ĐT: 0939.923988
Thứ bảy, 2-8-25 13:38:41
Theo dõi Báo điện tử Cà Mau trên

Xa xăm chiếc cầu khỉ

Báo Cà Mau Sau bao nhiêu năm chen chân giữa dòng đời, ngỡ ra dáng quê sao mà thiêng liêng quá. Dáng quê chỉ là cách gọi của riêng tôi, ngẫm về quê, những hình ảnh từ quê lại thổn thức vọng về...

“Quê hương là gì hở mẹ/Mà cô giáo dạy phải yêu/ Quê hương là gì hở mẹ/Ai đi xa cũng nhớ nhiều”.

Sau bao nhiêu năm chen chân giữa dòng đời, ngỡ ra dáng quê sao mà thiêng liêng quá. Dáng quê chỉ là cách gọi của riêng tôi, ngẫm về quê, những hình ảnh từ quê lại thổn thức vọng về...

Về nhà cậu chơi vào ngày nước kém, con rạch cạn trơ dòng, chỉ còn luồng lạch đủ cho mấy chiếc vỏ lãi chạy tung toé nước. Xa xa một khúc kinh lại có chiếc cầu khỉ chênh vênh, lắt lẻo. Nước ròng làm cho dáng cầu thêm gầy còm, trơ xương giữa cái nắng trưa gay gắt.

Minh hoạ: Hoàng Vũ

Tuổi thơ ở vùng sông nước, mấy ai không gắn liền với những dòng sông. Trong vô vàn những ký ức mênh mang về dòng sông, có chiếc cầu khỉ.

Chỉ cần vài ngọn tre, cây bần, cây cau, cây dừa, một mớ dây lạt… là cây cầu khỉ đã có mặt ở vùng thôn dã. Hình ảnh cầu xuất hiện từ thời cha ông đi mở cõi, bình thường thôi nhưng nó đã cùng người dân quê trải bao biến đổi thăng trầm. Không biết bao nhiêu đời, người dân đã bước qua chiếc cầu khỉ mong manh ấy để vào đời; bao nhiêu đôi lứa nên duyên bắt đầu từ sự hò hẹn bên dòng sông, nơi có chiếc cầu khỉ bắc qua.

Chắc tại quen với hình ảnh chiếc cầu bê-tông nằm bề thế, nặng trịch như đè bẹp những dòng kinh thơ mộng nên giờ nhìn chiếc cầu khỉ càng thêm nhỏ bé chông chênh. Cũng ngộ, cầu khỉ có gì đâu mà lạ, nó đã từng một thời ngang dọc giăng mắc khắp miền sông nước. Vậy mà hôm nay nhìn nó sao chơ vơ, lạc lõng…

Thằng nhỏ chừng 10 tuổi từ nhà chạy cái vèo ra tới giữa cầu, mẹ nó biểu đón xuồng hàng bông để mua mớ rau ăn kèm với cá phi chiên giòn chấm nước mắm ớt. Ra giữa cầu, ngồi đợi hàng bông, nó thòng hai chân đánh đu nhìn tụi thòi lòi rượt đuổi nhau… Tự dưng, thằng nhỏ làm tôi nhớ lại thời long nhong, thích ra ngồi giữa cầu đón mẹ chèo xuồng ngang qua mỗi khi tan phiên chợ sớm. Thích nhất là nhìn dáng mẹ buông mái chèo thấp thoáng xa xa, khi vừa tới giữa cầu là tôi nhảy xuống xuồng để giành trước phần quà ngon mẹ mua từ chợ.

 Nhớ nhất là mùa hè bọn con nít tắm sông. Ðể chứng tỏ bản lĩnh, đứa nào cũng khoái chí đứng ngay nhịp giữa nhảy ùm xuống sông, đứa nào nhảy xa, lặn lâu nhất là ăn (thắng). Trong cuộc chơi lúc nào tôi cũng là người thua cuộc.

Thú nữa gắn với cầu khỉ là bọn con nít hay tranh nhau dỡ cầu cho ba chở lúa về nhà. Tôi lại khoái nhất câu chuyện cầu khỉ giết Tây của ngoại. Ngoại bỏm bẻm, vừa chẻ mớ hom tre vót đũa, vừa kể: Hồi đó, lúc đồn giặc đóng ở cầu số 3, tối đến thường có toán lính đi lùng sục khắp thôn xóm. Hôm bữa tụi lính băng qua cánh đồng ở cầu số 4 thẳng hướng Ngọn Tre. Nhìn toán lính đi xếp hàng dài thượt, qua cầu khỉ trước nhà bắc bằng cây cau già, cây cầu cứ oằn mình đánh võng. Bỗng nghe tiếng rắc, rắc! Ầm một cái, 4 thằng lính Mỹ loi ngoi dưới sông. Nó kêu cứu heo! Heo! (help) rân trời. Tụi trên bờ luýnh quýnh đạp xuồng ra cứu.

Xã hội ngày càng phát triển, chiếc cầu khỉ dần đánh mất giá trị, sau này chắc ít ai còn có cơ hội bước lên chiếc lưng trần của cây cầu khỉ.

