán cơm trên trục đường chính khi vào thị trấn, hai vợ chồng chủ quán cà phê 368 lăn xăn gọi điện các mối quen hỏi. Chị chủ quán cà phê hồ hởi: “Hai chú ăn cơm chay nhé, tôi đãi, để bụng đói sao làm việc? Ở đây, quán xá đông, nhưng tầm 12 giờ trưa họ bán hết!".

Là người sinh ra, lớn lên chứng kiến bao đổi thay ở đất Ba Chúc, ông Lê Văn Mộng rưng rưng khi nhắc về những ngày đầu kiến thiết và so sánh sự thay đổi như hôm nay: “Nhà tôi thuộc gia đình có công với cách mạng, tôi có 2 anh hy sinh trong kháng chiến chống Mỹ và bảo vệ biên giới Tây Nam. Tôi tham gia kháng chiến bảo vệ biên giới, trở về là thương binh, sau hoà bình, tôi lập gia đình. Bằng ý chí và nghị lực vươn lên, giờ các con tôi có việc làm ổn định, gia cảnh không còn nghèo khó”.

Anh Võ Văn Tuấn, Chủ tịch Hội Nông dân thị trấn Ba Chúc, liệt kê hàng loạt các mô hình kinh tế hiệu quả ở địa phương để minh chứng đó là căn cơ giúp Nhân dân Ba Chúc thoát khỏi đói nghèo. Trong đó dấu ấn đậm nét nhất là chương trình hỗ trợ sinh kế bò thịt, bò sinh sản trong vùng đồng bào dân tộc Khmer. Chương trình này, mỗi hộ nhận được 2 con bò (1 con nái và 1 bò con). Vừa đảm bảo hộ dân có việc làm, vừa an tâm chăm sóc bò để có thêm thu nhập.

Ông Chau Yêm, khóm An Bình, thị trấn Ba Chúc, chỉ tay về cặp bò nhận cách nay 6 tháng và nói: “Bò cái chuẩn bị đẻ bò con. Giờ tôi có đủ cỏ dự trữ cho chúng”. Ông Chau Yêm là một trong những hộ dân tộc có hoàn cảnh khó khăn của khóm An Bình, thị trấn Ba Chúc. Năm 2024, ông nhận hỗ trợ từ chương trình xoá nhà tạm, nhà dột nát, tu sửa lại căn nhà khang trang, niềm vui nhân đôi sau khi nhận thêm cặp bò sinh sản. Không nén được cảm xúc, ông Yêm nói: “Tôi sống ở Ba Chúc đã ngoài 50 năm; trừ 10 năm chạy giặc Pol Pot thì còn lại là thời gian tôi chí thú làm ăn. Nhưng gia cảnh đông người, ít đất nên cuộc sống còn bấp bênh, được địa phương hỗ trợ, nhiều năm qua nhà tôi không còn khó khăn, con tôi thi đỗ đại học và đang học năm thứ 3 ngành Thú y”.

Ông Chau Yêm phấn khởi bên nhà mới và cặp bò đang phát triển tốt.

Ông Chau Yêm phấn khởi bên nhà mới và cặp bò đang phát triển tốt.

Ý thức nghèo là... tội

Ông Lê Văn Hồng, Trưởng khóm An Bình, thị trấn Ba Chúc, cho biết: “An Bình là 1 trong 7 khóm của Ba Chúc và là khóm khó khăn nhất. Khóm có 769 hộ, còn 12 hộ nghèo trong đồng bào dân tộc Khmer, đến nay đều được hỗ trợ và thoát nghèo. Hầu hết Nhân dân đều chí thú làm ăn, không còn tư tưởng trông chờ, ỷ lại vào các chính sách hỗ trợ. Như hộ ông Chau Yêm, Chau Kim...”.

Phó chủ tịch UBND thị trấn Ba Chúc, ông Phan Bá Phước thông tin thêm: “Dù địa phương hứng chịu tổn thất nặng nề trong những năm sau 1975, nhưng bằng tinh thần và nghị lực vượt khó, cả thị trấn Ba Chúc đồng lòng xoá nghèo. Giờ đây, 100% hộ dân đã sử dụng nước sạch, điện lưới quốc gia, hệ thống đường giao thông, trường học, y tế đều đạt chuẩn. Hộ nghèo dưới 2%, thu nhập bình quân đầu người liên tục tăng trong những năm gần đây. Từ vùng quê nghèo, đói, giờ đây thị trấn Ba Chúc xây dựng văn minh đô thị. Những công trình, kiến trúc, di tích, chứng tích đều được trùng tu, tôn tạo, là nơi giáo dục truyền thống lý tưởng nhất”.

Từ một vùng đất nghèo, Ba Chúc đã phát triển mạnh mô hình nông nghiệp kết hợp du lịch sinh thái. Những cánh đồng lúa mùa nổi trước kia giờ được thay thế bằng giống lúa chất lượng cao. Nhiều hộ dân còn phát triển mô hình nuôi bò, trồng cây ăn trái, mang lại thu nhập ổn định. “Ngày trước, dân Ba Chúc ai cũng nghèo, giờ thì mỗi nhà đều có ruộng lúa, có vườn cây, chuồng nuôi. Nỗi ám ảnh nghèo khó lùi xa rồi”, ông Lê Văn Mộng chia sẻ thêm.

Nhờ gắn liền với lịch sử, Ba Chúc đang trở thành điểm đến du lịch tâm linh quan trọng. Khu di tích Nhà mồ Ba Chúc, nơi lưu giữ hài cốt của hơn 1.150 nạn nhân bị thảm sát, là nơi để người đời sau tưởng nhớ. Mỗi năm, hàng vạn du khách từ khắp nơi đến thắp nén nhang tri ân những linh hồn vô tội. Chùa Phi Lai, chùa Tam Bửu - hai ngôi chùa từng là nơi nương náu của hàng trăm người dân trong trận thảm sát - nay cũng được trùng tu khang trang, trở thành điểm đến cho du khách hành hương. “Người dân chúng tôi luôn nhắc nhau sống tốt, làm ăn phát triển, để những người đã khuất không còn đau lòng”, ông Nguyễn Văn Tư xúc động nói.

Nhắc về thời Ba Chúc điêu tàn, cựu chiến binh Nguyễn Văn Tư, người từng tham gia các cuộc kháng chiến chống Mỹ, Pol Pot trên đất Ba Chúc và chọn Ba Chúc định cư, chia sẻ: “Quê hương hôm nay không còn điêu tàn, xác xơ của ngày nào. Những con đường nhựa chạy dài giữa cánh đồng, những ngôi nhà kiên cố mọc lên, những đứa trẻ tung tăng đến trường... tất cả cho thấy một vùng đất đang hồi sinh mãnh liệt”.

Từ một địa danh gắn liền với đau thương, Ba Chúc là biểu tượng của sự kiên cường. Một thế hệ mới đang tiếp bước, không quên quá khứ nhưng cũng không để quá khứ níu chân. “Ba Chúc không còn khóc nữa, mà đang mỉm cười trên hành trình mới”, ông Nguyễn Văn Tư khề khà nói bên Nhà mồ Ba Chúc khiến ai nghe cũng xúc động.

Rời Ba Chúc bi hùng đang vươn dậy mạnh mẽ, theo Quốc lộ 91, qua Quốc lộ 80, Quốc lộ 54, chúng tôi lại tiếp tục cuộc hành trình đến vùng đất ven biển, sôi động. Từ những cột mốc biên giới đến những con tàu ngược xuôi trên biển, cột điện gió, những mái trường vùng biên... đến những khu cửa khẩu sầm uất, Tây Nam Bộ hôm nay là minh chứng sống động cho sự đổi thay mạnh mẽ. Nửa thế kỷ sau hoà bình không chỉ ghi dấu những công trình, mà quan trọng hơn là thế trận lòng dân bền vững - nơi quân và dân đồng lòng giữ gìn từng tấc đất, từng con sóng quê hương./

 

Chí Công - Phong Phú

Bài cuối: Biển - Dòng chảy phồn vinh

 

Viết báo tết trong chiến khu

Buổi sáng cuối đông năm 1973, bầu trời se lạnh. Chúng tôi ngồi viết báo Tết trong khu vườn dừa của chú Sáu Lân ở ấp Lý Ấn, xã Hưng Mỹ, huyện Cái Nước, tỉnh Cà Mau.

Khi phóng viên địa bàn đồng hành cùng địa phương

Từ thời Báo Minh Hải, phóng viên đã được Toà soạn phân công phụ trách địa bàn để cùng ăn, cùng ở, cùng làm với cơ sở, với bà con, nắm bắt thật sát tình hình địa phương, thực hiện các tin, bài nóng hổi tính thời sự, góp phần và đồng hành cùng với sự ổn định, phát triển của địa bàn phụ trách.