Tấm ảnh cô thiếu nữ trong nón lá, áo dài tha thướt đứng trên cầu tre, in bóng xuống mặt nước, gợi về một thời hoài niệm xa xôi. Mấy đứa học trò nối nhau đi qua chiếc cầu băng ngang kinh xẻ giữa rừng tràm. Bức hoạ về một chiếc cầu tre năm, bảy nhịp bắc ngang dòng sông dài miên man nước… Cứ như thế con sông quê hương và mấy cây cầu khỉ đã ôm trọn tuổi thơ tôi

Ngọc Khanh

Biểu diễn văn nghệ phục vụ gần 2.000 người dân dịp 27/7

Sáng 26/7, ông Dương Hoàng Giang, Giám đốc Trung tâm Văn hóa tỉnh Cà Mau cho biết, đơn vị vừa hoàn thành chương trình biểu diễn văn nghệ lưu động tại 4 địa phương, nhân kỷ niệm 78 năm Ngày Thương binh – Liệt sĩ (27/7/1947 – 27/7/2025).

Chương trình nghệ thuật “Rạng rỡ Cà Mau”: Thanh âm của niềm tin, khát vọng

Tối 22/7, tại Công viên Văn hóa phường Giá Rai, Trung tâm Văn hoá tỉnh Cà Mau phối hợp Phòng Văn hoá - Thể thao phường tổ chức chương trình nghệ thuật với chủ đề “Rạng rỡ Cà Mau”. Chương trình thu hút đông đảo cán bộ, người dân và các bạn trẻ đến cổ vũ, thưởng thức, tạo nên bầu không khí vui tươi, rộn ràng.

Người “giữ hồn” nghệ thuật Nhạc trống lớn

Ông Hữu Văn Kel, Đội trưởng Đội Nhạc trống lớn ấp Cây Khô (xã Hồ Thị Kỷ) vinh dự là 1 trong 15 cá nhân của tỉnh Cà Mau vừa được đề nghị xét tặng danh hiệu “Nghệ nhân ưu tú” trong lĩnh vực Di sản văn hoá phi vật thể lần thứ IV-2025, thuộc loại hình “Nghệ thuật trình diễn dân gian Nhạc trống lớn của người Khmer”. 

Quảng bá hình ảnh quê hương

Sinh ra và lớn lên ở TP Hải Dương, năm 1996, anh Nguyễn Hiệp (Nguyễn Văn Hiệp, sinh năm 1979, hội viên Hội Văn học - Nghệ thuật tỉnh Lâm Ðồng) vào Nam lập nghiệp. Ngoài công việc chính là kinh doanh hàng ăn tại Phường 1 - Bảo Lộc, tỉnh Lâm Ðồng, những lúc rảnh rỗi anh tìm đến nhiếp ảnh như cách để xả stress.

Thắp sáng ước mơ cho tài năng trẻ Cà Mau

Ca sĩ Hồ Tuấn Phúc mong mỏi lớp thanh nhạc của mình tại quê nhà Cà Mau sẽ mở ra thêm cơ hội cho các bạn trẻ có đam mê ca hát tiếp cận với nền âm nhạc chuyên nghiệp một cách dễ dàng hơn.

Phát huy hiệu quả thiết chế văn hoá sau sáp nhập xã

Sau sáp nhập đơn vị hành chính cấp xã, nhiều trụ sở, trong đó có Trung tâm Văn hoá - Thể thao, trở nên dôi dư. Song, các địa phương đã linh hoạt tận dụng, phát huy hiệu quả các thiết chế này nhằm tránh lãng phí tài sản công và đáp ứng nhu cầu sinh hoạt văn hoá của người dân.

Lan toả đam mê

Chị Ðặng Thị Thanh Mai không nhớ rõ mình bén duyên với nhiếp ảnh từ khi nào. Chỉ nhớ cách đây hơn 10 năm, lúc chưa nghỉ hưu, nhưng vì mê dịch chuyển đó đây, nên tranh thủ ngày cuối tuần, ngày phép... cứ có dịp là chị lại thu xếp thực hiện nhiều chuyến đi.

Gìn giữ con chữ, vun bồi bản sắc

Cộng đồng người Hoa tại Cà Mau, luôn quan tâm giữ gìn, lưu truyền chữ viết của dân tộc và duy trì thường xuyên các lớp giảng dạy, với sự hỗ trợ của các ban, ngành, đoàn thể tỉnh. Những lớp học ấy không chỉ là nơi truyền dạy ngôn ngữ, mà còn là cầu nối thế hệ, vun bồi bản sắc, văn hóa của một cộng đồng giàu truyền thống.

Khi sắc màu dẫn lối

Tay máy nữ Nguyễn Bích Thu hiện sinh sống và làm việc tại TP Hồ Chí Minh. Ðam mê nhiếp ảnh từ năm 2020, tuy không sinh hoạt chính quy ở tổ chức nào, nhưng tình yêu dành cho nhiếp ảnh trong chị luôn được nuôi dưỡng, vun đắp, duy trì qua rất nhiều những chuyến đi kết hợp giữa sáng tác nhiếp ảnh và du lịch trải nghiệm. Ngoài chủ đề yêu thích nhất là ảnh phong cảnh, chị cũng thích chụp ảnh chân dung, đời thường và nhiều chủ đề khác theo phong trào của anh em nhiếp ảnh tại TP Hồ Chí Minh.

Bác Ba Phi kể chuyện miệt rừng giờ đã thành miệt ước mơ

“Mấy chú ơi, đừng tưởng tui già rồi không biết thời cuộc nhen. Ừ thì tóc rụng, răng rụng, chớ tai mắt còn thính lắm. Tui nghe người ta nói Cà Mau giờ không còn là cái chấm cuối bản đồ nữa đâu nghen. Mà là chấm khởi đầu cho giấc mơ mới đó. Tui nghe mấy ổng gọi là... Cà Mau mới! Mới là phải rồi, vì mình đâu có như hồi xưa nữa!”.