Với nghề, tôi thấy mình như vừa chập chững tập đi...

Tôi bắt đầu công việc viết lách từ rất sớm, như các bạn tuổi mới lớn khác, tập tành sáng tác thơ và tản văn. Ở những năm học cấp III, tôi chi tiêu cho mua dụng cụ học tập, hàng quà hay những thứ lặt vặt khác, từ chính nguồn nhuận bút viết lách.

Thức cùng sóng biển

Hầu như năm nào cũng vậy, khi những làn gió chướng đầu tiên lao xao trên cành lá là cái rạo rực về những bài báo xuân cứ thôi thúc trong mỗi chúng tôi.

Làm báo thời chiến

Từ buổi bình minh của cách mạng và xuyên suốt các chặng đường đấu tranh gian khổ, báo chí Cà Mau luôn khẳng định là vũ khí sắc bén, đóng góp tích cực vào công cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc. Trong những năm tháng đầy lửa đạn ấy, những người làm báo Cà Mau dù phải đối mặt với muôn vàn hiểm nguy, kề cận với cái chết nhưng vẫn kiên cường giữ vững niềm tin và khí tiết cách mạng. Họ đã xuất sắc hoàn thành sứ mệnh của những người chép sử, ghi lại chân thực cuộc chiến đấu anh dũng của dân tộc, của quê hương.

Nơi tôi “khởi mầm” nghề báo

Nhà báo Nguyễn Danh gọi nhắc: Báo Cà Mau chuẩn bị làm kỷ yếu kỷ niệm 100 năm báo chí cách mạng, Kiều Tiên viết gì gửi về đi! Dù bận khá nhiều việc ở cơ quan nhưng tôi cũng hứa sẽ tranh thủ viết. Xem đây là dịp để nhắc về kỷ niệm một thời cùng các anh chị em ở Báo Cà Mau và cũng để tri ân nơi “khởi mầm” nghề báo cho tôi đến hôm nay.

Hành trình về ngôi nhà chung

Đài Phát thanh - Truyền hình Cà Mau (CTV) được thành lập vào ngày 4/7/1977, tiền thân là Ðài Phát thanh - Truyền hình Minh Hải. Hơn một tháng sau ngày thành lập, Ðài chính thức phát đi tiếng nói đầu tiên lúc 5 giờ sáng ngày 19/8/1977, khởi nguồn chặng đường xây dựng và phát triển của loại hình báo phát thanh - truyền hình trên mảnh đất cực Nam Tổ quốc.

Nhà báo tay ngang

Hôm bữa, Nam Phong, Phó Tổng Biên tập Báo và Ðài Phát thanh - Truyền hình Cà Mau - bạn tắm sông thuở nhỏ của tôi, gửi Zalo bản chụp bài báo “Về một xí nghiệp đóng tàu” (Báo Minh Hải, thứ Năm, ngày 8/10/1987). Trời đất! Tìm đâu ra vậy? Ðó là “lễ vật chào sân” của tôi với Báo Minh Hải thuở tập tành viết báo.

Chút trải lòng của cộng tác viên

Tôi đến với Báo Cà Mau rất tình cờ. Một hôm, Nhà thơ Trần Ðức Tín (tức Khét, cùng quê Cà Mau, đang sinh sống ở TP Hồ Chí Minh) điện thoại hẹn với tôi là sẽ cùng với Nhà thơ Nguyễn Hải Thảo lên Biên Hoà chơi. Rồi trong lúc trà dư tửu hậu, mấy anh em kể nhau nghe những câu chuyện nơi quê nhà, cả chuyện đời, chuyện văn nghệ... Bất chợt Khét nói với tôi: “Anh có nhiều chuyện để viết về quê hương Cà Mau, đặc biệt là dòng Sông Trẹm và thị trấn Thới Bình, sao không viết bài gửi Báo Cà Mau cho vui?”. Vậy là sau cuộc gặp với Khét, tôi viết bài tản văn có tựa: “Sông quê mưa nắng mấy mùa”. Không lâu sau, bài được đăng trên báo Cà Mau cuối tuần số 3689 - thứ Bảy, ngày 26/10/2019.

Kiếm cơm làm báo

Những năm 80, đất nước Việt Nam nói chung, quê hương Minh Hải đang lâm vào giai đoạn khủng hoảng chạm đáy trên nhiều phương diện. Báo Minh Hải hình thành phóng viên thường trú “kiếm cơm làm báo”.